Quyển 2 - Chương 181: Nam nhân không ngoan, giường không yên (một)
Độ Hàn
09/12/2014
Rất đáng tiếc, Huyền Minh hiện tại mới chỉ bị đùa giỡn lần thứ nhất mà thôi.
Đế Tuấn không cần tốn nhiều sức đã có thể mang hắn ta đùa giỡn trong lòng bàn tay.
Chỉ thấy nét mặt của người thiếu niên tràn đầy giễu cợt, giả bộ ngây thơ dùng tay điểm điểm chóp mũi của mình, khiến người người hận tới cắn chặt răng, gằn từng chữ một: “Ngươi có khả năng nhắc tới ý tưởng với thái độ nhiệt tình như vậy, ngươi khiến ta càng thêm hăng hái muốn giết ngươi, Lăng Không mất đi trượng phu, thì không ai có thể ngăn cản ta làm gì cả.”
Hắn căn bản là đang gây hấn.
Hoặc là nói hắn sử dụng phương thức đặc biệt, hướng tới khách từ Đại Tuyết Sơn tuyên bố khiêu chiến.
Trường kiếm bay ra, có chút rung rung, âm thanh bên tai không dứt.
Đây rõ ràng là khí Chân Thần, cảm nhận được chủ nhân trên người tản ra ý chí chiến đấu cường đại, cũng không thể chờ sự cho phép.
Huyền Minh chắp ta mà đứng.
Từ ánh mắt của Đế Tuấn, hắn hoảng hốt hiểu, chuyện hôm nay, tuyệt đối khó bỏ qua.
Không phải hắn không chịu buông tha cho cái người đối diện với một khuôn mặt non nớt mà là Đế Tuấn có vô vàn khả năng không cho hắn rời đi.
Đế Tuấn trên mặt vẫn cười, nhưng ở trong lòng, tâm tình thực sự bộc phát mãnh liệt.
“Bình tĩnh mà xem xét, ta trừ đối mặt với nương tử ở ngoài, phần lớn thời gian, ta không tính là người có tính khí tốt, cũng không còn kiên nhẫn cùng người nói nhản, hôm nay, vì một lưới bắt hết mấy người các ngươi, thời gian cũng không còn nhiều.” Bờ môi tà ác lạnh lùng mỉm cười, hai mắt lóe lên ánh sáng đỏ đầy tàn nhẫn, vẻ mặt càng thêm ác độc quả quyết, thật giống như tùy lúc có thể đưa tất cả các sinh linh trước mặt tới Hoàng Tuyền.
Huyền Minh nhạy cảm, cảm thấy nguy hiểm đã tới gần.
Trong lúc lơ đãng, khóe mắt hắn quét qua một bên Đinh Lăng vẫn còn hôn mê bất tỉnh, mấy người đi cùng đang giúp nàng xử lý vết thương, có bí truyền y thuật của Đại Tuyết Sơn, nối lại tay cũng không khó khăn lắm.
Đế Tuấn không cần tốn nhiều sức đã có thể mang hắn ta đùa giỡn trong lòng bàn tay.
Chỉ thấy nét mặt của người thiếu niên tràn đầy giễu cợt, giả bộ ngây thơ dùng tay điểm điểm chóp mũi của mình, khiến người người hận tới cắn chặt răng, gằn từng chữ một: “Ngươi có khả năng nhắc tới ý tưởng với thái độ nhiệt tình như vậy, ngươi khiến ta càng thêm hăng hái muốn giết ngươi, Lăng Không mất đi trượng phu, thì không ai có thể ngăn cản ta làm gì cả.”
Hắn căn bản là đang gây hấn.
Hoặc là nói hắn sử dụng phương thức đặc biệt, hướng tới khách từ Đại Tuyết Sơn tuyên bố khiêu chiến.
Trường kiếm bay ra, có chút rung rung, âm thanh bên tai không dứt.
Đây rõ ràng là khí Chân Thần, cảm nhận được chủ nhân trên người tản ra ý chí chiến đấu cường đại, cũng không thể chờ sự cho phép.
Huyền Minh chắp ta mà đứng.
Từ ánh mắt của Đế Tuấn, hắn hoảng hốt hiểu, chuyện hôm nay, tuyệt đối khó bỏ qua.
Không phải hắn không chịu buông tha cho cái người đối diện với một khuôn mặt non nớt mà là Đế Tuấn có vô vàn khả năng không cho hắn rời đi.
Đế Tuấn trên mặt vẫn cười, nhưng ở trong lòng, tâm tình thực sự bộc phát mãnh liệt.
“Bình tĩnh mà xem xét, ta trừ đối mặt với nương tử ở ngoài, phần lớn thời gian, ta không tính là người có tính khí tốt, cũng không còn kiên nhẫn cùng người nói nhản, hôm nay, vì một lưới bắt hết mấy người các ngươi, thời gian cũng không còn nhiều.” Bờ môi tà ác lạnh lùng mỉm cười, hai mắt lóe lên ánh sáng đỏ đầy tàn nhẫn, vẻ mặt càng thêm ác độc quả quyết, thật giống như tùy lúc có thể đưa tất cả các sinh linh trước mặt tới Hoàng Tuyền.
Huyền Minh nhạy cảm, cảm thấy nguy hiểm đã tới gần.
Trong lúc lơ đãng, khóe mắt hắn quét qua một bên Đinh Lăng vẫn còn hôn mê bất tỉnh, mấy người đi cùng đang giúp nàng xử lý vết thương, có bí truyền y thuật của Đại Tuyết Sơn, nối lại tay cũng không khó khăn lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.