Chương 311: Là Ma Sao??
PJH
16/11/2019
Thần Zeus cùng Athena và Hera đang đi, đột nhiên có một loại cảm giác ập đến, ông nhíu mày lên tiếng:
- Aesclepius đã làm gì đó rồi, đi mau!
Nói rồi, thần Zeus tung người biến mất trước, Athena và Hera đằng sau nhìn nhau, rồi cùng đi theo....
---------...----------...-------------
Chu Cẩm hoảng hốt bật dậy, cô ưỡn người thở dốc...
Tên lúc nãy thật đáng sợ quá, hắn đập vào đầu cô đau nhức, lúc ấy cô còn có cảm giác thần kinh mình bị phá hủy rồi nữa cơ..... Thật đáng sợ.. đáng sợ quá!
Chu Cẩm vỗ vỗ ngực mình, đợi đến khi ổn định hơi thở, mới ngước đầu nhìn xung quanh, chợt....
Cái gì thế này? Đây là đâu vậy??
Chu Cẩm mở to mắt, nhìn nơi mình đang ngồi, một nơi.... tuyệt đẹp!
Quang cảnh như trên mây, xung quanh toàn là hoa với cây cối, vô cùng tươi mới.
Người người mang những trang phục tinh tế đi qua đi lại, trông rất tấp nập.
Chu Cẩm nhíu mày, nơi này là nơi nào? Không phải mới lúc nãy cô vừa ở chỗ tên đàn ông kì quái kia sao? Sao bây giờ lại..... ở đây rồi?
Cô bị đem đi đâu vậy?
Đừng nói bị đập đầu phát là lên trời luôn rồi nha!!!
Chu Cẩm đang mơ màng suy nghĩ, đột nhiên nhìn thấy một người phụ nữ chạy về phía mình, cô liền đưa tay lên theo bản năng đỡ lấy người đó, nói lớn;
- Chờ chút, chạy chậm lại, đụng trúng tôi....
Nhưng ngay khoảnh khắc Chu Cẩm tưởng rằng người phía trước sẽ đụng trúng mình, thì người phụ nữ đó đột nhiên đi xuyên qua cô... một cách vô cùng tự nhiên.... và bình thản...
Chu Cẩm lúc này: "..."
Người phụ nữ đó.... mới đi xuyên qua cô hả? Cô không hoa mắt hay nhìn lầm gì đấy chứ???
Là đi xuyên đấy!!!!!
Người phụ nữ đó...... đi xuyên qua người cô luôn.... còn làm như không thấy cô nữa.....
Chu Cẩm chớp chớp mắt..... chuyện quái gì thế này?
Cô là ma sao?
- Aesclepius đã làm gì đó rồi, đi mau!
Nói rồi, thần Zeus tung người biến mất trước, Athena và Hera đằng sau nhìn nhau, rồi cùng đi theo....
---------...----------...-------------
Chu Cẩm hoảng hốt bật dậy, cô ưỡn người thở dốc...
Tên lúc nãy thật đáng sợ quá, hắn đập vào đầu cô đau nhức, lúc ấy cô còn có cảm giác thần kinh mình bị phá hủy rồi nữa cơ..... Thật đáng sợ.. đáng sợ quá!
Chu Cẩm vỗ vỗ ngực mình, đợi đến khi ổn định hơi thở, mới ngước đầu nhìn xung quanh, chợt....
Cái gì thế này? Đây là đâu vậy??
Chu Cẩm mở to mắt, nhìn nơi mình đang ngồi, một nơi.... tuyệt đẹp!
Quang cảnh như trên mây, xung quanh toàn là hoa với cây cối, vô cùng tươi mới.
Người người mang những trang phục tinh tế đi qua đi lại, trông rất tấp nập.
Chu Cẩm nhíu mày, nơi này là nơi nào? Không phải mới lúc nãy cô vừa ở chỗ tên đàn ông kì quái kia sao? Sao bây giờ lại..... ở đây rồi?
Cô bị đem đi đâu vậy?
Đừng nói bị đập đầu phát là lên trời luôn rồi nha!!!
Chu Cẩm đang mơ màng suy nghĩ, đột nhiên nhìn thấy một người phụ nữ chạy về phía mình, cô liền đưa tay lên theo bản năng đỡ lấy người đó, nói lớn;
- Chờ chút, chạy chậm lại, đụng trúng tôi....
Nhưng ngay khoảnh khắc Chu Cẩm tưởng rằng người phía trước sẽ đụng trúng mình, thì người phụ nữ đó đột nhiên đi xuyên qua cô... một cách vô cùng tự nhiên.... và bình thản...
Chu Cẩm lúc này: "..."
Người phụ nữ đó.... mới đi xuyên qua cô hả? Cô không hoa mắt hay nhìn lầm gì đấy chứ???
Là đi xuyên đấy!!!!!
Người phụ nữ đó...... đi xuyên qua người cô luôn.... còn làm như không thấy cô nữa.....
Chu Cẩm chớp chớp mắt..... chuyện quái gì thế này?
Cô là ma sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.