Phụ Thân Hảo Phúc Hắc

Chương 3

Tiếu Khuynh Vũ

27/12/2016

"Ngươi nghe tin gì chưa?" Trong tửu lâu, một chàng trai ước chừng 25 tuổi dùng vẻ mặt háo hức để hỏi anh chàng ngồi gần bên.

"Tin gì?" Người kia không hiểu anh ta đang nói gì, dạo gần đây không có tin giật gân nào của hoàng cung hay giang hồ cả.

Chàng trai kia nghe vậy liền khinh bỉ cười một tiếng.

"Bộ gần đây có tin gì lớn lắm sao" Người kia thấy vẻ mặt khinh bỉ của chàng trai liền nhịn không được tò mò hỏi.

"Chuyện lớn vậy ngươi cũng không biết, nhị vương gia Vân Kiếm đã đánh lui Thanh quốc, đại thắng trở về, khoảng chừng một tháng nữa sẽ tới kinh thành" Chàng trai tự hào nói thông tin mình đã thu nhập được.

"Ngươi nói thật?" Tuy rằng vẻ mặt người kia rất háo hức nhưng vẫn không kiềm được hỏi lại.

"Ta nói dối ngươi làm gì" Chàng trai bĩu môi.

Ngay tại thời điểm đó, cả tửu lâu đều nhìn về phía hai người đang nói chuyện.Chỉ khoảng vài canh giờ sau , tin nhị vương gia Vân Kiếm đại thắng trở về liền lan khắp kinh thành, ước chừng chỉ vài ngày, cả Chu quốc đều biết đến tin này.

Thật ra không ai chú ý, trong tửu lâu lúc đó, căn bản vẫn còn một người an nhiên tự tại ngồi uống trà.Dù người đó chỉ là đứa bé khoảng bảy tuổi, tuy nhiên dù cho con nít bốn, năm tuổi đi chăng nữa cũng đều nghe cha mẹ nói rất nhiều về nhị vương gia, trong lòng những đứa trẻ căn bản đã xem người này như anh hùng của bọn nó, thái độ không thèm để tâm như vậy, căn bản chính là rất lạ.



Người đó không phải ai khác chính là Vân Tiêu.Cái mà cả kinh thành coi là "tin nóng" đối với y căn bản chẳng là gì.

Quả thật trong lòng Vân Tiêu đã sớm chán ghét người mà mọi người tôn sùng kia.

Y không phải là một đứa con nít bảy tuổi, y đã qua một kiếp người rồi.

Vân Tiêu không phải là chán ghét người phụ thân này không lý do, y có cơ sở hẳn hoi để chán ghét người này.

Thử hỏi, có người phụ thân nào mà nhi tử hắn đã bảy tuổi rồi vẫn chưa gặp mặt được hắn? hắn xuất chinh mới ba năm, Vân Tiêu giờ đã bảy tuổi nga.

Không phải y cần gì cái tình phụ tử này, bất quá y chính là rất chán ghét người bỏ bê con cái, đời trước y vì bị bỏ rơi mới phải tay dính máu tanh.

Lại thử hỏi, lúc y ra đời, ở hiện đại dù y học tiên tiến nhưng chồng vẫn lo lắng ngoài cửa, chưa nói bây giờ ở cổ đại, sinh con rất nguy hiểm, mất mạng như chơi, nhưng lúc đó, người "phụ thân" kia chết ở xó xỉnh nào a?

Bảy năm nay Vân Tiêu sống rất vui vẻ, người kia lại không chịu chết luôn ở sa trường, như thế nào trở về làm gì, hại y bị Ôn ma ma cùng Xuân Hương ép học hết tứ thư ngũ kinh, quy từ lễ giáo, thật phiền muốn chết mà

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Phụ Thân Hảo Phúc Hắc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook