Chương 446: Điều Đáng Ngờ!
PJH
27/11/2019
Diệp Mặc đợi Chu Cẩm ngủ say rồi mới đứng dậy đi ra khỏi phòng, anh đi dọc theo hành lang thì thấy nhóm
người Hướng Hàm đang đứng đợi.
Thấy thân thể anh đi từ xa, đám người đã nhanh chóng đi đến, lên tiếng hỏi:
- Diệp tổng, chuyện lúc nãy anh nói là sao? Ý anh có phải là Giang Bách Thần cũng bị phản phệ sức mạnh tương tự không?
Diệp Mặc liếc nhìn xung quanh, có một vài người hầu qua lại nên đám người Hướng Hàm đã phải thay đổi cách xưng hô, nghĩ nghĩ, anh liền đáp:
- Vào phòng tôi rồi nói tiếp!
Dứt lời, Diệp Mặc xoay người rời đi. Đám người Hướng Hàm nhìn nhau rồi cũng đi theo sau.
Vào trong phòng, sau khi xác nhận không có ai khả nghi lởn vởn xung quanh nữa, Hướng Hàm mới đóng kín cửa lại, rồi ngồi vào ghế.
Diệp Mặc ngồi ở ghế giữa, anh thẳng lưng, lên tiếng:
- Sau khi Chu Cẩm bị phản phệ sức mạnh, tôi đã triệu hồi thần hộ vệ Zeus, có hỏi qua 1 chút về tình trạng của cô ấy. Sau đó, tôi mới biết, một khi lời hứa bị phá vỡ, có nghĩa là mối liên kết giữa họ đã không còn, nếu như thật sự bị sức mạnh đó đánh thì cả 2 bên đều phải chịu hậu quả tương tự.
Triết Như liếc mắt, cô nghiêng đầu đặt ra 1 câu nghi vấn:
- Vậy có nghĩa là Giang Bách Thần cũng bị phản chiêu? Nhưng hắn ta là người đã để Medusa nhập vào cơ thể mình mà? Nếu như biết sẽ bị phản chiêu, không lẽ bà ta cố ý ư?
Hướng Hàm nghe xong, liền lắc đầu đáp:
- Cái này thì chưa chắc, vốn dĩ lúc đó Medusa là tránh đòn đánh của tiểu thư mới tự ý nhập vào thân xác Giang Bách Thần, nếu như nói hắn ta tự nguyện thì là không đúng.
- Hơn nữa, Giang Bách Thần bảo vệ linh hồn bà ta, vì sao bà ta lại muốn hắn gặp nguy hiểm chứ?
Diệp Mặc gật đầu, đồng ý với quan điểm của Hướng Hàm, nói:
- Tôi cũng nghĩ như vậy, có lẽ lúc đó Medusa muốn thoát nên vô tình nhập vào người Giang Bách Thần thôi, có lẽ bà ta cũng không ngờ sẽ bị lời thề cổ xưa đánh ngược lại.
Hạch Hiền bên cạnh chớp mắt, lên tiếng:
- Nhưng có 1 điều chúng ta có thể chắc chắn, chính là Giang Bách Thần đã bị thương rồi, và cũng có thể hắn cũng bị mất năng lực như tiểu thư!
Lần này, Diệp Mặc lại phản đối:
- Không. Tuy là hai bên đều bị phản chiêu thức nhưng không nhất thiết là Giang Bách Thần cũng bị mất năng lực như Chu Cẩm. Tôi nghĩ hắn ta không bị nặng đến vậy!
Tử Hân nghe một hồi, theo tư duy của mình liền hỏi:
- Nhưng tôi nghĩ hoài cũng không ra, vì sao Giang Bách Thần lại đưa Medusa đến thế giới này chứ? Thậm chí còn bảo vệ bà ta không tiếc tính mạng? Hắn rốt cuộc có mục đích gì?
Diệp Mặc mím môi, trọng tâm chính là đây, anh cũng không biết, hắn có mục đích gì nữa.
Cả Giang Bách Thần và Medusa đều có hành tung quá bí ẩn, khiến người ngoài không biết họ muốn làm gì cả, vậy nên.... thật sự là khó đoán!
Đúng lúc này, đột nhiên Hạch Hiền nhíu mày, cô bật dậy từ trên ghế, bất chợt hỏi:
- Khoan đã, hôm nay là ngày mấy rồi?
Thấy thân thể anh đi từ xa, đám người đã nhanh chóng đi đến, lên tiếng hỏi:
- Diệp tổng, chuyện lúc nãy anh nói là sao? Ý anh có phải là Giang Bách Thần cũng bị phản phệ sức mạnh tương tự không?
Diệp Mặc liếc nhìn xung quanh, có một vài người hầu qua lại nên đám người Hướng Hàm đã phải thay đổi cách xưng hô, nghĩ nghĩ, anh liền đáp:
- Vào phòng tôi rồi nói tiếp!
Dứt lời, Diệp Mặc xoay người rời đi. Đám người Hướng Hàm nhìn nhau rồi cũng đi theo sau.
Vào trong phòng, sau khi xác nhận không có ai khả nghi lởn vởn xung quanh nữa, Hướng Hàm mới đóng kín cửa lại, rồi ngồi vào ghế.
Diệp Mặc ngồi ở ghế giữa, anh thẳng lưng, lên tiếng:
- Sau khi Chu Cẩm bị phản phệ sức mạnh, tôi đã triệu hồi thần hộ vệ Zeus, có hỏi qua 1 chút về tình trạng của cô ấy. Sau đó, tôi mới biết, một khi lời hứa bị phá vỡ, có nghĩa là mối liên kết giữa họ đã không còn, nếu như thật sự bị sức mạnh đó đánh thì cả 2 bên đều phải chịu hậu quả tương tự.
Triết Như liếc mắt, cô nghiêng đầu đặt ra 1 câu nghi vấn:
- Vậy có nghĩa là Giang Bách Thần cũng bị phản chiêu? Nhưng hắn ta là người đã để Medusa nhập vào cơ thể mình mà? Nếu như biết sẽ bị phản chiêu, không lẽ bà ta cố ý ư?
Hướng Hàm nghe xong, liền lắc đầu đáp:
- Cái này thì chưa chắc, vốn dĩ lúc đó Medusa là tránh đòn đánh của tiểu thư mới tự ý nhập vào thân xác Giang Bách Thần, nếu như nói hắn ta tự nguyện thì là không đúng.
- Hơn nữa, Giang Bách Thần bảo vệ linh hồn bà ta, vì sao bà ta lại muốn hắn gặp nguy hiểm chứ?
Diệp Mặc gật đầu, đồng ý với quan điểm của Hướng Hàm, nói:
- Tôi cũng nghĩ như vậy, có lẽ lúc đó Medusa muốn thoát nên vô tình nhập vào người Giang Bách Thần thôi, có lẽ bà ta cũng không ngờ sẽ bị lời thề cổ xưa đánh ngược lại.
Hạch Hiền bên cạnh chớp mắt, lên tiếng:
- Nhưng có 1 điều chúng ta có thể chắc chắn, chính là Giang Bách Thần đã bị thương rồi, và cũng có thể hắn cũng bị mất năng lực như tiểu thư!
Lần này, Diệp Mặc lại phản đối:
- Không. Tuy là hai bên đều bị phản chiêu thức nhưng không nhất thiết là Giang Bách Thần cũng bị mất năng lực như Chu Cẩm. Tôi nghĩ hắn ta không bị nặng đến vậy!
Tử Hân nghe một hồi, theo tư duy của mình liền hỏi:
- Nhưng tôi nghĩ hoài cũng không ra, vì sao Giang Bách Thần lại đưa Medusa đến thế giới này chứ? Thậm chí còn bảo vệ bà ta không tiếc tính mạng? Hắn rốt cuộc có mục đích gì?
Diệp Mặc mím môi, trọng tâm chính là đây, anh cũng không biết, hắn có mục đích gì nữa.
Cả Giang Bách Thần và Medusa đều có hành tung quá bí ẩn, khiến người ngoài không biết họ muốn làm gì cả, vậy nên.... thật sự là khó đoán!
Đúng lúc này, đột nhiên Hạch Hiền nhíu mày, cô bật dậy từ trên ghế, bất chợt hỏi:
- Khoan đã, hôm nay là ngày mấy rồi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.