Phượng Hoàng Lửa

Chương 187: Chuyện Vui!

PJH

05/11/2019

- Hai ngươi như thế từ bao giờ? - Mạc Tĩnh lên tiếng hỏi.

Bạch Vũ có chút ngượng ngùng đáp lại:

- Cũng mới đây thôi tiểu thư, từ sau khi người và thiếu gia xác định quan hệ, nô tỳ mới dám ....

Mạc Tĩnh cười, cô vò đâu Bạch Vũ, nháy mắt nói:

- Cưa đổ cả Thập Nhất, khá lắm!

Bạch Vũ cười tủm tỉm, đám Bạch Hiểu cũng vui mừng thay cho cô. Trong số mấy chị em họ, có bao nhiêu người có thể thích người khác được chứ? Khi nghe tin Bạch Vũ đã có người mình thích, điều đó.... thật sự khiến họ rất vui!

Mạc Tĩnh nhìn bọn họ vui vẻ, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm biết bao, cô mong rằng, những điều vui mừng như thế này sẽ có hằng ngày, không một ai phải hứng chịu đau khổ cả!

Ánh mắt Mạc Tĩnh bất chợt liếc ngang qua Bạch Hoa, đôi mắt cô khá buồn, tuy trên miệng vẫn nở nụ cười nhưng không mấy tươi vui.

Mạc Tĩnh nhíu mày, cô chợt nhớ ra, gần đây cô có nghe nói về chuyện của Bạch Hoa với Lãng Tang Chính, hình như giữa hai người có chuyện gì đó xảy ra....

----------...-------...----------------

Mạc Tĩnh về phòng khi trời đã chập tối, cô thay y phục đơn giản, xõa tóc xuống chải dài mượt mà.

Như nghĩ tới gì đó, Mạc Tĩnh vén hết tóc qua một bên, rồi nghiêng đầu nhìn thử, quả nhiên..... vết bớt ngay gáy cổ không còn nữa....

Từ lúc cô biến đổi ở Tây Vực đến giờ, cái bớt này cũng không còn, hệt như bị ai đó xóa đi vậy, chưa từng tồn tại.



Đổi lại mỗi khi cô biến hình, sẽ có một ngọn lửa màu đỏ cam trên trán, đôi mắt cũng chuyển màu đỏ tươi, y phục thì càng khỏi nói, đều chuyển màu cả, và xung quanh cô toàn là lửa.

Bản thân cô không kiểm soát được năng lực của mình, điều này khiến cô vô cùng phiền lòng. Cô luôn nghĩ có phải là do thân thể này cùng linh hồn cô không thống nhất, nên mới dẫn đến việc cô không điều khiển được bản thân hay không. Cô chỉ sợ..... là do một thân xác một linh hồn khác nên mới có khoảng cách.

Mạc Tĩnh đang suy nghĩ, đột nhiên cánh cửa mở ra làm cắt ngang, cô theo bản năng quay đầu lại, khi nhìn thấy Lục Mã Tự, cô cười vui vẻ, đứng dậy tiến đến chỗ hắn.

Lục Mã Tự cũng nhìn nàng, dang hai tay ôm cô vào lòng. Hai người ôm nhau một cái thật ấm áp rồi buông ra, Lục Mã Tự đóng cửa lại, Mạc Tĩnh rót một ly trà cho hắn.

Lục Mã Tự uống một hớp trà, rồi tiến về phía tủ quần áo, thay một bộ y phục khác.

Mạc Tĩnh tự rót cho mình một cốc trà, rồi ngồi đưa lưng về phía Lục Mã Tự cho đến khi hắn thay xong.

Lục Mã Tự mang một bộ đồ trắng để ngủ, hắn đi từ phía sau, ôm eo của Mạc Tĩnh, thầm thì bên tai cô:

- Hôm nay có chuyện gì mà nàng phấn khởi đến vậy?

Mạc Tĩnh dụi dụi lỗ tai mình, hơi thở làm cô có chút nhột, cô mỉm cười quay đầu nhìn hắn, đáp:

- Chàng biết không, Bạch Vũ và Lạc Thập Nhất đã xác định tình cảm rồi, hai người đó.... giờ đang là một cặp đấy!

Lục Mã Tự có chút ngạc nhiên, lên tiếng:

- Vậy sao!

Sau đó, hắn cúi người, ôm ngang Mạc Tĩnh lên. Hướng về phía giường ngủ.

Mạc Tĩnh thuận thế ôm cổ hắn, miệng vẫn cứ luyên thuyên:



- Thiếp thật sự rất vui, nhìn thấy bọn họ thành đôi như vậy, trong lòng cũng cảm thấy yên tâm. Thập Nhất cẩn thận, tỉ mỉ, Bạch Vũ lại đáng yêu, khả ái, tuy có hơi vụng về, hấp tấp một chút, nhưng mà... có Thập Nhất bù trừ bớt, cũng tốt đúng không?

Lục Mã Tự đặt Mạc Tĩnh lên giường, tùy tiện trả lời:

- Ừ hứm!

Mạc Tĩnh yên yên lặng lặng nằm lên gối, cô vẫn tiếp tục nói:

- Thiếp chỉ mong rằng đám Bạch Hiểu cũng nhanh chóng tìm người phù hợp với mình, như thế.... sẽ có rất nhiều người hạnh phúc!

Mạc Tĩnh vừa nói vừa cười, trông cô thật sự rất vui vẻ, làm Lục Mã Tự cũng cong môi sủng nịnh. Hắn vò đầu cô, nói:

- Người ta vui, sao nàng cũng vui thế?

Mạc Tĩnh nhìn hắn, trả lời:

- Đương nhiên rồi, Bạch Vũ như là.....

Những lời chưa kịp nói xong của cô đột nhiên bị đôi môi của Lục Mã Tự bao trùm, hắn nhanh chóng dùng miệng mình bịt kín đôi môi Mạc Tĩnh. Đưa lưỡi vào bên trong, khuấy đảo.

Hắn nghe cô lải nhải chuyện của người khác đủ rồi, bây giờ, khoảnh khắc này.... nên là chuyện của hai người bọn họ mới đúng!

Mạc Tĩnh không biết mình đã trải qua một đêm như thế nào, chỉ là..... cô không còn nghĩ được gì vào thời khắc ấy nữa. Chuyện của Bạch Vũ hay Bạch Hiểu... chẳng còn nằm trong đầu cô nữa...

Bên ngoài gió xuân buổi tối thổi đìu hiu, bên trong phòng, một mảnh tình xuân như ý.....

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phượng Hoàng Lửa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook