Phúc Thê Doanh Môn

Chương 5: Tắm rửa

Thu Thủy Linh Nhi

02/02/2017

A, lá gan hình như hơi lớn, con mắt còn dám đánh giá hắn?

Lý Ngôn không dấu vết nhướng nhướng mày, mở ra tủ lớn, lấy ra từ bên trong một bộ quần áo sạch sẽ, lúc này, không phải Tiểu Ngũ, mà là Lý Thư bê theo cái thùng nước ấm nhỏ vào.

Vừa vào phòng, đã để thùng nước ở giữa phòng, hung hăng nhìn về phía Lý Mạn, "Nước cho ngươi tắm rửa." Nếu để cho người khác biết hắn bê nước cho vợ tắm, chắc chắn là không còn mặt mũi đâu nữa, nhưng trong lòng hắn rất vui.

"Đệ có khí lực như vậy thì bê bồn tắm ở Đông phòng đến đây đi." Lý Ngôn trừng mắt liếc đệ đệ một cái, rõ ràng trong lòng nhớ thương người ta, lại bày ra bộ mặt thối như vậy, làm cho người ta muốn bỏ chạy.

Lý Thư cũng rất nghe lời, nhanh như chớp chạy ra ngoài, bê một bồn gỗ lớn vào, vừa để xuống liền ngoắc Lý Mạn, "Lại đây, tắm rửa. "

Hắn là kêu chính mình tắm rửa? Tuy rằng nghe không hiểu lắm, nhưng theo hành động của bọn họ, Lý Mạn cũng đoán được tám, chín phần, nhưng mà, có hai người bọn họ ở trong phòng, nàng tắm làm sao được?

Thấy nàng bất động, một bộ dáng ngây ngốc mờ mịt không biết làm sao, Lý Thư vội vàng xông lên phía trước muốn lôi Lý Mạn, kết quả bị Lý Ngôn kéo lấy cánh tay, xoay người đẩy ra khỏi cửa.

" Nhị ca, người làm sao vậy?" Lý Thư rất không cam tâm, làm sao đẩy hắn ra?

"Đứng ra một bên." Lý Ngôn chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Tam đệ lỗ mãng như vậy, khẳng định sẽ dọa sợ tiểu nữ nhân kia, đẩy Lý Thư ra, Lý Ngôn cũng vào phòng, mà là đứng ở, chỉ vào bồn tắm kia, nước ấm, còn có bộ quàn áo, ôn hòa nói, "Ngươi tắm rửa, rồi mặc bộ quần áo sạch sẽ kia vào, một lúc nữa sẽ ăn cơm."

Nói xong, lại giúp Lý Mạn đóng cửa phòng.

Lý Thư ở bên cạnh nhìn nhị ca dịu dàng săn sóc tiểu nữ nhân, cảm thấy thực ủy khuất, hắn còn giúp bê nước lấy bồn đó, như thế nào việc nặng hắn đều làm liền đòi không được cái gì tốt.



Không có nữ nhân nhìn, Lý Ngôn tươi cười nhưng không còn ấm áp, hắn âm trầm nhìn chằm chằm Tam đệ, cảnh cáo nói, "Ngươi nếu dám làm nữ nhân kia sợ chạy mất, về sau cũng đừng nói đến chuyện lấy vợ."

———

Nghe được hai người ở cửa thì thầm, nhưng không đi vào, Lý Mạn thế này mới yên lòng, quần áo trên người nàng vừa bẩn lại rách, đều đã có mùi, rất nên tắm rửa.

Chỉ chốc lát sau, hai huynh đệ ngoài của chợt nghe từng trận tiếng nước ở trong phòng truyền ra, hô hấp của hai người lập tức ngưng lại, một cỗ hơi thở khô nóng tựa hồ từ trong phòng kia truyền đến.

" Tam đệ, đệ đi bổ củi, ta đi nấu cơm." Lý Ngôn rất nhanh dừng lại , phân phó đệ đệ, cũng không để ý Lý Thư ôm cái mũi mãnh liệt lắc đầu.

" Làm sao vậy?" Lý Ngôn kinh ngạc, chỉ thấy hai lỗ mũi Tam đệ chảy máu, đều ướt ngón tay, không khỏi buồn cười, "Hỏa khí lớn như vậy, mau đi tắm nước lạnh đi."

Lý Thư làm sao kịp nghe ca ca nói,lập tức chạy vào táo phòng, múc nước, hướng trên mặt chính mình đổ xuống.

Lý Mặc đi gánh nước trở về, đang đem nước đổ vào trong vại, nhìn thấy Tam đệ hướng trên mặt chính mình dội nước lã, liền lắp bắp kinh hãi, "Đệ làm sao vậy?"

"Nghĩ muốn nữ nhân." Lý Ngôn tiến vào, nhịn không được giễu cợt, Tam đệ năm nay mười tám, đúng đến độ tuổi xao động, lại có nữ nhân xinh đẹp như vậy đang ở trong phòng tắm rửa, cũng khó trách.

Lý Mặc biến sắc, lo lắng nhìn phòng cách vách, Lý Ngôn vội nói, "Không có việc gì, nàng đang tắm."

Tắm rửa? Không có nguyên nhân, từ này vốn thực bình thường, nhưng giờ phút này cũng làm cho gương mặt lạnh lùng của Lý Mặc đỏ bừng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Phúc Thê Doanh Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook