Chương 176: Mị Sương lại đến
Nakami Mokirashi
21/04/2021
́Tử y thân ảnh hóa thành một làn sương tím, xuyên qua trận pháp Vân Khinh bố trí xuất hiện ở trong phòng.
Thấy trong căn phòng hỗn độn vết máu, người tới mày đẹp hơi nhíu nhìn về phía thân ảnh bạch y thiếu nữ trên giường.
Tựa hồ phát hiện được một hơi thở xa lạ tiến vào phòng, Hàn Băng Vô Tình vốn đang hôn mê đột nhiên mở bừng mắt. Con ngươi màu hổ phách một mảnh lạnh lẽo đến đáng sợ.
"Di? Vẫn còn ý thức đâu?" Tử y thân ảnh phát ra tiếng cười khẽ của nữ nhân.
Trong tay, nàng ta cầm một chiếc ô màu tím được mở ra che trên đầu. Cho dù đã vào phòng, nữ nhân cũng không hề muốn thu lại ô ý tứ.
Hàn Băng Vô Tình ngồi dậy, con ngươi màu hổ nhìn chằm chằm người đến, không hề có ý muốn lên tiếng. Nếu để ý, trong mắt nàng kỳ thật không hề có bóng dáng nữ tử cầm ô này.
Nữ nhân xuất hiện lúc này không ai khác chính là Mị Sương. Vì làm cho Phượng Kinh Hồng buông lỏng đề phòng nên nàng làm bộ rời đi nhưng thực chất, nàng đi rồi liền trở lại. Nàng định trước khi Phượng Kinh Hồng nâng cao cảnh giác ra tay giết chết Hàn Băng Vô Tình hoàn thành nhiệm vụ.
Lúc đến nơi này, nàng vừa gặp lúc Vân Khinh cùng Hàn Băng Vô Tình lớn tiếng với nhau. Vì thế, nàng quyết định đứng từ xa quan sát chờ cơ hội ra tay. Không ngờ, ông trời lại đứng về phía nàng, Vân Khinh một lúc sau cũng rời đi. Không những thế, nàng còn nhận thấy trên áo nàng có vết máu.
Đoán được thiếu nữ sắp trở thành Phượng Kinh Hồng tương lai vương phi xảy ra chuyện lại chính mắt nhìn thấy Hàn Băng Vô Tình lâm vào hôn mê, nàng liền nhân cơ hội tiến vào.
Chính là, điều làm Mị Sương nàng không hề nghĩ tới đó là lúc này bạch y thiếu nữ lại mở mắt nhìn nàng chằm chằm. Nàng nhất cử nhất động đều cảm thấy cặp mắt màu hổ phách kia đang không hề chớp mắt nhìn nàng chằm chằm.
Có điều, Mị Sương sau vài bước lại gần liền dừng lại, nở ra một nụ cười trào phúng :" A! Thì ra cũng chỉ là bản năng cảnh giác quá cao mà mở mắt."
Thấy thiếu nữ cũng chỉ nhìn bản thân chằm chằm mà không hề có phản ứng, Mị Sương càng khẳng định thêm suy đoán của mình.
Nàng ném chiếc ô đang cầm trên tay về phía thiếu nữ, đánh tiếc nói :"Uổng cho ngươi có một thân mĩ mạo hôm nay lại phải hương tiêu ngọc vẫn trong tay ta. Bất quá, được chết dưới Tử Ma Ô của Mị Sương ta, ngươi cũng không uống phí kiếp này."
Thấy trong căn phòng hỗn độn vết máu, người tới mày đẹp hơi nhíu nhìn về phía thân ảnh bạch y thiếu nữ trên giường.
Tựa hồ phát hiện được một hơi thở xa lạ tiến vào phòng, Hàn Băng Vô Tình vốn đang hôn mê đột nhiên mở bừng mắt. Con ngươi màu hổ phách một mảnh lạnh lẽo đến đáng sợ.
"Di? Vẫn còn ý thức đâu?" Tử y thân ảnh phát ra tiếng cười khẽ của nữ nhân.
Trong tay, nàng ta cầm một chiếc ô màu tím được mở ra che trên đầu. Cho dù đã vào phòng, nữ nhân cũng không hề muốn thu lại ô ý tứ.
Hàn Băng Vô Tình ngồi dậy, con ngươi màu hổ nhìn chằm chằm người đến, không hề có ý muốn lên tiếng. Nếu để ý, trong mắt nàng kỳ thật không hề có bóng dáng nữ tử cầm ô này.
Nữ nhân xuất hiện lúc này không ai khác chính là Mị Sương. Vì làm cho Phượng Kinh Hồng buông lỏng đề phòng nên nàng làm bộ rời đi nhưng thực chất, nàng đi rồi liền trở lại. Nàng định trước khi Phượng Kinh Hồng nâng cao cảnh giác ra tay giết chết Hàn Băng Vô Tình hoàn thành nhiệm vụ.
Lúc đến nơi này, nàng vừa gặp lúc Vân Khinh cùng Hàn Băng Vô Tình lớn tiếng với nhau. Vì thế, nàng quyết định đứng từ xa quan sát chờ cơ hội ra tay. Không ngờ, ông trời lại đứng về phía nàng, Vân Khinh một lúc sau cũng rời đi. Không những thế, nàng còn nhận thấy trên áo nàng có vết máu.
Đoán được thiếu nữ sắp trở thành Phượng Kinh Hồng tương lai vương phi xảy ra chuyện lại chính mắt nhìn thấy Hàn Băng Vô Tình lâm vào hôn mê, nàng liền nhân cơ hội tiến vào.
Chính là, điều làm Mị Sương nàng không hề nghĩ tới đó là lúc này bạch y thiếu nữ lại mở mắt nhìn nàng chằm chằm. Nàng nhất cử nhất động đều cảm thấy cặp mắt màu hổ phách kia đang không hề chớp mắt nhìn nàng chằm chằm.
Có điều, Mị Sương sau vài bước lại gần liền dừng lại, nở ra một nụ cười trào phúng :" A! Thì ra cũng chỉ là bản năng cảnh giác quá cao mà mở mắt."
Thấy thiếu nữ cũng chỉ nhìn bản thân chằm chằm mà không hề có phản ứng, Mị Sương càng khẳng định thêm suy đoán của mình.
Nàng ném chiếc ô đang cầm trên tay về phía thiếu nữ, đánh tiếc nói :"Uổng cho ngươi có một thân mĩ mạo hôm nay lại phải hương tiêu ngọc vẫn trong tay ta. Bất quá, được chết dưới Tử Ma Ô của Mị Sương ta, ngươi cũng không uống phí kiếp này."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.