Phúc Hắc Lão Công, Thỉnh Ly Hôn
Chương 2: Quý Bắc Huân, Nổi Danh Cầm Thú!
Vọng Thần Mạc Cập
11/04/2022
Cùng một ngày, tại huyện Gia Ninh, trong một văn phòng luật sư, Mễ Á vừa bước vào cửa đã có một nữ đồng nghiệp tên Tiểu Liễu đi tới ôm lấy vai của cô: "Tốt lắm, bản án đầu tiên đã thắng một cách quang vinh như vậy, nhìn cô bình thường im lìm ít nói, lúc ở tòa cái miệng này thật sự quá độc. . . Một tiếng cất lên làm người kinh đảm. . ."
Mễ Á mỉm cười, thần sắc có chút ngại ngùng, khiêm tốn nói vài câu rồi về chỗ ngồi của mình, trên bàn có đặt một kiện bưu phẩm chuyển phát nhanh.
"Ban nãy cô không ở đây, tôi đã nhận giúp cô." Tiểu Liễu giải thích một câu.
"Cảm ơn!"
Mễ Á cầm lấy bưu phẩm tìm tòi, chỉ có địa chỉ gửi thư, không kí tên, trong lòng khẽ giật mình.
Sau khi xé mở, hai tấm ảnh chụp đồng thời rơi ra.
Bức ảnh đầu tiên là hình một người đàn ông đang ôm một người phụ nữ, ánh mắt hắn lạnh như băng, miệng cười cổ quái, giống như đang thì thầm bên tai người phụ nữ điều gì đó.
Tấm ảnh thứ hai là hình người phụ nữ nằm trong vũng máu, một mặt chết không nhắm mắt, người đàn ông kia đứng giữa biển máu, đáy mắt lóe lên một tầng ánh sáng dị dạng. . .
Ý cười trên mặt cô từng chút một thu hồi.
Bình thường nhìn thấy cảnh tượng này đã thành quen cho nên cô không hề sợ hãi, nhưng giờ khắc này, cô vẫn bị dọa đến, bởi vì người phụ nữ trên tấm ảnh này là bạn tốt Tang Mai của cô.
Về phần người đàn ông kia, cô xem đi xem lại: Giống như đã gặp qua ở đâu rồi, khá quen mắt, tuy nhiên nhất thời lại không nhớ nổi.
Bên trong bưu phẩm còn kèm theo một tờ giấy ghi chú, trên đó viết một hàng chữ: "Tang Mai không phải là vì tình tự sát, chính là do hắn giết, yêu cầu điều tra người đàn ông tên Quý Bắc Huân này thật kỹ, đòi lại công đạo cho Tang Mai. Người này mã số CMND là. . ."
Mễ Á không nhịn được nhíu mày.
Tang Mai là con gái bác tài xế của ông nội cô, từ nhỏ các cô cùng nhau lớn lên, về sau ba Tang mất vì tai nạn xe cộ, mẹ Tang tái hôn, Tang Mai lúc này mới rời khỏi biệt thự Mễ gia. Bốn năm trước, Tang Mai chết ở khách sạn Kinh Vân, cảnh sát kết án: Vì tình tự sát.
Khi đó bởi vì Mễ Á đang bị bệnh nặng, thần chí không rõ ràng lắm, vì vậy cô không thể hỏi rõ ẩn tình bên trong, cũng không cách nào đi tiễn đưa, về sau thân thể hồi phục, cô từng đi tế bái, chỉ là không ngờ tới cô ấy chết sẽ có ẩn tình khác.
Không!
Không đúng!
Phong thư này là nặc danh, ai gửi đến còn phải đợi điều tra, cô là luật sư, có phải là hắn giết hay không, đương nhiên không thể kết luận chỉ bằng những thứ này.
Cô ngưng thần một chút, híp mắt nhìn mã số CMND kia, cầm điện thoại lên, gọi cho người bạn tốt làm ở cục công an.
"Tinh Tinh, giúp mình điều tra một người, Quý Bắc Huân, số thẻ căn cước là. . ."
Cô nhẹ nhàng đọc một tràng số.
"Ôi, Á Á à, cậu phải đợi một chút, bên này mình đang bận chút việc, chốc nữa mình gọi lại cho cậu. . ."
"Ừ. . ."
Sau một giờ, bạn tốt gọi lại cho cô.
"Tra ra rồi, tra ra rồi, đây chính là một nhân vật có lai lịch vô cùng lớn. . ."
Giọng nói kia không giấu được kinh ngạc.
Tinh Tinh là con cháu nhà cách mạng, nhân mạch gia tộc cực lớn, trong xã hội này, mặc dù không thể nói cô ấy muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, nhưng mà bối cảnh cường đại khiến cô ấy có được tầm mắt không hề tầm thường.
Nói cách khác, người bình thường căn bản không thể dọa đến cô ấy, có thể khiến cô kinh hãi hô to gọi nhỏ, đó nhất định là nhân vật trên đỉnh Kim Tự Tháp, hoặc là có bối cảnh phi phàm đến mức khiến người ngoài nhìn vào chỉ biết than thở.
Lòng Mễ Á chợt trở nên trĩu nặng, cả người hết sức kiềm chế: "Ồ, nói nghe một chút. . ."
"Quý Bắc Huân, nam, ba mươi ba tuổi, Nhị thiếu gia tập đoàn quốc tế Bách Thịnh, phong lưu lãng tử, mười tám tuổi ngồi tù do đả thương người, hai mươi hai tuổi hút thuốc chơi gái bao nuôi nữ minh tinh, bởi vì tiếng xấu lan xa, từng bị đình chỉ học, không văn bằng đại học, chi tiêu hàng ngày dựa vào hoa hồng từ cổ phần do mẹ anh ta để lại. Đơn giản mà nói, đây chính là một tên tài phiệt đời thứ ba vô học bất tài điển hình, giỏi nhất là biết trêu đùa phụ nữ, còn đoạt lấy bạn gái của anh trai mình, bên trong giới thượng lưu, kêu hai tiếng cầm thú."
Ha ha, lịch sử của vị này, thật đúng là đặc sắc tuyệt luân. . .
"Ôi, Á Á, gia hỏa này có phải là phạm tội gì không? Theo mình thấy, mấy năm gần đây hắn tương đối an phận, trên mạng cũng không có tin tức gì nổi bật, những thứ này do cậu hỏi mình mới biết được. . ."
"Chuyện này dăm ba câu nói không rõ ràng, sau này mình sẽ nói tỉ mỉ cho cậu."
"Vậy được, à, đúng rồi, đừng quên buổi tối đi xem mắt đó. . . Tranh thủ trong Tết mang về một đứa cháu rể cho bà ngoại của cậu, cố lên."
Tinh Tinh khích lệ.
"Biết rồi."
Sau khi cúp máy, Mễ Á nhìn chằm chằm mấy tấm ảnh chụp kia rồi rơi vào trầm tư.
Gia hỏa này thật sự có liên quan đến cái chết của Tang Mai sao?
Dáng dấp và xuất thân của Tang Mai vốn không cao, sao lại có thể có quan hệ dính líu với loại công tử phú quý như vậy?
Chuyện này, cô nhất định phải điều tra thật rõ ràng. . .
Bất quá bây giờ, chuyện cô cần chuẩn bị không phải là điều tra, mà là xem mắt.
Mễ Á mỉm cười, thần sắc có chút ngại ngùng, khiêm tốn nói vài câu rồi về chỗ ngồi của mình, trên bàn có đặt một kiện bưu phẩm chuyển phát nhanh.
"Ban nãy cô không ở đây, tôi đã nhận giúp cô." Tiểu Liễu giải thích một câu.
"Cảm ơn!"
Mễ Á cầm lấy bưu phẩm tìm tòi, chỉ có địa chỉ gửi thư, không kí tên, trong lòng khẽ giật mình.
Sau khi xé mở, hai tấm ảnh chụp đồng thời rơi ra.
Bức ảnh đầu tiên là hình một người đàn ông đang ôm một người phụ nữ, ánh mắt hắn lạnh như băng, miệng cười cổ quái, giống như đang thì thầm bên tai người phụ nữ điều gì đó.
Tấm ảnh thứ hai là hình người phụ nữ nằm trong vũng máu, một mặt chết không nhắm mắt, người đàn ông kia đứng giữa biển máu, đáy mắt lóe lên một tầng ánh sáng dị dạng. . .
Ý cười trên mặt cô từng chút một thu hồi.
Bình thường nhìn thấy cảnh tượng này đã thành quen cho nên cô không hề sợ hãi, nhưng giờ khắc này, cô vẫn bị dọa đến, bởi vì người phụ nữ trên tấm ảnh này là bạn tốt Tang Mai của cô.
Về phần người đàn ông kia, cô xem đi xem lại: Giống như đã gặp qua ở đâu rồi, khá quen mắt, tuy nhiên nhất thời lại không nhớ nổi.
Bên trong bưu phẩm còn kèm theo một tờ giấy ghi chú, trên đó viết một hàng chữ: "Tang Mai không phải là vì tình tự sát, chính là do hắn giết, yêu cầu điều tra người đàn ông tên Quý Bắc Huân này thật kỹ, đòi lại công đạo cho Tang Mai. Người này mã số CMND là. . ."
Mễ Á không nhịn được nhíu mày.
Tang Mai là con gái bác tài xế của ông nội cô, từ nhỏ các cô cùng nhau lớn lên, về sau ba Tang mất vì tai nạn xe cộ, mẹ Tang tái hôn, Tang Mai lúc này mới rời khỏi biệt thự Mễ gia. Bốn năm trước, Tang Mai chết ở khách sạn Kinh Vân, cảnh sát kết án: Vì tình tự sát.
Khi đó bởi vì Mễ Á đang bị bệnh nặng, thần chí không rõ ràng lắm, vì vậy cô không thể hỏi rõ ẩn tình bên trong, cũng không cách nào đi tiễn đưa, về sau thân thể hồi phục, cô từng đi tế bái, chỉ là không ngờ tới cô ấy chết sẽ có ẩn tình khác.
Không!
Không đúng!
Phong thư này là nặc danh, ai gửi đến còn phải đợi điều tra, cô là luật sư, có phải là hắn giết hay không, đương nhiên không thể kết luận chỉ bằng những thứ này.
Cô ngưng thần một chút, híp mắt nhìn mã số CMND kia, cầm điện thoại lên, gọi cho người bạn tốt làm ở cục công an.
"Tinh Tinh, giúp mình điều tra một người, Quý Bắc Huân, số thẻ căn cước là. . ."
Cô nhẹ nhàng đọc một tràng số.
"Ôi, Á Á à, cậu phải đợi một chút, bên này mình đang bận chút việc, chốc nữa mình gọi lại cho cậu. . ."
"Ừ. . ."
Sau một giờ, bạn tốt gọi lại cho cô.
"Tra ra rồi, tra ra rồi, đây chính là một nhân vật có lai lịch vô cùng lớn. . ."
Giọng nói kia không giấu được kinh ngạc.
Tinh Tinh là con cháu nhà cách mạng, nhân mạch gia tộc cực lớn, trong xã hội này, mặc dù không thể nói cô ấy muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, nhưng mà bối cảnh cường đại khiến cô ấy có được tầm mắt không hề tầm thường.
Nói cách khác, người bình thường căn bản không thể dọa đến cô ấy, có thể khiến cô kinh hãi hô to gọi nhỏ, đó nhất định là nhân vật trên đỉnh Kim Tự Tháp, hoặc là có bối cảnh phi phàm đến mức khiến người ngoài nhìn vào chỉ biết than thở.
Lòng Mễ Á chợt trở nên trĩu nặng, cả người hết sức kiềm chế: "Ồ, nói nghe một chút. . ."
"Quý Bắc Huân, nam, ba mươi ba tuổi, Nhị thiếu gia tập đoàn quốc tế Bách Thịnh, phong lưu lãng tử, mười tám tuổi ngồi tù do đả thương người, hai mươi hai tuổi hút thuốc chơi gái bao nuôi nữ minh tinh, bởi vì tiếng xấu lan xa, từng bị đình chỉ học, không văn bằng đại học, chi tiêu hàng ngày dựa vào hoa hồng từ cổ phần do mẹ anh ta để lại. Đơn giản mà nói, đây chính là một tên tài phiệt đời thứ ba vô học bất tài điển hình, giỏi nhất là biết trêu đùa phụ nữ, còn đoạt lấy bạn gái của anh trai mình, bên trong giới thượng lưu, kêu hai tiếng cầm thú."
Ha ha, lịch sử của vị này, thật đúng là đặc sắc tuyệt luân. . .
"Ôi, Á Á, gia hỏa này có phải là phạm tội gì không? Theo mình thấy, mấy năm gần đây hắn tương đối an phận, trên mạng cũng không có tin tức gì nổi bật, những thứ này do cậu hỏi mình mới biết được. . ."
"Chuyện này dăm ba câu nói không rõ ràng, sau này mình sẽ nói tỉ mỉ cho cậu."
"Vậy được, à, đúng rồi, đừng quên buổi tối đi xem mắt đó. . . Tranh thủ trong Tết mang về một đứa cháu rể cho bà ngoại của cậu, cố lên."
Tinh Tinh khích lệ.
"Biết rồi."
Sau khi cúp máy, Mễ Á nhìn chằm chằm mấy tấm ảnh chụp kia rồi rơi vào trầm tư.
Gia hỏa này thật sự có liên quan đến cái chết của Tang Mai sao?
Dáng dấp và xuất thân của Tang Mai vốn không cao, sao lại có thể có quan hệ dính líu với loại công tử phú quý như vậy?
Chuyện này, cô nhất định phải điều tra thật rõ ràng. . .
Bất quá bây giờ, chuyện cô cần chuẩn bị không phải là điều tra, mà là xem mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.