Phúc Hắc Tổng Tài Cưng Chiều Bảo Bối
Chương 15:
Minh Phi Angle
29/07/2021
Nếu nói Đàm Dịch Khiêm tàn nhẫn, lạnh lùng vô tâm thì đúng là con người của anh, nếu nói Đàm DỊch Khiêm dịu dàng, ôn nhu, thì đó chỉ dành cho HẠ Tử Du. Từ khi HẠ Tử Du trở lại Nhật anh trở lại như con người trước đây, đúng như anh đón Đường Thống đang nhắm vào anh, nhưng ông ta không ra tay ngay vì chưa có chứng cứ thật sự. Mà ông cũng không nỡ để con gái ông biết chuyện này. Nhân cơ hội này anh cho người của mình và nhóm người của Saki hạ thủ thuộc hạ của Đường Thống, vì phòng ngừa không kịp nên chúng đều bị thua, nhưng vì là sát thủ lâu năm nên chúng dùng cái chết để không khai bất cứ gì. Đường Thống nhanh chống đưa con gái rời đi, nhưng giữa đường thì bị cảnh sát và nhóm người của Đàm Dịch Khiêm chặn lại.
- Đường Thống, ông không còn chỗ trốn nữa.._ Một vị cảnh sát lê tiếng.
- Các người có bằng chứng gì mà nói bắt tôi?_ Đường Thống gằng giọng nói.
- Chứng cứ chúng tôi đã thu thập tất cả, kể cả việc ông buôn lậu mau túy cùng trùm mafia, súng lậu buôn bán chất xám, và cả việc ông đỗ lỗi cho ông bà Hạ trước đây là thuộc hạ của mình và ra tay thủ tiêu họ, ông tưởng rằng người chết không thể kiện được ông sao?_ Vị cảnh sát lên tiếng nói.
- Đường Thống..Đường Hân..các người phải trả giá cho việc đã hại gia đình vợ tôi.._Lúc này Đàm Dịch Khiêm mới bước ra và lên tiếng.
- Dịch Khiêm…_ Đường Hân luyến tiếc lên tiếng gọi anh.
- Khốn kiếp..Đàm Dịch Khiêm chính mày hại tao…tao thề nón nợ này sẽ trả.._ Đường Thống rống giận nói, ông không ngờ mình lại bị một tên nhóc như Đàm Dịch Khiêm hạ bệ, mặc dù chính ông có phần nghi ngờ anh, các hạng mục vừa rồi ông nghĩ rằng chắc chắn ông dẽ khiến Đàm Dịch Khiêm mất tất cả, nhưng ông sơ hở một điều là Khim Trạch Húc là một tên hám vinh danh nên sẽ bị thua, ông hợp tác cùng Kim Trạch Húc để hại Đàm Dịch Khiêm giờ ngược lại ông trắng tay mà Kim Trạch Húc cũng bị bắt vì tội buôn bán lậu hợp tác với Đường Thống. Đến cuối cùng Đường Thống không thoát, Đường Hân bị dính líu vào việc của ba mình mà cô cũng có phần nên cũng bị bắt, trước ngày ra tòa Đường Hân muốn gặp Đàm DỊch Khiêm.
Phòng thăm nuôi trong phòng giam phạm nhân
- CÔ muốn gặp tôi…_ Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng lên tiếng, bộ dáng anh vẫn hiên ngang lạnh lùng
- Phải..em có chuyện muốn hỏi anh?_ Đường Hân gầy đi rất nhiều, cô ta tùy tỵ đi đến nỗi nhìn cũng thấy đau lòng, nhưng với Đàm Dịch khiêm đó là điều cô ta phải trả giá khi muốn hại HẠ Tử Du, cũng may anh cho người bảo vệ cô, cũng lên kế hoạch cho Robert đưa Hạ Tử Du đi, phải nói thân phận của Robert rất đặc biệt, với thế lực của Đường Thống hiện giờ cũng không làm gì được anh.
- Cô nói đi_ Anh lạnh lùng lên tiếng, ánh mắt sắc bén nhình cô
- Anh có bao giờ yêu em chưa? Dù chỉ một lần._ Đường Hân nói với ánh mắt mong chờ
- Không?_ Đàm Dịch Khiêm không suy nghĩ mà trả lời dứt khoát, trên gương mặt anh, Đường Hân không tìm được được sự dịu dàng ôn nhu như anh đối với Hạ Tử Du. Cô thất vọng hoàn toàn, yêu anh và theo anh có lẽ là sự lựa chọn sai lầm của cô.
- Đường Hân ngay khi cô có âm mưu muốn sát hại Tử Du thì cô đã không còn đường sống, đối với tôi những ai đụng đến cô ấy dù chỉ là một âm mưu thì những kẻ đó không còn đường sống._ Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng lên tiếng, sau đó thì hiên ngang đứng lên xoay người rời đi, chỉ để lại Đường Hân, mở mắt kinh ngạc nhiên, thì ra anh biết tất cả, dù chỉ là âm mưu của cô, có cô thì sẽ không có Hạ Tử Du, thế nhưng kế hoạch của cô chưa thành thì đã bị đưa vào đây với tội danh tham ô công quĩ của dự án quốc gia, bằng chứng là có một khoản tiền lớn chuyển vào tài khoản của cô ta, cô biết chính anh là người sau khi nghe anh nói.
Nhật bản, Hạ Tử Du đã về đây hơn một tháng, cô không hề muốn biết tin tức gì vế Đàm Dịch Khiêm, Robert đau lòng khi thấy cô như vậy vì vậy nhịn không được mà lại giúp Đàm Dịch Khiêm giải thích cho cô nghe. Con gái cô Hạ Tử Nhiên từ lúc trở lại nhật luôn kêu gào đòi gặp ba, nhìn con như vậy cô thật sự đau lòng. Nghe xong thì tâm trạng cô lên xuống khó nói, dù chỉ là hiểu lầm nhưng cứ nghĩ đến sự sắp đặt của anh cô lại tủi nhục hơn, Robert để cho cô không giang trống suy nghĩ và ôm HẠ Tử Nhiên rời đi.
Sau khi Robert ôm con gái cô rời đi thì cô ngồi thẩn thờ ôm gối ở ghế sofa. Cô nghĩ anh còn tình cảm với cô, nhưng chắc anh sẽ không chấp nhận người phụ nữ không thể mang thai nữa. Căn bện này của cô rất nguy hiểm, nếu cô mang thai thì? Chết rồi, dì cả của mình vậy chưa tới, mà lần trước lúc sơ ý anh và cô lại có quan hệ lúc anh say rượi. Hạ Tử Du lập tức chạy ra ngoài tiệm thuốc gần nhà mua đến hơn chục que thử thai, sau khi mua về và cô thử hết que này đến que khác, sắc mặt cô càng tái nhợt, kết quả như một hai vạch màu đỏ.
Ngay lúc này tiếng chuông cửa vang lên cắt đứt suy nghĩ của mình. Cô hốt hoảng lên cuốn quýt đem tất cả các que thử đem bỏ vào hột tủ, mà một que thử rơi ra cô không hề biết.
Ngay sau đó là tiếng gõ cửa cô cứ nghĩ là Robert đưa Tử Nhiên về nhà, nên cố kiềm chế cảm xúc bước ra mở cửa, cô sững người khi thấy người trước cửa là Đàm Dịch Khiêm. Hạ Tử Du mất vài giây mới trở lại trạng thái bình thường.
- Tử Nhiên, qua mẹ bế.._ Hạ Tử Du đứng ngay cửa ôm lấy Hạ Tử Du thả xuống sàn rồi định đóng cửa thì cánh tay của Đàm Dịch Khiêm đã cản lại, cô trừng mắt nhìn anh.
- Anh cần nói chuyện với em._ Đàm Dịch Khiêm vẫn giữ nguyên sắc mặt dịu dàng khi nói chuyện với cô.
- Tôi và anh không có gì để nói cả._ Hạ Tử Du lạnh lùng lên tiếng.
- Em định giằng co với anh trước mặt con sao?_ Anh nhíu mày không vui nói, cô lạ bướng bỉnh không nghe lời. Hạ Tử Du nhìn con gái đang mở to đôi mắt to tròn nhìn ba mẹ. Cô ôm con vào giường dỗ dành cho con bé ngủ, Đàm Dịch Khiêm vẫn không rời đi, anh đứng nhìn cô cùng con gái, cảnh này rất ấm ấp khiến anh dân lên cảm xúc phải thuyết phục được cô, vì cô chính là vợ anh.
- Anh..buông ra.._ Sau khi thấy con gái đã ngủ cô kéo mềm đắp cho con rồi đứng dập, thế nhưng lại bị ai đó ôm từ phía sau, cô khẽ quát.
- Nếu em muốn con gái tĩnh lại thì cứ lớn tiếng, anh cũng muốn để con biết mẹ nó không cần ba nó nữa._ Đàm Dịch Khiêm bá đạo lên tiếng
- Anh..vô lại…_ Hạ Tử Du dùng dằn với anh, cố đẩy anh ra, Đàm Dịch Khiêm vì không muốn cô bị thương nên tránh ra, nhưng dưới chân lại đập lên một vật gì đó, anh cúi xuống nhặt lên, mà khi Hạ Tủ Du nhận ra đoạt lại thì đã muộn.
- Em mang thai…có đúng không?_ Đàm Dịch Khiêm nhíu mày hỏi, cô lại muốn giấu anh sao? Không muốn cho anh biết mình lại có một đứa con nhưng lại không vho anh và con gặp nhau sao
- Không ..không có..anh đừng nói lung tung.._ HẠ Tử Du cố bình tĩnh nói, nhưng giấu vẫn không được giọng rung rẫy của mình, cô không dám nhìn thẳng anh, tay bất giác nắm chặt vào nhau, Đàm Dịch Khiêm chăm sóc cô đã lâu nên biết những thói quen của cô, mỗi khi nói dối cô sẽ không dám nhìn anh, tay sẽ nắm chặt vào nhau.
- Nếu anh đón không lầm, em sợ nhầm lẫn nên mua rất nhiều que thử, mà vừa nãy vì vội nên em đã làm rơi một que lại, anh chắc chắn tất cả que em thử đầu nằm trong tủ._ Đàm Dịch Khiêm rất dễ đón được tất cả mọi suy nghĩ và hành động của cô.Thấy cô im lặng không nói anh tiến lại gần cô, ép cô nhìn thẳng vào anh.
- Tử Du..anh yêu em trước giờ không thay đổi, anh sai vì đã làm tổn thương em, nhưng anh chỉ có cách đó mới bảo vệ em an toàn, nếu cho anh chọn lại anh vẫn lảm như vậy. Tử Du em chính là tính mạng của anh._ Đàm Dịch Khiêm nhìn sâu vào đôi mắt cô dịu dàng lên tiếng. Đúng vậy, dù có chọn lại anh cũng vẫn chọn như vậy, anh biết cô có thân phận đặc biệt, anh biết cô còn người thâ, thậm chí anh cũng rất hiểu tình cảm của Cảnh Nghiêu và Robert dành cho cô, là đàn ông anh có thể nhận ra, anh tin tưởng họ có thể chăm sóc chô cô tốt hơn anh. Nước mắt kiềm nén bấy lâu nay cuối cùng vẫn tuôn trào. CÔ cũng yêu anh rất yêu. Lòng bao dung và tình cảm của cô luôn mãi trong lòng cô, Hạ Tử Du ôm chặt Đàm Dịch Khiêm mà khóc nứt nở.
Lại một thời gian nữ là hai năm trôi qua, có một cảnh như thế này, tổng giám đốc cao cao tại thượng, lạnh lùng giờ đây vừa chăm con vừa chăm vợ, Hạ Tử Du sau khi sinh hạ đứa con thứ hai của hai người thì lại phải dưỡng bệnh một thời gian, cũng may lúc cô mang thai được chăm sóc đặc biệt nên khi sinh đứ thứ hai không vất vả và đau đớn nhiều. Còn nhớ lúc trước ngày sinh của Hạ Tử Du, Đàm Dịch Khiêm đã điều động một lượng bác sĩ giỏi thuộc khoa tim mạch và phụ sản trực thuật bên cô hai bốn trên hai bốn giờ đồng hồ. Hai năm sau chính là nhóc cu cậu đáng yêu tròn trỉnh trắng trẻo của ông bà Đàm, Đàm Hiên năm nay tròn một tuổi, rất may cho cu cậu không có triệu chứng bệnh tim khi mẹ mang thai. Năm đó vì lo lắng cho sức khỏe của cô, Đàm Dịch Khiêm và Hạ TỬ Du đã đấu traanh rất lớn để hạ quyết tâm giữ lại đứa bé này, cũng may họ lựa chọn không sai. HẠ Tử Nhiên đổi tên thành Đàm Ngôn Tư, cô bé được gần bốn tuổi, càng lớn càng xinh đẹp, cô thừa hưởng vẻ đẹp của ba lẫn mẹ.
Gia đình Đàm Dịch Khiêm trở về thành phố A sau một tháng khi Hạ Tử Du ổn định sức khỏe. Giờ đây cô sống rất hạnh phúc, được anh và gia đình chăm sóc rất chu đáo, hiển nhiên ông bà Đàm rất yêu quí con dâu, Saki một năm lại có hai tháng về thăm cháu gái và cháu ngoại. Robert cũng nhàn rỗi đến ăn ké vài bữa cơm của hai vợ chồng, dĩ nhiên lãng tử đấn giờ vẫn là lãn tử. Anh vẫn vui vẻ quen rất nhiều cô gái đẹp, thế nhưng lại không có ý định lâu dài. Còn về Cảnh Nghiêu, anh đảm nhiệm công việc bớt cho Đàm Dịch Khiêm có thời gian bên vợ, chuyện quan trọng Cần Đàm Dịch Khiêm ra mặt anh mới để anh làm, miễn sao Hạ TỬ Du vui vẻ là anh hạnh phúc.
Hạnh phúc không chỉ có cho đi ,mà còn nhận lại, tình yêu là thứ không thể bắt buộc nhau, dù có được thể sát nhưng không giữ được tim. Yêu thật sự không phải hai người yêu nhau ,mới hạnh phúc mà là chỉ cậu thấy đối phương vui vẻ là chính bản thân mình cũng hạnh phúc.
HẾT
- Đường Thống, ông không còn chỗ trốn nữa.._ Một vị cảnh sát lê tiếng.
- Các người có bằng chứng gì mà nói bắt tôi?_ Đường Thống gằng giọng nói.
- Chứng cứ chúng tôi đã thu thập tất cả, kể cả việc ông buôn lậu mau túy cùng trùm mafia, súng lậu buôn bán chất xám, và cả việc ông đỗ lỗi cho ông bà Hạ trước đây là thuộc hạ của mình và ra tay thủ tiêu họ, ông tưởng rằng người chết không thể kiện được ông sao?_ Vị cảnh sát lên tiếng nói.
- Đường Thống..Đường Hân..các người phải trả giá cho việc đã hại gia đình vợ tôi.._Lúc này Đàm Dịch Khiêm mới bước ra và lên tiếng.
- Dịch Khiêm…_ Đường Hân luyến tiếc lên tiếng gọi anh.
- Khốn kiếp..Đàm Dịch Khiêm chính mày hại tao…tao thề nón nợ này sẽ trả.._ Đường Thống rống giận nói, ông không ngờ mình lại bị một tên nhóc như Đàm Dịch Khiêm hạ bệ, mặc dù chính ông có phần nghi ngờ anh, các hạng mục vừa rồi ông nghĩ rằng chắc chắn ông dẽ khiến Đàm Dịch Khiêm mất tất cả, nhưng ông sơ hở một điều là Khim Trạch Húc là một tên hám vinh danh nên sẽ bị thua, ông hợp tác cùng Kim Trạch Húc để hại Đàm Dịch Khiêm giờ ngược lại ông trắng tay mà Kim Trạch Húc cũng bị bắt vì tội buôn bán lậu hợp tác với Đường Thống. Đến cuối cùng Đường Thống không thoát, Đường Hân bị dính líu vào việc của ba mình mà cô cũng có phần nên cũng bị bắt, trước ngày ra tòa Đường Hân muốn gặp Đàm DỊch Khiêm.
Phòng thăm nuôi trong phòng giam phạm nhân
- CÔ muốn gặp tôi…_ Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng lên tiếng, bộ dáng anh vẫn hiên ngang lạnh lùng
- Phải..em có chuyện muốn hỏi anh?_ Đường Hân gầy đi rất nhiều, cô ta tùy tỵ đi đến nỗi nhìn cũng thấy đau lòng, nhưng với Đàm Dịch khiêm đó là điều cô ta phải trả giá khi muốn hại HẠ Tử Du, cũng may anh cho người bảo vệ cô, cũng lên kế hoạch cho Robert đưa Hạ Tử Du đi, phải nói thân phận của Robert rất đặc biệt, với thế lực của Đường Thống hiện giờ cũng không làm gì được anh.
- Cô nói đi_ Anh lạnh lùng lên tiếng, ánh mắt sắc bén nhình cô
- Anh có bao giờ yêu em chưa? Dù chỉ một lần._ Đường Hân nói với ánh mắt mong chờ
- Không?_ Đàm Dịch Khiêm không suy nghĩ mà trả lời dứt khoát, trên gương mặt anh, Đường Hân không tìm được được sự dịu dàng ôn nhu như anh đối với Hạ Tử Du. Cô thất vọng hoàn toàn, yêu anh và theo anh có lẽ là sự lựa chọn sai lầm của cô.
- Đường Hân ngay khi cô có âm mưu muốn sát hại Tử Du thì cô đã không còn đường sống, đối với tôi những ai đụng đến cô ấy dù chỉ là một âm mưu thì những kẻ đó không còn đường sống._ Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng lên tiếng, sau đó thì hiên ngang đứng lên xoay người rời đi, chỉ để lại Đường Hân, mở mắt kinh ngạc nhiên, thì ra anh biết tất cả, dù chỉ là âm mưu của cô, có cô thì sẽ không có Hạ Tử Du, thế nhưng kế hoạch của cô chưa thành thì đã bị đưa vào đây với tội danh tham ô công quĩ của dự án quốc gia, bằng chứng là có một khoản tiền lớn chuyển vào tài khoản của cô ta, cô biết chính anh là người sau khi nghe anh nói.
Nhật bản, Hạ Tử Du đã về đây hơn một tháng, cô không hề muốn biết tin tức gì vế Đàm Dịch Khiêm, Robert đau lòng khi thấy cô như vậy vì vậy nhịn không được mà lại giúp Đàm Dịch Khiêm giải thích cho cô nghe. Con gái cô Hạ Tử Nhiên từ lúc trở lại nhật luôn kêu gào đòi gặp ba, nhìn con như vậy cô thật sự đau lòng. Nghe xong thì tâm trạng cô lên xuống khó nói, dù chỉ là hiểu lầm nhưng cứ nghĩ đến sự sắp đặt của anh cô lại tủi nhục hơn, Robert để cho cô không giang trống suy nghĩ và ôm HẠ Tử Nhiên rời đi.
Sau khi Robert ôm con gái cô rời đi thì cô ngồi thẩn thờ ôm gối ở ghế sofa. Cô nghĩ anh còn tình cảm với cô, nhưng chắc anh sẽ không chấp nhận người phụ nữ không thể mang thai nữa. Căn bện này của cô rất nguy hiểm, nếu cô mang thai thì? Chết rồi, dì cả của mình vậy chưa tới, mà lần trước lúc sơ ý anh và cô lại có quan hệ lúc anh say rượi. Hạ Tử Du lập tức chạy ra ngoài tiệm thuốc gần nhà mua đến hơn chục que thử thai, sau khi mua về và cô thử hết que này đến que khác, sắc mặt cô càng tái nhợt, kết quả như một hai vạch màu đỏ.
Ngay lúc này tiếng chuông cửa vang lên cắt đứt suy nghĩ của mình. Cô hốt hoảng lên cuốn quýt đem tất cả các que thử đem bỏ vào hột tủ, mà một que thử rơi ra cô không hề biết.
Ngay sau đó là tiếng gõ cửa cô cứ nghĩ là Robert đưa Tử Nhiên về nhà, nên cố kiềm chế cảm xúc bước ra mở cửa, cô sững người khi thấy người trước cửa là Đàm Dịch Khiêm. Hạ Tử Du mất vài giây mới trở lại trạng thái bình thường.
- Tử Nhiên, qua mẹ bế.._ Hạ Tử Du đứng ngay cửa ôm lấy Hạ Tử Du thả xuống sàn rồi định đóng cửa thì cánh tay của Đàm Dịch Khiêm đã cản lại, cô trừng mắt nhìn anh.
- Anh cần nói chuyện với em._ Đàm Dịch Khiêm vẫn giữ nguyên sắc mặt dịu dàng khi nói chuyện với cô.
- Tôi và anh không có gì để nói cả._ Hạ Tử Du lạnh lùng lên tiếng.
- Em định giằng co với anh trước mặt con sao?_ Anh nhíu mày không vui nói, cô lạ bướng bỉnh không nghe lời. Hạ Tử Du nhìn con gái đang mở to đôi mắt to tròn nhìn ba mẹ. Cô ôm con vào giường dỗ dành cho con bé ngủ, Đàm Dịch Khiêm vẫn không rời đi, anh đứng nhìn cô cùng con gái, cảnh này rất ấm ấp khiến anh dân lên cảm xúc phải thuyết phục được cô, vì cô chính là vợ anh.
- Anh..buông ra.._ Sau khi thấy con gái đã ngủ cô kéo mềm đắp cho con rồi đứng dập, thế nhưng lại bị ai đó ôm từ phía sau, cô khẽ quát.
- Nếu em muốn con gái tĩnh lại thì cứ lớn tiếng, anh cũng muốn để con biết mẹ nó không cần ba nó nữa._ Đàm Dịch Khiêm bá đạo lên tiếng
- Anh..vô lại…_ Hạ Tử Du dùng dằn với anh, cố đẩy anh ra, Đàm Dịch Khiêm vì không muốn cô bị thương nên tránh ra, nhưng dưới chân lại đập lên một vật gì đó, anh cúi xuống nhặt lên, mà khi Hạ Tủ Du nhận ra đoạt lại thì đã muộn.
- Em mang thai…có đúng không?_ Đàm Dịch Khiêm nhíu mày hỏi, cô lại muốn giấu anh sao? Không muốn cho anh biết mình lại có một đứa con nhưng lại không vho anh và con gặp nhau sao
- Không ..không có..anh đừng nói lung tung.._ HẠ Tử Du cố bình tĩnh nói, nhưng giấu vẫn không được giọng rung rẫy của mình, cô không dám nhìn thẳng anh, tay bất giác nắm chặt vào nhau, Đàm Dịch Khiêm chăm sóc cô đã lâu nên biết những thói quen của cô, mỗi khi nói dối cô sẽ không dám nhìn anh, tay sẽ nắm chặt vào nhau.
- Nếu anh đón không lầm, em sợ nhầm lẫn nên mua rất nhiều que thử, mà vừa nãy vì vội nên em đã làm rơi một que lại, anh chắc chắn tất cả que em thử đầu nằm trong tủ._ Đàm Dịch Khiêm rất dễ đón được tất cả mọi suy nghĩ và hành động của cô.Thấy cô im lặng không nói anh tiến lại gần cô, ép cô nhìn thẳng vào anh.
- Tử Du..anh yêu em trước giờ không thay đổi, anh sai vì đã làm tổn thương em, nhưng anh chỉ có cách đó mới bảo vệ em an toàn, nếu cho anh chọn lại anh vẫn lảm như vậy. Tử Du em chính là tính mạng của anh._ Đàm Dịch Khiêm nhìn sâu vào đôi mắt cô dịu dàng lên tiếng. Đúng vậy, dù có chọn lại anh cũng vẫn chọn như vậy, anh biết cô có thân phận đặc biệt, anh biết cô còn người thâ, thậm chí anh cũng rất hiểu tình cảm của Cảnh Nghiêu và Robert dành cho cô, là đàn ông anh có thể nhận ra, anh tin tưởng họ có thể chăm sóc chô cô tốt hơn anh. Nước mắt kiềm nén bấy lâu nay cuối cùng vẫn tuôn trào. CÔ cũng yêu anh rất yêu. Lòng bao dung và tình cảm của cô luôn mãi trong lòng cô, Hạ Tử Du ôm chặt Đàm Dịch Khiêm mà khóc nứt nở.
Lại một thời gian nữ là hai năm trôi qua, có một cảnh như thế này, tổng giám đốc cao cao tại thượng, lạnh lùng giờ đây vừa chăm con vừa chăm vợ, Hạ Tử Du sau khi sinh hạ đứa con thứ hai của hai người thì lại phải dưỡng bệnh một thời gian, cũng may lúc cô mang thai được chăm sóc đặc biệt nên khi sinh đứ thứ hai không vất vả và đau đớn nhiều. Còn nhớ lúc trước ngày sinh của Hạ Tử Du, Đàm Dịch Khiêm đã điều động một lượng bác sĩ giỏi thuộc khoa tim mạch và phụ sản trực thuật bên cô hai bốn trên hai bốn giờ đồng hồ. Hai năm sau chính là nhóc cu cậu đáng yêu tròn trỉnh trắng trẻo của ông bà Đàm, Đàm Hiên năm nay tròn một tuổi, rất may cho cu cậu không có triệu chứng bệnh tim khi mẹ mang thai. Năm đó vì lo lắng cho sức khỏe của cô, Đàm Dịch Khiêm và Hạ TỬ Du đã đấu traanh rất lớn để hạ quyết tâm giữ lại đứa bé này, cũng may họ lựa chọn không sai. HẠ Tử Nhiên đổi tên thành Đàm Ngôn Tư, cô bé được gần bốn tuổi, càng lớn càng xinh đẹp, cô thừa hưởng vẻ đẹp của ba lẫn mẹ.
Gia đình Đàm Dịch Khiêm trở về thành phố A sau một tháng khi Hạ Tử Du ổn định sức khỏe. Giờ đây cô sống rất hạnh phúc, được anh và gia đình chăm sóc rất chu đáo, hiển nhiên ông bà Đàm rất yêu quí con dâu, Saki một năm lại có hai tháng về thăm cháu gái và cháu ngoại. Robert cũng nhàn rỗi đến ăn ké vài bữa cơm của hai vợ chồng, dĩ nhiên lãng tử đấn giờ vẫn là lãn tử. Anh vẫn vui vẻ quen rất nhiều cô gái đẹp, thế nhưng lại không có ý định lâu dài. Còn về Cảnh Nghiêu, anh đảm nhiệm công việc bớt cho Đàm Dịch Khiêm có thời gian bên vợ, chuyện quan trọng Cần Đàm Dịch Khiêm ra mặt anh mới để anh làm, miễn sao Hạ TỬ Du vui vẻ là anh hạnh phúc.
Hạnh phúc không chỉ có cho đi ,mà còn nhận lại, tình yêu là thứ không thể bắt buộc nhau, dù có được thể sát nhưng không giữ được tim. Yêu thật sự không phải hai người yêu nhau ,mới hạnh phúc mà là chỉ cậu thấy đối phương vui vẻ là chính bản thân mình cũng hạnh phúc.
HẾT
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.