Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu
Chương 9: Từ hôn phong ba 2
Khinh Mặc Vũ
20/02/2016
Thanh Ngư đang ăn cơm, không có trả lời, nhưng trong lòng thầm nghĩ, tiểu thư từ khi tỉnh lại đến bây giờ rất có khí phách nha.
Nếu như lúc trước, chỉ cần nghe Tam vương gia đến, tiểu thư liền lôi kéo nàng chạy ra khỏi Trúc Uyển, dù có bị khi dễ hay đánh đập thế nào cũng cố gắng nhìn thấy Tam vương gia.
Nha đầu kia cũng không nghĩ tới phế vật nay lại lớn mật như thế liền quát một tiếng "Phế vật, ngươi thật sự là quá. ."
Lời còn chưa nói hết, Thanh Ngư đưa tay, khoan thai quăng nàng một bạt tai, trên má nha hoàn liền xuất hiện năm đầu ngón tay.
"Ngươi lại dám đánh ta?" Nàng là nha hoàn thiếp thân của Phượng Thủy Tuyết, thân phận so với các nha hoàn bình thường là cao hơn, không nghĩ tới bị một nha hoàn của phế vật động thủ đánh nàng.
Thanh Ngư cười lạnh, "Ta và ngươi đều là nha hoàn, tiểu thư là chủ nhân của ta, ngươi nhục mạ chủ nhân, ta vì cái gì lại không dám đánh ngươi?"
"Ngươi hãy đợi đấy!" Nha hoàn kia xấu hổ quay người, giận dữ rời đi.
Thanh Ngư ngồi xuống, nói ra "Tiểu thư, ngày đó Thanh Ngư nhìn tiểu công tử cũng đánh Tam tiểu thư như vậy đấy, Thanh Ngư liền học theo."
Phượng Thiên Vũ nhìn thoáng qua Thanh Ngư, thản nhiên nói, "Tốt !"
Nàng nghĩ nha đầu này lấy đâu ra dũng khí như vậy hóa ra là học theo Ảnh nhi!
Tuyết Ảnh: . .
Ba người Phượng Thiên Vũ cười cười nói nói cơm nước xong xuôi, cũng không cho Thanh Ngư dọn dẹp, mà phân phó vài việc cho nàng cùng Tuyết Ảnh, Thanh Ngư nghe xong trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vui vẻ.
Tuyết Ảnh nghe xong, bất đắc dĩ, đứng dậy tiến vào gian phòng!
Đúng như Phượng Thiên Vũ dự tính, Đông Ngự Phong mang theo người đùng đùng nổi giận đã đến, đi theo phía sau hắn là phụ thân, đại tỷ cùng đại ca, còn có vài tên đệ tử Phượng gia, hắn tuổi không lớn lắm, một thân áo bào trắng lộ ra phong độ nhẹ nhàng, ngũ quan tuấn mỹ, mang theo một loại khí chất cao quý.
Phượng Thủy Tuyết cùng Phượng Thanh Dương rất giống Phượng Tiêu, đều là tuấn nam mỹ nữ.
"Nghịch nữ, ngươi thật to gan, lại muốn Tam vương gia tự mình đến gặp ngươi?" Đông Ngự Phong còn chưa kịp mở miệng, Phượng Tiêu tức giận lên tiếng, ánh mắt liếc nhìn chung quanh.
Kỳ quái, như thế nào không thấy đứa bé kia, hắn vừa mới hỏi, cái nha hoàn còn nói là trông thấy, hiện tại như thế nào lại biến mất rồi ?
"Phụ thân bớt giận, Tam vương gia còn không tức giận, phụ thân ngươi gấp cái gì." Phượng Thiên Vũ cười nói, "Tam vương gia, người như thế nào lại huy động nhân lực tới gặp ta, có chuyện gì sao?"
Đông Ngự Phong ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn Phượng Thiên Vũ, hôm nay nàng không giống trong tưởng tượng của hắn, chẳng lẽ là giả bộ? Mặc kệ như thế nào, lần này hắn đã phải quỳ ngoài điện của phụ hoàng ba ngày mới cầu được thánh chỉ từ hôn, nhân lúc Hoàng Hậu không có ở đây, hắn liền tới.
Một cái phế vật, Đông Ngự Phong hắn, không cần!
"Phượng Thiên Vũ, bổn vương mặc kệ ngươi là ngốc thật hay là giả ngốc, tóm lại hôm nay bổn vương đến chính là muốn nói cho ngươi biết, bổn vương cùng ngươi giải từ hôn ước, từ nay về sau nam hôn nữ gả, không quan hệ đến nhau." Nói xong Đông Ngự Phong liền lấy ra một đạo thánh chỉ.
Phượng Thiên Vũ thấy vậy: "Thanh Ngư, đi đem thánh chỉ tới đây."
"Dạ, tiểu thư."
Thanh Ngư cầm thánh chỉ, đưa cho Phượng Thiên Vũ.
"Tam vương gia, nếu đã như vậy, Thiên Vũ sẽ tiếp nhận thánh chỉ này, từ nay về sau, ta cùng Tam vương gia không có bất cứ quan hệ nào."
"Thanh Ngư, tiễn khách." Phượng Thiên Vũ thản nhiên nói.
"Tam vương gia, xin mời." Thanh Ngư tiến lên, khách khí mời mọi người đi ra ngoài.
"Tiểu thư, chính là nàng đã đánh Hạnh nhi." Nha hoàn lúc nãy bị đánh liền tiến lên, đứng ở bên người Phượng Thủy Tuyết, chỉ vào Thanh Ngư .
Phượng Thủy Tuyết mỉm cười, càng động lòng người, nàng nhẹ nhàng bước lên, nói ra, "Nhị muội, có thể cho tỷ tỷ một lời giải thích không, tại sao lại đánh nha hoàn của ta?"
"Có gì cần phải giải thích sao?" Phượng Thiên Vũ lạnh lùng cười, hỏi lại, "Xin hỏi tỷ tỷ một câu, ta có phải là Phượng gia Nhị tiểu thư hay không?"
"Tất nhiên." Phượng Thủy Tuyết trả lời.
Tuy rằng Phượng Thủy Tuyết biểu hiện thập phần ôn nhu, nhưng từ trong mắt nàng vẫn thấy được tia chán ghét cùng ngoan độc.
"Nếu như ta là Nhị tiểu thư Phượng gia, nàng là hạ nhân, lại mở miệng nhục mạ ta, chẳng lẽ nha hoàn của ta không thể động thủ giáo huấn nàng hay sao?"
Phượng Thủy Tuyết kinh ngạc, cái phế vật này lúc nào trở nên lợi hại như thế rồi hả?
"Nghịch nữ, đây là thái độ ngươi nên cùng đại tỷ nói chuyện hay sao?" Phượng Tiêu hô lên, "Không lo sống yên ổn ở Trúc Uyển, lại dám cùng người khác tư thông?"
Phượng Tiêu nói xong, Đông Ngự Phong cùng những người xung quanh lập tức hóa đá, Phượng Thiên Vũ cùng người tư thông? Ai cùng một cái phế vật tư thông?
"Phụ thân, nói chuyện cẩn thận, nói ta cùng với người tư thông, xin hỏi phụ thân có chứng cớ gì?" Phượng Thiên Vũ ánh mắt lạnh băng không có độ ấm.
"Hừ, chứng cứ, ngươi còn dám để hắn đả thương Linh nhi, vừa rồi Hạnh nhi còn trông thấy một đứa bé, đó chính là chứng cứ." Phượng Tiêu hất lên tay áo, đứa bé kia hắn xác định là muốn có.
"Không sai, lão gia, vừa rồi Hạnh nhi xác thực nhìn thấy ở đây có một tiểu hài tử tóc trắng mắt hồng."
Tóc trắng mắt hồng? Đông Ngự Phong cùng Phượng Thanh Dương đang chuẩn bị rời đi nghe vậy liền nhíu mày, cái kia hẳn không phải là một hài tử bình thường a, hai người đồng thời nhìn nhau, ý tứ rất rõ ràng!
Phượng Thiên Vũ nhìn Phượng Tiêu, lạnh lùng cười, nguyên lai là vừa ý với thực lực của Ảnh nhi!
"Nghịch nữ, ngươi còn có cái gì để nói nữa hay sao?" Phượng Tiêu nói xong, ngưng tụ Linh lực, hướng Phượng Thiên Vũ đánh tới, đứa bé kia nếu không đi ra, hắn liền đả thương cái phế vật này, bức đứa bé phải xuất hiện. !
Đứng ở một bên, Thanh Ngư thấy lão gia đánh về phía tiểu thư, khoa trương kêu một tiếng, "Tiểu công tử, nhanh cứu tiểu thư, lão gia muốn giết nàng."
Phượng Thanh Dương nhìn về phía Thanh Ngư, hắn cảm thấy có một dự cảm bất tường. . !
Quả nhiên, bành -- một tiếng, một cỗ lực lượng cường đại tuôn ra, đem Phượng Tiêu miễn cưỡng bức về tại chỗ.
Chỉ thấy bên cạnh Phượng Thiên Vũ xuất hiện thêm một tiểu hài tử tinh xảo, tóc trắng, mắt hồng, đặc biệt quỷ dị. !
Mọi người thấy vậy, liền kinh sợ, đứa nhỏ này quá mức quỷ dị.
Phượng Tiêu cũng kinh ngạc một phát, hắn kinh ngạc không phải là bởi vì tướng mạo, mà là vừa vặn cỗ lực cường đại kia khiến hắn phải bức về, một đứa bé có được năng lượng cường đại như vậy sao? Phải biết rằng hắn vốn là trung cấp Linh Tôn, đứa bé này còn mạnh hơn cả hắn, sao hắn lại không kinh ngạc!
Thời điểm mọi người đang kinh ngạc, Thanh Ngư chạy đến bên người Tuyết Ảnh, trông rất là sợ hãi, "Tiểu, Tiểu công tử. . Lão gia hắn. Hắn muốn giết tiểu thư!"
Tuyết Ảnh ngước mắt, hồng mâu lạnh như băng nhìn về phía Phượng Tiêu, trong bàn tay nhỏ liền xuất hiện một cỗ khí, những cỗ khí quỷ dị dần dần nồng đậm hóa thành những bông hoa tử vong trôi nổi:"Tổn thương mẫu thân, chết!"
Âm thanh lạnh băng không mang theo độ ấm, làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Phượng Thiên Vũ đứng dậy, sờ lên tóc Tuyết Ảnh, "Phụ thân, ngươi không phải đang tìm Ảnh nhi sao? Hiện tại hắn ở chỗ này, ngươi muốn thế nào?"
Một đám ngu ngốc, cấm kỵ Thần Thú há là để cho các ngươi tranh đoạt hay sao !
"Không tốt, hắn là ma thú!"
Đông Ngự Phong lên tiếng, bọn họ đều biết Ma thú khi tiến cấp tới Siêu Thần Thú là có thể hóa thành hình người, con mắt của đứa bé này chính là đặc điểm, chỉ là bọn hắn cho rằng Phượng Thiên Vũ là phế vật, cho nên không ngờ đứa bé này sẽ là ma thú.
Nếu như lúc trước, chỉ cần nghe Tam vương gia đến, tiểu thư liền lôi kéo nàng chạy ra khỏi Trúc Uyển, dù có bị khi dễ hay đánh đập thế nào cũng cố gắng nhìn thấy Tam vương gia.
Nha đầu kia cũng không nghĩ tới phế vật nay lại lớn mật như thế liền quát một tiếng "Phế vật, ngươi thật sự là quá. ."
Lời còn chưa nói hết, Thanh Ngư đưa tay, khoan thai quăng nàng một bạt tai, trên má nha hoàn liền xuất hiện năm đầu ngón tay.
"Ngươi lại dám đánh ta?" Nàng là nha hoàn thiếp thân của Phượng Thủy Tuyết, thân phận so với các nha hoàn bình thường là cao hơn, không nghĩ tới bị một nha hoàn của phế vật động thủ đánh nàng.
Thanh Ngư cười lạnh, "Ta và ngươi đều là nha hoàn, tiểu thư là chủ nhân của ta, ngươi nhục mạ chủ nhân, ta vì cái gì lại không dám đánh ngươi?"
"Ngươi hãy đợi đấy!" Nha hoàn kia xấu hổ quay người, giận dữ rời đi.
Thanh Ngư ngồi xuống, nói ra "Tiểu thư, ngày đó Thanh Ngư nhìn tiểu công tử cũng đánh Tam tiểu thư như vậy đấy, Thanh Ngư liền học theo."
Phượng Thiên Vũ nhìn thoáng qua Thanh Ngư, thản nhiên nói, "Tốt !"
Nàng nghĩ nha đầu này lấy đâu ra dũng khí như vậy hóa ra là học theo Ảnh nhi!
Tuyết Ảnh: . .
Ba người Phượng Thiên Vũ cười cười nói nói cơm nước xong xuôi, cũng không cho Thanh Ngư dọn dẹp, mà phân phó vài việc cho nàng cùng Tuyết Ảnh, Thanh Ngư nghe xong trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vui vẻ.
Tuyết Ảnh nghe xong, bất đắc dĩ, đứng dậy tiến vào gian phòng!
Đúng như Phượng Thiên Vũ dự tính, Đông Ngự Phong mang theo người đùng đùng nổi giận đã đến, đi theo phía sau hắn là phụ thân, đại tỷ cùng đại ca, còn có vài tên đệ tử Phượng gia, hắn tuổi không lớn lắm, một thân áo bào trắng lộ ra phong độ nhẹ nhàng, ngũ quan tuấn mỹ, mang theo một loại khí chất cao quý.
Phượng Thủy Tuyết cùng Phượng Thanh Dương rất giống Phượng Tiêu, đều là tuấn nam mỹ nữ.
"Nghịch nữ, ngươi thật to gan, lại muốn Tam vương gia tự mình đến gặp ngươi?" Đông Ngự Phong còn chưa kịp mở miệng, Phượng Tiêu tức giận lên tiếng, ánh mắt liếc nhìn chung quanh.
Kỳ quái, như thế nào không thấy đứa bé kia, hắn vừa mới hỏi, cái nha hoàn còn nói là trông thấy, hiện tại như thế nào lại biến mất rồi ?
"Phụ thân bớt giận, Tam vương gia còn không tức giận, phụ thân ngươi gấp cái gì." Phượng Thiên Vũ cười nói, "Tam vương gia, người như thế nào lại huy động nhân lực tới gặp ta, có chuyện gì sao?"
Đông Ngự Phong ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn Phượng Thiên Vũ, hôm nay nàng không giống trong tưởng tượng của hắn, chẳng lẽ là giả bộ? Mặc kệ như thế nào, lần này hắn đã phải quỳ ngoài điện của phụ hoàng ba ngày mới cầu được thánh chỉ từ hôn, nhân lúc Hoàng Hậu không có ở đây, hắn liền tới.
Một cái phế vật, Đông Ngự Phong hắn, không cần!
"Phượng Thiên Vũ, bổn vương mặc kệ ngươi là ngốc thật hay là giả ngốc, tóm lại hôm nay bổn vương đến chính là muốn nói cho ngươi biết, bổn vương cùng ngươi giải từ hôn ước, từ nay về sau nam hôn nữ gả, không quan hệ đến nhau." Nói xong Đông Ngự Phong liền lấy ra một đạo thánh chỉ.
Phượng Thiên Vũ thấy vậy: "Thanh Ngư, đi đem thánh chỉ tới đây."
"Dạ, tiểu thư."
Thanh Ngư cầm thánh chỉ, đưa cho Phượng Thiên Vũ.
"Tam vương gia, nếu đã như vậy, Thiên Vũ sẽ tiếp nhận thánh chỉ này, từ nay về sau, ta cùng Tam vương gia không có bất cứ quan hệ nào."
"Thanh Ngư, tiễn khách." Phượng Thiên Vũ thản nhiên nói.
"Tam vương gia, xin mời." Thanh Ngư tiến lên, khách khí mời mọi người đi ra ngoài.
"Tiểu thư, chính là nàng đã đánh Hạnh nhi." Nha hoàn lúc nãy bị đánh liền tiến lên, đứng ở bên người Phượng Thủy Tuyết, chỉ vào Thanh Ngư .
Phượng Thủy Tuyết mỉm cười, càng động lòng người, nàng nhẹ nhàng bước lên, nói ra, "Nhị muội, có thể cho tỷ tỷ một lời giải thích không, tại sao lại đánh nha hoàn của ta?"
"Có gì cần phải giải thích sao?" Phượng Thiên Vũ lạnh lùng cười, hỏi lại, "Xin hỏi tỷ tỷ một câu, ta có phải là Phượng gia Nhị tiểu thư hay không?"
"Tất nhiên." Phượng Thủy Tuyết trả lời.
Tuy rằng Phượng Thủy Tuyết biểu hiện thập phần ôn nhu, nhưng từ trong mắt nàng vẫn thấy được tia chán ghét cùng ngoan độc.
"Nếu như ta là Nhị tiểu thư Phượng gia, nàng là hạ nhân, lại mở miệng nhục mạ ta, chẳng lẽ nha hoàn của ta không thể động thủ giáo huấn nàng hay sao?"
Phượng Thủy Tuyết kinh ngạc, cái phế vật này lúc nào trở nên lợi hại như thế rồi hả?
"Nghịch nữ, đây là thái độ ngươi nên cùng đại tỷ nói chuyện hay sao?" Phượng Tiêu hô lên, "Không lo sống yên ổn ở Trúc Uyển, lại dám cùng người khác tư thông?"
Phượng Tiêu nói xong, Đông Ngự Phong cùng những người xung quanh lập tức hóa đá, Phượng Thiên Vũ cùng người tư thông? Ai cùng một cái phế vật tư thông?
"Phụ thân, nói chuyện cẩn thận, nói ta cùng với người tư thông, xin hỏi phụ thân có chứng cớ gì?" Phượng Thiên Vũ ánh mắt lạnh băng không có độ ấm.
"Hừ, chứng cứ, ngươi còn dám để hắn đả thương Linh nhi, vừa rồi Hạnh nhi còn trông thấy một đứa bé, đó chính là chứng cứ." Phượng Tiêu hất lên tay áo, đứa bé kia hắn xác định là muốn có.
"Không sai, lão gia, vừa rồi Hạnh nhi xác thực nhìn thấy ở đây có một tiểu hài tử tóc trắng mắt hồng."
Tóc trắng mắt hồng? Đông Ngự Phong cùng Phượng Thanh Dương đang chuẩn bị rời đi nghe vậy liền nhíu mày, cái kia hẳn không phải là một hài tử bình thường a, hai người đồng thời nhìn nhau, ý tứ rất rõ ràng!
Phượng Thiên Vũ nhìn Phượng Tiêu, lạnh lùng cười, nguyên lai là vừa ý với thực lực của Ảnh nhi!
"Nghịch nữ, ngươi còn có cái gì để nói nữa hay sao?" Phượng Tiêu nói xong, ngưng tụ Linh lực, hướng Phượng Thiên Vũ đánh tới, đứa bé kia nếu không đi ra, hắn liền đả thương cái phế vật này, bức đứa bé phải xuất hiện. !
Đứng ở một bên, Thanh Ngư thấy lão gia đánh về phía tiểu thư, khoa trương kêu một tiếng, "Tiểu công tử, nhanh cứu tiểu thư, lão gia muốn giết nàng."
Phượng Thanh Dương nhìn về phía Thanh Ngư, hắn cảm thấy có một dự cảm bất tường. . !
Quả nhiên, bành -- một tiếng, một cỗ lực lượng cường đại tuôn ra, đem Phượng Tiêu miễn cưỡng bức về tại chỗ.
Chỉ thấy bên cạnh Phượng Thiên Vũ xuất hiện thêm một tiểu hài tử tinh xảo, tóc trắng, mắt hồng, đặc biệt quỷ dị. !
Mọi người thấy vậy, liền kinh sợ, đứa nhỏ này quá mức quỷ dị.
Phượng Tiêu cũng kinh ngạc một phát, hắn kinh ngạc không phải là bởi vì tướng mạo, mà là vừa vặn cỗ lực cường đại kia khiến hắn phải bức về, một đứa bé có được năng lượng cường đại như vậy sao? Phải biết rằng hắn vốn là trung cấp Linh Tôn, đứa bé này còn mạnh hơn cả hắn, sao hắn lại không kinh ngạc!
Thời điểm mọi người đang kinh ngạc, Thanh Ngư chạy đến bên người Tuyết Ảnh, trông rất là sợ hãi, "Tiểu, Tiểu công tử. . Lão gia hắn. Hắn muốn giết tiểu thư!"
Tuyết Ảnh ngước mắt, hồng mâu lạnh như băng nhìn về phía Phượng Tiêu, trong bàn tay nhỏ liền xuất hiện một cỗ khí, những cỗ khí quỷ dị dần dần nồng đậm hóa thành những bông hoa tử vong trôi nổi:"Tổn thương mẫu thân, chết!"
Âm thanh lạnh băng không mang theo độ ấm, làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Phượng Thiên Vũ đứng dậy, sờ lên tóc Tuyết Ảnh, "Phụ thân, ngươi không phải đang tìm Ảnh nhi sao? Hiện tại hắn ở chỗ này, ngươi muốn thế nào?"
Một đám ngu ngốc, cấm kỵ Thần Thú há là để cho các ngươi tranh đoạt hay sao !
"Không tốt, hắn là ma thú!"
Đông Ngự Phong lên tiếng, bọn họ đều biết Ma thú khi tiến cấp tới Siêu Thần Thú là có thể hóa thành hình người, con mắt của đứa bé này chính là đặc điểm, chỉ là bọn hắn cho rằng Phượng Thiên Vũ là phế vật, cho nên không ngờ đứa bé này sẽ là ma thú.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.