Phúc Vận Bảo Châu

Chương 1: Tứ hôn

Nam Đảo Anh Đào

27/06/2022

Gần đây, trong cung xảy ra chuyện đại sự khiến Khang Hi tức giận.

Muốn nói về việc này, phải quay lại gần một tháng trước.

Năm nay lại là một năm tuyển tú, tích cóp ba năm Bát Kỳ tú nữ ở các kỳ tham gia được đón bằng xe ngựa đi đến Thần Võ Môn, vòng đầu chỉ là đi một vòng qua thái giám, nhiều nhất chỉ mất nửa ngày. Vòng này thông qua rất nhiều, béo gầy đều đều, nhan sắc trung bình, người không có bệnh hiểm nghèo đều vượt qua. Ở trong cung những ngày đầu sẽ học chút quy củ, sau đó sẽ xem tài nghệ bằng cầm kỳ thư họa, nữ công. Vòng này lập tức liền có một nửa số tú nữ bị lược thẻ bài, số còn lại mới có thể thấy thánh nhan, mệnh tốt hơn một chút thậm chí có thể vào cung phong phi.

Lượt tú nữ lần này, chất lượng là thật cao, trong đó có một nửa là muốn vào hậu cung, cũng có không ít nhắm vào các vị a ca đã thành niên.

Ba tháng trước, Khang Hi đã hoàn thành một lần phong thưởng lớn. Đại hoàng tử Dận Đề phong Trực Quận vương, Tam hoàng tử Dận Chỉ phong Thành Quận vương, Tứ hoàng tử Dận Chân, Ngũ hoàng tử Dận Kỳ, Thất hoàng tử Dận Hữu, Bát hoàng tử Dận Tự đều phong Bối lặc. Từ Cửu hoàng tử Dận Đường trở xuống, không phong tước. Cũng không phải hoàng đế không thích bọn họ mà là bọn họ còn chưa thành thân.

Thành gia lập nghiệp, trước thành gia sau mới lập nghiệp.

Các vị a ca ở Thanh triều đến mười hai tuổi liền miễn cưỡng có thể tính thành niên, sau đó có thể chậm rãi xem xem phúc tấn, đa số là từ mười bốn đến mười tám tuổi sẽ thành thân, sau khi thành thân lập tức có thể ra cung kiến phủ (1), nếu Khang Hi vội hoặc là quốc khố không đủ chi tiêu, cũng có thể ở lại trong cung. Cho dù không có lập tức dọn ra ngoài thì sau khi đại hôn cũng có thể lãnh sai sự (2).

(1): dọn ra khỏi cung ở một phủ đệ riêng (các a ca thời Thanh có thể ở với ngạch nương đến 6 tuổi, từ 6 tuổi đến khi đại hôn sẽ ở A Ca Sở, sau khi đại hôn sẽ ra cung kiến phủ hoặc nếu chưa thể dọn ra cung thì có thể tiếp tục ở lại A Ca Sở một thời gian)

(2): lãnh công việc ( các a ca hầu hết sẽ được phân vào từng bộ) và sau khi lãnh sai sự sẽ phải dự buổi triều sớm (thường phải thức giấc từ giờ Mẹo - khoảng 4-5h sáng)

Lão Cửu, lão Thập đều sinh ở năm Khang Hi thứ hai mươi hai, năm nay mới vừa mười lăm, đợt tuyển tú này chủ yếu là cho hai người họ chọn đích phúc tấn (3). Khang Hi lại dặn dò Huệ Phi, chọn vài người hầu hạ đưa đi cho lão Bát, Bát phúc tấn thật sự quá kì cục. Trừ việc này ra liền không có mục tiêu chính xác, có thể thích hợp thì vào cung hoặc ban cho tôn thất đệ tử là được.

(3): Ở triều Thanh, hậu viện có

- Đích phúc tấn (vợ cả, được ghi tên trên Ngọc Điệp)

- Trắc phúc tấn hay sườn phúc tấn (ở thời kì đầu, đích phúc tấn và trắc phúc tấn có địa vị và quyền lợi ngang bằng nhau nhưng sau này trắc phúc tấn cũng chính là chỉ vợ lẽ, tuy nhiên vẫn được ghi tên trên Ngọc Điệp)

- Thứ phúc tấn

- Cách cách (thiếp chứ không phải cách gọi công chúa hay con gái)

- Thị thiếp và cuối cùng là thông phòng (những người phụ nữ thuộc hai vị trí này chỉ được ví như món đồ chơi, muốn tặng ai thì tặng, muốn cho ai thì cho)

- ---

Trong số các tú nữ của năm nay, có ba người chịu sự chú ý nhất. Đầu tiên là Đổng Ngạc thị, con gái của Đô thống Đổng Ngạc Thất Thập, đây cũng là Cửu phúc tấn được Khang Hi lựa chọn lúc đầu. Sau đó là A Ba Hợi Bác Nhĩ Tể Cát Đặc Thị, con gái của Ô Nhĩ Cẩm Cát Nạp Phổ quận vương, đây là Thập phúc tấn do Khang Hi chọn sẵn. Cuối cùng là Phú Sát thị, gia thế so với hai người trước còn cao hơn một chút, nhưng nhà mẹ đẻ thỉnh Khang Hi lược thẻ bài ra cung, để trong nhà tự tìm rể hiền, Khang Hi tuy không hồi đáp nhưng vẻ mặt chính là cam chịu.

Tú nữ này chính là con gái yêu của Thị vệ Nội đại thần Mã Tư Khách, đích tôn nữ của Phú Sát thị

Phú Sát gia cả nhà đều là trọng thần, mỗi người tay đều nắm thực quyền, ai nhìn cũng quen cả. Cha nàng là Ngự tiền đi lại (4) kiêm thị vệ nội đại thần, nhị thúc Mã Tề là Binh Bộ Thượng thư, tam thúc Mã Võ là tổng quản Nội Vụ phủ, tiểu thúc Lý Vinh Bảo là Tương Hoàng Kỳ (5) tá lĩnh, kiêm quản ngưu lục (6). Lại có nhiều thế hệ huynh đệ đều được Khang Hi xem trọng.

(4) chỗ này không viết thế nào ( >.<)

(5): quân đội Thanh triều chia làm Bát kỳ

Đứng đầu là Thượng tam kỳ gồm có Tương Hoàng kỳ (bao gồm cả kỳ tịch của Hoàng đế), Chính Hoàng Kỳ và Chính Bạch kỳ

Tiếp theo là Chính Hồng kỳ, Tương Bạch kỳ, Tương Hồng kỳ, Chính Lam kỳ và cuối cùng là Tương Lam kỳ. Ở thời Thanh, người Hán là tầng lớp thấp kém nhất.

(6): Chức quan chưởng quản Tá lĩnh, Mãn văn gọi Ngưu lục ngạch chân. Ngưu lục Ngạch chân và cấp phó quản lý tất cả những vấn đề về quân sự, dân chính, kinh thế, đất đai, tố tụng và hôn sự tang sự các loại, nhưng chủ yếu vẫn là quân sự.

- --

Mã Tư Khách có ba con trai là con vợ cả, đều đã làm quan trong triều, tiền đồ vô lượng nhưng không một cái nào được hắn yêu thương ( >o<), chỉ có nữ nhi do phúc tấn sinh là bảo bối. Không chỉ có hắn mà toàn Phú Sát gia đều như thế. Tuy rằng Mã Tư Khách phúc tấn không muốn truyền ra ngoài nhưng vị cách cách này của Phú Sát gia thực sự có chút khác thường. Nàng sinh vào năm Khang Hi thứ hai mươi lăm, ngày mười lăm tháng ba, khi ánh nắng đầu tiên chiếu rọi. Lúc nàng sinh ra, tay phải nắm chặt lạ thường. Mã Tư Khách phúc tấn chống thân thể mỏi mệt tự mình dỗ nàng buông tay nhìn xem. Trong đó là một hạt châu to như ngón tay cái, như vàng mà không phải vàng, như ngọc cũng chẳng phải ngọc, sáng lộng lẫy, lại có ánh ánh nắng mặt trời trong suốt sáng trong, thực sự là đẹp.

Mã Tư Khách phúc tấn đem hạt châu thả lại tay nàng, xem bé con nắm chặt tay, thầm nghĩ chờ lão gia về khiến cho hắn đi đánh cái vòng cổ bằng vàng ròng, đem hạt châu đeo lên cổ nữ nhi mới an tâm, lại phân phó nha hoàn kín miệng, ai dám truyền ra trực tiếp đánh chết, xem ma ma đỡ đẻ kinh sợ, mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Nhìn nữ nhi vừa sinh ra liền trắng nõn, mượt mà, Mã Tư Khách phúc tấn cực vui mừng, cũng không đợi lão gia lâm triều trở về liền trực tiếp đặt tên cho tiểu cách cách là Bảo Châu, Phú Sát Bảo Châu.

Bảo Châu là kim tôn ngọc quý, Mã Tư Khách, Mã Tề, Mã Võ, Lý Vinh Bảo đều đối hạt châu kia có nghe nói, chính là chưa được nhìn tận mắt, lại nghĩ đến ngày Bảo Châu ra đời chính là ngày sinh nhật Oa hoàng (7), từ điển cố Oa hoàng vá trời, bốn người đã có tính toán trong lòng.



Bảo Châu sinh đến thực hảo, lại không giống Mãn Châu cô nãi nãi (8) bá đạo, nàng bộ dáng lại cực kỳ giống Oa hoàng nương nương trong truyền thuyết, hiền hòa thương xót, trìu mến chúng sinh, đoan trang rụt rè quý khí hơn người.

(7): Nữ Oa, (tương truyền ngày 15 tháng 3 âm lịch là ngày sinh nhật của Nữ Oa)

(8): cách gọi các cô nương dân tộc Mãn Châu (dân tộc xây dựng nên Thanh triều) với khí thế hiên ngang, lẫm liệt trên lưng ngựa, có phần ngổ ngáo, tinh nghịch và vì sống trên thảo nguyên nên thường không có quy củ nào ước thúc.

Từ ngày Bảo Châu ra đời, Phú Sát gia mọi chuyện trôi chảy, gặp nạn đều có thể hóa lành. con gái từng ngày lớn lên, Mã Tư Khách chỉ lo nữ nhi không hiểu chuyện bị người dỗ đi, lại lo nhà chồng sau này là cái phụ bạc.... Nhà người khác, mọi việc đều là ngạch nương lo toan, Phú Sát gia là Mã Tư Khách mang theo Mã Tề, Mã Võ, Lý Vinh Bảo khảo sát đệ tử Bát kỳ vừa độ tuổi. Chẳng sợ người khác cho rằng đó là người thực sự tốt, thập toàn thập mỹ, bọn họ cũng có thể nhìn ra được tật xấu, nhìn lại ai cũng nhìn không vừa mắt.

Còn không có ý kiến hay, tổng tuyển cử liền tới. Mã Tư Khách nhanh chóng chạy đi cầu Khang Hi, làm cho hắn lược thẻ bài, như vậy Phú Sát gia còn có thể tiếp tục tìm cho Bảo Châu một lang quân vừa ý. Kết quả, người tính không bằng trời tính, Bảo Châu tiến cung lần này bị sói đuôi to ngậm đi rồi

Việc này trách ai được?

Còn phải trách khuê nữ của Đổng Ngạc Thất Thập. Đổng Ngạc thị là trọng sinh. Đời trước nàng làm Cửu phúc tấn cả đời, chỉ vì Dận Đường đứng sai trận tuyến mà sống được quá mức thảm. Lại nói, trước khi bị phế, Thái tử là độc nhất, có thể chống lại chỉ có đại a ca Dận Đề, hai người này một người là đích tử, một người là trưởng tử, ngươi tranh ta đoạt vài năm. Sau đó, Thái tử bị phế, đại a ca cũng bị Khang Hi ghét bỏ, những kẻ dưới mới bắt đầu động tâm tư. Cái thứ nhất xui xẻo chính là Bát Hiền Vương, sau lại Thập Tứ a ca kế thừa nhân mạch từ lão Bát, kiêu dũng thiện chiến trở thành Đại tướng quân vương, nhưng vậy thì tính sao, không phải là cũng không tranh được?

Dẫm lên các huynh đệ, ngồi trên ngôi vị Hoàng đế lại là "không hiện sơn, không lộ thủy" Ung Thân vương Dận Chân. Sau khi hắn kế vị, cũng chỉ có Thập tam a ca cùng những người không có tiến vào đoạt đích chi tranh được hảo, những cái khác, nếu không lập tức xảy ra chuyện thì sau đó cũng là gặp họa.

Bát gia còn trụ được 4, 5 năm. Cửu gia là thật sự thảm, không chỉ bị tân hoàng cải danh thành "tắc tư hắc" (lợn) mà trong phủ các tiểu a ca cũng toàn bị cải danh. Trưởng tử cải danh thành Phục Tây Hồn, nhị nhi tử cải danh thành Phật Sở Hồn, tam nhi tử cải danh thành Ô So Nhã Đạt, tứ nhi tử cải danh thành Ngạch Y Mặc Đức, ngũ nhi tử cải danh thành Hải Lan, lục nhi tử cải danh thành Đống Khải, thất nhi tử cải danh thành Đỗ Hi Hiến, bát nhi tử cải danh thành Ngạch Y Hồn.

Những tên này có ý gì đâu? Đó là hạ tiện, làm việc gièm pha, đáng giận, khiến người ngại, đáng tiếc, lười biếng, hồ đồ, ngu xuẩn.Cũng khó cho tân hoàng có thể nghĩ ra từng đó tên.

Dù cho hơn phân nửa đều không phải con ruột, Cửu phúc tấn vẫn là đau lòng muốn chết.

Dận Đường trên người trói ba dây khóa sắt bị áp giải hồi kinh, hai mươi tám điều tội danh, giam cầm tới chết. Cửu phúc tấn Đổng Ngạc thị cũng không so hắn hảo hơn bao nhiêu. Cuộc sống thảm thiết như vậy nàng không nghĩ lại sống lần nữa.

Đổng Ngạc thị trọng sinh sau khi qua vòng sơ tuyển tiến cung, lúc này cơ duyên không được tốt lắm nhưng cũng may còn kịp. Nàng làm hoàng tử phúc tấn lâu như vậy, tiến cung thỉnh an không dưới trăm ngàn lần, quen cửa quan nẻo khiến cho chính mình cùng hiện giờ vẫn là Tứ Bối lặc Dận Chân trộn lẫn cùng nhau, còn làm cho Dận Đường chính mắt thấy được.

Dận Đường trước kia chỉ nghe Nghi Phi nói qua, nói Khang Hi cố ý đem Đổng Ngạc Thất Thập gia cách cách chỉ cho hắn làm đích phúc tấn, Đổng Ngạc gia là không được Thái Hậu thích nhưng luận gia thế cũng không tệ. Bản thân hắn đối đại vị cũng không có lòng tham, cưới cái phúc tấn chỉ cần không mất mặt là được.

Việc đều nói cho hắn nghe, về cơ bản chính là chuyện đã định sẵn, Dận Đường đã cân nhắc đến gặp Đổng Ngạc gia, ai ngờ liền gặp được như vậy vô sỉ một màn. Đổng Ngạc thị thế nhưng quấn lấy lão Tứ, đó chính là Hoàng a mã muốn chỉ hôn cho hắn làm đích phúc tấn!

Tuy rằng mất mặt, nhưng như vậy cũng tốt, chẳng sợ người có tâm sớm đã nghe được tiếng gió, đơn giản chưa chính thức chỉ hôn. Ngạch nương hắn là một trong tứ phi, ca ca được Thái Hậu nuôi lớn, bằng hữu cũng là đệ đệ là nhi tử của Ôn Hi Quý Phi, hắn tâm cao khí ngạo thực sự, gặp được việc này tuyệt đối không thể nhịn, trực tiếp đi Dực Khôn Cung tìm Nghi Phi.

Nghe nói việc này, Nghi Phi trực tiếp liền đen mặt, nàng vỗ vỗ Dận Đường tay, làm nhi tử đừng nóng vội, sau đó bãi giá đi Vĩnh Hòa Cung, vừa thấy Đức Phi liền chúc mừng nàng, cái kia Đổng Ngạc thị vốn là Khang Hi định ra Cửu phúc tấn, liền như vậy bị lão Tứ cướp mất, con gái của Đổng Ngạc Thất Thập vào phủ làm thiếp, nhà ngoại cũng thật mạnh đâu....

Nghi Phi trước nay có gì nói đấy, là rất dễ lấy lòng cũng dễ đắc tội người, nàng nói mấy câu khiến cho Đức Phi tức muốn nổ phổi, chịu ủy khuất còn không dám phát tác, chỉ có thể hỏi có phải hay không là hiểu lầm.

Cửu phúc tấn cùng Thập phúc tấn đều định ra, việc này chẳng sợ chưa phải công khai, Tứ Phi trong lòng cũng hiểu rõ, nếu là đúng như Nghi Phi nói, lão Tứ liền chọc tai họa lớn.

Đức Phi đối đứa con này vốn không có sắc mặt tốt, trong phủ của hắn trừ bỏ phúc tấn còn lại đều là Hán quân kỳ, không một cái có thể diện. Nếu việc này thành, Đổng Ngạc Thất Thập gia Cách cách liền cấp lão Tứ làm Trắc phúc tấn, sau lưng hắn vốn chỉ có Phí Dương Cổ gia (nhà mẹ đẻ Tứ phúc tấn), bây giờ thêm một cái Đổng Ngạc Thất Thập gia cũng không có bao nhiêu lợi hại đi?

Nghi Phi chế nhạo đủ rồi liền đen mặt đi ra Vĩnh Hòa Cung, ngồi trên kiệu đến chỗ Thái Hậu, Đức Phi chạy nhanh đuổi kịp cũng vẫn là chậm một bước. Ở chỗ Thái Hậu, Nghi Phi đã khóc lên, nói kia Đổng Ngạc thị thật không phải thứ tốt, ở Ngự hoa viên cùng lão Tứ ôm ôm ấp ấp, còn làm cho lão Cửu, lão Thập bắt gặp.

Thái Hậu vốn là Thế tổ Hoàng đế kế hậu, Thế tổ độc sủng Đổng Ngạc Phi, trước khi Khang Hi kế thừa vương vị, Thái Hậu đã nếm qua quá nhiều đau khổ. Chẳng sợ Đổng Ngạc Thất Thập cùng Đổng Ngạc phi đều không phải cùng một chi, kia cũng không quan trọng, Thái Hậu đối họ Đổng Ngạc cũng không có hảo cảm, nhìn liền phiền.

Vì thế, sau khi hỏi xong mọi chuyện, Thái Hậu nổi giận lôi đình. Vốn dĩ nàng liền không xem trọng Đổng Ngạc gia, là Hoàng đế xứng với lão Cửu, nếu không chọn nàng, những người khác gia thế đều kém. Kết quả đâu? Thật đúng là cái không biết xấu hổ. Hoàng đế chắc chắn đã cùng Đổng Ngạc Thất Thập nói qua, tuyển tú chỉ là đi ngang sân khấu mà thôi. Vậy mà con gái hắn còn có thể làm ra việc xấu xa đến như thế này.

Việc này nếu là để Khang Hi tới xử lý, Đổng Ngạc thị nói không chừng còn có thể làm Trắc phúc tấn, rơi xuống tay Thái Hậu trực tiếp thành cách cách, lại làm cho Đổng Ngạc Thất Thập phúc tấn tới đem người tiếp ra khỏi cung, chọn cái ngày nâng kiệu nhỏ vào Tứ Bối lặc phủ.

Trong Tứ Phi, Thái Hậu thích nhất là Nghi Phi, lập tức hứa hẹn nói phải cho lão Cửu chọn một cái càng tốt, nói ra Phú Sát Bảo Châu tên.Nghi Phi mới đầu còn sinh khí, nghe Thái Hậu nói đến Mã Tư Khách đích nữ, nàng lập tức liền cao hứng. Mã Tư Khách là ai? Hắn là trưởng tử của Mẫn Quả công Mễ Tư Hàm, bốn anh em đều làm quan, lại đều là quyền thần.

Phú Sát gia đặc biệt có thể sinh nhi tử, trong nhà cách cách là thiếu, mỗi người đều là bảo. Nhất là ở tổng tuyển cử năm nay, Phú Sát Bảo Châu là Mã Tư Khách duy nhất nữ nhi, lại là con vợ cả, nhan sắc rất tốt, dù cho đặt ở trong cung cũng là xuất sắc nhất. Trước đó Thái Hậu có hỏi qua Khang Hi, biết Phú Sát gia không muốn đưa nữ nhi vào cung, Mã Tư Khách đã cầu ân điển muốn tiếp Phú Sát Thị trở về tự hành hôn phối, hắn tuy không công khai đáp ứng, nhưng cũng là ngầm đồng ý.

Nếu chưa công khai đáp ứng, chuyện này còn có thể thay đổi, Thái Hậu vô luận thế nào đều tưởng đem Bảo Châu hứa gả cho Dận Đường, cùng Khang Hi nói vài lần. Khang Hi kính trọng mẹ cả, chẳng sợ trong lòng có rất nhiều băn khoăn vẫn là gật đầu.

Bên kia, Phú Sát gia vẫn đang đợi bảo bối nữ nhi trở về nhà, Bảo Châu đã thay Đổng Ngạc thị thành Cửu a ca Dận Đường đích phúc tấn, thánh chỉ còn không có ban xuống, nhưng Thái Hậu đã cùng Hoàng đế nói, Nghi Phi bên kia cũng nhận được tin chắc chắn.

Thật là tin tức tốt, tin tức vô cùng tốt.



Chờ thánh chỉ hạ xuống, Cửu phúc tấn chính là một trong số các phúc tấn. Phú Sát thị là một trong Mãn Châu bát đại thế gia vọng tộc, nhà mẹ đẻ so với Thái tử phi cũng không kém bao nhiêu. Chẳng sợ Dận Đường không có muốn ngôi vị hoàng đế, nhưng là có phúc tấn như vậy cũng là chuyện tốt.

Màn đêm buông xuống, Khang Hi liền phiên Nghi Phi lục đầu bài, sáng sớm ngày tiếp theo lại ban thưởng ngọc khí tơ lụa, lúc này mới đem Nghi Phi dỗ đến cao hứng.

Nghi Phi tính tình lớn, vui buồn đều hiện lên mặt, khi giận mày liễu dựng ngược, mắt phượng trợn lên, bên má hai đóa hồng ngọc, Khang Hi là cực thích. Nàng tuy không phải đứng đầu Tứ phi nhưng lại được sủng ái nhất.

Huệ, Nghi, Đức, Vinh Tứ phi đều tiến cung từ sớm, so ra kém phi tần mới tiến cung hoạt bát kiều diễm, mỗi tháng có thể thừa sủng đến hai ba ngày đã rất nhiều, mà Nghi Phi mỗi tháng lại có thể thừa sủng tới năm ngày, Khang Hi xuất chinh cũng sẽ sai người hướng Dực Khôn cung báo bình an, hơn nữa tiện thể mang theo đặc sản mỗi cái địa phương. Chẳng sợ đó không phải là độc nhất, ít nhất nàng cũng làm Hoàng đế nhớ ở trong lòng.

Cũng không phải không có ai ở trước mặt Khang Hi mách lẻo, nói Nghi Phi bừa bãi ương ngạnh đều không phải số ít. Thời trẻ, Khang Hi còn buồn bực, nàng rõ ràng có năng lực đem người dỗ đến cao hứng, quá cố Thái Hoàng Thái Hậu đều rất thích nàng, Thái Hậu thì không cần phải nói, nàng như thế nào liền luẩn quẩn trong lòng cấp chính mình gây thù chuốc oán?

Khang Hi rối rắm mấy ngày, nhịn không được hỏi nàng, đến được cái đáp án: Nếu ta thích nàng, tự nhiên sẽ ở chung hảo, nói chuyện vui vẻ; nếu ta với nàng chỉ là giao tình hời hợt, gặp được thì chào hỏi là tốt rồi; nếu là mấy cái trời sinh không hợp, ta chỉ tươi cười với nàng đã là nhiều, nàng cũng chỉ chê cười, vậy không bằng bưng cái giá, thái giám cung nữ ai mà không xem đĩa rồi mới hạ đồ ăn, không được vội vàng chà đạp bản thân. Nàng cho Khang Hi một cái liếc mắt: Ta biết các nàng sớm hay muộn cũng muốn đến cáo trạng, ngài muốn mắng ta cũng được, phạt ta cũng được, tốt xấu ta đều vui sướng, mỗi ngày tươi cười với các nàng ta còn không nghẹn khuất. Trong lòng không thoải mái, sao phải miễn cưỡng xu nịnh.

Nghi Phi lời nói đến Khang Hi đáy lòng. Hắn tám tuổi đăng cơ, nhưng là cũng chịu không ít đau khổ. Ngạch nương hắn không được sủng ái, sống ở hậu cung gian nan, chịu tra tấn quá nhiều, sau đó nhi tử đăng cơ, nàng cũng không được hưởng phúc mấy ngày. Trước tám tuổi, Khang Hi ở khe hở cầu đường sống, sau tám tuổi cùng phụ chính đại thần đối lập, chịu phiên vương bắt ép, Hoàng đế làm đến vạn phần nghẹn khuất. Thái Hoàng Thái Hậu kêu hắn nhịn, cánh chim chưa cứng là lúc có thể nhịn phải nhịn, không thể nhịn cũng phải nhịn. Bởi vì này, hai người không thiếu cãi nhau. Làm chủ nhân của vạn dặm núi sông, hắn sống được so với bất kì ai đều nghẹn khuất, là đương kim thiên tử nhưng phải nghe người khác bài bố, thật buồn cười.

Khang Hi trước nay kiêu ngạo, hắn âm thầm bồi dưỡng thế lực, bắt Ngao Bái, bình định Tam phiên, diệt Minh Trịnh, đuổi đi Sa Hoàng...... Không có gì là hắn không dám làm.

Nghi hi như vậy thật tốt, so với những kẻ đầy miệng dối trá kia thì thực là cực hảo. Từ đó, Khang Hi càng thương nàng, nơi chốn giữ gìn, chẳng sợ lão Cửu mỗi ngày hồ nháo cũng không mắng nàng một câu, đối Nghi Phi có thể nói là dùng toàn bộ tâm ý.

- --------

Có Hoàng Thái Hậu, Đổng Ngạc Thất Thập nữ nhi tiến vào Tứ Bối lặc phủ làm cách cách gây nên nhiều phản ứng. Dận Chân là thực sự không cao hứng, đối Đổng Ngạc thị xuất thân hắn là vừa lòng, ngoài phúc tấn và trắc phúc tấn, tất cả thị thiếp đều xuất thân từ Hán quân kỳ, hắn bất mãn thật lâu, Đổng Ngạc thị tiến phủ có thể thoáng giảm bớt sự xấu hổ. Tâm lý của Đổng Ngạc thị có sự chênh lệch không nhỏ, làm cách cách của Tứ Bối lặc còn sohơn làm Dận Đường đích phúc tấn. Theo lí thuyết, phủ Bối lặc nên có hai cái trắc phúc tấn, Tứ Bối lặc phủ lại chỉ có Lý thị một cái trắc phúc tấn, với xuất thân của nàng, tấn vị là chuyện sớm muộn, có gì đáng lo lắng?

Lý thị xuất thân nghèo hèn, phụ thân chỉ là quan tứ phẩm, thế nhưng sau khi tân hoàng đăng cơ được phong phi; Tống thị lại càng ti tiện, nàng là nha hoàn thông phòng của Dận Chân, một đứa con trai đều không có, cũng ở Ung Chính nguyên niên phong Mậu tần; còn Cảnh thị trước khi Dận Chân đăng cơ cũng chỉ là cái cách cách, ở Ung Chính nguyên niên cũng được phong thành Dụ tần....

Đều nói nam sợ chọn sai nghề, nữ sợ gả sai chồng, lời này cũng là chính xác. Gả cho Dận Đường làm đích phúc tấn có ích lợi gì? Nói khó nghe thì còn không bằng không danh không phận đi theo tân hoàng.

Đổng Ngạc thị tâm nguyện đạt thành, nàng vui vẻ, nhưng không nghĩ tới vì việc này có bao nhiêu người chán ghét nàng. Thái Hậu là thứ nhất, Đức Phi thứ hai, Nghi Phi là thứ ba.

Nghi Phi là hận không thể xé xác nàng, nhưng Thái Hậu bổ cứu đúng lúc, chọn cho Dận Đường một phúc tấn, lúc này mới giảm bớt lửa giận trong lòng nàng. Dận Đường trạng thái cũng không khác Nghi Phi, có thể sớm nhìn rõ Đổng Ngạc thị cũng tốt, nhưng mất mặt là không thể tránh khỏi. Sau chuyện này, rất nhiều huynh đệ đều lấy hắn cùng lão Tứ ra nói giỡn. Dận Đường có thể nói là dung mạo tốt nhất trong số nhi tử của Khang Hi, vậy mà vẫn có người mắt mù không thấy, thà rằng làm một cái cách cách cũng không muốn làm hắn đích phúc tấn. Nói đến không sai biệt lắm, bọn họ còn rung đùi đắc ý tổng kết: Ai có chí nấy, ai có chí nấy a. Lời chế nhạo đến ngốc tử cũng nghe ra.

Muốn nói bọn họ còn là hảo, Phú Sát gia mới là chân chính hận Đổng Ngạc gia, không dạy được nữ nhi thì tốt nhất đừng sinh! Sinh như vậy cái tai họa mà còn nuôi lớn, sớm nên chết chìm trong bồn nước tiểu! ( >.<)

........

Bất quá đó là nói sau, trước mắt Phú Sát gia còn chưa biết việc này, huynh đệ cùng thế hệ bảy tám người vui mừng đứng chờ ở trước Thần Võ Môn, đem Bảo Châu đưa về nhà.

Phú Sát Bảo Châu nhìn qua thì một thân tiên khí, thực tế là trời sinh tính ngây thơ, đây là được cả nhà đồng tâm hiệp lực nuôi lớn. Ở Phú Sát gia, thê thiếp hòa thuận, huynh đệ tình thâm, Bảo Châu là cả nhà bảo bối, chưa thấy qua việc xấu xa, cũng không cảm thấy có gì hà khắc với nữ nhân. Chỉ cần nàng chịu một điểm nhỏ ủy khuất, ngạch nương cùng các di nương có thể đem người lột da nghiền xương, các huynh đệ biến đổi đủ loại biện pháp dỗ nàng vui vẻ, a mã càng là cái nữ nhi khống, một ngày không gặp Bảo Châu là cơm ăn không ngon, ngủ không yên giấc.

Trước khi Bảo Châu vào cung tuyển tú, người nhà nàng đã chuẩn bị tốt, hơn nữa tam thúc là Nội Vụ phủ tổng quản, nàng ở trong cung ăn tốt, uống tốt, không chịu một điểm khổ nào. Ngược lại là a mã, ngạch nương gầy một vòng, các huynh đệ nghiễm nhiên trở thành ''Vọng muội thạch", không có việc gì liền nhìn ra xa nội thành, đếm đếm ngón tay tính ngày, chỉ mong nàng sớm lạc tuyển ra cung.

Bảo Châu tính cả tuổi mụ là mười lăm, nhỏ như vậy sao có thể gả được, Phúc Sát gia chỉ mong lưu nàng đến mười tám rồi mới bàn đến kết hôn.

Vốn là không có vấn đề gì, liền bị Đổng Ngạc thị cái loại này gậy thọc cứt làm hỏng.

Lại nói, Bảo Châu là biết đến, sau khi Đổng Ngạc thị làm ra chuyện kia, Thái Hậu nương nương đã từng triệu kiến qua nàng, lời nói còn chưa rõ nhưng ý tứ đã là quá rõ ràng. Bảo Châu và những người khác trong Phú Sát gia khác nhau, nàng nghĩ gả cho ai mà không phải gả đâu, gả cho hoàng tử làm đích phúc tấn còn có thể thiếu quỳ một chút, ít nhất có thân phận cao! Cũng vì thế, nàng vô cùng cao hứng ra cung, làm cho mấy cái huynh đệ nhàn rỗi đến mốc meo mong rồi lại mong cuối cùng cũng đưa được người về nhà. Xem Bảo Châu sắc mặt, cả nhà đều cho là chuyện thành, qua tổng tuyển cử lần này, họ còn có thể lưu Bảo Châu ba bốn năm, sau đó lại tìm một cái con rể tốt gả nàng qua, ai biết ngày hôm sau liền nghênh đón sét đánh giữa trời quang.

Mã Tư Khách ở Càn Thanh Môn tiếp chỉ. Tương sự đại thần tuyên chỉ thanh âm đặc biệt vang dội: ''...Nay lấy Phú Sát thị nữ nhi làm xứng cùng hoàng Cửu tử Dận Đường vì đích phúc tấn.'' Ta tổ tông ai! ____ Mã Tư Khách trợn trắng mắt sau đó liền hôn mê bất tỉnh. Tương sự đại thần bị hắn dọa đến sửng sốt, đây vẫn là lần đầu tiên ông gặp được trường hợp này. Phú Sát gia mãn môn trọng thần, sao điểm này việc đời cũng chưa gặp qua? Này liền cao hứng đến ngất đi rồi?

Mã Tư Khách là hôn mê, nằm thẳng tắp trên đất, không thấy được đối phương biểu tình, cũng không biết hắn đang suy nghĩ gì, nếu không Càn Thanh Môn chắc chắn xảy ra huyết án. Ngươi có thể nói ta chưa hiểu sự đời, ta cũng lười cùng ngươi so đo, nhưng ngươi không thể khinh nhờn ta ái nữ chi tâm! Cái gì kêu cao hứng đến ngất đi rồi? Rõ ràng là cực bi thương như cha mẹ chết! Nhà mình dưỡng mười mấy năm nữ nhi liền bị cướp đi. Thánh nhân mắt mù! Thiên Đạo bất công!

Mã Tư Khách hôn mê khoảng mười lăm phút, hắn hốt hoảng còn mơ thấy khuê nữ nhà mình mặc áo cưới đỏ thẫm đi lấy chồng, kia mộng quá kinh khủng, quá khiến người sợ hãi. Mã Tư Khách nhanh chóng tỉnh lại, nghênh đón hắn lại là hiện thực thảm hại hơn, vô nhân đạo hơn. ''Ta nghe không rõ, ngươi lặp lại lần nữa.'' Xem hắn mặc kỳ lân bổ phục chính nhất phẩm quan phân thượng, tương sự đại thần lại tuyên một hồi, Mã Tư Khách liền cười gượng ra tiếng: ''Ngươi tìm lầm người, thánh chỉ này nhất định không phải là cho ta, ngươi chạy nhanh đi tìm nhị đệ, cách cách nhà hắn mới đúng!'' Tương sự đại thần:............Ngươi đang đùa ta sao?

Mã Tư Khách áp xuống đáy lòng bi thống, chạy nhanh đệ thẻ bài cầu kiến Khang Hi, sau khi tiến vào Nam thư phòng liền quỳ xuống. ''Hoàng Thượng! Vạn tuế gia! Ngài cần phải làm chủ cho lão thần a! Lão thần liền chỉ có một cái nữ nhi tâm can bảo bối, còn tưởng giữ nàng ở lâu mấy năm, mới riêng tới cầu ngài cái ân điển! Cái kia truyền chỉ mắt bị mù thế nhưng tìm đến thần, làm thần chạy nhanh đi tiếp chỉ! Liền a mã Cửu phúc tấn đều nhận sai, hắn còn có thể làm gì đâu?'' Khang Hi tưởng bưng tách trà uống một ngụm, nghe nói như vậy thiếu chút nữa sặc, nhịn nửa ngày mới nói: ''Chính là nhà ngươi cách cách, ái khanh chớ có lừa mình dối người.''

Mã Tư Khách trực tiếp quỳ trên mặt đất gào khóc: ''Không! Thần không tin! Hoàng Thượng ngài rõ ràng đã đáp ứng thần.....''

Xem hắn như vậy, Khang Hi liền trực tiếp sợ ngây người, còn không phải là cái khuê nữ sao? Nhà ngươi khuê nữ chắc chắn đều phải gả chồng, sao gả cho Dận Đường lại làm ngươi khóc thành như vậy? Đường đường nhất phẩm quan lớn ở Nam thư phòng khóc như cha mẹ chết! Hình ảnh này thực sự là..., mù hai mắt Hoàng đế.

Khang Hi cũng lười cùng hắn giảng đạo lí, mặt vô biểu tình phủ nhận nói: ''Ái khanh đừng vội lừa mình dối người, Phú Sát thị nữ nhi chính xứng đôi cùng Dận Đường. Lui ra đi''

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Phúc Vận Bảo Châu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook