Phụ Thân, Hôm Nay Người Đọc Sách Chưa
Chương 224: Ngang tàn
Quả Táo Tiểu Thư
25/09/2023
Bị một đám thuộc hạ ghét bỏ quá chậm, Thẩm Lệ tức giận lườm tên cầm đầu. Sau khi đuổi đám thuộc hạ đi, hắn mới chuyển gót chân đi đến bên cạnh
Chu Thanh.
Người môi giới nhà đất ở kinh thành rất nhiều, lựa chọn mất một lúc lâu, mấy người Chu Thanh liền tiến vào một cửa tiệm tương đối rộng rãi. Vừa vào cửa hàng, liền có tiểu nhị trong tiệm nhiệt tình tiến lên nghênh tiếp.
"Mấy vị khách quan, các ngài muốn mua nhà, mua đất nha hay là thuê cửa hàng a? Trong tiệm chúng ta, giá cả nào cũng đều có. Nếu các ngài muốn mua mấy hạ nhân phục dịch, hạy mấy hộ viện bảo vệ, chúng ta cũng có."
Tiểu hỏa kế nhiệt tình chào mời, âm thầm dò xét quần áo trên thân mấy người Chu Thanh, nụ cười trên mặt lại càng tươi hơn. Không nói những cái khác, chỉ cần nhìn gấm vóc trên người vị đại thúc này thôi, đây chính là gấm Tứ Xuyên cực phẩm hiếm thấy a. Trên vải lại thêu ám văn cực kì tinh xảo, nhất định có giá trị không nhỏ. Huống chi, vị công tử trẻ tuổi này khí vũ hiên ngang, không đề cập tới áo bào, nhìn riêng đôi ủng ngắn bằng da hươu trên chân thôi đã biết là người có tiền rồi.
Đời trước Chu Thanh chính là quản lý tiêu thụ, cũng tính là cùng ngành với tiểu tử này. Thấy ánh mắt tiểu hỏa kế dò xét bọn họ, Chu Thanh không khỏi nhìn về phía Chu Hoài Sơn.
Thẩm Lệ thân là thống lĩnh ảnh vệ, tự nhiên quần áo bất phàm. Nhưng sao ánh mắt của tiểu hỏa kế lúc nhìn cha nàng, cũng nóng bỏng như vậy chứ.
Vừa rồi còn không chú ý, bây giờ nhìn sang Chu Hoài Sơn, khóe miệng Chu Thanh lập tức giật một cái. Khá lắm! Cha nàng lại mặc lên người gấm Tứ Xuyên đắt nhất trong Cẩm Tú phường của bọn họ!
Chu Hoài Sơn nhìn quanh tiệm một vòng, lấy ra khí thế lúc còn làm Hầu gia, tùy ý ngồi trên ghế trong tiệm, ngang tàng nói: "Lấy tòa nhà tốt nhất của cửa hàng các ngươi cho ta xem một chút."
Tiểu nhị lập tức nhiệt tình nói: "Được, khách quan ngài chờ một chút."
Trong lúc tiểu nhị xoay người đi đến trước quầy hàng lấy sổ sách, Chu Thanh kéo y phục của Chu Hoài Sơn, thấp giọng nhắc nhở: "Cha, đây là kinh thành không phải là huyện Thanh Hà của chúng ta đâu."
Không đợi nàng nói xong, tiểu nhị đã cười tươi quay trở lại.
"Mời khách quan ngài xem một chút, hiện tại đây là tòa nhà tốt nhất của tiệm chúng ta, tòa nhà này ba tiến ba ra, hai bên trái phải đều có sân rộng. Không nói dối ngài, trước kia, tòa nhà này là quan trạch, về sau chủ nhà phạm tội, tòa nhà này liền bị nha môn rao bán. May mà chủ nhân của chúng ta kịp thời ra tay, mới có thể mua được. Vị trí nơi này vô cùng tốt, hoàn cảnh cũng tốt, những nhà chung quanh cũng đều là quan lại hoặc những gia đình giàu sang, trị an tuyệt đối không có vấn đề."
Nói rồi, tiểu nhị liền đặt bản vẽ tòa nhà lên mặt bàn.
Thẩm Lệ liếc qua địa chỉ nhà, lông mày khẽ cau lại.
Chu Hoài Sơn vẫn giữ nguyên bộ dáng ngao ngược, ngang tàn, nói: "Quan trạch? Quan gì? Phạm vào tội gì? Đừng có nói tòa nhà này là tịch thu của người chết đấy nhé!"
Tiểu nhị vội nói: "Không có, tuyệt đối không có, tòa nhà này rất sạch sẽ, chủ nhân trước kia của tòa nhà này chính là binh Bộ Thượng Thư Hồ đại nhân, về sau Hồ đại nhân phạm án bị giáng chức, quan phủ liền xung công tòa nhà này. Vốn dĩ nó luôn bị quan phủ niêm phong, thẳng đến cuối năm ngoái, mới đưa ra đấu giá. Chủ nhân chúng ta nhìn trúng giá trị tòa nhà này, liền trực tiếp ra giá cao nhất mua lại. Nếu khách quan thuận tiện, tiểu nhân liền mang ngài đi xem. Mặc dù trong nhà không có đồ gia dụng, nhưng chúng ta vẫn luôn cho người vẩy nước quét nhà sạch sẽ. Ngài chỉ cần sắm thêm đồ đạc liền có thể vào ở."
Nghe đến cái tên Hồ Vi Nhạc, trong lòng Chu Thanh lập tức kinh ngạc. Trùng hợp như vậy sao?
"Tòa nhà này, bán thế nào?" Chu Hoài Sơn lười biếng hỏi.
"3 vạn lượng!"
Nói xong, tiểu nhị nhìn sắc mặt Chu Hoài Sơn.
Mắt thấy ngay cả mí mắt Chu Hoài Sơn cũng không nháy lấy một cái, tiểu nhị liền cười nói: "Rất nhiều người nghe thấy giá tiền này liền không muốn mua nữa, kỳ thực theo tiểu nhân thì, tiền nào của nấy. Vị đại gia này nhìn chính là người không thiếu tiền, nếu ngài thật tâm mua nhà, tiểu nhân liền đề cử ngài tới chỗ này. Không nói đến cấu trúc ngôi nhà, chỉ dựa vào vị trí này, đôi khi không phải ngài muốn mua liền có thể mua được giá tốt như vậy. Có người mua nhà, lựa ba chọn bốn, luôn cảm thấy chỗ này không tốt chỗ kia không hay, tiểu nhân nói một lời khó nghe, chỉ cần giá tiền đúng chỗ, thì kỳ thực cái gì cũng đều tốt."
Chu Hoài Sơn liền cười to, mở mắt liếc tiểu nhị, nói: "3 vạn lượng chúng ta không phải là không trả nổi, nhưng mà tòa nhà này của các ngươi.."
Chu Hoài Sơn sờ sờ bộ râu không tồn tại của mình, tiếp lời: "Dù có là đấu giá thì cũng không thể đạt được con số này, căng hết cỡ, ta ra 25 ngàn lượng."
"25 ngàn? Khách quan ngài nói đùa rồi, vị trí tốt như vậy, 25 ngàn ngài không thể mua vào tay được đâu! Ngài có biết bên cạnh toàn nhà này là ai đang ở không?"
Chu Hoài Sơn liền khoát tay chặn lại, nói: "Ta quản đám người ở chung quanh nhà làm gì! Ta cũng không phải ở nhà bọn họ! Chốt cái giá này, nếu ngươi đồng ý bán, thì bây giờ chúng ta liền thành giao, không bán, ta liền rời đi."
Tiểu nhi thấy Chu Hoài Sơn nói dứt khoát, hơi chút do dự mới cắn răng nói: "Thành! 25 ngàn liền 25 ngàn, khách quan ngài là người hữu duyên, chủ nhân chúng ta coi như phải bù tiền cũng nhất định nguyện ý kết giao với người bạn như ngài!"
Chu Hoài Sơn liền phì cười.
"Bớt nói nhảm đi, bù tiền cái gì! Đừng cho là ta không biết, giá cả trong miệng các ngươi đều có một mức thấp nhất, chỉ cần không cao hơn cái mức tiền này, thì bao nhiêu tiền là do các ngươi định đoạt. Bán được cao các ngươi được chia hoa hồng cao, bán được thấp các ngươi được chia ít. Còn chủ nhân của các ngươi, chỉ cần không thua kém giá thấp nhất hắn đưa ra, thì hắn nào có thời gian quản những thứ này!"
Tiểu nhị lập tức kéo miệng, giơ ngón tau cái với Chu Hoài Sơn rồi lộ ra vẻ mặt cầu xin tha thứ.
"Phải! Khách quan ngài là người trong nghề! Vậy ta cũng không nói nhiều nữa, ngài nộp tiền đặt cọc trước rồi xin chờ chốc lát, tiểu nhân giúp ngài xử lý thủ tục a."
Chu Hoài Sơn xua tay, nói: "Không vội, gần tòa nhà này, còn có nhà nào bán nữa không?"
Tiểu hỏa kế nghe được lời này hai mắt lập tức phát sáng. Mẹ ơi! Hôm nay là thần tài gõ cửa rồi!
Lập tức nâng tinh thần lên 100%, xuất ra trạng thái đi ra mắt nhạc phụ, cười xòa nói: "Khách quan dự định mua thêm một căn nhà nữa sao?"
Chu Hoài Sơn liền nói: "Nếu có toàn nhà nào ở gần nữa thì tốt, sẽ mua thêm một tòa nhà, có đôi có cặp!"
"Đúng là có a!"
Nói rồi, tiểu hỏa kế lại cầm cuốn sổ lật thêm hai trang.
"Chỗ này, hôm qua chúng ta vừa mua được tòa nhà này. Hai tiến hai ra, mặc dù không tốt bằng tòa nhà kia, nhưng cũng rất tốt, phóng mắt khắp kinh thành, ngài sẽ không thể tìm được chỗ nào tốt hơn nơi này nữa đâu. Vị trí này, cũng giống như toàn nhà kia, chung quanh cũng đều là nhà của quan lại phú hào, trị an vô cùng tốt."
"Đây cũng là quan trạch à?"
Tiểu hỏa kế lắc đầu, đáp: "Không phải, toàn nhà này vốn là của một đại thương gia, về sau con trai độc nhất của vị đại thương gia này đậu cao trung, bị phái ra ngoài làm quan, vị thương gia này liền treo biển bán nhà. Khách quan ngài yên tâm, những tòa nhà trong tiệm chúng ta đều sạch sẽ không có bất kỳ tranh chấp gì đâu."
Chu Hoài Sơn cũng không nhìn bản vẽ mặt phẳng tòa nhà, hai chân bắt tréo, nói: "Được, vậy thì nghe lời ngươi, chỗ này, giá bao nhiêu?"
Tiểu nhị cười nói: "Ngài là người trong nghề, tiểu nhân cũng không gạt ngài, toàn nhà này giá một vạn lượng. Luận lớn nhỏ nó không đáng cái giá này, nhưng thắng ở chỗ vị trí địa lý cự tốt."
Người môi giới nhà đất ở kinh thành rất nhiều, lựa chọn mất một lúc lâu, mấy người Chu Thanh liền tiến vào một cửa tiệm tương đối rộng rãi. Vừa vào cửa hàng, liền có tiểu nhị trong tiệm nhiệt tình tiến lên nghênh tiếp.
"Mấy vị khách quan, các ngài muốn mua nhà, mua đất nha hay là thuê cửa hàng a? Trong tiệm chúng ta, giá cả nào cũng đều có. Nếu các ngài muốn mua mấy hạ nhân phục dịch, hạy mấy hộ viện bảo vệ, chúng ta cũng có."
Tiểu hỏa kế nhiệt tình chào mời, âm thầm dò xét quần áo trên thân mấy người Chu Thanh, nụ cười trên mặt lại càng tươi hơn. Không nói những cái khác, chỉ cần nhìn gấm vóc trên người vị đại thúc này thôi, đây chính là gấm Tứ Xuyên cực phẩm hiếm thấy a. Trên vải lại thêu ám văn cực kì tinh xảo, nhất định có giá trị không nhỏ. Huống chi, vị công tử trẻ tuổi này khí vũ hiên ngang, không đề cập tới áo bào, nhìn riêng đôi ủng ngắn bằng da hươu trên chân thôi đã biết là người có tiền rồi.
Đời trước Chu Thanh chính là quản lý tiêu thụ, cũng tính là cùng ngành với tiểu tử này. Thấy ánh mắt tiểu hỏa kế dò xét bọn họ, Chu Thanh không khỏi nhìn về phía Chu Hoài Sơn.
Thẩm Lệ thân là thống lĩnh ảnh vệ, tự nhiên quần áo bất phàm. Nhưng sao ánh mắt của tiểu hỏa kế lúc nhìn cha nàng, cũng nóng bỏng như vậy chứ.
Vừa rồi còn không chú ý, bây giờ nhìn sang Chu Hoài Sơn, khóe miệng Chu Thanh lập tức giật một cái. Khá lắm! Cha nàng lại mặc lên người gấm Tứ Xuyên đắt nhất trong Cẩm Tú phường của bọn họ!
Chu Hoài Sơn nhìn quanh tiệm một vòng, lấy ra khí thế lúc còn làm Hầu gia, tùy ý ngồi trên ghế trong tiệm, ngang tàng nói: "Lấy tòa nhà tốt nhất của cửa hàng các ngươi cho ta xem một chút."
Tiểu nhị lập tức nhiệt tình nói: "Được, khách quan ngài chờ một chút."
Trong lúc tiểu nhị xoay người đi đến trước quầy hàng lấy sổ sách, Chu Thanh kéo y phục của Chu Hoài Sơn, thấp giọng nhắc nhở: "Cha, đây là kinh thành không phải là huyện Thanh Hà của chúng ta đâu."
Không đợi nàng nói xong, tiểu nhị đã cười tươi quay trở lại.
"Mời khách quan ngài xem một chút, hiện tại đây là tòa nhà tốt nhất của tiệm chúng ta, tòa nhà này ba tiến ba ra, hai bên trái phải đều có sân rộng. Không nói dối ngài, trước kia, tòa nhà này là quan trạch, về sau chủ nhà phạm tội, tòa nhà này liền bị nha môn rao bán. May mà chủ nhân của chúng ta kịp thời ra tay, mới có thể mua được. Vị trí nơi này vô cùng tốt, hoàn cảnh cũng tốt, những nhà chung quanh cũng đều là quan lại hoặc những gia đình giàu sang, trị an tuyệt đối không có vấn đề."
Nói rồi, tiểu nhị liền đặt bản vẽ tòa nhà lên mặt bàn.
Thẩm Lệ liếc qua địa chỉ nhà, lông mày khẽ cau lại.
Chu Hoài Sơn vẫn giữ nguyên bộ dáng ngao ngược, ngang tàn, nói: "Quan trạch? Quan gì? Phạm vào tội gì? Đừng có nói tòa nhà này là tịch thu của người chết đấy nhé!"
Tiểu nhị vội nói: "Không có, tuyệt đối không có, tòa nhà này rất sạch sẽ, chủ nhân trước kia của tòa nhà này chính là binh Bộ Thượng Thư Hồ đại nhân, về sau Hồ đại nhân phạm án bị giáng chức, quan phủ liền xung công tòa nhà này. Vốn dĩ nó luôn bị quan phủ niêm phong, thẳng đến cuối năm ngoái, mới đưa ra đấu giá. Chủ nhân chúng ta nhìn trúng giá trị tòa nhà này, liền trực tiếp ra giá cao nhất mua lại. Nếu khách quan thuận tiện, tiểu nhân liền mang ngài đi xem. Mặc dù trong nhà không có đồ gia dụng, nhưng chúng ta vẫn luôn cho người vẩy nước quét nhà sạch sẽ. Ngài chỉ cần sắm thêm đồ đạc liền có thể vào ở."
Nghe đến cái tên Hồ Vi Nhạc, trong lòng Chu Thanh lập tức kinh ngạc. Trùng hợp như vậy sao?
"Tòa nhà này, bán thế nào?" Chu Hoài Sơn lười biếng hỏi.
"3 vạn lượng!"
Nói xong, tiểu nhị nhìn sắc mặt Chu Hoài Sơn.
Mắt thấy ngay cả mí mắt Chu Hoài Sơn cũng không nháy lấy một cái, tiểu nhị liền cười nói: "Rất nhiều người nghe thấy giá tiền này liền không muốn mua nữa, kỳ thực theo tiểu nhân thì, tiền nào của nấy. Vị đại gia này nhìn chính là người không thiếu tiền, nếu ngài thật tâm mua nhà, tiểu nhân liền đề cử ngài tới chỗ này. Không nói đến cấu trúc ngôi nhà, chỉ dựa vào vị trí này, đôi khi không phải ngài muốn mua liền có thể mua được giá tốt như vậy. Có người mua nhà, lựa ba chọn bốn, luôn cảm thấy chỗ này không tốt chỗ kia không hay, tiểu nhân nói một lời khó nghe, chỉ cần giá tiền đúng chỗ, thì kỳ thực cái gì cũng đều tốt."
Chu Hoài Sơn liền cười to, mở mắt liếc tiểu nhị, nói: "3 vạn lượng chúng ta không phải là không trả nổi, nhưng mà tòa nhà này của các ngươi.."
Chu Hoài Sơn sờ sờ bộ râu không tồn tại của mình, tiếp lời: "Dù có là đấu giá thì cũng không thể đạt được con số này, căng hết cỡ, ta ra 25 ngàn lượng."
"25 ngàn? Khách quan ngài nói đùa rồi, vị trí tốt như vậy, 25 ngàn ngài không thể mua vào tay được đâu! Ngài có biết bên cạnh toàn nhà này là ai đang ở không?"
Chu Hoài Sơn liền khoát tay chặn lại, nói: "Ta quản đám người ở chung quanh nhà làm gì! Ta cũng không phải ở nhà bọn họ! Chốt cái giá này, nếu ngươi đồng ý bán, thì bây giờ chúng ta liền thành giao, không bán, ta liền rời đi."
Tiểu nhi thấy Chu Hoài Sơn nói dứt khoát, hơi chút do dự mới cắn răng nói: "Thành! 25 ngàn liền 25 ngàn, khách quan ngài là người hữu duyên, chủ nhân chúng ta coi như phải bù tiền cũng nhất định nguyện ý kết giao với người bạn như ngài!"
Chu Hoài Sơn liền phì cười.
"Bớt nói nhảm đi, bù tiền cái gì! Đừng cho là ta không biết, giá cả trong miệng các ngươi đều có một mức thấp nhất, chỉ cần không cao hơn cái mức tiền này, thì bao nhiêu tiền là do các ngươi định đoạt. Bán được cao các ngươi được chia hoa hồng cao, bán được thấp các ngươi được chia ít. Còn chủ nhân của các ngươi, chỉ cần không thua kém giá thấp nhất hắn đưa ra, thì hắn nào có thời gian quản những thứ này!"
Tiểu nhị lập tức kéo miệng, giơ ngón tau cái với Chu Hoài Sơn rồi lộ ra vẻ mặt cầu xin tha thứ.
"Phải! Khách quan ngài là người trong nghề! Vậy ta cũng không nói nhiều nữa, ngài nộp tiền đặt cọc trước rồi xin chờ chốc lát, tiểu nhân giúp ngài xử lý thủ tục a."
Chu Hoài Sơn xua tay, nói: "Không vội, gần tòa nhà này, còn có nhà nào bán nữa không?"
Tiểu hỏa kế nghe được lời này hai mắt lập tức phát sáng. Mẹ ơi! Hôm nay là thần tài gõ cửa rồi!
Lập tức nâng tinh thần lên 100%, xuất ra trạng thái đi ra mắt nhạc phụ, cười xòa nói: "Khách quan dự định mua thêm một căn nhà nữa sao?"
Chu Hoài Sơn liền nói: "Nếu có toàn nhà nào ở gần nữa thì tốt, sẽ mua thêm một tòa nhà, có đôi có cặp!"
"Đúng là có a!"
Nói rồi, tiểu hỏa kế lại cầm cuốn sổ lật thêm hai trang.
"Chỗ này, hôm qua chúng ta vừa mua được tòa nhà này. Hai tiến hai ra, mặc dù không tốt bằng tòa nhà kia, nhưng cũng rất tốt, phóng mắt khắp kinh thành, ngài sẽ không thể tìm được chỗ nào tốt hơn nơi này nữa đâu. Vị trí này, cũng giống như toàn nhà kia, chung quanh cũng đều là nhà của quan lại phú hào, trị an vô cùng tốt."
"Đây cũng là quan trạch à?"
Tiểu hỏa kế lắc đầu, đáp: "Không phải, toàn nhà này vốn là của một đại thương gia, về sau con trai độc nhất của vị đại thương gia này đậu cao trung, bị phái ra ngoài làm quan, vị thương gia này liền treo biển bán nhà. Khách quan ngài yên tâm, những tòa nhà trong tiệm chúng ta đều sạch sẽ không có bất kỳ tranh chấp gì đâu."
Chu Hoài Sơn cũng không nhìn bản vẽ mặt phẳng tòa nhà, hai chân bắt tréo, nói: "Được, vậy thì nghe lời ngươi, chỗ này, giá bao nhiêu?"
Tiểu nhị cười nói: "Ngài là người trong nghề, tiểu nhân cũng không gạt ngài, toàn nhà này giá một vạn lượng. Luận lớn nhỏ nó không đáng cái giá này, nhưng thắng ở chỗ vị trí địa lý cự tốt."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.