Chương 356: Kỳ Lạ!
PJH
19/11/2019
Lý Huyên không hiểu nổi, tại sao Diệp ca ca của cô lại trở nên như
vậy, hoàn toàn không nhận ra cô là ai, đã thế, còn....
còn.....
Càng nghĩ, Lý Huyên càng tức giận, chỉ thẳng tay vào mặt Chu Cẩm, hét:
- Là do cô đúng không? Cô đã làm gì với Diệp Mặc ca ca đến nỗi anh ấy không nhận ra tôi là ai, là cô đã làm gì đó, đúng không?
Chu Cẩm nực cười, cô nhếch môi lên tiếng:
- Này, Lý tiểu thư, cô có bị bệnh không? Chuyện này liên quan quái gì đến tôi mà nói do tôi làm? Là cô thấy tôi làm gì, hay là cô thấy tôi nói gì? Hả?
Lý Huyên nổi giận, cô ta không giữ hình tượng nữa, trực tiếp nói lớn:
- Chắc chắn là cô rồi, chính là do cô nên anh Diệp Mặc mới không nhận ra tôi! Cô là đồ vô sỉ, đã dụ dỗ người của tôi, còn dám làm anh ấy không nhận ra tôi!!!
Mấy câu chửi mắng, Chu Cẩm nghe thế nào cũng thấy bình thường, nhưng điểm mấu chốt trong câu vừa rồi chính là 3 chữ "người của tôi", đó mới là điểm làm Chu Cẩm nhăn mày.
- Lý tiểu thư, tôi đã nói rồi, Diệp Mặc là chồng của tôi, lúc tôi và anh ấy yêu nhau không có sự xuất hiện của người nào cả, đặc biệt là người như cô, thế nên, tôi là quang minh chính đại yêu anh ấy, chứ không phải dụ dỗ! Cô đừng ăn nói hàm hồ! Tôi có thể kiện cô tội phỉ báng đấy! - Chu Cẩm đanh thép lên tiếng.
Lý Huyên bây giờ đã mất bình tĩnh, cô ta chẳng còn sợ gì cả, xông về phía Chu Cẩm nói:
- Đồ tiện nhân, cô đã ngủ với bao nhiều người rồi mà còn dám muốn Diệp Mặc ca ca của tôi, cô là đồ hạ tiện, dơ bẩn, đừng hòng cướp người của tôi!!!!!!
Nói rồi, Lý Huyên lao lên giơ tay về phía Chu Cẩm muốn tát cô, Chu Cẩm nhẹ nhàng dùng tay chặn lại, lạnh lùng lên tiếng:
- Lý Huyên!!! Cô đừng quá đáng, nếu như cô dám xúc phạm tôi thêm một lần nữa, thì đừng trách tôi!
Lý Huyên vùng vẫy, ánh mắt chợt nổi đầy huyết đỏ, vô cùng ghê sợ, mắt cô ta hiện lên tia máu nhìn Chu Cẩm mà hét lên:
- Đồ tiện nhân, tránh xa Diệp Mặc ca ca của tôi ra!!!!!!!!!!!!!!!
Chu Cẩm nhanh chóng nắm bắt được có điểm kỳ lạ, cô nhìn ánh mắt Lý Huyên mà nhíu mày, bên trong có....
Ngay lúc tưởng chừng như Lý Huyên sẽ nổi điên làm một việc gì đó, thì đột nhiên, người cô ta run lên một cái, sau đó.... ngã xuống ngất đi.....
Càng nghĩ, Lý Huyên càng tức giận, chỉ thẳng tay vào mặt Chu Cẩm, hét:
- Là do cô đúng không? Cô đã làm gì với Diệp Mặc ca ca đến nỗi anh ấy không nhận ra tôi là ai, là cô đã làm gì đó, đúng không?
Chu Cẩm nực cười, cô nhếch môi lên tiếng:
- Này, Lý tiểu thư, cô có bị bệnh không? Chuyện này liên quan quái gì đến tôi mà nói do tôi làm? Là cô thấy tôi làm gì, hay là cô thấy tôi nói gì? Hả?
Lý Huyên nổi giận, cô ta không giữ hình tượng nữa, trực tiếp nói lớn:
- Chắc chắn là cô rồi, chính là do cô nên anh Diệp Mặc mới không nhận ra tôi! Cô là đồ vô sỉ, đã dụ dỗ người của tôi, còn dám làm anh ấy không nhận ra tôi!!!
Mấy câu chửi mắng, Chu Cẩm nghe thế nào cũng thấy bình thường, nhưng điểm mấu chốt trong câu vừa rồi chính là 3 chữ "người của tôi", đó mới là điểm làm Chu Cẩm nhăn mày.
- Lý tiểu thư, tôi đã nói rồi, Diệp Mặc là chồng của tôi, lúc tôi và anh ấy yêu nhau không có sự xuất hiện của người nào cả, đặc biệt là người như cô, thế nên, tôi là quang minh chính đại yêu anh ấy, chứ không phải dụ dỗ! Cô đừng ăn nói hàm hồ! Tôi có thể kiện cô tội phỉ báng đấy! - Chu Cẩm đanh thép lên tiếng.
Lý Huyên bây giờ đã mất bình tĩnh, cô ta chẳng còn sợ gì cả, xông về phía Chu Cẩm nói:
- Đồ tiện nhân, cô đã ngủ với bao nhiều người rồi mà còn dám muốn Diệp Mặc ca ca của tôi, cô là đồ hạ tiện, dơ bẩn, đừng hòng cướp người của tôi!!!!!!
Nói rồi, Lý Huyên lao lên giơ tay về phía Chu Cẩm muốn tát cô, Chu Cẩm nhẹ nhàng dùng tay chặn lại, lạnh lùng lên tiếng:
- Lý Huyên!!! Cô đừng quá đáng, nếu như cô dám xúc phạm tôi thêm một lần nữa, thì đừng trách tôi!
Lý Huyên vùng vẫy, ánh mắt chợt nổi đầy huyết đỏ, vô cùng ghê sợ, mắt cô ta hiện lên tia máu nhìn Chu Cẩm mà hét lên:
- Đồ tiện nhân, tránh xa Diệp Mặc ca ca của tôi ra!!!!!!!!!!!!!!!
Chu Cẩm nhanh chóng nắm bắt được có điểm kỳ lạ, cô nhìn ánh mắt Lý Huyên mà nhíu mày, bên trong có....
Ngay lúc tưởng chừng như Lý Huyên sẽ nổi điên làm một việc gì đó, thì đột nhiên, người cô ta run lên một cái, sau đó.... ngã xuống ngất đi.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.