Chương 66: Chương 66
Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
09/01/2018
Đến ngày Lục Lương kết hôn, Lục Thừa Dư từ trong gara lấy một chiếc Bentley mà Nghiêm Mục bình thường không sử dụng. Theo quan điểm cá nhân của y mà nói, Bentley cao lãnh không thích hợp với phong cách của y, nhưng mà dùng để làm xe chủ hôn, y cảm thấy loại xe này tương đối thích hợp.
Vốn là Nghiêm Mục chuẩn bị an bài Hà Long làm lái xe đưa dâu là dược, thế nhưng Lục Thừa Dư nghĩ đến người Lục gia khá sĩ diện, nếu như bản thân y không đi, mà là an bài một người tài xế, không chừng bọn họ lại bắt đầu não bổ mình bây giờ phát đạt, ở trước mặt bọn họ khoe khoang thân phận này nọ.
Ngày hôm nay tốt xấu gì cũng là ngày vui của Lục Lương, y cũng lười bởi vì chuyện này khiến cho mọi người mất hứng, dù sao về sau cũng không có bao nhiêu thời gian lui tới.
Bởi vì có nhân viên đúng hạn tới bảo dưỡng xe của Nghiêm Mục, cho nên chiếc Bentley này cho dù rất ít sử dụng, nhưng thoạt nhìn lại rất sáng bóng, một tia bụi cũng không có. Y đem xe chạy ra khỏi gara, sau khi làm một thủ thế với Nghiêm Mục đang đứng ở cửa rồi mới lái xe ra cổng biệt thự.
Lúc đem xe chạy đến công ty tổ chức hôn lễ, bên ngoài đã đậu mấy chiếc xe, Lục Thừa Dư quét mắt qua một cái, hầu như đều là BMWs Audi các loại, bác hai cùng Lục Lương đang đứng cửa nhìn nhân viên kết hoa lên xe.
Nhân viên công tác thấy một chiếc Bentley sang trọng lái tới, thợ cả không khỏi nhìn bác hai thêm vài lần, mỉm cười nói: “Lục lão tiên sinh, xin hỏi đây là xe chủ hôn ngài mời tới sao?”
Bác hai Lục cùng Lục Lương mặc trang phục chú rể cũng nhìn thấy chiếc Bentley chói mắt người này, hai cha con đầu tiên là sửng sốt một chút, trong lúc nhất thời cũng không dám xác định chủ xe có phải là Lục Thừa Dư hay không.
Đúng lúc này, Lục Thừa Dư từ trên xe đi xuống, y vừa xuất hiện, nhất thời đưa tới oanh động không nhỏ, vài nữ nhân viên trẻ mắt đã biến thành trái tim hồng, nếu như không nhớ rõ mình đang trong thời gian làm việc, các cô nhất định xông lên chụp hình xin chữ kí rồi.
“Bác hai, Lương ca,” Lục Thừa Dư sửa áo bành tô đi tới trước mặt hai người cười một tiếng, ngay cả dung mạo đẹp mắt đều dính vài phần tiếu ý, “Lương ca, chúc mừng chúc mừng, một trong tam đại hỉ nhân sinh a.”
Lục Lương thấy thái độ của Lục Thừa Dư, trong lòng đầu tiên là thở dài một hơi, sau lại cảm thấy hơn hổ thẹn, không thể làm gì khác hơn là cười nói: “Cảm ơn a, lát nữa uống với anh mấy ly.” Hắn nhìn phía sau Lục Thừa Dư, thấy không có chiếc xe khác, do dự một chút hỏi, “Nghiêm tiên sinh không đi cùng em sao?”
“Em để cho ảnh trực tiếp tới khách sạn rồi,” Lục Thừa Dư cười chỉ chỉ chiếc Bentley sau lưng, “Em có chuyện quan trọng phải làm, cũng không cần anh ấy tham gia náo nhiệt.”
Nghe vậy Lục Lương xấu hổ cười, Lục Thừa Dư vì hắn kết hôn, sáng sớm phải lái xe qua đây, nghĩ đến thái độ của Lục gia đối với Lục Thừa Dư hai năm qua, hắn thực sự là càng nghĩ càng không có mặt mũi.
Sắc mặt bác hai Lục cũng có chút xấu hổ, nhưng mà thấy xe của Lục Thừa Dư, xấu hổ trên mặt cũng hóa thành tiếu ý, “Thừa Dư, lần này là nhờ có cháu, nếu không Lục gia chúng ta sẽ bị thông gia xem thường.”
Lục Thừa Dư cười cười không nói chuyện, lúc này có một nhân viên công tác muốn cùng y chụp ảnh chung, y thuận tiện đáp ứng. Không phải y không muốn phản ứng bác hai, mà là bởi vì y đang tiếc cho cô dâu gả cho Lục Lương, bác hai trai cùng bác hai gái không phải là cha mẹ chồng dễ ở chung. Trong trí nhớ kiếp trước, Lục Lương và vợ của hắn cảm tình cũng không tệ lắm, chỉ là hai người cưới nhau chưa được hai năm liền không ở chung với nhà bác hai nữa, có lẽ cũng là vì tính tình không hợp đi?
Bác hai Lục nhìn không ít cả trai lẫn gái đem Lục Thừa Dư coi như đại nhân vật vây vào giữa, đứng xếp hàng chờ chụp chung kí tên, nhịn không được nói khẽ với con trai: “Tiểu Lương, Thừa Dư không phải là đồng tính luyến ái sao, sao lại có nhiều người tuổi trẻ như vậy đảo quanh nó thế?” Ở trong mắt ông, đồng tính luyến ái cùng người thường bất đồng, quang minh chính đại xuất hiện ở trước mắt mọi người như thế, ông ít nhiều gì không thể hiểu nổi cùng không cách nào tiếp thu.
“Cha!” Lục Lương nhíu nhíu mày, em họ làm nhiều như vậy, sao nhà bọn họ chỉ nhớ kỹ y là đồng tính chứ?
“Bọn họ thích Thừa Dư là bởi vì y dáng dấp đẹp trai, lại là cao tài sinh của Q đại, tuổi còn trẻ lại tự mình gây dựng sự nghiệp trở thành phú hào tài sản hơn chín số, không phải là bởi vì tính hướng y có vấn đề, cha đừng nói như vậy nữa.” Lục Lương hạ giọng, làm con cũng không thể nói cha mình, thế nhưng trong lòng hắn rõ ràng mấy trưởng bối trong nhà cũng không phúc hậu gì, “Thừa Dư làm người tốt vô cùng, cha đừng nói những cái này nữa, người ta nghe được thì không tốt.”
Bác hai Lục nghe con trai nói như vậy, tuy rằng trong lòng không đồng ý, nhưng ngoài miệng không nói nữa. Chờ tất cả xe hoa đều trang trí xong, liền lái xe đi đến nhà cô dâu đón người. Lục Thừa Dư cùng nhân viên công ty tổ chức hôn lễ chụp ảnh chung xong, liền mở cửa xe chủ hôn, để Lục Lương ngồi ở vị trí kế bên tài xế, lái tới nhà cô dâu.
Sau khi hai người khách khí vài câu, Lục Thừa Dư nhận thấy được tâm tình Lục Lương có chút lúng túng, liền giả bộ không phát hiện nói: “Em ban nãy thấy Nghị ca ở phía sau, bọn họ là phụ rể sao?”
“Đúng vậy, lúc đầu muốn tìm em, thế nhưng em phải làm tài xế xe chủ hôn, nên không thể kiêm việc này,” Không biết sao, Lục Lương đột nhiên nghĩ đến lúc kết hôn của Đống ca, bác cả gái nói Lục Thừa Dư làm phụ rể sẽ xui xẻo, nhịn không được lại nói, “Sớm biết vậy, anh hẳn là nên mời tài xế khác, dù sao có Thừa Dư ở đây, phụ dâu nhất định sẽ không làm khó anh.”
Lục Thừa Dư là người thông minh bực nào, sao lại không hiểu ý của Lục Lương, bất quá y căn bản cũng không để tâm người Lục gia nghĩ thế nào, hiện tại làm việc này, bất quá là thấy Lục Lương cũng không tệ lắm và nể mặt cha y thôi, về phần người khác thấy thế nào nghĩ như thế nào, mắc mớ gì tới y.
“Khó mà làm được, vạn nhất phù dâu coi trọng em thì làm sao bây giờ, vị kia nhà em sẽ bắt em quỳ bàn phím mất,” Lục Thừa Dư ha ha cười ra tiếng, “Lương ca, anh đừng hại em chứ.”
Lục Lương nghe vậy đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó liền cười theo, điểm không được tự nhiên cũng dần dần tản ra, chỉ cảm thấy Lục Thừa Dư thực sự là một người tốt, Lục gia bọn họ đối với y như vậy, mà y vẫn đối tốt với họ, hắn làm anh họ đích thực không xứng chức.
Chờ tất cả nghi thức làm xong, đoàn người đi đến khách sạn, Lục Thừa Dư liếc mắt liền thấy Nghiêm Mục đứng ở cửa khách sạn, giữa khách khứa tới lui, chỉ có dáng vẻ hắn đứng vững vàng đặc biệt nổi bật.
Sau khi đem xe dừng hẳn, Lục Thừa Dư liền sải bước đi tới trước mặt Nghiêm Mục, cười tủm tỉm: “Đợi lâu không?”
“Không lâu,” Nghiêm Mục biết bốn phía có người đang quan sát hắn, nhưng mà bình thường hắn cũng hay bị người nhìn chăm chú, căn bản cũng không để ý ánh mắt như thế, hắn sờ sờ tay của Lục Thừa Dư, xác định là đã ấm lên, cùng Lục Thừa Dư đi qua một bên, nhìn cô dâu và chú rể đạp thảm đỏ bước vào, “Em sáng sớm hôm nay chỉ uống một ly sữa, ngay cả điểm tâm cũng không có ăn, đói bụng không?”
“Không có việc gì, trước khi đến công ty tổ chức hôn lễ đã ăn rồi,” Lục Thừa Dư mang theo hắn đến chỗ đưa tiền mừng, sau đó đem đầu đưa đến bên tai Nghiêm Mục nhẹ giọng nói, “Em rốt cục cũng có thể giao một phần lễ, ăn hai phần cơm rồi.”
Nghiêm Mục sửng sốt một chút mới hiểu được ý tứ của y, đặc biệt nghiêm túc gật đầu một cái nói: “Trường hợp đặc biệt này cần phải mang theo người nhà.”
“Ha ha, anh nói rất đúng,” Lục Thừa Dư nhìn bốn phía, thấy bác cả trai cùng bác cả gái đi tới bên này, biểu tình trên mặt thu lại, khôi phục thành dáng dấp tự tiếu phi tiếu, “Bác trai, bác gái.”
“Đây không phải là Thừa Dư sao, đã lâu không gặp,” Bác cả gái bình thường thích xem chương trình giải trí, cho nên đối với tình yêu huyên náo mưa gió của Lục Thừa Dư và Nghiêm Mục cũng rõ ràng, bà khách khí xa cách cười nói, “Gần đây có khỏe không?”
“Cám ơn bác quan tâm, cháu tốt vô cùng,” Lục Thừa Dư cười nhạt nói, “Cháu nghe nói Đống ca vừa lên chức, cháu gần đây bận rộn công việc, cũng không kịp chúc mừng Đống ca, hy vọng Đống ca không giận cháu.”
“Làm sao sẽ, tiểu Đống bất quá là thăng lên làm giám đốc một chi nhánh, đâu so được với Thừa Dư cháu,” Bác cả gái nhìn Nghiêm Mục bên người Lục Thừa Dư: “Cháu là người làm đại sự, tiểu Đống nhà bác thúc ngựa cũng thua kém.”
Bác cả Lục thấy vợ mình nói không đúng, liền đưa tay kéo bà một chút, bị bà trừng mắt một cái.
Lục Thừa Dư biết trong lòng vị này không thoải mái, cho nên không có phản ứng.
“Giám đốc chi nhánh quả thực rất có không gian phát triển,” Nghiêm Mục hờ hững nhìn bác cả gái, “Không biết anh nhà làm ở công ty gì, vốn là lão tổng của 20 công ty mạnh nhất ở kinh thành cùng tôi có chút giao tình.”
Bác cả gái nhất thời á khẩu không trả lời được, kinh thành được coi là một trong những trung tâm kinh tế, có thể lọt top 20 công ty mạnh nhất, đó là nơi người bình thường có thể đi vào sao? Càng miễn bàn làm giám đốc.
“Ha ha, Nghiêm tổng là quý nhân bận nhiều chuyện, không cần làm phiền ngài.” Bác cả gái cảm thấy trên mặt lúng túng.
“Vậy được rồi,” Nghiêm Mục vậy mà thực sự gật đầu, “Mọi người có việc gì cần giúp đỡ, có thể tìm Tiểu Dư.”
Lời này đặt ở chỗ khác là một câu nói lễ phép khách khí, thế nhưng ở trước mặt bác gái Lục, đó chính là trắng trợn làm mất mặt, bà coi thường tiền đồ của Lục Thừa Dư, lại nhận được một câu giúp đỡ nói ra dễ dàng như vậy, đây không phải là đang khoe khoang khả năng của y sao? Thế nhưng hết lần này tới lần khác con trai của mình lại không hơn được đối phương, không thể làm gì khác hơn là âm thầm ngột ngạt, không lên tiếng nữa.
Lục Thừa Dư cười ha hả nhìn Nghiêm Mục “lễ phép” nói chuyện với bác cả gái, thấy sắc mặt của bà khó coi, liền nói: “Mục ca, Đống ca là một nhân tài khó có được, đâu cần người khác hỗ trợ, thời gian sắp tới rồi, chúng ta vào đi thôi.”
Nghiêm Mục gật đầu, đi theo Lục Thừa Dư vào khách sạn.
Chờ hai người tiến vào, bác cả gái mới hổn hển nói với bác cả Lục: “Không phải là bám vào người giàu thôi sao, bản lĩnh cái gì a?!”
“Bà chớ có nói hươu nói vượn!” Bác cả Lục mặc dù đối với Lục Thừa Dư cảm tình đạm mạc, nhưng dù sao cũng là cháu nhà mình, vợ mình nói lời này cũng thật khó nghe, “Người ta dựa vào chính mình kiếm được tiền, bà đừng có đem nước dơ tạt loạn.”
Sắc mặt bác cả gái chìm chìm, bất quá người đến người đi ở cửa khách sạn rất nhiều, không tốt để cãi nhau, hơn nữa thấy con trai và con dâu đang đi tới bên này, cuối cùng đành phải nhịn xuống.
Vốn là Nghiêm Mục chuẩn bị an bài Hà Long làm lái xe đưa dâu là dược, thế nhưng Lục Thừa Dư nghĩ đến người Lục gia khá sĩ diện, nếu như bản thân y không đi, mà là an bài một người tài xế, không chừng bọn họ lại bắt đầu não bổ mình bây giờ phát đạt, ở trước mặt bọn họ khoe khoang thân phận này nọ.
Ngày hôm nay tốt xấu gì cũng là ngày vui của Lục Lương, y cũng lười bởi vì chuyện này khiến cho mọi người mất hứng, dù sao về sau cũng không có bao nhiêu thời gian lui tới.
Bởi vì có nhân viên đúng hạn tới bảo dưỡng xe của Nghiêm Mục, cho nên chiếc Bentley này cho dù rất ít sử dụng, nhưng thoạt nhìn lại rất sáng bóng, một tia bụi cũng không có. Y đem xe chạy ra khỏi gara, sau khi làm một thủ thế với Nghiêm Mục đang đứng ở cửa rồi mới lái xe ra cổng biệt thự.
Lúc đem xe chạy đến công ty tổ chức hôn lễ, bên ngoài đã đậu mấy chiếc xe, Lục Thừa Dư quét mắt qua một cái, hầu như đều là BMWs Audi các loại, bác hai cùng Lục Lương đang đứng cửa nhìn nhân viên kết hoa lên xe.
Nhân viên công tác thấy một chiếc Bentley sang trọng lái tới, thợ cả không khỏi nhìn bác hai thêm vài lần, mỉm cười nói: “Lục lão tiên sinh, xin hỏi đây là xe chủ hôn ngài mời tới sao?”
Bác hai Lục cùng Lục Lương mặc trang phục chú rể cũng nhìn thấy chiếc Bentley chói mắt người này, hai cha con đầu tiên là sửng sốt một chút, trong lúc nhất thời cũng không dám xác định chủ xe có phải là Lục Thừa Dư hay không.
Đúng lúc này, Lục Thừa Dư từ trên xe đi xuống, y vừa xuất hiện, nhất thời đưa tới oanh động không nhỏ, vài nữ nhân viên trẻ mắt đã biến thành trái tim hồng, nếu như không nhớ rõ mình đang trong thời gian làm việc, các cô nhất định xông lên chụp hình xin chữ kí rồi.
“Bác hai, Lương ca,” Lục Thừa Dư sửa áo bành tô đi tới trước mặt hai người cười một tiếng, ngay cả dung mạo đẹp mắt đều dính vài phần tiếu ý, “Lương ca, chúc mừng chúc mừng, một trong tam đại hỉ nhân sinh a.”
Lục Lương thấy thái độ của Lục Thừa Dư, trong lòng đầu tiên là thở dài một hơi, sau lại cảm thấy hơn hổ thẹn, không thể làm gì khác hơn là cười nói: “Cảm ơn a, lát nữa uống với anh mấy ly.” Hắn nhìn phía sau Lục Thừa Dư, thấy không có chiếc xe khác, do dự một chút hỏi, “Nghiêm tiên sinh không đi cùng em sao?”
“Em để cho ảnh trực tiếp tới khách sạn rồi,” Lục Thừa Dư cười chỉ chỉ chiếc Bentley sau lưng, “Em có chuyện quan trọng phải làm, cũng không cần anh ấy tham gia náo nhiệt.”
Nghe vậy Lục Lương xấu hổ cười, Lục Thừa Dư vì hắn kết hôn, sáng sớm phải lái xe qua đây, nghĩ đến thái độ của Lục gia đối với Lục Thừa Dư hai năm qua, hắn thực sự là càng nghĩ càng không có mặt mũi.
Sắc mặt bác hai Lục cũng có chút xấu hổ, nhưng mà thấy xe của Lục Thừa Dư, xấu hổ trên mặt cũng hóa thành tiếu ý, “Thừa Dư, lần này là nhờ có cháu, nếu không Lục gia chúng ta sẽ bị thông gia xem thường.”
Lục Thừa Dư cười cười không nói chuyện, lúc này có một nhân viên công tác muốn cùng y chụp ảnh chung, y thuận tiện đáp ứng. Không phải y không muốn phản ứng bác hai, mà là bởi vì y đang tiếc cho cô dâu gả cho Lục Lương, bác hai trai cùng bác hai gái không phải là cha mẹ chồng dễ ở chung. Trong trí nhớ kiếp trước, Lục Lương và vợ của hắn cảm tình cũng không tệ lắm, chỉ là hai người cưới nhau chưa được hai năm liền không ở chung với nhà bác hai nữa, có lẽ cũng là vì tính tình không hợp đi?
Bác hai Lục nhìn không ít cả trai lẫn gái đem Lục Thừa Dư coi như đại nhân vật vây vào giữa, đứng xếp hàng chờ chụp chung kí tên, nhịn không được nói khẽ với con trai: “Tiểu Lương, Thừa Dư không phải là đồng tính luyến ái sao, sao lại có nhiều người tuổi trẻ như vậy đảo quanh nó thế?” Ở trong mắt ông, đồng tính luyến ái cùng người thường bất đồng, quang minh chính đại xuất hiện ở trước mắt mọi người như thế, ông ít nhiều gì không thể hiểu nổi cùng không cách nào tiếp thu.
“Cha!” Lục Lương nhíu nhíu mày, em họ làm nhiều như vậy, sao nhà bọn họ chỉ nhớ kỹ y là đồng tính chứ?
“Bọn họ thích Thừa Dư là bởi vì y dáng dấp đẹp trai, lại là cao tài sinh của Q đại, tuổi còn trẻ lại tự mình gây dựng sự nghiệp trở thành phú hào tài sản hơn chín số, không phải là bởi vì tính hướng y có vấn đề, cha đừng nói như vậy nữa.” Lục Lương hạ giọng, làm con cũng không thể nói cha mình, thế nhưng trong lòng hắn rõ ràng mấy trưởng bối trong nhà cũng không phúc hậu gì, “Thừa Dư làm người tốt vô cùng, cha đừng nói những cái này nữa, người ta nghe được thì không tốt.”
Bác hai Lục nghe con trai nói như vậy, tuy rằng trong lòng không đồng ý, nhưng ngoài miệng không nói nữa. Chờ tất cả xe hoa đều trang trí xong, liền lái xe đi đến nhà cô dâu đón người. Lục Thừa Dư cùng nhân viên công ty tổ chức hôn lễ chụp ảnh chung xong, liền mở cửa xe chủ hôn, để Lục Lương ngồi ở vị trí kế bên tài xế, lái tới nhà cô dâu.
Sau khi hai người khách khí vài câu, Lục Thừa Dư nhận thấy được tâm tình Lục Lương có chút lúng túng, liền giả bộ không phát hiện nói: “Em ban nãy thấy Nghị ca ở phía sau, bọn họ là phụ rể sao?”
“Đúng vậy, lúc đầu muốn tìm em, thế nhưng em phải làm tài xế xe chủ hôn, nên không thể kiêm việc này,” Không biết sao, Lục Lương đột nhiên nghĩ đến lúc kết hôn của Đống ca, bác cả gái nói Lục Thừa Dư làm phụ rể sẽ xui xẻo, nhịn không được lại nói, “Sớm biết vậy, anh hẳn là nên mời tài xế khác, dù sao có Thừa Dư ở đây, phụ dâu nhất định sẽ không làm khó anh.”
Lục Thừa Dư là người thông minh bực nào, sao lại không hiểu ý của Lục Lương, bất quá y căn bản cũng không để tâm người Lục gia nghĩ thế nào, hiện tại làm việc này, bất quá là thấy Lục Lương cũng không tệ lắm và nể mặt cha y thôi, về phần người khác thấy thế nào nghĩ như thế nào, mắc mớ gì tới y.
“Khó mà làm được, vạn nhất phù dâu coi trọng em thì làm sao bây giờ, vị kia nhà em sẽ bắt em quỳ bàn phím mất,” Lục Thừa Dư ha ha cười ra tiếng, “Lương ca, anh đừng hại em chứ.”
Lục Lương nghe vậy đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó liền cười theo, điểm không được tự nhiên cũng dần dần tản ra, chỉ cảm thấy Lục Thừa Dư thực sự là một người tốt, Lục gia bọn họ đối với y như vậy, mà y vẫn đối tốt với họ, hắn làm anh họ đích thực không xứng chức.
Chờ tất cả nghi thức làm xong, đoàn người đi đến khách sạn, Lục Thừa Dư liếc mắt liền thấy Nghiêm Mục đứng ở cửa khách sạn, giữa khách khứa tới lui, chỉ có dáng vẻ hắn đứng vững vàng đặc biệt nổi bật.
Sau khi đem xe dừng hẳn, Lục Thừa Dư liền sải bước đi tới trước mặt Nghiêm Mục, cười tủm tỉm: “Đợi lâu không?”
“Không lâu,” Nghiêm Mục biết bốn phía có người đang quan sát hắn, nhưng mà bình thường hắn cũng hay bị người nhìn chăm chú, căn bản cũng không để ý ánh mắt như thế, hắn sờ sờ tay của Lục Thừa Dư, xác định là đã ấm lên, cùng Lục Thừa Dư đi qua một bên, nhìn cô dâu và chú rể đạp thảm đỏ bước vào, “Em sáng sớm hôm nay chỉ uống một ly sữa, ngay cả điểm tâm cũng không có ăn, đói bụng không?”
“Không có việc gì, trước khi đến công ty tổ chức hôn lễ đã ăn rồi,” Lục Thừa Dư mang theo hắn đến chỗ đưa tiền mừng, sau đó đem đầu đưa đến bên tai Nghiêm Mục nhẹ giọng nói, “Em rốt cục cũng có thể giao một phần lễ, ăn hai phần cơm rồi.”
Nghiêm Mục sửng sốt một chút mới hiểu được ý tứ của y, đặc biệt nghiêm túc gật đầu một cái nói: “Trường hợp đặc biệt này cần phải mang theo người nhà.”
“Ha ha, anh nói rất đúng,” Lục Thừa Dư nhìn bốn phía, thấy bác cả trai cùng bác cả gái đi tới bên này, biểu tình trên mặt thu lại, khôi phục thành dáng dấp tự tiếu phi tiếu, “Bác trai, bác gái.”
“Đây không phải là Thừa Dư sao, đã lâu không gặp,” Bác cả gái bình thường thích xem chương trình giải trí, cho nên đối với tình yêu huyên náo mưa gió của Lục Thừa Dư và Nghiêm Mục cũng rõ ràng, bà khách khí xa cách cười nói, “Gần đây có khỏe không?”
“Cám ơn bác quan tâm, cháu tốt vô cùng,” Lục Thừa Dư cười nhạt nói, “Cháu nghe nói Đống ca vừa lên chức, cháu gần đây bận rộn công việc, cũng không kịp chúc mừng Đống ca, hy vọng Đống ca không giận cháu.”
“Làm sao sẽ, tiểu Đống bất quá là thăng lên làm giám đốc một chi nhánh, đâu so được với Thừa Dư cháu,” Bác cả gái nhìn Nghiêm Mục bên người Lục Thừa Dư: “Cháu là người làm đại sự, tiểu Đống nhà bác thúc ngựa cũng thua kém.”
Bác cả Lục thấy vợ mình nói không đúng, liền đưa tay kéo bà một chút, bị bà trừng mắt một cái.
Lục Thừa Dư biết trong lòng vị này không thoải mái, cho nên không có phản ứng.
“Giám đốc chi nhánh quả thực rất có không gian phát triển,” Nghiêm Mục hờ hững nhìn bác cả gái, “Không biết anh nhà làm ở công ty gì, vốn là lão tổng của 20 công ty mạnh nhất ở kinh thành cùng tôi có chút giao tình.”
Bác cả gái nhất thời á khẩu không trả lời được, kinh thành được coi là một trong những trung tâm kinh tế, có thể lọt top 20 công ty mạnh nhất, đó là nơi người bình thường có thể đi vào sao? Càng miễn bàn làm giám đốc.
“Ha ha, Nghiêm tổng là quý nhân bận nhiều chuyện, không cần làm phiền ngài.” Bác cả gái cảm thấy trên mặt lúng túng.
“Vậy được rồi,” Nghiêm Mục vậy mà thực sự gật đầu, “Mọi người có việc gì cần giúp đỡ, có thể tìm Tiểu Dư.”
Lời này đặt ở chỗ khác là một câu nói lễ phép khách khí, thế nhưng ở trước mặt bác gái Lục, đó chính là trắng trợn làm mất mặt, bà coi thường tiền đồ của Lục Thừa Dư, lại nhận được một câu giúp đỡ nói ra dễ dàng như vậy, đây không phải là đang khoe khoang khả năng của y sao? Thế nhưng hết lần này tới lần khác con trai của mình lại không hơn được đối phương, không thể làm gì khác hơn là âm thầm ngột ngạt, không lên tiếng nữa.
Lục Thừa Dư cười ha hả nhìn Nghiêm Mục “lễ phép” nói chuyện với bác cả gái, thấy sắc mặt của bà khó coi, liền nói: “Mục ca, Đống ca là một nhân tài khó có được, đâu cần người khác hỗ trợ, thời gian sắp tới rồi, chúng ta vào đi thôi.”
Nghiêm Mục gật đầu, đi theo Lục Thừa Dư vào khách sạn.
Chờ hai người tiến vào, bác cả gái mới hổn hển nói với bác cả Lục: “Không phải là bám vào người giàu thôi sao, bản lĩnh cái gì a?!”
“Bà chớ có nói hươu nói vượn!” Bác cả Lục mặc dù đối với Lục Thừa Dư cảm tình đạm mạc, nhưng dù sao cũng là cháu nhà mình, vợ mình nói lời này cũng thật khó nghe, “Người ta dựa vào chính mình kiếm được tiền, bà đừng có đem nước dơ tạt loạn.”
Sắc mặt bác cả gái chìm chìm, bất quá người đến người đi ở cửa khách sạn rất nhiều, không tốt để cãi nhau, hơn nữa thấy con trai và con dâu đang đi tới bên này, cuối cùng đành phải nhịn xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.