Chương 11
Meo TML
05/06/2013
Hèn chi nãy giờ nàng cảm thấy ko khí cùng thái độ mọi
người thực kì lạ, hóa ra ác ma xuất hiện, thật là ô nhiễm khí trời a…
chưa kể các nữ nhân ở đây là thường xuyên tiếp xúc nghệ sĩ nên sức miễn
dịch mỹ nam, mỹ nữ là ko thể xem thường, vậy mà từ nãy đến giờ vì cái
tên này mà ngây ngốc, sức đề kháng bị tên ác ma này 1 cước đạp đỗ, tỷ
như quản lý Dương Dương đang trưng bày bộ mặt ngốc tử nhìn hắn rõ dãi
kia…
Hắn nhếch mép cười thâm hiểm, nàng thường ngày lôi thôi bộ dáng ngốc nghếch, hiện tại thoắt cái biến ra tiên sa, cái này thật đáng hận a… Dù biết trước dung mạo nàng ko thể xem thường, như ko thể ngờ lại tận mắt chứng kiến nữ nhân kiêu sa, quyến rũ chết người đến dường này…
_Ly Ly tiểu thư quả là xinh đẹp như lời đồn, nay đc tận mắt chứng kiến quả ko phải ngoa, rất vui khi đc hợp tác cùng cô – Hắn liếc mắt nhìn nàng tà mị, chủ động cùng nàng bắt tay làm quen
“Thối nam nhân, thấy mỹ nữ tơm tớp, ai thèm quen biết nhà ngươi, nếu biết đây là công ty nhà ngươi thì cho vàng ta cũng chẳng dại chui đầu vào rọ, đúng là oan gia ngõ hẹp” – Ngoài mặt nàng tươi cười quyến rũ, bên trong ko ngừng nguyền rủa – “ Lão thiên gia, thần thánh a la, đức phật, đức mẹ, chúa zesu… ta đốt chục sọt tiền vàng giấy, ko lẽ khối bậc tiền bối tiên nhân như vậy mà ko ai động lòng nhận chút đút lót của ta tiễn dong ác ma về trời hộ, đã như vậy ta đem tiền vàng gửi vào ngân hàng địa phủ sau này chết đi có cái để dùng, đem phúng điếu các người thật uổng a” (Nàng này lo xa thấy ớn, sống nhăn hàm răng mà lo gửi ngân hàng ở dưới rou` =.=)
_Ly Ly… Ly Ly
_Uy?
_Ngươi là đang nghĩ cái gì đến ngu ngốc như vậy, còn tính nắm tay người ta đến chừng nào – Dương Dương ngượng ngùng huýt tay nàng nhắc nhở
_A, thất lễ - Nàng chuyên tâm nguyền rủa hết hắn lại đến thánh thần mà quên cả rút tay về, cứ thế để hắn nắm ko buông…vội rụt tay lại, ko ngại ngùng thưởng hắn 1 cái nguýt dài
_Đc mỹ nhân nắm tay là một vinh hạnh – Hắn nheo mắt cười cợt nâng tay nàng hôn nhẹ, khóe môi hắn vung lên 1 đường cong ma mãnh… trộm liếc thái độ phản ứng của nàng
Nàng đích thị là con dã miêu có một ko hai của hắn, kết quả phản ứng về hành động tao nhã đầy quyến rũ của hắn nhận đc khiến hắn mém xỉu tại chỗ… Đầu tiên là khuôn mặt ngốc tử đ.ầ.n. t.h.ố.i dần ngã sang màu đen sầm,khóe miệng liên hồi co giật, người cứng đờ, từ bàn tay nổi lên 1 trận da gà mãnh liệt… lập tức rụt tay về giấu ra sau lưng len lén mãnh liệt chùi mạnh… Đây là cái quái thái độ gì? Cú này đả kích hắn 1 quả to a…
“ Cái…cái tên này…. Đầu hắn chắc chắn thối rửa như trái táo ủ quên mấy tháng trong tủ rồi…Hôm nay lại hành xử như vậy?”
_E hèm, Ly Ly, ngươi thất lễ rồi – Dương Dương nghẹn ngào nhắc nhỏ nàng về hành động “tao nhã” của nàng vừa rồi làm đại mỹ nam xúc động đậy đến hiện tại vẫn còn chết lặng như Từ Hải, mà mặt thì đen như Bao Công, lông mày rậm nhíu chặt tựa thiên lôi… Không hổ là nữ hoàng của làng giải trí, rất biết truyền đạt cảm xúc cho bạn diễn a, một lúc có thể khiến cho 1 kẻ nghiệp dư sắm nhiều vai 1 cách thành công như vậy, quả là thiên tài… thiên tài… =))
_A…a… à… Vươ… Vương… Vương tiên sinh, thất lễ… tôi… tôi có việc phải đi trước – Nàng cười meo meo gấp rút tránh hắn như gặp phải chất độc. Nếu còn ở lại thêm cam đoan cái mạng nhỏ này của nàng ko thể bảo toàn, là nàng vửa bẻ mặt hắn ra làm 2 ngar... phen này ko chết cũng lết TT ^ TT...
Hắn vương cánh tay thon dài tóm lấy chiếc eo thon nhỏ lôi trở ngược vào lòng ngực ấm áp… “Tiểu miêu to gan, dám chọc giận ta mà còn tính bỏ trốn, hôm nay ta nhất định giáo ngươi thật tốt”
_Ngươi… đang làm gì? - Nàng há mồm trừng mắt nhìn hắn, thân hình mềm mại, mịn màng trong vòng tay đang cố uốn người, vùng vẫy vươn vuốt đe dọa
_Cái này… chỉ là… - Hắn cúi đầu sát gần tai nàng, luồn hơi nóng bỏng phả vào tai, giọng nói lẫn hành động ám muội hút hết sinh khí con người – Cái này… tặng em, Ly Ly tiểu thư
Cánh tay đang bao quanh thắt lưng bỗng buông lỏng, khóe miệng hắn hướng lên 1 độ cong quỷ dị khiến nàng chợt bừng tỉnh đẩy mạnh, thoát khỏi vòng chiếc lồng thịt cứng rắn đầy nam tính…
_Vương tổng tài, ngài ko phải đùa Ly Ly chúng tôi chứ? Đó là sợi dây giá trăm vạn tệ a
Nàng nghe tiếng Dương Dương kinh hô mới bất giác nhìn xuống, sợi dây chuyền đính viên AMETHYST đang ôm lấy chiếc cổ dài mảnh mai kiêu sa của mình…
_Món trang sức quý giá này tất nhiên phải để dành riêng cho đại mỹ nhân đeo mới phát huy đc hết vẻ đẹp của mình chứ - đôi mắt linh hoạt giơ vài tia xảo huyệt, cố ý chỉnh giọng vừa đủ… cả studio nghe. Dứt lời, một tiếng ồ ồ vang lên như sóng dội, kẻ trợn mắt người há mồm kinh hô đồng loạt. Hắn ung dung 1 khuôn mặt đắc ý, bởi hắn tự tin vào khả năng nắm bắt điểm yếu và hấp dẫn phụ nữ của mình…
Vũ Thu Ly trố mắt chết lặng nhìn hắn trừng trừng “Quả nhiên thối não rồi, hắn biết hắn vừa làm gì hay ko?”
_Vương tiên sinh, thực xin lỗi, rất cám ơn hảo ý của ngài, nhưng món quà quý giá như vậy tôi ko thể nhận đc – Nàng điềm tỉnh tháo chiếc vòng đặt lại vào tay hắn quay bước rời đi… Nàng dẫu thế nào cũng là lòng tự trọng cao ngất trời a, ko thể vì 1 “sợi dây câu dẫn đạo tặc” này mà để hắn coi thường, nàng càng ko phải loại phụ nữ thấy tư lợi liền sà vào bán rẻ nhân phẩm và lòng tự tôn
Nàng đi, bóng lưng lạnh lùng hướng về hắn đi ko chút lưu tình… Nàng dám trước mặt mọi người từ chối, còn đem hảo ý hắn trả lại, trước giờ chưa từng có nữ nhân nào dám từ chối hắn, ko phải bọn họ đều luôn vui sướng hơn cả phụ mẫu sống lại khi đc hắn tặng quà hay dẫn đi mua sắm sao?
Nhìn bóng dáng xinh đẹp thanh mảnh khuất dần, trong lòng hắn bỗng chốc hiện lên 1 khoảng trống vô định, nụ cười nơi cánh môi bạc tắt ngấm lúc nào ko hay …Mọi người chứng kiến hết vở kịch đặc sắc vừa rồi thoáng thấy sắc mặt tâm tình boss lớn ko tốt, cũng mau chóng tản đi trở về công việc của mình…
….
….
_Vào vị trí, bắt đầu…
Nàng thay đồ xong liền trở lại, vẫn thấy hắn trầm tư đứng ở góc khuất phía sau nhiếp ảnh gia, chăm chăm mọi nhất cử nhất động của nàng, hại nàng cảm giác bất an, lòng nhộn nhạo báo hiệu 1 điềm ko lành…
Hắn nhếch mép cười thâm hiểm, nàng thường ngày lôi thôi bộ dáng ngốc nghếch, hiện tại thoắt cái biến ra tiên sa, cái này thật đáng hận a… Dù biết trước dung mạo nàng ko thể xem thường, như ko thể ngờ lại tận mắt chứng kiến nữ nhân kiêu sa, quyến rũ chết người đến dường này…
_Ly Ly tiểu thư quả là xinh đẹp như lời đồn, nay đc tận mắt chứng kiến quả ko phải ngoa, rất vui khi đc hợp tác cùng cô – Hắn liếc mắt nhìn nàng tà mị, chủ động cùng nàng bắt tay làm quen
“Thối nam nhân, thấy mỹ nữ tơm tớp, ai thèm quen biết nhà ngươi, nếu biết đây là công ty nhà ngươi thì cho vàng ta cũng chẳng dại chui đầu vào rọ, đúng là oan gia ngõ hẹp” – Ngoài mặt nàng tươi cười quyến rũ, bên trong ko ngừng nguyền rủa – “ Lão thiên gia, thần thánh a la, đức phật, đức mẹ, chúa zesu… ta đốt chục sọt tiền vàng giấy, ko lẽ khối bậc tiền bối tiên nhân như vậy mà ko ai động lòng nhận chút đút lót của ta tiễn dong ác ma về trời hộ, đã như vậy ta đem tiền vàng gửi vào ngân hàng địa phủ sau này chết đi có cái để dùng, đem phúng điếu các người thật uổng a” (Nàng này lo xa thấy ớn, sống nhăn hàm răng mà lo gửi ngân hàng ở dưới rou` =.=)
_Ly Ly… Ly Ly
_Uy?
_Ngươi là đang nghĩ cái gì đến ngu ngốc như vậy, còn tính nắm tay người ta đến chừng nào – Dương Dương ngượng ngùng huýt tay nàng nhắc nhở
_A, thất lễ - Nàng chuyên tâm nguyền rủa hết hắn lại đến thánh thần mà quên cả rút tay về, cứ thế để hắn nắm ko buông…vội rụt tay lại, ko ngại ngùng thưởng hắn 1 cái nguýt dài
_Đc mỹ nhân nắm tay là một vinh hạnh – Hắn nheo mắt cười cợt nâng tay nàng hôn nhẹ, khóe môi hắn vung lên 1 đường cong ma mãnh… trộm liếc thái độ phản ứng của nàng
Nàng đích thị là con dã miêu có một ko hai của hắn, kết quả phản ứng về hành động tao nhã đầy quyến rũ của hắn nhận đc khiến hắn mém xỉu tại chỗ… Đầu tiên là khuôn mặt ngốc tử đ.ầ.n. t.h.ố.i dần ngã sang màu đen sầm,khóe miệng liên hồi co giật, người cứng đờ, từ bàn tay nổi lên 1 trận da gà mãnh liệt… lập tức rụt tay về giấu ra sau lưng len lén mãnh liệt chùi mạnh… Đây là cái quái thái độ gì? Cú này đả kích hắn 1 quả to a…
“ Cái…cái tên này…. Đầu hắn chắc chắn thối rửa như trái táo ủ quên mấy tháng trong tủ rồi…Hôm nay lại hành xử như vậy?”
_E hèm, Ly Ly, ngươi thất lễ rồi – Dương Dương nghẹn ngào nhắc nhỏ nàng về hành động “tao nhã” của nàng vừa rồi làm đại mỹ nam xúc động đậy đến hiện tại vẫn còn chết lặng như Từ Hải, mà mặt thì đen như Bao Công, lông mày rậm nhíu chặt tựa thiên lôi… Không hổ là nữ hoàng của làng giải trí, rất biết truyền đạt cảm xúc cho bạn diễn a, một lúc có thể khiến cho 1 kẻ nghiệp dư sắm nhiều vai 1 cách thành công như vậy, quả là thiên tài… thiên tài… =))
_A…a… à… Vươ… Vương… Vương tiên sinh, thất lễ… tôi… tôi có việc phải đi trước – Nàng cười meo meo gấp rút tránh hắn như gặp phải chất độc. Nếu còn ở lại thêm cam đoan cái mạng nhỏ này của nàng ko thể bảo toàn, là nàng vửa bẻ mặt hắn ra làm 2 ngar... phen này ko chết cũng lết TT ^ TT...
Hắn vương cánh tay thon dài tóm lấy chiếc eo thon nhỏ lôi trở ngược vào lòng ngực ấm áp… “Tiểu miêu to gan, dám chọc giận ta mà còn tính bỏ trốn, hôm nay ta nhất định giáo ngươi thật tốt”
_Ngươi… đang làm gì? - Nàng há mồm trừng mắt nhìn hắn, thân hình mềm mại, mịn màng trong vòng tay đang cố uốn người, vùng vẫy vươn vuốt đe dọa
_Cái này… chỉ là… - Hắn cúi đầu sát gần tai nàng, luồn hơi nóng bỏng phả vào tai, giọng nói lẫn hành động ám muội hút hết sinh khí con người – Cái này… tặng em, Ly Ly tiểu thư
Cánh tay đang bao quanh thắt lưng bỗng buông lỏng, khóe miệng hắn hướng lên 1 độ cong quỷ dị khiến nàng chợt bừng tỉnh đẩy mạnh, thoát khỏi vòng chiếc lồng thịt cứng rắn đầy nam tính…
_Vương tổng tài, ngài ko phải đùa Ly Ly chúng tôi chứ? Đó là sợi dây giá trăm vạn tệ a
Nàng nghe tiếng Dương Dương kinh hô mới bất giác nhìn xuống, sợi dây chuyền đính viên AMETHYST đang ôm lấy chiếc cổ dài mảnh mai kiêu sa của mình…
_Món trang sức quý giá này tất nhiên phải để dành riêng cho đại mỹ nhân đeo mới phát huy đc hết vẻ đẹp của mình chứ - đôi mắt linh hoạt giơ vài tia xảo huyệt, cố ý chỉnh giọng vừa đủ… cả studio nghe. Dứt lời, một tiếng ồ ồ vang lên như sóng dội, kẻ trợn mắt người há mồm kinh hô đồng loạt. Hắn ung dung 1 khuôn mặt đắc ý, bởi hắn tự tin vào khả năng nắm bắt điểm yếu và hấp dẫn phụ nữ của mình…
Vũ Thu Ly trố mắt chết lặng nhìn hắn trừng trừng “Quả nhiên thối não rồi, hắn biết hắn vừa làm gì hay ko?”
_Vương tiên sinh, thực xin lỗi, rất cám ơn hảo ý của ngài, nhưng món quà quý giá như vậy tôi ko thể nhận đc – Nàng điềm tỉnh tháo chiếc vòng đặt lại vào tay hắn quay bước rời đi… Nàng dẫu thế nào cũng là lòng tự trọng cao ngất trời a, ko thể vì 1 “sợi dây câu dẫn đạo tặc” này mà để hắn coi thường, nàng càng ko phải loại phụ nữ thấy tư lợi liền sà vào bán rẻ nhân phẩm và lòng tự tôn
Nàng đi, bóng lưng lạnh lùng hướng về hắn đi ko chút lưu tình… Nàng dám trước mặt mọi người từ chối, còn đem hảo ý hắn trả lại, trước giờ chưa từng có nữ nhân nào dám từ chối hắn, ko phải bọn họ đều luôn vui sướng hơn cả phụ mẫu sống lại khi đc hắn tặng quà hay dẫn đi mua sắm sao?
Nhìn bóng dáng xinh đẹp thanh mảnh khuất dần, trong lòng hắn bỗng chốc hiện lên 1 khoảng trống vô định, nụ cười nơi cánh môi bạc tắt ngấm lúc nào ko hay …Mọi người chứng kiến hết vở kịch đặc sắc vừa rồi thoáng thấy sắc mặt tâm tình boss lớn ko tốt, cũng mau chóng tản đi trở về công việc của mình…
….
….
_Vào vị trí, bắt đầu…
Nàng thay đồ xong liền trở lại, vẫn thấy hắn trầm tư đứng ở góc khuất phía sau nhiếp ảnh gia, chăm chăm mọi nhất cử nhất động của nàng, hại nàng cảm giác bất an, lòng nhộn nhạo báo hiệu 1 điềm ko lành…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.