Chương 102: Chương 61.2
Lý Hảo
30/09/2016
Lý Tử Du may mắn nhìn thấy giây phút Tam tỷ tỷ thành tân nương. Tân
nương tử thẹn thùng khiến mọi người đều vui vẻ. Bởi vì không mong muốn
nên lúc Đại tỷ xuất giá không khí cũng không náo nhiệt như bây giờ. Lễ
thành thân của Nhị tỷ thì không thể tham dự. Hôn sự của Tam tỷ mới có
thể xem như là một sự bình thường.
Lý Tử Du cũng được nhận một hồng bao khiến nàng thật vui vẻ. Lúc Tam tỷ được rước đi Đại bá mẫu còn khóc một lúc lâu.https:/// Cho dù Đại bá mẫu là dạng người gì thì Tam tỷ cũng vẫn là con gái của bà ta, cho dù nàng được gả không xa thì sau này cũng là người nhà khác, lúc về đây cũng chỉ là khách mà thôi.
Ngày thứ ba lại mặt, biểu hiện của Tam tỷ đều thể hiện rằng nàng đang sống rất tốt. Lúc đầu sắc mặt Lý Tử Cầm có chút tăm tối nhưng sau đó lại khôi phục bình thường. Lý Tử Lung thì bĩu môi nhưng cũng chẳng nói gì.
Mọi thứ đều thực bình thường, chỉ có điều vị cháu ngoại trai được thăng cấp thành con rể, muội phu, tỷ phu là Tạ Thiên Thành thì lại bị mọi người chuốc rượu cho say khướt khiến Đại phu nhân Tiết thị thầm oán nửa ngày. Đúng là mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thích đó.
Vốn nghĩ rằng mọi người trong phủ có thể yên lặng được một thời gian nhưng vị Nhị phu nhân Triệu thị kia lại đột nhiên trở về, còn gọi Tứ thiếu gia Lý Tiếu đến mắng cho một trận. https:///Nội dung cụ thể thế nào thì không biết nhưng sau đó Nhị phu nhân lại đến quý phủ của Đại cô phu nhân, trực tiếp mắng mỏ: “Đại cô phu nhân, tuy nói rằng lúc trước chúng ta không đồng ý hôn sự của Châu nhi và Thiên Thành nhưng các ngươi cũng không thể vì thế mà hãm hại chúng ta được! Ta làm nhị tẩu của ngươi bao lâu cũng chẳng làm gì có lỗi quá đáng với ngươi cả. Vậy mà bây giờ ngươi lại làm cho ta khó khăn vậy đấy!”
Đại cô phu nhân Tạ Lý thị bị nhị tẩu mắng mỏ không ngừng như thế mà chẳng hiểu nguyên nhân, trong lòng thật sự không thoải mái chút nào. Bà nói: “Nhị tẩu nói chuyện thật không rõ ràng. Sao tẩu lại bảo rằng ta hãm hại tẩu? Bây giờ ta đã có con dâu tốt, biết tuân thủ bổn phận, ân cần chăm sóc khiến ta vui mừng không ngớt. Ta có thể phạm phải sai lầm như trước kia sao?” Nói đi nói lại cũng chỉ là ám chỉ chuyện trước kia với Lý Tử Châu là sai lầm.
“Hơn nữa nhị tẩu đến đây ta còn đem trà ngon ra rót mời tẩu vậy mà tẩu còn không vừa ý sao? Tẩu là nhị tẩu của ta, chắc không đến nỗi là người bẩn tính như vậy chứ?”
Nhị phu nhân tức giận mắng: “Ta bẩn tính sao? Ta thật không biết Tạ phủ các ngươi gia giáo thế nào mà để một cô nương gia còn chưa xuất giá mà đã có quan hệ mờ ám với nam tử. Các ngươi muốn mờ ám với ai ta không quản đến nhưng nếu muốn câu dẫn con ta thì ta tuyệt đối không đồng ý!”
“Nhị tẩu! Tẩu nói chuyện hãy biết tôn trọng một chút! Cái gì mà câu dẫn, có quan hệ mờ ám chứ? Cô nhi quả phụ như chúng ta không thể chấp nhận lời đó của tẩu được!”
“Ngươi không chịu được? Tốt lắm, được lắm! Cô phu nhân, đại cô phu nhân à, ngươi nhìn kĩ cho ta, xem đây là cái gì hả?” Nhị phu nhân đập mạnh một phong thư lên bàn, nói: “Chưa từng thấy qua người nào không biết xấu hổ như thế đấy!”
Đại cô phu nhân nén giận, mở phong thư ra xem. Sau khi xem xong vẻ mặt bà trở nên âm trầm nhưng bà vẫn nói: “Tiếu nhi muốn cưới Quân Hoa thì sao có thể đổ hết tội lên đầu chúng ta chứ? Đây chính là ý nghĩ của Tiếu nhi!”
“Ta nhổ vào! Con ta thế nào mà ta còn không rõ sao? Nếu không phải do khuê nữ nhà ngươi sai sử thì nó dám viết thư cho ta như thế sao? Còn bảo dù cho thế nào cũng phải cưới nàng ta nữa chứ!https:/// Bỏ thể diện cha mẹ như chúng ta ở chỗ nào hả? Ta nói cho ngươi biết nhé cô phu nhân, Tiếu nhi của ta là con trai trưởng, nếu là nữ nhi thân sinh của cô phu nhân thì không sao, ta còn ước là thân càng thêm thân nhưng nàng ta là cái gì chứ? Cũng dám tơ tưởng đến con ta cơ đấy! Nằm mơ đi! Cho dù con ta có ở vậy cả đời thì ta cũng sẽ không để cho nó cưới cái đồ không biết xấu hổ kia!
Hừ! Hôm nay ta tới đây là cho ngươi biết để ngươi có thể hỏi con gái tốt của ngươi xem có làm chuyện gì hay nói gì mê hoặc con trai của ta hay không! Nên quản giáo cho tốt, nếu việc này truyền ta ngoài thì con ta vẫn có thể lấy được thê tử tốt chứ con gái của ngươi thì không biết được đâu!”
Nhị phu nhân tuôn ra một tràng lời nói ác độc xong, thấy vẻ mặt của Đại cô phu nhân không dễ nhìn thì liền rời khỏi.
Đại cô phu nhân tức giận đến nửa ngày cũng không nói gì. Nàng dâu kiêm chất nữ sau khi biết chuyện xảy ra thì đến an ủi bà. Đại cô phu nhân nói: “Kêu nghiệt nữ kia lên đây cho ta! Không có lửa làm sao có khói! Lý do Tiếu nhi viết thư muốn cưới nó ta không tin nó không biết! Đường đường là một nữ nhi tốt mà lại biến thành như thế! Thể diện của ta mất hết rồi, sau này làm sao có thể về nhà mẹ đẻ nữa chứ!”
Thứ nữ này là do mình mang theo, bởi mình không có nữ nhi nên mới xem nó là con gái ruột mà dạy, chưa từng hà khắc với nó. Vì sao lại có thể xảy ra chuyện như thế? Nếu hôm nay không giáo huấn thứ nữ này một chút thì Tạ phủ không thể nào ngẩng đầu lên được!
Tạ Quân hoa nghe nói mẹ cả tức giận rất lớn nhưng cũng không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì. https:///Vốn dĩ nàng muốn hối lộ người bên cạnh mẫu thân nhưng ai cũng không dám lấy tiền của nàng, dọc đường đi nàng cứ nơm nớp lo sợ. Vừa đến nơi còn chưa kịp hành lễ thì Tạ Lý thị liền lớn tiếng nói: “Quỳ xuống!”
Không thể làm gì khác, Tạ Quân Hoa liền quỳ xuống. Tạ Lý thị nói: “Ta tự nhận chưa từng bạc đãi ngươi vậy mà ngươi lại không thể khiến ta hài lòng. Một cô nương thế nhưng lại muốn tự mình tìm nhà chồng khiến ta bị người ta đến mắng!”
“Mẫu thân bớt giận!” Lý Tử Kỳ khuyên nhủ.
“Tử Kỳ, con cũng mệt rồi, về trước đi. Việc hôm nay giải quyết không xong thì Tạ phủ chúng ta cũng không cần ở lại kinh thành nữa!”
Lý Tử Kỳ đành phải lui xuống. Còn Tạ Quân Hoa lại càng lo lắng hơn. Chẳng lẽ sự tình bại lộ rồi? Nhưng rõ ràng mình chỉ để người ta mang thư đến cho biểu ca nói rằng mình đang buồn rầu, sợ gả đến chỗ không tốt, mẫu thân nói những lời này là có ý gì?
“Mẫu thân, nữ nhi có làm gì không đúng, nữ nhi sẽ sửa. Mong mẫu thân đừng tức giận, ảnh hưởng đến sức khỏe, nữ nhi sẽ khó chịu lắm!”
“Ngươi khó chịu sao? Nếu ngươi khó chịu thì sẽ không làm ra chuyện như thế! Ngươi một lòng muốn gả ra ngoài đến thế sao? Nơi này khiến ngươi không thể chịu thêm một chút nữa sao?https:/// Được lắm! Tốt lắm! Vậy mà lại gạt ta, muốn cho Tứ biểu ca cưới ngươi! Ngươi như vậy thì để mẫu thân ta ở chỗ nào? Để Tạ gia chúng ta ở chỗ nào? Ta bị tẩu tử chỉ vào mặt mắng khiến ta xấu hổ và giận giữ muốn chết! Ngươi còn nói ngươi không biết sao?”
Tạ Quân Hoa vội nói: “Mẫu thân, tính tình nữ nhi thế nào người còn không biết sao? Những lời như bảo Tứ biểu ca cưới con, sao con có thể nói ra được? Chẳng qua là nghĩ đến lúc nhỏ vui đùa vui vẻ cùng Tứ biểu ca nên mới tâm sự một chút với huynh ấy, con đâu biết sẽ xảy ra chuyện như vậy. Mẫu thân, những lời nữ nhi nói đều là thật. Con biết mẫu thân một lòng lo cho con, cho đến bây giờ đều đối đãi với con như con ruột, sao con có thể không biết phân biệt tốt xấu chứ? Ít nhất cũng phải thẹn với nhân tâm. Hơn nữa chẳng lẽ con lại tự hủy tương lại chính mình sao? Làm vậy đâu có tốt gì cho con? Chỉ có thể khiến Nhị cửu mẫu càng thêm chán ghét con mà thôi. Mẫu thân hãy tin con, con sẽ không đem danh tiết của mình ra đùa giỡn như thế đâu.”
Tạ Lý thị lạnh lùng cười, nói: “Nói cho cùng không hổ là con gái của ta. Nếu ngươi nghĩ như vậy thì bây giờ ta với ngươi bàn chuyện hôn nhân nhé? Nếu ngươi không có chút tâm tư nào với Tứ biểu ca thì ta làm thế này cũng để ngăn chặn chuyện xảy ra. Ngươi nói xem đúng không?”
Tạ Quân Hoa ngây ngẩn cả người. Tạ Lý thị cười lạnh: “Thế nào? Thử nói xem nào. Nếu ngươi không có tình ý với Tứ biểu ca thì sao lại không dám trả lời ta? Có phải ngươi nghĩ rằng tốt nhất là chuyện này nên làm lớn ra, mọi người sẽ vì tình thân mà thành toàn cho các ngươi, sẽ không khiến sự tình đồn đại ra bên ngoài đúng không?https:/// Đáng tiếc Nhị cửu mẫu ngươi thấy ngươi chướng mắt nên ngươi không thể nào thỏa lòng mong ước được mà Tạ phủ ta cũng sẽ không chịu trách nhiệm cho thanh danh không tốt của ngươi. Kể từ bây giờ ngươi hãy ở yên trong phủ cho đến ngày thành thân đi! Nếu ta biết ngươi làm chuyện gì ngu ngốc thì đừng trách ta không khách khí! Ta thà để ngươi chết chứ không thể để thanh danh Tạ phủ chúng ta bị hao tổn được!”
Tạ Quân Hoa nước mắt lưng tròng, nói: “Mẫu thân vì sao không tin nữ nhi? Con có thể cùng Tứ biểu ca đối chất, con thật sự không bảo huynh ấy cưới con mà!”
“Đối chất ư? Ngươi còn ngại việc này chưa đủ phiền sao? Người bên cạnh ngươi lần này cũng thất trách, không thể giữ lại bên cạnh ngươi nữa. Ta tự nhận đã hết lòng vì ngươi, nếu ngươi còn muốn ầm ỹ nữa thì ta sẽ coi như không có đứa con gái này!https:/// Chuyện lần này cũng là do ta quản gia không nghiêm để chủ tớ các ngươi có cơ hội truyền tin ra ngoài. Ta cũng sẽ tự phạt tụng kinh một tháng. Một tháng sau sẽ định hôn sự cho ngươi. Không cần phải nghĩ quẩn, làm như vậy sẽ chỉ khiến tình cảnh của ngươi càng thêm không tốt thôi. Chúng ta nên giữ khuôn phép, như vậy mới tốt.”
Nhị tẩu đúng là không cho mình chút mặt mũi nào. Cho dù con ngươi là con vợ cả thì nhị ca vẫn chỉ là thứ xuất, có gì hơn người chứ? Lúc đầu cũng vì hôn sự của con trai mà xảy ra mâu thuẫn với Nhị tẩu bây giờ việc này chỉ khiến cho mâu thuẫn càng thêm sâu sắc!
Nhưng mà nói đi nói lại thì cũng do con gái mình không chịu thua kém, còn truyền thư cái gì? Một nữ nhi mà chút rụt rè cũng không có, còn gạt mình làm ra những chuyện như thế này. Không thể ở lại kinh thành nữa, chỉ có thể gả ra bên ngoài, trời cao hoàng đế xa, tin rằng nơi khác không biết chuyện này đâu.
Đại phu nhân Tiết thị biết Nhị phu nhân đã trở lại mà lại còn cực kì tức giận nên bà ta mới sai người tìm hiểu một chút. Sau khi biết chuyện thì bà ta không khỏi vui sướng khi người khác gặp họa. Bình thường Nhị đệ muội quản chi thứ hai rất chặt vậy mà bây giờ con trai trưởng lại gây ra chuyện lớn như thế à? Bây giờ Đại cô phu nhân có quyết định thế nào thì bà cũng chẳng quan tâm, chỉ ngồi yên xem náo nhiệt là được rồi. Chỉ có điều nếu Nhị phu nhân còn tìm Đại cô phu nhân gây phiền phức thì bà nhất định phải ngăn cản. Dù sao con gái bà cũng làm con dâu của Đại cô phu nhân, nếu như mẹ chồng tức giận rồi xả lên người con dâu thì chẳng phải con gái mình sẽ phải chịu khổ sao?
Trong phòng Nhị phu nhân, Tam gia Lý Thường và Tứ gia Lý Tiếu đều quỳ gối trước mặt Nhị phu nhân.Bà ta nói với Lý Thường: “Trước khi đi ta đem đệ đệ giao cho ngươi vậy mà ngươi làm gì vậy hả? Ngươi để Tứ đệ gây ra chuyện lớn như vậy khiến ta mất hết thể diện. Có phải ngươi chỉ quan tâm đến chuyện của ngươi và Tam nãi nãi đúng không? Tứ đệ ngươi là người ngoài sao?
Lý Tử Du cũng được nhận một hồng bao khiến nàng thật vui vẻ. Lúc Tam tỷ được rước đi Đại bá mẫu còn khóc một lúc lâu.https:/// Cho dù Đại bá mẫu là dạng người gì thì Tam tỷ cũng vẫn là con gái của bà ta, cho dù nàng được gả không xa thì sau này cũng là người nhà khác, lúc về đây cũng chỉ là khách mà thôi.
Ngày thứ ba lại mặt, biểu hiện của Tam tỷ đều thể hiện rằng nàng đang sống rất tốt. Lúc đầu sắc mặt Lý Tử Cầm có chút tăm tối nhưng sau đó lại khôi phục bình thường. Lý Tử Lung thì bĩu môi nhưng cũng chẳng nói gì.
Mọi thứ đều thực bình thường, chỉ có điều vị cháu ngoại trai được thăng cấp thành con rể, muội phu, tỷ phu là Tạ Thiên Thành thì lại bị mọi người chuốc rượu cho say khướt khiến Đại phu nhân Tiết thị thầm oán nửa ngày. Đúng là mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thích đó.
Vốn nghĩ rằng mọi người trong phủ có thể yên lặng được một thời gian nhưng vị Nhị phu nhân Triệu thị kia lại đột nhiên trở về, còn gọi Tứ thiếu gia Lý Tiếu đến mắng cho một trận. https:///Nội dung cụ thể thế nào thì không biết nhưng sau đó Nhị phu nhân lại đến quý phủ của Đại cô phu nhân, trực tiếp mắng mỏ: “Đại cô phu nhân, tuy nói rằng lúc trước chúng ta không đồng ý hôn sự của Châu nhi và Thiên Thành nhưng các ngươi cũng không thể vì thế mà hãm hại chúng ta được! Ta làm nhị tẩu của ngươi bao lâu cũng chẳng làm gì có lỗi quá đáng với ngươi cả. Vậy mà bây giờ ngươi lại làm cho ta khó khăn vậy đấy!”
Đại cô phu nhân Tạ Lý thị bị nhị tẩu mắng mỏ không ngừng như thế mà chẳng hiểu nguyên nhân, trong lòng thật sự không thoải mái chút nào. Bà nói: “Nhị tẩu nói chuyện thật không rõ ràng. Sao tẩu lại bảo rằng ta hãm hại tẩu? Bây giờ ta đã có con dâu tốt, biết tuân thủ bổn phận, ân cần chăm sóc khiến ta vui mừng không ngớt. Ta có thể phạm phải sai lầm như trước kia sao?” Nói đi nói lại cũng chỉ là ám chỉ chuyện trước kia với Lý Tử Châu là sai lầm.
“Hơn nữa nhị tẩu đến đây ta còn đem trà ngon ra rót mời tẩu vậy mà tẩu còn không vừa ý sao? Tẩu là nhị tẩu của ta, chắc không đến nỗi là người bẩn tính như vậy chứ?”
Nhị phu nhân tức giận mắng: “Ta bẩn tính sao? Ta thật không biết Tạ phủ các ngươi gia giáo thế nào mà để một cô nương gia còn chưa xuất giá mà đã có quan hệ mờ ám với nam tử. Các ngươi muốn mờ ám với ai ta không quản đến nhưng nếu muốn câu dẫn con ta thì ta tuyệt đối không đồng ý!”
“Nhị tẩu! Tẩu nói chuyện hãy biết tôn trọng một chút! Cái gì mà câu dẫn, có quan hệ mờ ám chứ? Cô nhi quả phụ như chúng ta không thể chấp nhận lời đó của tẩu được!”
“Ngươi không chịu được? Tốt lắm, được lắm! Cô phu nhân, đại cô phu nhân à, ngươi nhìn kĩ cho ta, xem đây là cái gì hả?” Nhị phu nhân đập mạnh một phong thư lên bàn, nói: “Chưa từng thấy qua người nào không biết xấu hổ như thế đấy!”
Đại cô phu nhân nén giận, mở phong thư ra xem. Sau khi xem xong vẻ mặt bà trở nên âm trầm nhưng bà vẫn nói: “Tiếu nhi muốn cưới Quân Hoa thì sao có thể đổ hết tội lên đầu chúng ta chứ? Đây chính là ý nghĩ của Tiếu nhi!”
“Ta nhổ vào! Con ta thế nào mà ta còn không rõ sao? Nếu không phải do khuê nữ nhà ngươi sai sử thì nó dám viết thư cho ta như thế sao? Còn bảo dù cho thế nào cũng phải cưới nàng ta nữa chứ!https:/// Bỏ thể diện cha mẹ như chúng ta ở chỗ nào hả? Ta nói cho ngươi biết nhé cô phu nhân, Tiếu nhi của ta là con trai trưởng, nếu là nữ nhi thân sinh của cô phu nhân thì không sao, ta còn ước là thân càng thêm thân nhưng nàng ta là cái gì chứ? Cũng dám tơ tưởng đến con ta cơ đấy! Nằm mơ đi! Cho dù con ta có ở vậy cả đời thì ta cũng sẽ không để cho nó cưới cái đồ không biết xấu hổ kia!
Hừ! Hôm nay ta tới đây là cho ngươi biết để ngươi có thể hỏi con gái tốt của ngươi xem có làm chuyện gì hay nói gì mê hoặc con trai của ta hay không! Nên quản giáo cho tốt, nếu việc này truyền ta ngoài thì con ta vẫn có thể lấy được thê tử tốt chứ con gái của ngươi thì không biết được đâu!”
Nhị phu nhân tuôn ra một tràng lời nói ác độc xong, thấy vẻ mặt của Đại cô phu nhân không dễ nhìn thì liền rời khỏi.
Đại cô phu nhân tức giận đến nửa ngày cũng không nói gì. Nàng dâu kiêm chất nữ sau khi biết chuyện xảy ra thì đến an ủi bà. Đại cô phu nhân nói: “Kêu nghiệt nữ kia lên đây cho ta! Không có lửa làm sao có khói! Lý do Tiếu nhi viết thư muốn cưới nó ta không tin nó không biết! Đường đường là một nữ nhi tốt mà lại biến thành như thế! Thể diện của ta mất hết rồi, sau này làm sao có thể về nhà mẹ đẻ nữa chứ!”
Thứ nữ này là do mình mang theo, bởi mình không có nữ nhi nên mới xem nó là con gái ruột mà dạy, chưa từng hà khắc với nó. Vì sao lại có thể xảy ra chuyện như thế? Nếu hôm nay không giáo huấn thứ nữ này một chút thì Tạ phủ không thể nào ngẩng đầu lên được!
Tạ Quân hoa nghe nói mẹ cả tức giận rất lớn nhưng cũng không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì. https:///Vốn dĩ nàng muốn hối lộ người bên cạnh mẫu thân nhưng ai cũng không dám lấy tiền của nàng, dọc đường đi nàng cứ nơm nớp lo sợ. Vừa đến nơi còn chưa kịp hành lễ thì Tạ Lý thị liền lớn tiếng nói: “Quỳ xuống!”
Không thể làm gì khác, Tạ Quân Hoa liền quỳ xuống. Tạ Lý thị nói: “Ta tự nhận chưa từng bạc đãi ngươi vậy mà ngươi lại không thể khiến ta hài lòng. Một cô nương thế nhưng lại muốn tự mình tìm nhà chồng khiến ta bị người ta đến mắng!”
“Mẫu thân bớt giận!” Lý Tử Kỳ khuyên nhủ.
“Tử Kỳ, con cũng mệt rồi, về trước đi. Việc hôm nay giải quyết không xong thì Tạ phủ chúng ta cũng không cần ở lại kinh thành nữa!”
Lý Tử Kỳ đành phải lui xuống. Còn Tạ Quân Hoa lại càng lo lắng hơn. Chẳng lẽ sự tình bại lộ rồi? Nhưng rõ ràng mình chỉ để người ta mang thư đến cho biểu ca nói rằng mình đang buồn rầu, sợ gả đến chỗ không tốt, mẫu thân nói những lời này là có ý gì?
“Mẫu thân, nữ nhi có làm gì không đúng, nữ nhi sẽ sửa. Mong mẫu thân đừng tức giận, ảnh hưởng đến sức khỏe, nữ nhi sẽ khó chịu lắm!”
“Ngươi khó chịu sao? Nếu ngươi khó chịu thì sẽ không làm ra chuyện như thế! Ngươi một lòng muốn gả ra ngoài đến thế sao? Nơi này khiến ngươi không thể chịu thêm một chút nữa sao?https:/// Được lắm! Tốt lắm! Vậy mà lại gạt ta, muốn cho Tứ biểu ca cưới ngươi! Ngươi như vậy thì để mẫu thân ta ở chỗ nào? Để Tạ gia chúng ta ở chỗ nào? Ta bị tẩu tử chỉ vào mặt mắng khiến ta xấu hổ và giận giữ muốn chết! Ngươi còn nói ngươi không biết sao?”
Tạ Quân Hoa vội nói: “Mẫu thân, tính tình nữ nhi thế nào người còn không biết sao? Những lời như bảo Tứ biểu ca cưới con, sao con có thể nói ra được? Chẳng qua là nghĩ đến lúc nhỏ vui đùa vui vẻ cùng Tứ biểu ca nên mới tâm sự một chút với huynh ấy, con đâu biết sẽ xảy ra chuyện như vậy. Mẫu thân, những lời nữ nhi nói đều là thật. Con biết mẫu thân một lòng lo cho con, cho đến bây giờ đều đối đãi với con như con ruột, sao con có thể không biết phân biệt tốt xấu chứ? Ít nhất cũng phải thẹn với nhân tâm. Hơn nữa chẳng lẽ con lại tự hủy tương lại chính mình sao? Làm vậy đâu có tốt gì cho con? Chỉ có thể khiến Nhị cửu mẫu càng thêm chán ghét con mà thôi. Mẫu thân hãy tin con, con sẽ không đem danh tiết của mình ra đùa giỡn như thế đâu.”
Tạ Lý thị lạnh lùng cười, nói: “Nói cho cùng không hổ là con gái của ta. Nếu ngươi nghĩ như vậy thì bây giờ ta với ngươi bàn chuyện hôn nhân nhé? Nếu ngươi không có chút tâm tư nào với Tứ biểu ca thì ta làm thế này cũng để ngăn chặn chuyện xảy ra. Ngươi nói xem đúng không?”
Tạ Quân Hoa ngây ngẩn cả người. Tạ Lý thị cười lạnh: “Thế nào? Thử nói xem nào. Nếu ngươi không có tình ý với Tứ biểu ca thì sao lại không dám trả lời ta? Có phải ngươi nghĩ rằng tốt nhất là chuyện này nên làm lớn ra, mọi người sẽ vì tình thân mà thành toàn cho các ngươi, sẽ không khiến sự tình đồn đại ra bên ngoài đúng không?https:/// Đáng tiếc Nhị cửu mẫu ngươi thấy ngươi chướng mắt nên ngươi không thể nào thỏa lòng mong ước được mà Tạ phủ ta cũng sẽ không chịu trách nhiệm cho thanh danh không tốt của ngươi. Kể từ bây giờ ngươi hãy ở yên trong phủ cho đến ngày thành thân đi! Nếu ta biết ngươi làm chuyện gì ngu ngốc thì đừng trách ta không khách khí! Ta thà để ngươi chết chứ không thể để thanh danh Tạ phủ chúng ta bị hao tổn được!”
Tạ Quân Hoa nước mắt lưng tròng, nói: “Mẫu thân vì sao không tin nữ nhi? Con có thể cùng Tứ biểu ca đối chất, con thật sự không bảo huynh ấy cưới con mà!”
“Đối chất ư? Ngươi còn ngại việc này chưa đủ phiền sao? Người bên cạnh ngươi lần này cũng thất trách, không thể giữ lại bên cạnh ngươi nữa. Ta tự nhận đã hết lòng vì ngươi, nếu ngươi còn muốn ầm ỹ nữa thì ta sẽ coi như không có đứa con gái này!https:/// Chuyện lần này cũng là do ta quản gia không nghiêm để chủ tớ các ngươi có cơ hội truyền tin ra ngoài. Ta cũng sẽ tự phạt tụng kinh một tháng. Một tháng sau sẽ định hôn sự cho ngươi. Không cần phải nghĩ quẩn, làm như vậy sẽ chỉ khiến tình cảnh của ngươi càng thêm không tốt thôi. Chúng ta nên giữ khuôn phép, như vậy mới tốt.”
Nhị tẩu đúng là không cho mình chút mặt mũi nào. Cho dù con ngươi là con vợ cả thì nhị ca vẫn chỉ là thứ xuất, có gì hơn người chứ? Lúc đầu cũng vì hôn sự của con trai mà xảy ra mâu thuẫn với Nhị tẩu bây giờ việc này chỉ khiến cho mâu thuẫn càng thêm sâu sắc!
Nhưng mà nói đi nói lại thì cũng do con gái mình không chịu thua kém, còn truyền thư cái gì? Một nữ nhi mà chút rụt rè cũng không có, còn gạt mình làm ra những chuyện như thế này. Không thể ở lại kinh thành nữa, chỉ có thể gả ra bên ngoài, trời cao hoàng đế xa, tin rằng nơi khác không biết chuyện này đâu.
Đại phu nhân Tiết thị biết Nhị phu nhân đã trở lại mà lại còn cực kì tức giận nên bà ta mới sai người tìm hiểu một chút. Sau khi biết chuyện thì bà ta không khỏi vui sướng khi người khác gặp họa. Bình thường Nhị đệ muội quản chi thứ hai rất chặt vậy mà bây giờ con trai trưởng lại gây ra chuyện lớn như thế à? Bây giờ Đại cô phu nhân có quyết định thế nào thì bà cũng chẳng quan tâm, chỉ ngồi yên xem náo nhiệt là được rồi. Chỉ có điều nếu Nhị phu nhân còn tìm Đại cô phu nhân gây phiền phức thì bà nhất định phải ngăn cản. Dù sao con gái bà cũng làm con dâu của Đại cô phu nhân, nếu như mẹ chồng tức giận rồi xả lên người con dâu thì chẳng phải con gái mình sẽ phải chịu khổ sao?
Trong phòng Nhị phu nhân, Tam gia Lý Thường và Tứ gia Lý Tiếu đều quỳ gối trước mặt Nhị phu nhân.Bà ta nói với Lý Thường: “Trước khi đi ta đem đệ đệ giao cho ngươi vậy mà ngươi làm gì vậy hả? Ngươi để Tứ đệ gây ra chuyện lớn như vậy khiến ta mất hết thể diện. Có phải ngươi chỉ quan tâm đến chuyện của ngươi và Tam nãi nãi đúng không? Tứ đệ ngươi là người ngoài sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.