Chương 180: Hàn Mạc Chính Đến!
PJH
05/11/2019
Hạch Hiền gật đầu, trả lời:
- Chính xác! Các đá hộ vệ có khả năng liên kết với chòm sao chủ nhân của mình! Thế nên nếu như ngươi có thể sử dụng chúng thì thời gian tìm các chòm sao hộ vệ sẽ được rút ngắn đáng kể đấy!
Mạc Tĩnh cười, theo bản năng hỏi:
- Vậy bà có biết cách sử dụng chúng không?
Hạch Hiền chớp chớp mắt, trả lời:
- Không biết!
Mạc Tĩnh chớp chớp mắt theo, nói:
- Ta cũng không biết!! ......... Vậy ngươi kể làm gì hả!!!!!!!!!!! - Mạc Tĩnh hét vào mặt của Hạch Hiền một câu thật lớn.
"...."
Chời mé, nói như rồng đến lúc bảo biết cách sử dụng không thì nói không biết!
Vậy nói làm chi cho cô hóng vậy!!
Nói mà không suy nghĩ gì hết! Mé, làm cô tin vào lời nói của bả như thiệt vậy đó!
Hạch Hiền bị Mạc Tĩnh chửi té tát, bà bặm môi, lên tiếng:
- Thế ngươi còn cách nào nhanh hơn à? Có mấy viên đá này còn đỡ hơn không có!
Mạc Tĩnh lấy quyển sách mình mới đọc qua, nói:
- Ai bảo ta không có, nhìn đây nè!
Mạc Tĩnh chỉ vào những dòng chữ được viết trên cuốn sách nhỏ, Hạch Hiền ngiêng đầu nhìn qua, thật sự...... đoạn này là ghi chép về cách nhận diện các chòm sao hộ vệ!
Chời mé, cái số con này, đúng hên luôn!!!! Ăn cái gì mà vừa tìm được đá hộ vệ vừa tìm được cách nhận diện chòm sao luôn chứ!
Một mũi tên bay cà lơ cà lất đột nhiên trúng hai con chim béo bở!!!!
Có phải thần may mắn nhập không vậy?
Đang đúng lúc hai người giằng co đối mắt qua lại, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Mạc Tĩnh quay đầu, cô nhướng miệng lên tiếng:
- Ai?
Bạch Vũ bên ngoài nói vọng vào:
- Tiểu thư, là nô tỳ!
Nghe tiếng của Bạch Vũ, Mạc Tĩnh hỏi:
- Có chuyện gì?
Bạch Vũ vẫn không mở cửa, cô đứng nói vào bên trong:
- A Trúc truyền tin đến từ phủ chính, lão gia đã đến phủ rồi, nói là có chuyện muốn gặp người!
Mạc Tĩnh buông đôi tay đang cầm sách ra, cô có chút bất ngờ, quay hẳn người lại, nói:
- Ông ta còn đến đây làm gì? Được rồi! Ngươi ra trước đi, ta sẽ đến ngay!
- Vâng, tiểu thư! - Bạch Vũ tuân lệnh liền rời đi.
Hạch Hiền nhìn cô, thấy ánh mắt cô là lạ, liền hỏi:
- Phụ thân ngươi đến sao?
Mạc Tĩnh quay lại, cô đóng tập sách để lên bàn, không nhìn Hạch Hiền, trả lời:
- Từng là như vậy!
Sau đó, cô đi đến mở cửa bước ra ngoài, để lại Hạch Hiền đơ mặt đứng đó.
Từng?? Là sao?
Chẳng nhẽ bà nói sai gì rồi???
- Chính xác! Các đá hộ vệ có khả năng liên kết với chòm sao chủ nhân của mình! Thế nên nếu như ngươi có thể sử dụng chúng thì thời gian tìm các chòm sao hộ vệ sẽ được rút ngắn đáng kể đấy!
Mạc Tĩnh cười, theo bản năng hỏi:
- Vậy bà có biết cách sử dụng chúng không?
Hạch Hiền chớp chớp mắt, trả lời:
- Không biết!
Mạc Tĩnh chớp chớp mắt theo, nói:
- Ta cũng không biết!! ......... Vậy ngươi kể làm gì hả!!!!!!!!!!! - Mạc Tĩnh hét vào mặt của Hạch Hiền một câu thật lớn.
"...."
Chời mé, nói như rồng đến lúc bảo biết cách sử dụng không thì nói không biết!
Vậy nói làm chi cho cô hóng vậy!!
Nói mà không suy nghĩ gì hết! Mé, làm cô tin vào lời nói của bả như thiệt vậy đó!
Hạch Hiền bị Mạc Tĩnh chửi té tát, bà bặm môi, lên tiếng:
- Thế ngươi còn cách nào nhanh hơn à? Có mấy viên đá này còn đỡ hơn không có!
Mạc Tĩnh lấy quyển sách mình mới đọc qua, nói:
- Ai bảo ta không có, nhìn đây nè!
Mạc Tĩnh chỉ vào những dòng chữ được viết trên cuốn sách nhỏ, Hạch Hiền ngiêng đầu nhìn qua, thật sự...... đoạn này là ghi chép về cách nhận diện các chòm sao hộ vệ!
Chời mé, cái số con này, đúng hên luôn!!!! Ăn cái gì mà vừa tìm được đá hộ vệ vừa tìm được cách nhận diện chòm sao luôn chứ!
Một mũi tên bay cà lơ cà lất đột nhiên trúng hai con chim béo bở!!!!
Có phải thần may mắn nhập không vậy?
Đang đúng lúc hai người giằng co đối mắt qua lại, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Mạc Tĩnh quay đầu, cô nhướng miệng lên tiếng:
- Ai?
Bạch Vũ bên ngoài nói vọng vào:
- Tiểu thư, là nô tỳ!
Nghe tiếng của Bạch Vũ, Mạc Tĩnh hỏi:
- Có chuyện gì?
Bạch Vũ vẫn không mở cửa, cô đứng nói vào bên trong:
- A Trúc truyền tin đến từ phủ chính, lão gia đã đến phủ rồi, nói là có chuyện muốn gặp người!
Mạc Tĩnh buông đôi tay đang cầm sách ra, cô có chút bất ngờ, quay hẳn người lại, nói:
- Ông ta còn đến đây làm gì? Được rồi! Ngươi ra trước đi, ta sẽ đến ngay!
- Vâng, tiểu thư! - Bạch Vũ tuân lệnh liền rời đi.
Hạch Hiền nhìn cô, thấy ánh mắt cô là lạ, liền hỏi:
- Phụ thân ngươi đến sao?
Mạc Tĩnh quay lại, cô đóng tập sách để lên bàn, không nhìn Hạch Hiền, trả lời:
- Từng là như vậy!
Sau đó, cô đi đến mở cửa bước ra ngoài, để lại Hạch Hiền đơ mặt đứng đó.
Từng?? Là sao?
Chẳng nhẽ bà nói sai gì rồi???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.