Phúc Hắc Tổng Giám Đốc, Đừng Ăn Ta
Chương 125: Đại thiếu gia bị bắt cóc
Mộng Tịch
15/01/2015
San San ảm đạm nói:” Đại thiếu gia đến bây giờ cũng không có tin tức, A Vũ cũng vẫn không tìm được, điều này làm cho mình an tâm như thế nào?”
Tiểu Phỉ cắn môi, chột dạ nói:” San San, kỳ thật cậu không cần phải vì người khác mà lo lắng, cậu nha, cuối cùng vãn nên lo cho mình thì hơn.”
San San thở dài:” Nhưng có một số việc, cậu không thể không nghĩ.”
Hai người chính trò chuyện, liền nghe một người hầu nói:” Thiếu phu nhân, không tốt, Lâm gia đã xảy ra chuyện.”
” Làm sao vậy?”
” Là đại thiếu gia……”
” Đại thiếu gia tìm được rồi?”
” Không tìm được, nhưng có người đưa tới cuộn băng ghi hình của đại thiếu gia. Uy hiếp lão gia…… Đem tất cả quyền quản lí ở nước ngoài chuyển nhượng……”
A! Sao lại có chuyện như vậy? Lâm Tường thật sự bị bắt cóc?
” Tôi phải đi……” Cô vừa đứng lên, liền cảm thấy bụng một trận đau nhức, ngã xuống sô pha.
Tiểu Phỉ vội vàng đỡ lấy cô, hướng người hầu hô lên:” Các người còn không mau đi gọi xe cứu thương!”
San San bị đưa vào bệnh viện, bác sĩ kiểm tra nói có dấu hiệu sanh non, tạm thời phải ở lại bệnh viện theo dõi.
” Đại thiếu gia trở về chưa?” Câu đầu tiên sau khi cô tỉnh lại là câu này.
Luật Hạo Thiên sắc mặt không vui:” Em hiện tại nguy hiểm như vậy, còn có tâm tư quan tâm người khác.” Dừng một chút lại nói:” Lão gia không chịu uỷ quyền, phỏng chừng bọn cướp có khả năng giết con tin.”
” Giết con tin?” San San hoảng sợ:” Sao lại như vậy? Dù sao mạng người quan trọng hơn!”
” Lão gia tính báo động.”
” Báo động có thể bắt bọn cướp sao?”
” Rất khó, hơn nữa, bọn cướp tức giận sẽ giết con tin.”
” Vậy làm sao bây giờ……” San San nhíu mày nói:” Em phải đi khuyên lão gia.”
” Bộ dạng em thế này, sao có thể đi?”
” Em không sao, hiện tại đã đỡ hơn nhiều, anh đưa em đến Lâm gia được không?”
Luật Hạo Thiên nhìn cô cố chấp, thở dài:” Được rồi.”
San San được Luật Hạo Thiên giúp đỡ đi vào thư phòng lão gia tử, không khỏi ngây ngẩn cả người.
Lão gia tử giống như già đi mười mấy năm, tóc bạc hơn nhiều, vẻ mặt tiều tụy.
” Lão gia……”
” Nếu cô cũng muốn khuyên ta, vậy thì có thể ra ngoài.” Lão gia tử mệt mỏi hướng cô phất phất tay.
Cô giật mình trong chốc lát, bình tĩnh nói:” Lão gia, tôi chỉ nói một câu thôi.”
Ông ngẩng đầu lên:” Nói đi?”
” Tiền không có có thể kiếm lại, đồ không có có thể tạo lại, nhưng người không được, cũng không thể sống lại.”
Nói xong câu này, cô xoay người rời khỏi thư phòng.
Ngày hôm sau, lão gia tử thật sự đem quyền quản lí ở nước ngoài giao ra.
Ông biết việc mày có ý nghĩ như thế nào, nhưng ông vẫn phải làm như vậy, bởi vì câu nói kia của San San, người đã chết, cũng không sống lại được.
Lâm Tường bình yên vô sự về tới Lâm gia, lão gia tử hỏi hắn mấy ngày nay bị nhốt ở nơi nào, hắn lại không nói rõ ràng. Ở trong bệnh viện, bác sĩ nói trong người hắn có một lượng thuốc mê lớn
” Rốt cuộc là ai làm!”
Mặc kệ là ai làm, người kia cũng đã hành động, Lâm gia hiện tại gặp phải nguy cơ lớn trước nay chưa từng có, phía sau có người hung hăng đả kích, Lâm gia không có thời gian xoay sở.
Nhưng người đứng sau màn này giống như an tĩnh lại, không có động tĩnh.
———————————-
Lâm Tường trải qua một khoảng thời gian trị liệu, rốt cục cũng tỉnh lại, nhớ lại mọi chuyện ngày đó.
Hắn nhận được điện thoại của Tiểu Phỉ, không có cách nào, chỉ có thể lái xe đến đó.
Nhưng khi đến đó, lại không thấy Tiểu Phỉ, hắn hết nhìn đông tới nhìn tây, bỗng nhiên ở gáy cảm thấy đau nhức, liền ngất xỉu.
Là Tiểu Phỉ lừa hắn?
Hắn xoay người ngồi dậy, đã thấy San San cùng Tiểu Phỉ đẩy cửa tiến vào.
” Đại thiếu gia, anh khá hơn chút nào chưa?” San San thân thiết hỏi.
” Nga, hoàn hảo.” Thấy bụng cô ngày càng lớn, hắn một trận ảm đạm, quay đầu nhìn thấy Tiểu Phỉ, trong lòng khiếp sợ: Cô ta sao có thể ở cùng với San San?
Thấy ánh mắt hắn nghi hoặc, San San cười nói:” Đây là bạn học của tôi.”
” Bạn học?” Lâm Tường nhíu mày nhìn Tiểu Phỉ, cô ta dường như không biết mình, người phụ nữ này…… Rốt cuộc là người như thế nào?
Hai người ngồi xuống, hỏi han ân cần một lúc lâu, thừa dịp San San trở về làm kiểm tra, Tiểu Phỉ ở lại, nhìn Lâm Tường nói:” Đại thiếu gia, anh ngày đó không đến, tôi đem đứa nhỏ xoá sạch, nói cách khác, không chừng hiện tại cũng giống San San lớn như vậy.”
Lâm Tường tức giận nói:” Cô nói bậy! Cô căn bản không mang thai! Ngày đó cô lừa tôi, sau khi tôi bị đánh hôn mê, cô nói, không cùng tôi có quan hệ?”
” Đại thiếu gia, anh không có bằng chứng, tốt nhất không nên tùy tiện hoài nghi người khác!”
“Cô cho rằng tôi nói sai sao? Cô lần đầu tiên tiếp cận tôi là có mục đích? Tôi thật sự là mắt bị mù, cư nhiên bị cô mê hoặc!…… Cô vì sao ở bên cạnh San San, tôi cảnh cáo cô không được làm tổn thương cô ấy?”
” Đại thiếu gia nếu hoài nghi tôi bụng dạ khó lường, vậy thì bắt tôi lại, dù sao anh bắt tôi, San San sẽ biết chuyện của hai chúng ta, đến lúc đó, cô ấy nhất định sẽ thất vọng cực kỳ……”
” Cô câm mồm!” Lâm Tường chỉ vào cửa:” Cô ra ngoài cho tôi!”
Tiểu Phỉ cười cười:” Kỳ thật anh thích San San, tôi có thế giúp anh.”
” Tôi bảo cô ra ngoài!”
” Anh chừng nào nghĩ thông suốt, hãy đến tìm ta.”
” Cút!”
Tiểu Phỉ cắn môi, chột dạ nói:” San San, kỳ thật cậu không cần phải vì người khác mà lo lắng, cậu nha, cuối cùng vãn nên lo cho mình thì hơn.”
San San thở dài:” Nhưng có một số việc, cậu không thể không nghĩ.”
Hai người chính trò chuyện, liền nghe một người hầu nói:” Thiếu phu nhân, không tốt, Lâm gia đã xảy ra chuyện.”
” Làm sao vậy?”
” Là đại thiếu gia……”
” Đại thiếu gia tìm được rồi?”
” Không tìm được, nhưng có người đưa tới cuộn băng ghi hình của đại thiếu gia. Uy hiếp lão gia…… Đem tất cả quyền quản lí ở nước ngoài chuyển nhượng……”
A! Sao lại có chuyện như vậy? Lâm Tường thật sự bị bắt cóc?
” Tôi phải đi……” Cô vừa đứng lên, liền cảm thấy bụng một trận đau nhức, ngã xuống sô pha.
Tiểu Phỉ vội vàng đỡ lấy cô, hướng người hầu hô lên:” Các người còn không mau đi gọi xe cứu thương!”
San San bị đưa vào bệnh viện, bác sĩ kiểm tra nói có dấu hiệu sanh non, tạm thời phải ở lại bệnh viện theo dõi.
” Đại thiếu gia trở về chưa?” Câu đầu tiên sau khi cô tỉnh lại là câu này.
Luật Hạo Thiên sắc mặt không vui:” Em hiện tại nguy hiểm như vậy, còn có tâm tư quan tâm người khác.” Dừng một chút lại nói:” Lão gia không chịu uỷ quyền, phỏng chừng bọn cướp có khả năng giết con tin.”
” Giết con tin?” San San hoảng sợ:” Sao lại như vậy? Dù sao mạng người quan trọng hơn!”
” Lão gia tính báo động.”
” Báo động có thể bắt bọn cướp sao?”
” Rất khó, hơn nữa, bọn cướp tức giận sẽ giết con tin.”
” Vậy làm sao bây giờ……” San San nhíu mày nói:” Em phải đi khuyên lão gia.”
” Bộ dạng em thế này, sao có thể đi?”
” Em không sao, hiện tại đã đỡ hơn nhiều, anh đưa em đến Lâm gia được không?”
Luật Hạo Thiên nhìn cô cố chấp, thở dài:” Được rồi.”
San San được Luật Hạo Thiên giúp đỡ đi vào thư phòng lão gia tử, không khỏi ngây ngẩn cả người.
Lão gia tử giống như già đi mười mấy năm, tóc bạc hơn nhiều, vẻ mặt tiều tụy.
” Lão gia……”
” Nếu cô cũng muốn khuyên ta, vậy thì có thể ra ngoài.” Lão gia tử mệt mỏi hướng cô phất phất tay.
Cô giật mình trong chốc lát, bình tĩnh nói:” Lão gia, tôi chỉ nói một câu thôi.”
Ông ngẩng đầu lên:” Nói đi?”
” Tiền không có có thể kiếm lại, đồ không có có thể tạo lại, nhưng người không được, cũng không thể sống lại.”
Nói xong câu này, cô xoay người rời khỏi thư phòng.
Ngày hôm sau, lão gia tử thật sự đem quyền quản lí ở nước ngoài giao ra.
Ông biết việc mày có ý nghĩ như thế nào, nhưng ông vẫn phải làm như vậy, bởi vì câu nói kia của San San, người đã chết, cũng không sống lại được.
Lâm Tường bình yên vô sự về tới Lâm gia, lão gia tử hỏi hắn mấy ngày nay bị nhốt ở nơi nào, hắn lại không nói rõ ràng. Ở trong bệnh viện, bác sĩ nói trong người hắn có một lượng thuốc mê lớn
” Rốt cuộc là ai làm!”
Mặc kệ là ai làm, người kia cũng đã hành động, Lâm gia hiện tại gặp phải nguy cơ lớn trước nay chưa từng có, phía sau có người hung hăng đả kích, Lâm gia không có thời gian xoay sở.
Nhưng người đứng sau màn này giống như an tĩnh lại, không có động tĩnh.
———————————-
Lâm Tường trải qua một khoảng thời gian trị liệu, rốt cục cũng tỉnh lại, nhớ lại mọi chuyện ngày đó.
Hắn nhận được điện thoại của Tiểu Phỉ, không có cách nào, chỉ có thể lái xe đến đó.
Nhưng khi đến đó, lại không thấy Tiểu Phỉ, hắn hết nhìn đông tới nhìn tây, bỗng nhiên ở gáy cảm thấy đau nhức, liền ngất xỉu.
Là Tiểu Phỉ lừa hắn?
Hắn xoay người ngồi dậy, đã thấy San San cùng Tiểu Phỉ đẩy cửa tiến vào.
” Đại thiếu gia, anh khá hơn chút nào chưa?” San San thân thiết hỏi.
” Nga, hoàn hảo.” Thấy bụng cô ngày càng lớn, hắn một trận ảm đạm, quay đầu nhìn thấy Tiểu Phỉ, trong lòng khiếp sợ: Cô ta sao có thể ở cùng với San San?
Thấy ánh mắt hắn nghi hoặc, San San cười nói:” Đây là bạn học của tôi.”
” Bạn học?” Lâm Tường nhíu mày nhìn Tiểu Phỉ, cô ta dường như không biết mình, người phụ nữ này…… Rốt cuộc là người như thế nào?
Hai người ngồi xuống, hỏi han ân cần một lúc lâu, thừa dịp San San trở về làm kiểm tra, Tiểu Phỉ ở lại, nhìn Lâm Tường nói:” Đại thiếu gia, anh ngày đó không đến, tôi đem đứa nhỏ xoá sạch, nói cách khác, không chừng hiện tại cũng giống San San lớn như vậy.”
Lâm Tường tức giận nói:” Cô nói bậy! Cô căn bản không mang thai! Ngày đó cô lừa tôi, sau khi tôi bị đánh hôn mê, cô nói, không cùng tôi có quan hệ?”
” Đại thiếu gia, anh không có bằng chứng, tốt nhất không nên tùy tiện hoài nghi người khác!”
“Cô cho rằng tôi nói sai sao? Cô lần đầu tiên tiếp cận tôi là có mục đích? Tôi thật sự là mắt bị mù, cư nhiên bị cô mê hoặc!…… Cô vì sao ở bên cạnh San San, tôi cảnh cáo cô không được làm tổn thương cô ấy?”
” Đại thiếu gia nếu hoài nghi tôi bụng dạ khó lường, vậy thì bắt tôi lại, dù sao anh bắt tôi, San San sẽ biết chuyện của hai chúng ta, đến lúc đó, cô ấy nhất định sẽ thất vọng cực kỳ……”
” Cô câm mồm!” Lâm Tường chỉ vào cửa:” Cô ra ngoài cho tôi!”
Tiểu Phỉ cười cười:” Kỳ thật anh thích San San, tôi có thế giúp anh.”
” Tôi bảo cô ra ngoài!”
” Anh chừng nào nghĩ thông suốt, hãy đến tìm ta.”
” Cút!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.