Chương 5: Ký Ức (2)
PJH
08/10/2019
Cảm giác sau khi đọc xong...
"..."
"..."
"..."
Hoàn toàn ba chấm mà....
Cái bối cảnh chẳng thể tệ hơn -.-
Muốn chửi thề lần thứ n cho tâm tình tốt hơn được không? Ây da, đau lòng quá mà ~~ Chu Cẩm ngửa đầu lên trời, ai oán than:
- Thương thay thân phận đàn bà mà ~~
Đang hoàn toàn chìm đắm trong sự đau khổ, đáng thương cùa bản thân, bỗng cửa phòng cô được mở ra, do chưa thích ứng được với ánh sáng bất ngờ, Chu Cẩm đưa tay lên mặt che 1 chút. Rồi nghe thấy tiếng nói:
- Đại tiểu thư? - Tiếng nói rất dè dặt vang lên
- Ai thế? - Chu Cẩm dò hỏi.
Nghe được tiếng cô, tỳ nữ nhanh chóng chạy vào, khép cửa, toan đến bên giường, khóc lóc nói:
- Tiểu thư, người không sao rồi, người làm cho nô tỳ sợ quá.
Nhìn người con gái khóc như " hoa lê đái vũ" này, Chu Cẩm mới hơi suy nghĩ 1 chút, liền tìm ra tên cô ấy là Lệ Anh- là nô tỳ đi theo cô từ nhỏ đến lớn, cũng là người yêu thương và thân cận với cô nhất trong ngôi nhà này.
Chu Cẩm có chút thương tiếc và biết ơn nhìn cô gái nhỏ này, cô đã thành ra như vậy, vậy mà cô ấy vẫn lo lắng cho cô, 1 tỳ nữ lại có phẩm chất đáng quý như vậy, không giống 1 số người- thân phận cao sang mà bên trong thối rửa mục nát..
- Được rồi, ta có sao đâu, chỉ hơi đau 1 chút thôi. Ta đã chết đâu mà khóc vậy!
- Huhu. Chưa chết nhưng cũng suýt chết rồi, hôm qua nô tỳ thấy người bị đánh 200 roi, thấy người ngất đi mấy lần mà dội nước mãi không tỉnh, người bên Nhị tiểu thư mới cho người về đây, nô tỳ tưởng người chết thật rồi, huhu, chết nửa cái mạng chứ chẳng chơi huhuhu - Lệ Anh càng khóc càng thảm, như cô chết thật rồi vậy.
"..."
Nửa cái mạng?
Chết hết cái mạng rồi được không?
Haizzz, quả thật là không biết thương người mà, 200 roi thời này nam nhân còn chưa chịu được, huống gì 1 nữ nhân mong manh yếu đuối như ta lại bị hẳn 200 roi chứ? Mà khoan đã? Lệ Anh nói ai đánh nhỉ? Nhị tiểu thư? Hàn Mạc Na?
- Chờ 1 chút! Em nói Hàn Mạc Na đánh chị?
- Đúng vậy tiểu thư, là nàng ấy đánh tiểu thư!
- Trực tiếp?
- Là nàng ấy sai mama Lý đánh tiểu thư! huhu
"..."
Loạn rồi loạn rồi!! Chu Cẩm tự đánh ngực mình!! Loạn rồi loạn rồi! Bây giờ cô không có địa vị tới mức 1 mama cũng dám đánh cô.
Huhu lần thứ 2 tự mặc niệm cho mình.
"..."
"..."
"..."
Hoàn toàn ba chấm mà....
Cái bối cảnh chẳng thể tệ hơn -.-
Muốn chửi thề lần thứ n cho tâm tình tốt hơn được không? Ây da, đau lòng quá mà ~~ Chu Cẩm ngửa đầu lên trời, ai oán than:
- Thương thay thân phận đàn bà mà ~~
Đang hoàn toàn chìm đắm trong sự đau khổ, đáng thương cùa bản thân, bỗng cửa phòng cô được mở ra, do chưa thích ứng được với ánh sáng bất ngờ, Chu Cẩm đưa tay lên mặt che 1 chút. Rồi nghe thấy tiếng nói:
- Đại tiểu thư? - Tiếng nói rất dè dặt vang lên
- Ai thế? - Chu Cẩm dò hỏi.
Nghe được tiếng cô, tỳ nữ nhanh chóng chạy vào, khép cửa, toan đến bên giường, khóc lóc nói:
- Tiểu thư, người không sao rồi, người làm cho nô tỳ sợ quá.
Nhìn người con gái khóc như " hoa lê đái vũ" này, Chu Cẩm mới hơi suy nghĩ 1 chút, liền tìm ra tên cô ấy là Lệ Anh- là nô tỳ đi theo cô từ nhỏ đến lớn, cũng là người yêu thương và thân cận với cô nhất trong ngôi nhà này.
Chu Cẩm có chút thương tiếc và biết ơn nhìn cô gái nhỏ này, cô đã thành ra như vậy, vậy mà cô ấy vẫn lo lắng cho cô, 1 tỳ nữ lại có phẩm chất đáng quý như vậy, không giống 1 số người- thân phận cao sang mà bên trong thối rửa mục nát..
- Được rồi, ta có sao đâu, chỉ hơi đau 1 chút thôi. Ta đã chết đâu mà khóc vậy!
- Huhu. Chưa chết nhưng cũng suýt chết rồi, hôm qua nô tỳ thấy người bị đánh 200 roi, thấy người ngất đi mấy lần mà dội nước mãi không tỉnh, người bên Nhị tiểu thư mới cho người về đây, nô tỳ tưởng người chết thật rồi, huhu, chết nửa cái mạng chứ chẳng chơi huhuhu - Lệ Anh càng khóc càng thảm, như cô chết thật rồi vậy.
"..."
Nửa cái mạng?
Chết hết cái mạng rồi được không?
Haizzz, quả thật là không biết thương người mà, 200 roi thời này nam nhân còn chưa chịu được, huống gì 1 nữ nhân mong manh yếu đuối như ta lại bị hẳn 200 roi chứ? Mà khoan đã? Lệ Anh nói ai đánh nhỉ? Nhị tiểu thư? Hàn Mạc Na?
- Chờ 1 chút! Em nói Hàn Mạc Na đánh chị?
- Đúng vậy tiểu thư, là nàng ấy đánh tiểu thư!
- Trực tiếp?
- Là nàng ấy sai mama Lý đánh tiểu thư! huhu
"..."
Loạn rồi loạn rồi!! Chu Cẩm tự đánh ngực mình!! Loạn rồi loạn rồi! Bây giờ cô không có địa vị tới mức 1 mama cũng dám đánh cô.
Huhu lần thứ 2 tự mặc niệm cho mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.