Phượng Hoàng Lửa

Chương 309: Cuộc Gặp Gỡ Sau 300000 Năm!

PJH

16/11/2019

Chu Cẩm ngồi trong lồng khí, cơ thể đều bị giam giữ bởi phép thuật, đầu chôn giữa hai chân, không dám ngóc lên.

Giờ khắc này, cô cảm thấy vô cùng sợ hãi. Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?

Cô gặp nhiều người kỳ quái, nói những lời kỳ quái, còn bị bắt nhốt nữa..... cô không thích thế này, cũng không muốn như thế này....

Đột nhiên, có tiếng bước chân truyền đến, Chu Cẩm theo đà ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy một người đàn ông.

Chính là... người lúc nãy đã bắt cô tới đây!

Một nỗi sợ không tên hiện ra trong lòng Chu Cẩm, cô vô thức nhích người lùi về phía sau, ánh mắt đề phòng, lên tiếng hỏi:

- Ngươi là ai?

Aesclepius mỉm cười, nhìn Chu Cẩm như con cún nhỏ bị hoảng sợ, cảm thấy sảng khoái, đáp:

- Đây mà là Phượng Hoàng đời cuối cùng hay sao, thật thảm hại!

Chu Cẩm nhíu mày, theo bản năng lên tiếng:

- Phượng Hoàng gì chứ, ta tên là Chu Cẩm! Ngươi bắt nhầm người rồi!



Aesclepius nghe vậy thì nhướng mày, hắn nhìn Chu Cẩm một lúc lâu, rồi nói;

- Chân thân của ngươi đâu? Tại sao ta không thể thấy nó?

Một trong những đặc tính của Aesclepius chính là khả năng nhìn thấy được chân thân của tiên nhân, hắn có chút giống người Nhân tộc, nhưng người Nhân tộc là tạo ra nhãn thuật để thấy, còn Aesclepius hắn bẩm sinh đã có thể nhìn thấy chân thân của tiên nhân rồi!

Chu Cẩm lắc đầu;

- Ta không biết chân thân là cái gì cả! Ngươi bắt nhầm người rồi, mau thả ta ra!!!

Aesclepius nhìn Chu Cẩm cứ luyên thuyên kêu hắn "thả ra, thả ra", giọng nói lại lớn khiến hắn chói tai vô cùng.

Aesclepius gầm lên:

- Ngươi im miệng!

Vô thức Chu Cẩm ngậm miệng lại, tay chân thì run loạn cả lên, người này.... sao lại đáng sợ vậy chứ!!!

Aesclepius cúi đầu xuống nhìn con rắn, nói;

- Ophi, ngươi tìm được năng lượng phép thuật từ người cô ta không?



Con rắn dùng ánh mắt trắng của mình nhìn vào Chu Cẩm, đột nhiên mắt nó chuyển thành màu đỏ, khiến cô giật mình.

Sau một hồi nhìn kĩ, con rắn nhắm mắt lại, lúc mở mắt ra, đã trở về là màu trắng, nó ngước mặt nhìn Aesclepius, lắc đầu.

Aesclepius nhíu mày, Ophi không tìm được năng lượng phép thuật trên người cô ta sao?

Sao có thể chứ?

Nghĩ nghĩ, Aesclepius đi tới gần Chu Cẩm, hắn đưa một tay nắm lấy tay cô, khiến Chu Cẩm sợ hãi.

Sau khi nhìn ra được gì đó, Aesclepius thả tay Chu Cẩm ra, nhìn cô mỉm cười nói;

- Thì ra ngươi đã bị khóa kí ức rồi! Ngươi bây giờ chỉ là một con người không có chân thân cũng phải! Nhưng mà..... thú vị thật đấy! Không ngờ.... ngươi lại là hậu duệ của con gái Phượng Tịnh Y!

Chu Cẩm nhíu mày nhìn Aesclepius, vẫn tiếp tục hỏi mấy câu ngây ngô, khó hiểu:

- Ngươi nói gì vậy, cái gì mà hậu duệ ở đây?

Aesclepius cười nhếch môi;

- 300000 năm rồi, ta mới gặp được một con Phượng Hoàng đuôi đỏ, không những thế lại là con non sinh trưởng ở thế giới loài người, thú vị, thú vị thật!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phượng Hoàng Lửa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook