Chương 359: Hạch Hiền Xuống!
PJH
19/11/2019
Hạch Hiền biến đi một lúc, sau đó liền quay lại, nhưng lần này bà
ấy đem theo một người đàn ông tóc màu trắng nữa.
Bà nhìn người đó, nói:
- Phương chủ, dòng thời gian rốt cuộc bị gì vậy?
Người đứng bên cạnh Hạch Hiền lúc này tên là Băng Tức, là phương chủ đời thứ 121 của Băng tộc, vừa được nhiệm khoảng 100 năm trước.
Băng Tức nhìn vào hành lang thời gian, chỉ số vô cùng hỗn loạn, ông hơi cau mày, hỏi:
- Bị như vậy từ khi nào?
Hạch Hiền nghe hỏi liền lắc đầu:
- Tôi không biết, khi đến xem thì dòng thời gian đã thành như vậy rồi!
Băng Tức vung tay, hành lang thời gian liền khép lại, sau đó mở ra một lần nữa, nhưng nó vẫn hồn loạn không ngừng.
Ông nhíu chặt mày, lên tiếng:
- Chúng ta không sửa được, mau đi liên lạc với bên Nhân tộc đi!
Hạch Hiền nhìn ông, nói:
- Lúc nãy tôi đã liên lạc rồi, người bên đó sẽ qua đây ngay! Phương chủ, ngài ở đây đợi đi, tôi xuống nhân gian một chuyện, sợ là có điều gì đó kì lạ xảy ra rồi!
Nói xong, Hạch Hiền liền xoay người muốn đi, sự vội vàng và lo lắng hiện lên trên mặt rất nhiều.
Đột nhiên Băng Tức cầm lấy cánh tay cô, lên tiếng:
- Con đừng làm bậy, chưa biết được chuyện gì, lúc này xuống đó khá nguy hiểm đấy!
Hạch Hiền nhíu mày quay lại nhìn ông, nhướng mi nói:
- Ch.... Phương chủ, tôi là một trong những người có trách nhiệm canh gác dòng thời gian ở khu vực Trung Hoa cổ đại, bây giờ tôi xuống dưới đó, dù biết không thể làm gì, nhưng mà.... tôi thà là tự mình tìm hiểu còn tốt hơn là đứng ở đây lo lắng nhìn xuống vô ích.
Nói rồi, bà giật tay ra khỏi người Băng Tức, chạy vụt đi.
Băng Tức nhìn theo, khuôn mặt có chút khó chịu, mím môi không nói.....
Hạch Hiền xuống dưới nhân gian, bà đi một vòng quanh núi Thanh Sơn nhưng không phát hiện gì, liền bay ngang qua chỗ nhà Hàn Mạc Tĩnh.
Nhìn phái dưới vẫn ổn, bà nhíu mày.. Chuyện này là sao? Dưới đây vẫn ổn mà? Có chuyện gì đâu chứ?
Nhìn nghiêng qua lại, vẫn cảm thấy rất ổn, Hạch Hiền cắn răng, quay đầu bay qua chỗ khác tìm kiếm.
Nhưng lúc này, đột nhiên một ý nghĩ vụt lên, Hạch Hiền liền xoay người hướng Tây Vực bay đến.
Ngay giữa sa mạc, Hạch Hiền nhìn thấy một người đàn ông mang áo choàng màu đen, đang đứng trước cửa một hang động.
Hạch Hiền nhướng mày nhìn thử.... liền bất ngờ.
Bà nhận ra hang động đó, chính là nơi để quan tài cổ chứa xác của Medusa mà!
Bà nhìn người đó, nói:
- Phương chủ, dòng thời gian rốt cuộc bị gì vậy?
Người đứng bên cạnh Hạch Hiền lúc này tên là Băng Tức, là phương chủ đời thứ 121 của Băng tộc, vừa được nhiệm khoảng 100 năm trước.
Băng Tức nhìn vào hành lang thời gian, chỉ số vô cùng hỗn loạn, ông hơi cau mày, hỏi:
- Bị như vậy từ khi nào?
Hạch Hiền nghe hỏi liền lắc đầu:
- Tôi không biết, khi đến xem thì dòng thời gian đã thành như vậy rồi!
Băng Tức vung tay, hành lang thời gian liền khép lại, sau đó mở ra một lần nữa, nhưng nó vẫn hồn loạn không ngừng.
Ông nhíu chặt mày, lên tiếng:
- Chúng ta không sửa được, mau đi liên lạc với bên Nhân tộc đi!
Hạch Hiền nhìn ông, nói:
- Lúc nãy tôi đã liên lạc rồi, người bên đó sẽ qua đây ngay! Phương chủ, ngài ở đây đợi đi, tôi xuống nhân gian một chuyện, sợ là có điều gì đó kì lạ xảy ra rồi!
Nói xong, Hạch Hiền liền xoay người muốn đi, sự vội vàng và lo lắng hiện lên trên mặt rất nhiều.
Đột nhiên Băng Tức cầm lấy cánh tay cô, lên tiếng:
- Con đừng làm bậy, chưa biết được chuyện gì, lúc này xuống đó khá nguy hiểm đấy!
Hạch Hiền nhíu mày quay lại nhìn ông, nhướng mi nói:
- Ch.... Phương chủ, tôi là một trong những người có trách nhiệm canh gác dòng thời gian ở khu vực Trung Hoa cổ đại, bây giờ tôi xuống dưới đó, dù biết không thể làm gì, nhưng mà.... tôi thà là tự mình tìm hiểu còn tốt hơn là đứng ở đây lo lắng nhìn xuống vô ích.
Nói rồi, bà giật tay ra khỏi người Băng Tức, chạy vụt đi.
Băng Tức nhìn theo, khuôn mặt có chút khó chịu, mím môi không nói.....
Hạch Hiền xuống dưới nhân gian, bà đi một vòng quanh núi Thanh Sơn nhưng không phát hiện gì, liền bay ngang qua chỗ nhà Hàn Mạc Tĩnh.
Nhìn phái dưới vẫn ổn, bà nhíu mày.. Chuyện này là sao? Dưới đây vẫn ổn mà? Có chuyện gì đâu chứ?
Nhìn nghiêng qua lại, vẫn cảm thấy rất ổn, Hạch Hiền cắn răng, quay đầu bay qua chỗ khác tìm kiếm.
Nhưng lúc này, đột nhiên một ý nghĩ vụt lên, Hạch Hiền liền xoay người hướng Tây Vực bay đến.
Ngay giữa sa mạc, Hạch Hiền nhìn thấy một người đàn ông mang áo choàng màu đen, đang đứng trước cửa một hang động.
Hạch Hiền nhướng mày nhìn thử.... liền bất ngờ.
Bà nhận ra hang động đó, chính là nơi để quan tài cổ chứa xác của Medusa mà!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.