Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công
Chương 75
Túy Tiểu Tiên
03/07/2014
Edit: gau5555
Beta: Bella Ngân
Nhạc Du Du cũng không biết bản thân ngủ lúc nào, thế nhưng, lúc ngủ cảm giác hình như nghe thấy có người nói chuyện, còn là thanh âm của một nữ nhân, bắt đầu còn tưởng là mình đang nằm mơ đâu, thế nhưng bỗng nhiên lai nghe thấy đối phương nói cái gì “Hạo, xin lỗi” các loại nói, trong lòng không khỏi hồ nghi, lập tức liền nghiêm túc nghe.
Nghe liền hiểu được ý tứ của câu chuyện, càng nghe cơn tức lại tới, nghe khẩu khí của nữ nhân này, Nhạc Du Du không cần đoán, cũng biết là người đã dùng mỹ nhân kế làm hại Hạo nhi thiếu chút nữa toi mạng diễn viên Minh Nhu a.
Chỉ là, nữ nhân này làm thế nào để tới đây? Thị vệ đâu? Nhạc Du Du đầu óc vòng vo vài vòng, vẫn quyết định là bất động thanh sắc trước, xem nữ nhân này rốt cuộc muốn gì chứ.
Minh Nhu chìm đắm trong thâm tình đối với Lãnh Hạo Nguyệt, căn bản là không chú ý đến biến hoá của Nhạc Du Du bên cạnh, vẫn như trước cúi đầu kể ra sự hối hận của mình
“Hạo, ngươi biết không? Những năm gần đây, ta vẫn đều chú ý tới mọi hành động của ngươi…” Minh Nhu vuốt ve mặt của Lãnh Hạo Nguyệt, lộ ra vẻ mỉm cười, “Cho dù quên ngươi sở hữu, thế nhưng ta tin ngươi sẽ vẫn như trước sẽ là một người … Thế nhưng, không nghĩ tới, ngươi lại lập phi… Ngươi có biết lòng ta đau như thế nào không?”
Thí! Nhạc Du Du trong lòng không khỏi mắng một câu, hiện tại đau lòng? Thế lúc trước thì thế nào chứ ?
“Hạo, ngươi vẫn còn yêu ta, đúng hay không?” Minh Nhu hình như càng nói càng động tình, “Ngươi đã từng nói, kiếp này chỉ có ta mới có thể làm thê tử của ngươi… Vì thế, ta sẽ không cho phép nữ nhân khác cướp đi ngươi…” Nói xong, lại cúi đầu hôn môi Lãnh Hạo Nguyệt
Nhạc Du Du càng nghe trong lòng hỏa càng lớn, hơi mở mắt, vừa lúc thấy Minh Nhu muốn chiếm tiện nghi của Lãnh Hạo Nguyệt, không khỏi nhổm dậy: “Nữ nhân này, Ngươi có biết xấu hổ hay không?”
Giọng nói này của Nhạc Du Du không chỉ có dọa Lãnh Hạo Nguyệt đang chợp mắt mà còn làm cho Minh Nhu sợ đến không thôi. Phải biết rằng, nàng vừa dùng mê hương, hơn nữa, loại mê hương này chỉ cần ngủi một chút sẽ hôn mê từ ba đến năm canh giờ, Nhạc Du Du này làm sao bỗng nhiên lại tỉnh?
Lãnh Hạo Nguyệt giật mình rồi liền hiểu ra, khóe miệng không khỏi hơi nhếch lên, thực sự là ý trời mà, Minh Nhu dùng mê hương hẳn là nhằm vào người luyện võ, chỉ cần có nội lực, hiệu quả của thuốc kia mới có thể phát tác, mà Nhạc Du Du căn bản là không có nội lực, vì thế nhiều lắm cũng chỉ mơ hồ một lúc mà thôi
Hắn bỗng nhiên cũng rất chờ mong tiểu vương phi của mình rốt cuộc sẽ ứng phó với nữ nhân thâm độc này như thế nào? Đương nhiên, hắn chắc chắn sẽ không để Nhạc Du Du bị nửa điểm thương tổn .
Minh Nhu hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm này, vì thế giật mình lúc ban đầu qua đi, rất nhanh liền bình tĩnh trở lại, đối mặt với sự chỉ trích của Nhạc Du Du, chẳng qua là lạnh lùng khẽ hừ một tiếng mà thôi, sau đó rút kiếm trong tay ra.
Beta: Bella Ngân
Nhạc Du Du cũng không biết bản thân ngủ lúc nào, thế nhưng, lúc ngủ cảm giác hình như nghe thấy có người nói chuyện, còn là thanh âm của một nữ nhân, bắt đầu còn tưởng là mình đang nằm mơ đâu, thế nhưng bỗng nhiên lai nghe thấy đối phương nói cái gì “Hạo, xin lỗi” các loại nói, trong lòng không khỏi hồ nghi, lập tức liền nghiêm túc nghe.
Nghe liền hiểu được ý tứ của câu chuyện, càng nghe cơn tức lại tới, nghe khẩu khí của nữ nhân này, Nhạc Du Du không cần đoán, cũng biết là người đã dùng mỹ nhân kế làm hại Hạo nhi thiếu chút nữa toi mạng diễn viên Minh Nhu a.
Chỉ là, nữ nhân này làm thế nào để tới đây? Thị vệ đâu? Nhạc Du Du đầu óc vòng vo vài vòng, vẫn quyết định là bất động thanh sắc trước, xem nữ nhân này rốt cuộc muốn gì chứ.
Minh Nhu chìm đắm trong thâm tình đối với Lãnh Hạo Nguyệt, căn bản là không chú ý đến biến hoá của Nhạc Du Du bên cạnh, vẫn như trước cúi đầu kể ra sự hối hận của mình
“Hạo, ngươi biết không? Những năm gần đây, ta vẫn đều chú ý tới mọi hành động của ngươi…” Minh Nhu vuốt ve mặt của Lãnh Hạo Nguyệt, lộ ra vẻ mỉm cười, “Cho dù quên ngươi sở hữu, thế nhưng ta tin ngươi sẽ vẫn như trước sẽ là một người … Thế nhưng, không nghĩ tới, ngươi lại lập phi… Ngươi có biết lòng ta đau như thế nào không?”
Thí! Nhạc Du Du trong lòng không khỏi mắng một câu, hiện tại đau lòng? Thế lúc trước thì thế nào chứ ?
“Hạo, ngươi vẫn còn yêu ta, đúng hay không?” Minh Nhu hình như càng nói càng động tình, “Ngươi đã từng nói, kiếp này chỉ có ta mới có thể làm thê tử của ngươi… Vì thế, ta sẽ không cho phép nữ nhân khác cướp đi ngươi…” Nói xong, lại cúi đầu hôn môi Lãnh Hạo Nguyệt
Nhạc Du Du càng nghe trong lòng hỏa càng lớn, hơi mở mắt, vừa lúc thấy Minh Nhu muốn chiếm tiện nghi của Lãnh Hạo Nguyệt, không khỏi nhổm dậy: “Nữ nhân này, Ngươi có biết xấu hổ hay không?”
Giọng nói này của Nhạc Du Du không chỉ có dọa Lãnh Hạo Nguyệt đang chợp mắt mà còn làm cho Minh Nhu sợ đến không thôi. Phải biết rằng, nàng vừa dùng mê hương, hơn nữa, loại mê hương này chỉ cần ngủi một chút sẽ hôn mê từ ba đến năm canh giờ, Nhạc Du Du này làm sao bỗng nhiên lại tỉnh?
Lãnh Hạo Nguyệt giật mình rồi liền hiểu ra, khóe miệng không khỏi hơi nhếch lên, thực sự là ý trời mà, Minh Nhu dùng mê hương hẳn là nhằm vào người luyện võ, chỉ cần có nội lực, hiệu quả của thuốc kia mới có thể phát tác, mà Nhạc Du Du căn bản là không có nội lực, vì thế nhiều lắm cũng chỉ mơ hồ một lúc mà thôi
Hắn bỗng nhiên cũng rất chờ mong tiểu vương phi của mình rốt cuộc sẽ ứng phó với nữ nhân thâm độc này như thế nào? Đương nhiên, hắn chắc chắn sẽ không để Nhạc Du Du bị nửa điểm thương tổn .
Minh Nhu hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm này, vì thế giật mình lúc ban đầu qua đi, rất nhanh liền bình tĩnh trở lại, đối mặt với sự chỉ trích của Nhạc Du Du, chẳng qua là lạnh lùng khẽ hừ một tiếng mà thôi, sau đó rút kiếm trong tay ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.