Phu Quân Hữu Độc

Chương 61

Dịch Ngũ

13/12/2016

Đêm thứ tư sau tân hôn

Dựa theo tập tục, ngày thứ ba lại mặt tân nương tử đều cùng chung tình cảnh là không thể ở nhà mẹ đẻ qua đêm, trước khi mặt trời lặn xuống núi phải trở lại nhà chồng. Lúc xế chiều, mọi người đang nói chuyện phiếm trong tiểu hoa viên, một gã thái giám lại kề tai nói nhỏ cùng Trầm Minh, sau đó Trầm Minh đi đến trước mặt Vân Trạm khom người nói, "Khởi bẩm Vương gia, thời gian không còn sớm, ngài và Vương phi nương nương nên khởi hành quay về Vương phủ."

Vân Trạm nhìn sang sắc trời, do dự một chút liền gật đầu nói: "Ngươi đi sắp xếp đi."

Trầm Minh khom người nói : " Dạ, Vương gia." Vung cái phất trần trong tay một cái, hắn đi xuống thông báo cho thái giám khác, thái giám kia lập tức cung kính khom người nhanh chóng đến tiền viện truyền lệnh.

Ôn Noãn Noãn rất là không muốn rời xa các huynh trưởng mà đi, nhưng quy tắc này từ xưa đến nay, kiếp trước nàng về lại mặt, khi trở về Hầu phủ, cũng vào khoảng thời gian này rời đi quay về Vương phủ.

"Đại ca, Tam ca, Tứ ca, ngày mai đến Vương phủ của ta ngồi một lát nhé? Các huynh vẫn chưa đi dạo xem cảnh đẹp trong hoa viên Vương phủ của ta." Vân Trạm nhiệt tình mời mọc. Noãn Noãn luyến tiếc các huynh trưởng của nàng quay về Trữ Dương như vậy, mà hắn gần đây có nhiều ngày phép, không bằng mời bọn họ ở lại Vương phủ cho huynh muội bọn họ có nhiều thời gian gặp nhau.

Ở kiếp trước của nàng, hắn căn bản cũng không có mời Hầu gia, Hầu phu nhân đến Vương phủ, ở kiếp này, hắn có tình hơn.

Ôn Noãn Noãn lập tức hướng hắn tặng đi một nụ cười sáng lạng. Hắn thích xem nàng cười, nàng hay dùng cười để cảm tạ hắn.

Nàng chủ động hướng hắn mỉm cười đưa tình, hắn liền lập tức ngắm nàng đáp lại, khóe miệng treo một nụ cười tao nhã ấm áp.

Đôi vợ chồng son này thật là, trước mặt các huynh trưởng lại liếc mắt đưa tình.

Nhìn thấy cảm tình giữa muội muội và muội phu giống như thêm mỡ trong mật, trong lòng ba huynh đệ Ôn gia rất là cao hứng. Ôn Đại hắng giọng một cái nói: "Sắc trời không còn sớm, các người đi trở về đi, đừng làm trễ thời gian quay về Vương phủ." Tập tục truyền thống có đôi khi rất là quan trọng, nếu có thể giữ được chút nào thì hay chút ấy vậy.

"Đại ca, Tam ca, Tứ ca, các huynh ngày mai sẽ đến Vương phủ làm khách có phải hay không?" Ôn Noãn Noãn dò hỏi, trong mắt tràn đầy mong đợi.

Ôn Đại gật đầu nói: "Nếu muội phu đã mời, ngày mai các huynh sẽ đến quý phủ làm khách. Ngày kia, các huynh mới khởi hành quay về Trữ Dương. Noãn Noãn, người trong nhà vẫn chờ các huynh trở về."

Ôn Tứ ôn nhu an ủi Ôn Noãn Noãn nói : "Muội đừng quá buồn, mấy ngày tới là ngày Ngũ ca, Lục ca, Thất ca thi hương, nếu bọn họ thi đỗ Cử nhân, phỏng chừng đầu xuân năm sau sẽ đi vào kinh thi, sẽ đến Ôn Hinh viên để ở tạm, đến lúc đó, các huynh muội lại có thể đoàn tụ."

Tiểu Ngũ, tiểu Lục, tiểu Thất của Ôn gia tuổi cũng không kém với Noãn Noãn bao nhiêu, lúc trước thường rất thân mật, nhất là tiểu Thất, hai người chỉ kém hai tháng, trước đây thoạt nhìn tựa như bào thai song sinh.

Ôn Noãn Noãn nghe hắn nói, đau buồn lập tức tản đi rất nhiều. Nàng nhớ rõ đời trước, bởi vì nàng bị Hầu phủ cướp đi, Ôn gia vẫn liên tục cố gắng muốn nàng quay về, đi tạo quan hệ khắp nơi, Ngũ ca Lục ca, Thất ca hoàn toàn bỏ qua kì thi hương nên không có ai có đủ tư cách để vào kinh thi. Về phần sau đó, khi nàng đã chết, Vân Trạm mỗi đêm đều lải nhải đối với di thể của nàng, nhưng không hề nói về tình hình nhà mẹ nàng.

Trầm Minh lại qua nhắc nhở Vân Trạm nên lên đường. Ba huynh đệ Ôn gia cung tiễn Vân Trạm cùng Ôn Noãn Noãn lên kiệu lớn tám người khiêng, dưới sự tiền hô hậu ủng của đoàn quân hộ tống, trở lại kinh thành về Tiêu dao Vương phủ.

Ôn Noãn Noãn xuyên qua mành sa nhìn ra phía ngoài, trong lòng bất giác so sánh kiếp trước với kiếp này. Cho tới bây giờ, ngoài việc nàng gả cho Vân Trạm, rồi bị Vân Trạm bắt đầu hạ độc giống như kiếp trước, thì những chuyện khác đều thay đổi, Vân Trạm đối với toàn bộ Ôn phủ đều thân cận. Cả đời này, hắn cũng sẽ không lại nghĩ tới chuyện hoàn toàn cô lập nàng, làm cho nàng chỉ có thể dựa vào một mình hắn nữa chứ?

Hệ thống, ta hiện tại có bao nhiêu năng lượng hạnh phúc? Nàng dùng ý niệm hỏi hệ thống hạnh phúc số mười ba đã kí kết khế ước với linh hồn của mình.

Còn khoảng trên dưới 2735 năng lượng hạnh phúc. Hệ thống hạnh phúc số mười ba nói, hôm nay nàng hạnh phúc nhiều, nhưng đau lòng cũng nhiều, nhưng năng lượng hạnh phúc tăng nhiều hơn giảm, nhưng nói tóm lại là một ngày hạnh phúc, năng lượng hạnh phúc tăng hơn hai trăm so với hôm qua.



Ngươi có loại thuốc nào để tăng cường thể chất con người hay không? Nàng dò hỏi.

Rất nhiều loại. Nhưng phù hợp với thời đại này còn có trên trăm loại, nếu ngươi là vì tăng cường thể chất ta đề nghị ngươi đổi phá bích linh chi tinh hoa dịch, nhân sâm áp súc dịch,tinh hoa phong hoàng tương, mã vĩ tùng phá bích tùng hoa phấn.

Không phải loại của thời đại này, có món gì tốt hơn nhưng người ở đây sử dụng hiệu quả hơn nhân sâm, linh chi, phong hoàng tương không? Ôn Noãn Noãn hỏi.

Vitamin tổng hợp điều chế đúng tỉ lệ, dung dịch TSG dùng để uống, HDEE tổng hợp, RSLF cũng có dược hiệu hơn tinh hoa áp súc dịch... Hệ thống hạnh phúc số mười ba trong nháy mắt tuôn ra tên hai mươi mấy loại thuốc, Ôn Noãn Noãn nghe xong trợn tròn mắt há hốc mồm.

Loại nào rẻ nhất? Ý của ta là, loại nào hiệu quả tốt? Sợ nhất là khi cần nhưng năng lượng hạnh phúc lại bị thiếu. Ôn Noãn Noãn khẩn trương hỏi.

Những loại thuốc không thuộc về thời đại này, không thuộc về thế giới này thì siêu đắt, ngươi không đổi nổi đâu. Hệ thống hạnh phúc số hệ mười ba số nói thẳng. Ngươi vẫn nên đổi mấy loại dược vật như phá bích linh chi, tùng hoa phấn đi, thế giới này có cỏ linh chi nhân sâm, chỉ là công nghệ chế tạo không giống nhau, hiệu quả sẽ tăng trên 60%.

Thế nhân đều nói cỏ linh chi là tiên thảo, thì phá bích linh chi cũng là tinh chất của linh chi.

Hệ thống, nên đổi như thế nào? Và sử dụng ra sao? Ta hy vọng lén lút bỏ vào trong thức ăn của hắn, còn muốn khi hắn ăn lại không biết đó là gì. Ôn Noãn Noãn nói. Nàng rất yên tâm về kỹ thuật kê đơn thần kỳ của hệ thống, nàng cần chính là đầu lưỡi Vân Trạm nhạy bén với dược liệu nhưng không phân biệt được mùi vị của dược tề cỏ linh chi.

1305 năng lượng hạnh phúc đổi một lọ dung dịch 500 ml tinh chất phá bích linh chi. Hệ thống kiêu ngạo nói, Có thể cung cấp hai người các ngươi sử dụng trong nửa năm. Chỉ cần ngươi tới gần hắn khoảng cách một thước, bổn hệ thống có thể trực tiếp đem dung dịch tinh chất linh chi này hòa lẫn vào trong thức ăn của hắn, cam đoan sẽ không bị phát hiện.

Ôn Noãn Noãn lập tức mừng rỡ không thôi, nói : Tốt, ta đổi một lọ, trước cứ để nguyên trong không gian của ngươi, sau đó mỗi ngày sớm muộn gì cũng cho hắn ăn, tăng cường năng lực miễn dịch của bản thân hắn.

Nàng cùng hệ thống thần không biết quỷ không hay tăng cường thể chất của hắn, sẽ không khiến cho hắn hoài nghi gì.

Mỗi ngày ngươi cũng phải ăn. Hệ thống lập tức dặn dò. Ôn Noãn Noãn nghe theo, hạnh phúc lũy thừa ghi lại liền không thể không ngưng hẳn, sau đó tìm mục tiêu thu thập một chút.

Ừ. Ôn Noãn Noãn trong lòng liên tục gật đầu. Nàng may mắn sống lại, lần này nàng rất quý trọng bản thân xem tính mệnh như châu báo.

○○○

Tiểu thái giám bưng tới hai chén trà mật, Vân Trạm xoay người cầm lên một ly, sau đó đi đến bên người Ôn Noãn Noãn đang chải đầu, nói : "Noãn Noãn, uống chén trà mật, dưỡng dung nhan."

Ôn Noãn Noãn cười tủm tỉm tiếp nhận, uống một hơi cạn, sau đó đi đến bên tiểu thái giám bưng ly trà, bưng lên một ly khác nói, " Mỗi ngày phải để cho người có địa vị cao quý như Vương gia bưng trà cho người có địa vị thấp như muội, làm muội ngại quá. Hôm nay muội cũng kính trà cho Vương gia nhé."

Trong lòng nàng thì thầm: Hệ thống, nhanh lên, dung dịch tinh hoa linh chi thảo.

Hệ thống: Đã làm xong.

Vương gia, Cửu ca? Nàng đem chén trà đưa tới đôi môi đỏ tự nhiên của hắn, mắt long lanh ánh nước, càng làm cho đôi mắt đẹp đến mê người, khóe miệng nhếnh lên tạo thành nụ cười ngọt ngào.



(Ôn Noãn Noãn: O(∩_∩)O khà khà ~ Kỹ thuật này thần không biết quỷ không hay, nếu đây là độc dược, thì ta nhất định là cao thủ hạ độc lợi hại nhất thiên hạ . )

Vân Trạm ngắm nhìn sóng mắt sáng long lanh của nàng lưu chuyển, kiều nhan xinh đẹp, nụ cười như hoa, bắt lấy tay nàng chậm rãi đem ly trà mật kia uống vào.

Thái giám nha hoàn hầu hạ bên người họ đều cúi đầu giống như bài trí. Vân Trạm phân phó bọn họ lui ra, bọn họ liền nối đuôi nhau mà ra, người cuối cùng còn đóng cửa phòng ngủ lại.

Ôn Noãn Noãn vuốt mái tóc dài cất bước đi đến bên trong giường, cỡi bỏ áo khoác ngoài, bỏ đôi dép lê ra, đi lên giường long phượng chui vào làm ổ ở cạnh tường.

Vân Trạm kiên nhẫn đi tới, cởi áo khoác máng lên móc áo, thổi tắt ngọn nến lên giường, nằm nghiêng ở bên người Ôn Noãn Noãn.

"Noãn Noãn, tình cảm của các huynh muội nàng thật tốt." Vân Trạm nghiêng người nói với nàng, một tay gối trên đầu, một tay nắm lấy mái tóc dài của nàng thưởng thức.

"Vâng, nhà của muội nam tử nhiều, nữ tử ít, gia đình muội chỉ có hai cô gái, tất cả người trong nhà đều xem như bảo bối, sủng ái giống như nhau, các huynh trưởng từ nhỏ luôn được dạy dỗ là phải chăm sóc các muội muội, cho nên các huynh trưởng sủng nhất là muội đó. Nhớ trước đây, muội ở trong phủ làm loạn, đòi đi ra ngoài, khi đó đại ca, nhị ca vẫn là các thiếu niên, nhưng vẫn không chút do dự ôm muội xuất môn đi dạo phố. Lúc muội lớn một chút, bọn họ liền cho muội mặc quần áo của thất ca, thay phiên mang muội cùng thất ca đi chơi, gặp người còn nói muội là tiểu Thất. Sau lại bị người khác phát hiện, mới nói muội là tiểu Cửu."

Nói đến các huynh trưởng, Ôn Noãn Noãn nhịn không được nức nở. Nàng đã lập gia đình, các ca ca cũng không thể đối đãi với mình giống như trước, tình huynh muội sợ sẽ dần dần xa cách.

Vân Trạm gợi lên thương tâm của nàng, lập tức an ủi, "Noãn Noãn, đừng thương tâm, ta nhất định mang muội quay về Trữ Dương tham gia hôn lễ của Tứ ca muội." Trên đời này, khi gả nữ nhi đi xa, bình thường đến cuối đời cũng đều không thể về nhà mẹ đẻ.

"Cửu ca, cám ơn huynh." Ôn Noãn Noãn nghẹn ngào nói, trong lúc nhất thời tìm không thấy khăn mặt, nàng liền kéo cao chăn lau nước mắt.

"Noãn Noãn, sau này khi huynh ra ngoài làm việc, có lẽ sẽ mang theo muội, cùng muội du sơn ngoạn thủy, muội có chịu không?" Hắn chậm rãi xoay người nằm đè lên người nàng, hai tay đặt ở má của nàng nói, đôi mắt sáng nhìn trong đêm tối ngắm nhìn hơi nước trong suốt trong đôi mắt của nàng.

"Huynh dẫn ta ra ngoài đi du sơn ngoạn thủy?" Ôn Noãn Noãn quả thực không dám tin, hai mắt mở thật to.

Kiếp trước, hắn xuất môn liền đem nàng ở trong phủ, mà nàng lại không thích cùng các quý phụ kinh thành thảo luận trang sức xiêm y, nhà ai đám hỏi, lão gia nhà ai lên chức, phu nhân nhà ai trừng phạt di nương và các loại đề tài nhàm chán khác, chỉ có thể cách một thời gian mặc nam trang dạo kinh thành. Nhưng mà, có một lần bị người phát hiện, nắm được cán buộc tội Tiêu dao Vương trị gia không nghiêm, Vương phi phóng đãng không kềm chế, làm tổn thương uy nghiêm của hoàng gia, hơn nữa về sau thân thể của nàng càng ngày càng kém, liền trừ bỏ mồng một, mười lăm cùng ngày hội tiến cung yết kiến hoàng thái hậu, hoàng hậu, liền không hề ra ngoài Vương phủ, cho đến khi chết đi.

" Ừ, ta biết muội rất khát vọng xuất môn, chỉ bất hạnh là thân con gái không thể ra khỏi cửa, hiện tại muội đã gả cho ta, mà ta lại thường xuyên xuất môn, ta đương nhiên sẽ mang muội xuất môn vui chơi một chút." Hắn vừa nói, vừa chậm rãi cúi đầu hôn nhẹ lên đôi má phúng phính của nàng, đôi môi tựa như hai cánh hoa đào, đem nàng làm như gốm sứ nhỏ tinh xảo dễ vỡ, giống như dùng sức một chút cũng sẽ làm nàng bị thương.

"Cửu ca..." Ôn Noãn Noãn kích động đưa tay vòng ở trên cổ của hắn, chủ động ngẩng đầu hôn lên đôi của hắn, nhiệt tình khiêu khích hắn, mút nước bọt của hắn vào.

Hắn bị sự nhiệt tình của nàng dọa, lập tức đáp lại kịch liệt, nhắm hai mắt lại cảm thụ tình ý của nàng.

Bọn họ hôn lẫn nhau đến khi hít thở không thông mới đột nhiên tách ra."Noãn Noãn ..." Mặt hắn vùi vào cổ của nàng thở hổn hển.

"Cửu ca, huynh sẽ luôn luôn đối với muội như vậy có được không?" Ôn Noãn Noãn thở hồng hộc hỏi. Nàng lại cảm thấy cơn mê muội quen thuộc.

"Sẽ, huynh chăm sóc muội thật tốt, cho muội trắng trẻo mập mạp giống như ở nhà." Hắn thở hổn hển hồi đáp, nhẹ nhàng điểm huyệt ngủ trên người nàng.

"Cửu ca..." Ôn Noãn Noãn cảm thấy trước mặt bỗng tối sầm, lời nói dừng lại, nháy mắt tiến vào mộng đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phu Quân Hữu Độc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook