Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu
Chương 124: Quá khứ Diệu Âm
Khinh Mặc Vũ
23/05/2016
"Ngươi biết Chủ Quân?"
Nam nhân nhìn Diệu Âm rồi mới cất giọng hỏi, đôi lông mày nhăn lại, mang theo sự nghi hoặc!
Diệu Âm cười lạnh: "Ta đương nhiên biết rõ hắn!"
Cả đời này, dù cho hắn có hóa thành tro nàng đều có thể nhận ra hắn!
"Nếu như biết rõ Chủ Quân, còn không thức thời giao sách ra đây!"
Diệu Âm quay đầu lại nhìn Phượng Thiên Vũ, không nói thêm gì!
Phượng Thiên Vũ cười cười: "Muốn đồ của ta sao, để xem ngươi có đủ năng lực đó không!"
Nam nhân thấy vậy, huy động kiếm trong tay nhanh chóng hướng thẳng đến Phượng Thiên Vũ!
"Thanh Loan, mọi người giao lại cho ngươi!"
Phượng Thiên Vũ nói xong, Đoạn Hồn xuất hiện ở trong tay, khi nhìn thấy Đoạt Hồn Diệu Âm có chút ngẩn người, giọng nói vang tới đánh thức suy nghĩ của nàng: "Phu tử, người là do ta mà đến, ta sẽ tự giải quyết!"
Diệu Âm gật đầu: "Ừm!"
Thanh Loan tiến lên một bước, ngón tay khẽ nhích, một đạo kết giới xuất hiện, đem mọi người bảo hộ ở bên trong!
Kỳ thật tu luyện càng lên cao, một giai cũng rất quan trọng. Ví dụ như bây giờ, một mình Phượng Thiên Vũ cũng đã có thể bắt lấy hơn hai mươi người nam nhân này!
Phượng Thiên Vũ tung một cước thật mạnh lên đầu tên nam nhân đứng đầu tiên, vừa vặn khiến hắn lăn đến bên người Diệu Âm!
Diệu Âm từ trong kết giới đi ra, một cước giẫm lên lưng của hắn, ánh mắt lạnh băng: "Nói, tên nam nhân kia đang ở chỗ nào?"
Nam nhân bị đạp âm trầm cười: "Ha ha, ta biết rõ ngươi là ai rồi, hôm nay ngươi giết chúng ta, một ngày nào đó ngươi cũng sẽ bị Chủ Quân giết mà thôi, giống như những thân nhân của ngươi!"
"Đúng không?" Diệu Âm tăng lên âm thanh: "Ta cũng đang rất mong chờ hắn đến đây!"
Không muốn hỏi nhiều, một cước trực tiếp giết chết tên nam nhân!
Ngẩng đầu nhìn Phượng Thiên Vũ, lạnh lùng nói: "Ngươi đi theo ta!"
Phượng Thiên Vũ nhìn nàng, thu lại Đoạn Hồn, theo nàng rời đi!
Thanh Loan thấy vậy, thu lại kết giới, nhìn bóng lưng hai người rời đi: "Có thể Thiên Vũ chút nữa mới trở về, chúng ta đi về trước đi!"
. . .
Thiên Hải học viện Đế Hoàng, nữ tử lạnh lùng tĩnh mịch đứng ở nơi đó, gió thổi lên, tóc đen tung bay, hòa chung với màn đêm cô tịch. !
"Phu tử, ngươi sẽ không đưa ta tới đây để trúng gió chứ?" Phượng Thiên Vũ như cười như không cất giọng hỏi!
Diệu Âm nhìn màn đêm trước mắt, trong đôi mắt lạnh lùng đều là thù hận, hoài niệm, thật lâu sau nàng mới lên tiếng: "Tuyết Cơ, ta giúp ngươi cởi bỏ phong ấn trí nhớ cho ngươi, ngươi hãy giúp ta báo thù, chúng ta làm giao dịch như thế nào?"
Phượng Thiên Vũ khẽ giật mình, nhưng vẫn mỉm cười: "Phu tử, nếu như ngươi đã biết rõ kiếp trước của ta, thực lực của ngươi vốn nằm trên ta, chẳng lẽ ngươi muốn ta giúp ngươi báo thù sao?"
Từ trong không gian Diệu Âm lấy ra một viên thủy tinh cầu màu lam, ném lên không trung, thủy tinh cầu phát ra ánh sáng màu lam tươi mát, dần dần hóa thành một bức tranh sống động!
Phượng Thiên Vũ không hỏi thêm điều gì, chỉ lẳng lặng nhìn hình ảnh đang tiếp diễn!
Trong bức tranh vẽ không phải là địa phương nằm trong Thương Lan đại lục, là một nơi có phong cảnh cực kì đẹp mắt, bên trong là một gia tộc đang rất náo nhiệt!
"Diệu Âm, con lại lười biếng rồi hả?" Lão giả đi tới, nhìn Diệu Âm đang trốn ở sau hòn non bộ bất đắc dĩ mỉm cười: "Diệu Âm, trong tương lai con chính là Đại Tế Ti của Lan Yêu, không thể lười biếng!"
Chỉ trông thấy khuôn mặt của nữ hài tử tầm bảy tám tuổi đang cau có lại: "Gia gia, Âm nhi không muốn trở thành Đại Tế Ti đâu!"
"Hồ đồ, mau đi luyện công!" Lão giả quát lên một tiếng, không nói thêm lời!
Nữ hài bĩu môi, tiến vào gian phòng, luyện công liền luyện công, hừ, làm gì mà dữ vậy!
Lão giả trông thấy bóng lưng của nàng, bất đắc dĩ lắc đầu: "Âm nhi, không phải là gia gia muốn bức con, con là nữ nhi xuất sắc nhất của gia tộc chúng ta, con sinh ra chính là vì Lan Yêu, hôm nay Lan Yêu đang phẫn nộ, Thái Tử còn nhỏ, có rất nhiều người đang muốn đoạt vị, vì vậy gia gia mới muốn con phải nỗ lực luyện công, bảo vệ hòa bình cho Lan Yêu!"
Nữ hài tử vồn đã vào trong phòng nhưng lại đột nhiên mở cửa, khuôn mặt nhỏ nhắn lấp ló sau cánh cửa: "Đã biết, đã biết, mỗi lần đều nói như vậy, phiền chết rồi!"
Hình ảnh khẽ chuyển động, vẫn là nữ tử kia, nhưng đã không còn là nữ hài tử bảy tám tuổi nữa, mà đã hơn mười tuổi, nàng mặc một bộ trường bào màu đen, bên hông có đeo một đôi ngọc linh, bước từng bước lên cầu thang, mà đi phía sau nàng mà một đệ tử!
Đi đến tế đàn, Diệu Âm nhìn mọi người đứng ở phía dưới đang rất cao hứng, trong lòng thật không gượng nổi nụ cười, cũng không thể thay đổi được gì nữa rồi!
Đứng ở bên cạnh là một lão giã ăn mặc rất quái dị: "Lễ tế tự điển bắt đầu, chúng ta bắt đầu khấu bái Đại Tế Ti mới của Yên Lan, Đại Tế Ti đại nhân!"
Khi mọi người đang bắt đầu bái lậy, trên bầu trời truyền đến một nụ cười âm hiểm: "Tân nhiệm Đại Tế Ti?"
Một giây sau đó, một nam nhân mặt quỷ mang theo một ít người xuất hiện ở trên không của tế đàn, mắt lạnh nhìn Diệu Âm: "Hay cho lão đầu không nghe lời, hắn nên nhớ điều ta đã nói, một khi ngươi trở thành Đại Tế Ti, toàn bộ thân nhân của ngươi đều bị diệt vong!"
Diệu Âm ngước mắt, tuy rằng nàng còn nhỏ nhưng khí thế bức người vẫn được phát ra: "Ngươi là ai?"
Nam nhân cười lạnh một tiếng, không nói lời nào!
Đột nhiên, hai gã mặt nạ hắc y nam tử xông lên phía trước, đem những người đứng trên tế đàn ném xuống dưới mặt đất, rồi nhanh chóng quỳ xuống cung kính nói: "Tham kiến Chủ Quân, ngoài trừ Diệu Âm, 231 người theo lệnh của Chủ Quân không còn một người sống sót!"
Nam nhân đứng giữa không trung nghe thấy vậy, cười to vài tiếng: "Rất tốt, các ngươi lui xuống trước đi!"
Diệu Âm đứng dậy, chạy tới bên người lão giả: "Gia gia, gia gia!"
Vừa gọi nàng vừa đem linh lực tiến vào trong cơ thể hắn, trị liệu giúp hắn!
"Âm nhi, đi mau, hắn, hắn muốn. Muốn giết con, nhà của chúng ta. . đều bị giết hết cả rồi!" Lão giả đã không còn uy nghiêm như xưa, trong lời nói, đau lòng cực kỳ, 231 người, là 231 mạng người đó!
Diệu Âm nghe vậy, mang theo hận ý quay đầu nhìn nam nhân trên không trung kia: "Ta cùng người nhà của ta có thù oán gì với ngươi, tại sao ngươi lại giết hết người nhà của ta?"
Nam nhân cười lạnh một tiếng: "Sai chính là vì ngươi lại kế thừa huyết thống Đại Tế Ti, chính là vì ngươi nên cả nhà ngươi mới chết thê thảm như vậy!"
Diệu Âm đưa tay, muốn công kích tên nam nhân kia, lại bị gia gia kéo tay lại!
"Gia gia?"Diệu Âm khó hiểu, nàng muốn giết người nam nhân này báo thù cho người thân của nàng, tại sao gia gia lại ngăn nàng lại?
Từ trong không gian lão giả lấy ra một vật, đưa tới tận tay của Diệu Âm, đứt quãng nói: "Đi. . Đi tìm nàng. Thần Nữ Sáng Thế, chỉ có nàng mới báo thù được cho chúng ta!"
Nói xong, đem toàn bộ linh lực rót vào Diệu Âm, một đạo ánh sáng màu đỏ kì dị bao trùm lấy nàng, ngay khi nam tử đang ngạc nhiên đứng nhìn, bóng dáng Diệu Âm dần dần biến mất!
Đến đây, hình ảnh cũng đã dừng lại, quang cầu khôi phục lại hình dáng ban đầu, trở về trong tay Diệu Âm!
Phượng Thiên Vũ lẳng lặng đứng ở một bên, cũng không nói điều gì
"Khi ta tỉnh lại, đã thấy mình đang ở trong Thiên hải, là Thanh Viễn đã cứu ta, vì vậy trước khi rời đi ta và hắn có một ước hẹn, chỉ cần ta giúp hắn làm một chuyện, hắn cũng sẽ hoàn thành một tâm nguyện của ta, trở về lần này, chính là điều hắn muốn!" Diệu Âm nói xong, nhìn về phía Phượng Thiên Vũ: "Ta tìm ngươi đã bảy năm rồi!"
Nam nhân nhìn Diệu Âm rồi mới cất giọng hỏi, đôi lông mày nhăn lại, mang theo sự nghi hoặc!
Diệu Âm cười lạnh: "Ta đương nhiên biết rõ hắn!"
Cả đời này, dù cho hắn có hóa thành tro nàng đều có thể nhận ra hắn!
"Nếu như biết rõ Chủ Quân, còn không thức thời giao sách ra đây!"
Diệu Âm quay đầu lại nhìn Phượng Thiên Vũ, không nói thêm gì!
Phượng Thiên Vũ cười cười: "Muốn đồ của ta sao, để xem ngươi có đủ năng lực đó không!"
Nam nhân thấy vậy, huy động kiếm trong tay nhanh chóng hướng thẳng đến Phượng Thiên Vũ!
"Thanh Loan, mọi người giao lại cho ngươi!"
Phượng Thiên Vũ nói xong, Đoạn Hồn xuất hiện ở trong tay, khi nhìn thấy Đoạt Hồn Diệu Âm có chút ngẩn người, giọng nói vang tới đánh thức suy nghĩ của nàng: "Phu tử, người là do ta mà đến, ta sẽ tự giải quyết!"
Diệu Âm gật đầu: "Ừm!"
Thanh Loan tiến lên một bước, ngón tay khẽ nhích, một đạo kết giới xuất hiện, đem mọi người bảo hộ ở bên trong!
Kỳ thật tu luyện càng lên cao, một giai cũng rất quan trọng. Ví dụ như bây giờ, một mình Phượng Thiên Vũ cũng đã có thể bắt lấy hơn hai mươi người nam nhân này!
Phượng Thiên Vũ tung một cước thật mạnh lên đầu tên nam nhân đứng đầu tiên, vừa vặn khiến hắn lăn đến bên người Diệu Âm!
Diệu Âm từ trong kết giới đi ra, một cước giẫm lên lưng của hắn, ánh mắt lạnh băng: "Nói, tên nam nhân kia đang ở chỗ nào?"
Nam nhân bị đạp âm trầm cười: "Ha ha, ta biết rõ ngươi là ai rồi, hôm nay ngươi giết chúng ta, một ngày nào đó ngươi cũng sẽ bị Chủ Quân giết mà thôi, giống như những thân nhân của ngươi!"
"Đúng không?" Diệu Âm tăng lên âm thanh: "Ta cũng đang rất mong chờ hắn đến đây!"
Không muốn hỏi nhiều, một cước trực tiếp giết chết tên nam nhân!
Ngẩng đầu nhìn Phượng Thiên Vũ, lạnh lùng nói: "Ngươi đi theo ta!"
Phượng Thiên Vũ nhìn nàng, thu lại Đoạn Hồn, theo nàng rời đi!
Thanh Loan thấy vậy, thu lại kết giới, nhìn bóng lưng hai người rời đi: "Có thể Thiên Vũ chút nữa mới trở về, chúng ta đi về trước đi!"
. . .
Thiên Hải học viện Đế Hoàng, nữ tử lạnh lùng tĩnh mịch đứng ở nơi đó, gió thổi lên, tóc đen tung bay, hòa chung với màn đêm cô tịch. !
"Phu tử, ngươi sẽ không đưa ta tới đây để trúng gió chứ?" Phượng Thiên Vũ như cười như không cất giọng hỏi!
Diệu Âm nhìn màn đêm trước mắt, trong đôi mắt lạnh lùng đều là thù hận, hoài niệm, thật lâu sau nàng mới lên tiếng: "Tuyết Cơ, ta giúp ngươi cởi bỏ phong ấn trí nhớ cho ngươi, ngươi hãy giúp ta báo thù, chúng ta làm giao dịch như thế nào?"
Phượng Thiên Vũ khẽ giật mình, nhưng vẫn mỉm cười: "Phu tử, nếu như ngươi đã biết rõ kiếp trước của ta, thực lực của ngươi vốn nằm trên ta, chẳng lẽ ngươi muốn ta giúp ngươi báo thù sao?"
Từ trong không gian Diệu Âm lấy ra một viên thủy tinh cầu màu lam, ném lên không trung, thủy tinh cầu phát ra ánh sáng màu lam tươi mát, dần dần hóa thành một bức tranh sống động!
Phượng Thiên Vũ không hỏi thêm điều gì, chỉ lẳng lặng nhìn hình ảnh đang tiếp diễn!
Trong bức tranh vẽ không phải là địa phương nằm trong Thương Lan đại lục, là một nơi có phong cảnh cực kì đẹp mắt, bên trong là một gia tộc đang rất náo nhiệt!
"Diệu Âm, con lại lười biếng rồi hả?" Lão giả đi tới, nhìn Diệu Âm đang trốn ở sau hòn non bộ bất đắc dĩ mỉm cười: "Diệu Âm, trong tương lai con chính là Đại Tế Ti của Lan Yêu, không thể lười biếng!"
Chỉ trông thấy khuôn mặt của nữ hài tử tầm bảy tám tuổi đang cau có lại: "Gia gia, Âm nhi không muốn trở thành Đại Tế Ti đâu!"
"Hồ đồ, mau đi luyện công!" Lão giả quát lên một tiếng, không nói thêm lời!
Nữ hài bĩu môi, tiến vào gian phòng, luyện công liền luyện công, hừ, làm gì mà dữ vậy!
Lão giả trông thấy bóng lưng của nàng, bất đắc dĩ lắc đầu: "Âm nhi, không phải là gia gia muốn bức con, con là nữ nhi xuất sắc nhất của gia tộc chúng ta, con sinh ra chính là vì Lan Yêu, hôm nay Lan Yêu đang phẫn nộ, Thái Tử còn nhỏ, có rất nhiều người đang muốn đoạt vị, vì vậy gia gia mới muốn con phải nỗ lực luyện công, bảo vệ hòa bình cho Lan Yêu!"
Nữ hài tử vồn đã vào trong phòng nhưng lại đột nhiên mở cửa, khuôn mặt nhỏ nhắn lấp ló sau cánh cửa: "Đã biết, đã biết, mỗi lần đều nói như vậy, phiền chết rồi!"
Hình ảnh khẽ chuyển động, vẫn là nữ tử kia, nhưng đã không còn là nữ hài tử bảy tám tuổi nữa, mà đã hơn mười tuổi, nàng mặc một bộ trường bào màu đen, bên hông có đeo một đôi ngọc linh, bước từng bước lên cầu thang, mà đi phía sau nàng mà một đệ tử!
Đi đến tế đàn, Diệu Âm nhìn mọi người đứng ở phía dưới đang rất cao hứng, trong lòng thật không gượng nổi nụ cười, cũng không thể thay đổi được gì nữa rồi!
Đứng ở bên cạnh là một lão giã ăn mặc rất quái dị: "Lễ tế tự điển bắt đầu, chúng ta bắt đầu khấu bái Đại Tế Ti mới của Yên Lan, Đại Tế Ti đại nhân!"
Khi mọi người đang bắt đầu bái lậy, trên bầu trời truyền đến một nụ cười âm hiểm: "Tân nhiệm Đại Tế Ti?"
Một giây sau đó, một nam nhân mặt quỷ mang theo một ít người xuất hiện ở trên không của tế đàn, mắt lạnh nhìn Diệu Âm: "Hay cho lão đầu không nghe lời, hắn nên nhớ điều ta đã nói, một khi ngươi trở thành Đại Tế Ti, toàn bộ thân nhân của ngươi đều bị diệt vong!"
Diệu Âm ngước mắt, tuy rằng nàng còn nhỏ nhưng khí thế bức người vẫn được phát ra: "Ngươi là ai?"
Nam nhân cười lạnh một tiếng, không nói lời nào!
Đột nhiên, hai gã mặt nạ hắc y nam tử xông lên phía trước, đem những người đứng trên tế đàn ném xuống dưới mặt đất, rồi nhanh chóng quỳ xuống cung kính nói: "Tham kiến Chủ Quân, ngoài trừ Diệu Âm, 231 người theo lệnh của Chủ Quân không còn một người sống sót!"
Nam nhân đứng giữa không trung nghe thấy vậy, cười to vài tiếng: "Rất tốt, các ngươi lui xuống trước đi!"
Diệu Âm đứng dậy, chạy tới bên người lão giả: "Gia gia, gia gia!"
Vừa gọi nàng vừa đem linh lực tiến vào trong cơ thể hắn, trị liệu giúp hắn!
"Âm nhi, đi mau, hắn, hắn muốn. Muốn giết con, nhà của chúng ta. . đều bị giết hết cả rồi!" Lão giả đã không còn uy nghiêm như xưa, trong lời nói, đau lòng cực kỳ, 231 người, là 231 mạng người đó!
Diệu Âm nghe vậy, mang theo hận ý quay đầu nhìn nam nhân trên không trung kia: "Ta cùng người nhà của ta có thù oán gì với ngươi, tại sao ngươi lại giết hết người nhà của ta?"
Nam nhân cười lạnh một tiếng: "Sai chính là vì ngươi lại kế thừa huyết thống Đại Tế Ti, chính là vì ngươi nên cả nhà ngươi mới chết thê thảm như vậy!"
Diệu Âm đưa tay, muốn công kích tên nam nhân kia, lại bị gia gia kéo tay lại!
"Gia gia?"Diệu Âm khó hiểu, nàng muốn giết người nam nhân này báo thù cho người thân của nàng, tại sao gia gia lại ngăn nàng lại?
Từ trong không gian lão giả lấy ra một vật, đưa tới tận tay của Diệu Âm, đứt quãng nói: "Đi. . Đi tìm nàng. Thần Nữ Sáng Thế, chỉ có nàng mới báo thù được cho chúng ta!"
Nói xong, đem toàn bộ linh lực rót vào Diệu Âm, một đạo ánh sáng màu đỏ kì dị bao trùm lấy nàng, ngay khi nam tử đang ngạc nhiên đứng nhìn, bóng dáng Diệu Âm dần dần biến mất!
Đến đây, hình ảnh cũng đã dừng lại, quang cầu khôi phục lại hình dáng ban đầu, trở về trong tay Diệu Âm!
Phượng Thiên Vũ lẳng lặng đứng ở một bên, cũng không nói điều gì
"Khi ta tỉnh lại, đã thấy mình đang ở trong Thiên hải, là Thanh Viễn đã cứu ta, vì vậy trước khi rời đi ta và hắn có một ước hẹn, chỉ cần ta giúp hắn làm một chuyện, hắn cũng sẽ hoàn thành một tâm nguyện của ta, trở về lần này, chính là điều hắn muốn!" Diệu Âm nói xong, nhìn về phía Phượng Thiên Vũ: "Ta tìm ngươi đã bảy năm rồi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.