Chương 70: Hội thánh đức chúa trời
Nguyễn Điệp
06/05/2018
Những chuyện của đêm hôm qua vẫn làm cho Tấn lo lắng không yên, hắn
không thể tập trung lắng nghe bài giảng của giáo viên mà thực ra dù có
lắng nghe thì hắn cũng có hiểu cái cóc khô gì đâu.
Những môn học về kinh tế này chỉ làm hắn thêm nặng đầu hơn nên hắn cứ giả vờ nghe như đàn gảy tai trâu cho xong truyện. Sau giờ nghỉ giải lao giữa tiết, Tấn quyết định bùng học lên trên sân thượng hóng mát, tranh thủ thư giãn đầu óc sau quãng thời gian mỏi mệt.
Trong tâm trí Tấn lúc này bỗng nhiên hiện lên hình ảnh của Dương, đôi môi chúm chím của cô làm tâm tư hắn cảm thấy xuyến xao lạ thường nhưng khuôn mặt hắn bỗng nhiên tái lại khi nhớ đến cơn ác mộng hôm qua: xác khô? Liệu giấc mơ ấy chỉ là do hắn suy nghĩ quá nhiều hay đấy là báo hiệu về một việc gì đó?
Mà thôi, việc đó tính sau. Lúc này Tấn chỉ muốn thư giãn đầu óc để hấp thu linh khí...một việc mà lâu rồi hắn chưa làm. Hắn ngồi khoanh chân giữa sân thượng, để hai bàn tay trước mặt một góc 90 độ, sáu đầu ngón cái, trỏ và giữa của hai bàn tay chạm vào nhau tạo thành một pháp ấn.
Ánh mắt trời từ trên cao chiếu xuyên qua pháp ấn rồi chuyển hướng thẳng vào giữa lồng ngực Tấn làm tinh thần hắn cảm thấy khoan khoái lạ thường. Đây là một trong những cách luyện khí để tăng cường thể lực cho bản thân mà rất hiếm người biết được.
*****************************************
Một bóng người đang lùi lũi khép nép bên trong chiếc áo choàng, dường như hắn rất sợ ánh mặt trời sẽ tiếp xúc với cơ thể của mình. Đôi mắt hắn cố gắng ngước nhìn về phía trường đại học Kim Tiền nhưng rồi vẫn phải quay đi tìm một nơi bóng râm tạm thời nghỉ dưỡng.
- Có phải anh đang không vui phải không...?Hai nữ sinh viên trẻ đưa đôi mắt tròn xoe nhìn về phía hắn, hắn không thèm để tâm chỉ lặng lẽ im lặng một cách lạnh lùng. Cô sinh viên trẻ thấy vậy vẫn không bỏ cuộc lên tiếng hỏi tiếp:
- Nếu anh cảm thấy đang rất bế tắc trong cuộc sống thì hãy chia sẻ với bọn em...! Bọn em sẽ luôn ở bên anh...dù là bất cứ lúc nào.. trong mọi hoàn cảnh nào...!
- Có chuyện tốt như vậy sao...? ( Gã lạnh lùng nhoẻn miệng hỏi)
- Tất nhiên ạ...! Chỉ cần anh tham gia vào hội Thánh Đức Chúa Trời...! Anh sẽ được ngài khai sáng, được đi lên thiên đường tránh xa mọi dục vọng tầm thường của nhân gian...! Anh có biết là mỗi ngày Việt Nam có bao nhiêu người chết không? Anh yên tâm...! Chỉ cần anh là thành viên của hội Thánh Đức Chúa Trời thì anh sẽ được ngài bảo vệ, còn ngày tận thế....!
- Không cần nói nữa...! Ta tham gia....!
- Anh nói thật chứ...? ( Nữ sinh viên mở to mắt hỏi lại)
- Dẫn ta đến gặp Chúa Trời của các người đi...!
Những môn học về kinh tế này chỉ làm hắn thêm nặng đầu hơn nên hắn cứ giả vờ nghe như đàn gảy tai trâu cho xong truyện. Sau giờ nghỉ giải lao giữa tiết, Tấn quyết định bùng học lên trên sân thượng hóng mát, tranh thủ thư giãn đầu óc sau quãng thời gian mỏi mệt.
Trong tâm trí Tấn lúc này bỗng nhiên hiện lên hình ảnh của Dương, đôi môi chúm chím của cô làm tâm tư hắn cảm thấy xuyến xao lạ thường nhưng khuôn mặt hắn bỗng nhiên tái lại khi nhớ đến cơn ác mộng hôm qua: xác khô? Liệu giấc mơ ấy chỉ là do hắn suy nghĩ quá nhiều hay đấy là báo hiệu về một việc gì đó?
Mà thôi, việc đó tính sau. Lúc này Tấn chỉ muốn thư giãn đầu óc để hấp thu linh khí...một việc mà lâu rồi hắn chưa làm. Hắn ngồi khoanh chân giữa sân thượng, để hai bàn tay trước mặt một góc 90 độ, sáu đầu ngón cái, trỏ và giữa của hai bàn tay chạm vào nhau tạo thành một pháp ấn.
Ánh mắt trời từ trên cao chiếu xuyên qua pháp ấn rồi chuyển hướng thẳng vào giữa lồng ngực Tấn làm tinh thần hắn cảm thấy khoan khoái lạ thường. Đây là một trong những cách luyện khí để tăng cường thể lực cho bản thân mà rất hiếm người biết được.
*****************************************
Một bóng người đang lùi lũi khép nép bên trong chiếc áo choàng, dường như hắn rất sợ ánh mặt trời sẽ tiếp xúc với cơ thể của mình. Đôi mắt hắn cố gắng ngước nhìn về phía trường đại học Kim Tiền nhưng rồi vẫn phải quay đi tìm một nơi bóng râm tạm thời nghỉ dưỡng.
- Có phải anh đang không vui phải không...?Hai nữ sinh viên trẻ đưa đôi mắt tròn xoe nhìn về phía hắn, hắn không thèm để tâm chỉ lặng lẽ im lặng một cách lạnh lùng. Cô sinh viên trẻ thấy vậy vẫn không bỏ cuộc lên tiếng hỏi tiếp:
- Nếu anh cảm thấy đang rất bế tắc trong cuộc sống thì hãy chia sẻ với bọn em...! Bọn em sẽ luôn ở bên anh...dù là bất cứ lúc nào.. trong mọi hoàn cảnh nào...!
- Có chuyện tốt như vậy sao...? ( Gã lạnh lùng nhoẻn miệng hỏi)
- Tất nhiên ạ...! Chỉ cần anh tham gia vào hội Thánh Đức Chúa Trời...! Anh sẽ được ngài khai sáng, được đi lên thiên đường tránh xa mọi dục vọng tầm thường của nhân gian...! Anh có biết là mỗi ngày Việt Nam có bao nhiêu người chết không? Anh yên tâm...! Chỉ cần anh là thành viên của hội Thánh Đức Chúa Trời thì anh sẽ được ngài bảo vệ, còn ngày tận thế....!
- Không cần nói nữa...! Ta tham gia....!
- Anh nói thật chứ...? ( Nữ sinh viên mở to mắt hỏi lại)
- Dẫn ta đến gặp Chúa Trời của các người đi...!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.