Chương 26: Thứ gì Bò Trên tường...?
Nguyễn Điệp
01/01/2018
Bò trên tường á?
Tấn khẽ nhíu mày tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn Yến, hắn đưa tay lên vuốt cằm thoáng suy nghĩ rồi hỏi lại lần nữa:
- Cô có nhìn nhầm không...? Hay là lúc đấy sợ quá trông gà hóa quốc...?
- Tôi nói thật...! Cậu tin tôi đi mà...! Cảnh tượng đấy suốt đời này tôi cũng không bao giờ quên được...!
- Cô nhìn thấy người đàn bà đấy vào lúc nào...? Ở đâu...?
- Tối qua...! Tôi có về khoa nội tiết tiếp tục trực đêm...! Lúc đấy tất cả bệnh nhân đã ngủ hết,,,! Lúc cậu nhắc tôi về cái mùi ngai ngái đấy thì quả thật tôi cũng ngửi thấy nó ở nơi tôi trực...!
- Rồi sao nữa...?
- Tôi tiến về nơi phát ra nồng nặc cái mùi đấy nhất,,,! Thấy một bóng người đang ngồi ở chiếc giường trong cùng... đôi mắt người ấy phát sáng như mèo vậy...! Tôi định tiến lại hỏi han nhưng bỗng phát hiện mùi ngai ngái phát ra từ phía ấy...nên gồng mĩnh bình tĩnh quay người bỏ đi...! Rồi...!
- Rồi sao...?
- Một tiếng kêu " cạc cạc " phát ra sau lưng tôi, tiếng kêu càng lúc càng lớn...! Tôi quay người lại thì thấy một người đàn bà đang bò trên tường...! Răng bà ta nhe ra rồi nghiến lại đập côm cốp vào nhau tạo ra tiếng kêu kinh dị...! Lúc đấy tôi sợ quá.. nên ngất đi lúc nào không biết...! Lúc tỉnh lại thì đã thấy mình trong phòng nghỉ của y tá...! Tôi vội đến gặp cậu luôn...!
- Kì lạ,,,! Thật sự rất kì lạ...!
Tân đưa tay lên miệng khẽ suy tư, hình như trong lòng hắn đang có khúc mắc gì đó chưa hiểu. Yến hổn hển thở rồi hình như cô ta sực nhớ ra điều gì đó:
- Đúng rồi...! Camera trước cửa khoa dược....!
- Camera...là gì...?
- Chỉ cần cậu xem lại thời điểm đấy,,,! Cậu sẽ tin những gì tôi nói...!
- Có thể xem lại sao...?
- Với cậu lúc này không hiểu được đâu...! Đi theo tôi nào...!
Yến nắm tay Tấn định dắt cậu ta bước ra khỏi căn phòng nhưng bỗng nhiên một bóng người lao ra cản lại:
- Hai người không được đi...!
Tấn khẽ nhíu mày tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn Yến, hắn đưa tay lên vuốt cằm thoáng suy nghĩ rồi hỏi lại lần nữa:
- Cô có nhìn nhầm không...? Hay là lúc đấy sợ quá trông gà hóa quốc...?
- Tôi nói thật...! Cậu tin tôi đi mà...! Cảnh tượng đấy suốt đời này tôi cũng không bao giờ quên được...!
- Cô nhìn thấy người đàn bà đấy vào lúc nào...? Ở đâu...?
- Tối qua...! Tôi có về khoa nội tiết tiếp tục trực đêm...! Lúc đấy tất cả bệnh nhân đã ngủ hết,,,! Lúc cậu nhắc tôi về cái mùi ngai ngái đấy thì quả thật tôi cũng ngửi thấy nó ở nơi tôi trực...!
- Rồi sao nữa...?
- Tôi tiến về nơi phát ra nồng nặc cái mùi đấy nhất,,,! Thấy một bóng người đang ngồi ở chiếc giường trong cùng... đôi mắt người ấy phát sáng như mèo vậy...! Tôi định tiến lại hỏi han nhưng bỗng phát hiện mùi ngai ngái phát ra từ phía ấy...nên gồng mĩnh bình tĩnh quay người bỏ đi...! Rồi...!
- Rồi sao...?
- Một tiếng kêu " cạc cạc " phát ra sau lưng tôi, tiếng kêu càng lúc càng lớn...! Tôi quay người lại thì thấy một người đàn bà đang bò trên tường...! Răng bà ta nhe ra rồi nghiến lại đập côm cốp vào nhau tạo ra tiếng kêu kinh dị...! Lúc đấy tôi sợ quá.. nên ngất đi lúc nào không biết...! Lúc tỉnh lại thì đã thấy mình trong phòng nghỉ của y tá...! Tôi vội đến gặp cậu luôn...!
- Kì lạ,,,! Thật sự rất kì lạ...!
Tân đưa tay lên miệng khẽ suy tư, hình như trong lòng hắn đang có khúc mắc gì đó chưa hiểu. Yến hổn hển thở rồi hình như cô ta sực nhớ ra điều gì đó:
- Đúng rồi...! Camera trước cửa khoa dược....!
- Camera...là gì...?
- Chỉ cần cậu xem lại thời điểm đấy,,,! Cậu sẽ tin những gì tôi nói...!
- Có thể xem lại sao...?
- Với cậu lúc này không hiểu được đâu...! Đi theo tôi nào...!
Yến nắm tay Tấn định dắt cậu ta bước ra khỏi căn phòng nhưng bỗng nhiên một bóng người lao ra cản lại:
- Hai người không được đi...!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.