Phù Thủy Hắc Ám Lập Thân Hiên Ngang

Chương 7

Mộc Mộc Mộc Tử Đầu

02/06/2021

Edit: Đào Không Chín

Đương nhiên, có thể trở thành người khiến cho thuỷ tổ Andro phải e ngại, Haiyin Desi cũng không phải loại người lương thiện, tiếc là trong sách không miêu tả nhiều về nàng ấy.

Còn người vô danh như nàng đây sở dĩ lựa chọn Haiyin Desi cũng là do cuối sách nữ chính Lạc Hi Penny Mục Lâm mang thai bảy tháng không hiểu sao lại tiến vào ngủ say. Nam chính Austin Corel cường đại tìm mọi cường giả trong tộc phù thủy quang minh, nhưng không một ai có thể giúp nữ chính tỉnh lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn sinh mệnh của người phụ nữ mình yêu và đứa con dần dần yếu đi. Cuối cùng hắn đành cắn răng một cái, mạnh mẽ xông vào rừng rậm West Sea tìm giúp đỡ.

Chỉ là lãnh chúa của rừng rậm West Sea là ai, đó chính là Haiyin Desi. Phải biết, vai trò của Haiyin Desi trong bộ tiểu thuyết này tương đương với ‘lão tăng quét rác’ trong , ‘nữ nhân áo vàng’ trong <Ỷ Thiên đồ long ký>.

Austin Corel trong nhóm thuỷ tổ Andro phải nói là đứng đầu, nhưng rừng rậm West Sea không phải nơi hắn có thể tùy ý quậy phá. Giây trước hắn vừa mới xông vào, giây sau đã bị Haiyin Desi chặn lại.

Nhớ lại tràng cảnh Haiyin Desi xuất hiện được miêu tả trong sách, Polina không ngừng kích động, một đôi mắt xanh xám mê người cũng vì tưởng tượng mà biến thành đôi mắt say mê điển hình.

Một tiếng cười khẽ xa xăm linh hoạt kỳ ảo vang vọng bên tai Austin Corel đang bị đè ép quỳ xuống dưới đất, dù dễ nghe êm tai, nhưng lại khiến cho vị thuỷ tổ Andro cường đại này lạnh khắp cả người. Chỗ có thể nhìn đến xuất hiện vô số đóa hoa mạn đà la màu đen, mạn đà la màu đen này cao quý xinh đẹp, nhưng lại nguy hiểm lạ thường.

Austin Corel chậm rãi hạ thấp cái đầu vốn luôn ngẩng cao của mình.

Áo choàng màu đen hoàng kim kéo dài trên đất, cô gái đột nhiên xuất hiện giống như vừa tỉnh ngủ, một đầu tóc đen như tơ lụa xõa tung, hai mắt tím đen còn mang theo hơi nước, ưu nhã ngáp một cái rồi mới yếu ớt hỏi: "Ngươi muốn cứu bọn họ?"

"Đúng vậy."

Cô gái cong môi cười lên một tiếng, vươn bàn tay phải trắng nõn ngọc ngà hướng Austin Corel, nói: "Vậy thì đem thể xác ngươi giao ra đi."

Đôi mắt tím đen không chút gợn sóng nhìn vào trong mắt Austin Corel: "Ngươi vốn không nên còn sống."

"A…" Polina dùng sức nhai bánh mì trong miệng, có lẽ quá hưng phấn mà cắn phải môi mình, đau đến mức nàng chảy nước mắt.

Ngay lúc này, người phụ nữ trẻ đi khóa cửa giờ quay lại: "Ngươi cẩn thận một chút, ăn từ từ thôi."

"Vâng." Polina đã nếm được hương vị của máu.

Mặc dù cuối sách , Haiyin Desi cũng không thật nhận lấy thể xác của Austin Corel, nhưng cũng không chịu làm thánh mẫu. Nàng ấy lấy đi thành Anasta và mười hai thành thị nằm trong khu vực từ phía tây rừng rậm West Sea đến dãy núi Alsace, điều này cũng đầy đủ khiến cho Austin Corel đau lòng.

Mà giờ đây, nàng và mẹ đang sinh sống tại đồng bằng La Hà, tương lai cũng trở thành lãnh địa của Haiyin Desi, đến lúc đó các nàng đều là con dân của nàng ấy, ủng hộ nàng ấy, cũng tương đương được nàng ấy bảo hộ.

Cộc cộc cộc…

Haiyin dựa vào vách toa xe, tay nhỏ xoa đầu Ô Hắc Hắc. Bên ngoài trời đã tối, trong xe cũng không có đèn nên cũng tối om, khiến nàng không khỏi nảy sinh nghi ngờ: "Mẫu thân, chúng ta đã quên mang đèn sao?"

Merlin khẽ thở dài một hơi: "Ta nói đúng vậy, ngươi tin không?" Các nàng đã rất lâu rồi không ra ngoài rừng rậm West Sea, quên mang đồ vật cũng rất bình thường, huống hồ có đèn hay không vốn cũng không ảnh hưởng gì tới phù thủy.



"Vậy là cố ý sao?" Trong bóng đêm, Haiyin hai mắt xoay tròn, thoáng nghiêng mặt, lỗ tai dán vào vách toa xe cẩn thận lắng nghe động tĩnh bên ngoài: "Có phải chúng ta bây giờ đang câu cá, ngồi đợi Andro nào đó có ánh mắt không tốt đến chặn đường?"

"Phốc… " Xiya đều bị Haiyin chọc cười, nhưng lại không thể không thừa nhận: "Đây đúng là một ý kiến hay, trước khi tiến vào thành Anasta vớt vát chút tôm cá nho nhỏ giết thời gian, nghe có vẻ rất tốt."

"Trật tự." Merlin trừng mắt liếc nhìn muội muội không bớt lo, rồi nhìn về phía con gái đáng yêu của nàng: "Con gái thân yêu, có phải ngươi đối với gia tộc Desi của chúng ta có hiểu lầm gì đó không?" Nàng cự tuyệt thừa nhận là chính mình dạy bảo xảy ra vấn đề, dù sao nàng cũng được học như thế, trưởng thành không một chút lệch lạc.

Haiyin lắc đầu: "Không có." Gia tộc Desi còn cần hiểu lầm sao: "Mẫu thân, còn bao lâu nữa chúng ta mới có thể đến thành Anasta?"

Bên ngoài một chút động tĩnh cũng không có, có điều như vậy cũng bình thường. Trời tối, người thường đã sớm về nhà nghỉ ngơi, mà số lượng Andro cũng không đông đảo, dưới tình huống bình thường, Andro trời sinh đều có gia tộc cung cấp nuôi dưỡng, trừ phi bị thương, bằng không sẽ cực ít ra ngoài kiếm ăn. Về phần người bị chuyển hóa, vậy thì khó nói. So với Andro trời sinh, năng lực áp chế bản tính khát máu của người bị chuyển hóa cực kỳ yếu kém. Điều này đại khái do bọn họ cần lực lượng có trong máu tươi để không ngừng cường hóa thân thể.

"Chúng ta đã ra khỏi đồng bằng, không có gì bất ngờ xảy ra thì còn hai giờ nữa là đến thành Anasta." Merlin đưa tay hướng Haiyin, giọng điệu trở nên ôn nhu: "Buồn ngủ sao? Mẫu thân ôm ngươi ngủ một lát."

Mặc dù không buồn ngủ nhưng Haiyin cũng không cự tuyệt ý tốt của mẫu thân nàng, chui vào lồng ngực ấm áp quen thuộc, cảm nhận được phía sau ấm áp mềm mại, khóe miệng nàng không tự giác cong lên, chẳng bao lâu sau hai mắt liền bắt đầu khép lại.

"Con yêu bé bỏng… Mẹ dẫn ngươi đi ngắm trời sao…" Merlin nhẹ giọng ngâm nga đồng dao, cúi mắt nhìn con gái sắp chìm vào giấc ngủ, mặt lộ vẻ từ ái, kiểm tra nhiệt độ bàn tay, sau đó nhận lấy áo choàng Xiya đưa tới, đắp lên người con gái: "Từ từ trôi đi… Trăng cong cong…"

Ngay lúc hai mắt Haiyin nhắm lại, quạ đen đang đứng yên chợp mắt trên rương bách bảo đột nhiên như bị cái gì bóp chặt yết hầu: "Ục ục…" Hai móng vuốt vội vàng cầm chặt nắp rương bách bảo, hai mắt đậu đen trợn to tròn như muốn thoát khỏi vành mắt lao ra.

Haiyin bỗng mở hai mắt, ngồi bật dậy, mà lúc này Merlin và Xiya cũng đồng thời phát hiện quạ đen không đúng. Ba người lặng im nhìn quạ đen liều mạng giãy dụa. Nhưng cỗ lực lượng đang bóp chặt quạ đen kia giống như cực kỳ mạnh mẽ, không bao lâu sau hai cánh của nó đã dần dần thả xuống, hai mắt đậu đen dường như đang cầu cứu nhìn chằm chằm Haiyin.

Haiyin thấy thế, hai mắt khẽ híp lại, miệng nhỏ xinh xắn rốt cục hé ra, bắt đầu triệu hồi nó: "Anastasia…"

"Ục… Ục… " Hai vuốt quạ đen móc chặt vào nắp rương bách bảo tạo ra từng vết cào xước, hai cánh nó vô lực vẫy vẫy, thần quang trong mắt dần dần tan rã.

"Nó sắp không được…" Xiya nhíu chặt đôi mi, con quạ đen này quả nhiên có vấn đề.

Merlin tạo ra một tia phép thuật đánh vào trong thân thể quạ đen, nhưng phép thuật vừa tiến vào thân thể của nó liền lập tức tan ra: "Vậy mà không được?"

Mắt thấy quạ đen sắp biến thành quạ chết, Haiyin rõ ràng ngậm miệng nắm lấy nó, cầm một cây ngân châm dài nhỏ, ngón tay thăm dò đỉnh đầu quạ đen. Rồi sau đó, coi như quạ chết chữa thành quạ sống, một châm đâm trên đầu nó.

Oa… Oa…

Lập tức, vốn quạ đen sắp tắt thở liền như bị tiêm vào một châm trợ tim, hai cánh vỗ mạnh, dọa Haiyin giật mình buông tay. Sau đó lại thấy quạ đen mang theo một cây châm trên đầu bay loạn trong toa xe, thời gian dần trôi qua, đôi mắt đậu đen cuối cùng cũng dần có thần thái.

"Thế mà được?" Xiya không thể tin được.

Haiyin rụt lại hai tay nhỏ nhắn, lúc nãy hẳn là nàng không đâm sai chỗ nha, nhưng thấy dáng vẻ của quạ đen hình như do quá đau?

Qua chừng một khắc, quạ đen cuối cùng cũng khôi phục bình tĩnh, giống như một con chim chết nằm bẹp trên bàn. Có điều, Haiyin khẳng định nó còn sống.



Thấy nó bất động thật lâu, không nhịn được duỗi một ngón tay ra nhẹ nhàng chọc chọc nó: "Ô Hắc Hắc… Ô Hắc Hắc…"

"Oa…" Quạ đen đang nằm sấp đột nhiên ngẩng đầu kêu một tiếng. Haiyin giật mình, lập tức thu tay lại.

Quạ đen đứng lên, run run lông vũ toàn thân, sau đó hướng Haiyin đi tới, đem đầu hạ xuống, ý tứ có thể nói là cực kỳ rõ ràng, kêu nàng rút cây châm trên đầu nó xuống.

Haiyin chậc chậc hai tiếng, hơi chần chờ: "Ô Hắc Hắc, trước hết ta phải nói rõ cho ngươi hiểu, cây châm này một khi rút ra, ta cũng không thể cam đoan ngươi còn có thể sống được hay không."

Thấy quạ đen còn cúi đầu, nàng cũng không nói thêm gì nữa: "Ta rút đây… " Ngón tay nàng cẩn thận từng li từng tí chạm vào cây ngân châm kia, nàng nín thở, rồi nhẹ nhàng rút ra.

Trong xe yên tĩnh một lúc lâu, mãi sau Xiya mới lên tiếng khẳng định: "Còn sống, chỉ là nó tại sao lại đứng đó bất động, chẳng lẽ bị cố định?"

Merlin nhìn chăm chú con quạ đen kia, tâm tình hơi phức tạp. Gia tộc Desi các nàng giống như bị ỷ lại, không phải, phải nói là thứ này ỷ lại con gái của nàng.

Haiyin lại duỗi ra một ngón tay chọc chọc quạ đen, còn chưa chờ nàng chạm vào, nó liền tung cánh bay đến nắp rương bách bảo tiếp tục ngẩn người.

"Xem ra ta rất có thiên phú làm bác sĩ." Haiyin cất ngân châm kia đi, cực kỳ vui vẻ vì có thể lấy tri thức mà cả đời trước bỏ số tiền lớn ra học được trực tiếp dùng ở đời này.

"Bé yêu…" Xiya đem ánh mắt từ trên thân quạ đen thu hồi, bóp nhẹ gương mặt của nhóc con: "Chữa bệnh là việc của phù thủy quang minh, lực lượng của phù tủy hắc ám chúng ta thuộc hệ hắc ám, không thích hợp theo y."

"Chuyện gì cũng không có tuyệt đối." Haiyin hiện tại lòng tin tràn đầy, không chịu tiếp thu ý kiến phản đối: "Ô Hắc Hắc không phải đã được ta cứu sống sao." Hôm nay nàng có thể chữa bệnh cứu chim, vậy tương lai không lâu sau đó liền khẳng định có thể chữa bệnh cứu người.

Xiya cười khẽ: "Ô Hắc Hắc không giống, nó vốn là linh thú thuộc hệ hắc ám." Có điều, nàng cảm thấy rất hứng thú với cây ngân châm kia của cháu gái: "Cây châm ngươi vừa sử dụng kia chính là thứ Mond giúp ngươi chế tạo?"

"Đúng vậy." Haiyin xê dịch cái mông nhỏ về phía Ô Hắc Hắc: "Ta có rất nhiều ngân châm, vừa nhọn vừa nhỏ."

Lúc nàng nhờ phụ thân chế tạo ngân châm cũng không giấu diếm người nhà. Dù sao phù thủy nhà Desi đều am hiểu luyện chế vũ khí hắc ám, nhất là ám khí nhỏ nhắn tinh xảo, phía dưới lâu đài trong rừng rậm West Sea có một gian mật thất, bên trong phong ấn các loại vũ khí hắc ám mà tất cả phù thủy nhà Desi luyện chế, trong hồ sơ ghi chép có gần vạn cái vũ khí.

Có điều theo lời tổ mẫu nói, phong ấn trong nhà đều là vài vật không còn dùng được, những thứ lợi hại đều chôn bên trong cổ mộ của gia tộc phù thủy Desi, trong đó thứ có năng lực khủng bố nhất chính là pháp trượng ma xà mà West Sea Desi giấu.

"Được rồi." Xiya xoa xoa đầu nhỏ của Haiyin: "Chờ trở về rừng rậm West Sea, di mẫu cho ngươi một cái ám dạ hòm để đựng châm."

"Cám ơn di mẫu."

Trong Thánh Điện trên núi A Lạc Thần thuộc dãy núi Alsace truyền ra một tiếng hô kinh ngạc: "Ngươi nói cái gì, phục sinh thất bại?"

Một cô gái tóc trắng dài chấm đất, thân mặc váy trắng, hai tay chống gương bạc, bên trong hai mắt màu bạc tràn đầy không cam lòng, chất vấn phù thủy già mặc một bộ trang phục như người Ấn Độ trong gương: "Vì sao lại thất bại, thủy tổ phù thủy đâu?"

"Ta cũng không biết vì sao lại thất bại, linh hồn thủy tổ đã rơi vào trạng thái ngủ say bên trong thể xác của Austin Corel." Phù thủy già đưa tay vuốt ve gương mặt đã trở nên già nua của mình: "Thể xác của Austin Corel vẫn luôn tồn tại bí mật mà chúng ta không biết, chúng ta nhất định phải biết rõ bí mật này là gì, nếu không thủy tổ mãi mãi cũng không thể tỉnh lại."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phù Thủy Hắc Ám Lập Thân Hiên Ngang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook