Chương 237: Một Cuộc Thi!
PJH
11/11/2019
Chu Cẩm ngồi trong phòng làm bài tập chuẩn bị cho đợt thi thực tập cuối cùng, thế nhưng đã ngồi hơn nửa
tiếng, vẫn là cắn bút nhìn tên đề tài.
Cái đề tài này, kì lạ! Quá kì lạ!
Đó chính là suy nghĩ duy nhất của Chu Cẩm sau bao nhiêu giây phút nhìn vào tờ giấy.
Cô không hiểu, tại sao lại chọn đề tài trang phục Trung Hoa cổ đại chứ? Thứ này thì liên quan què gì đến những thiết kế hiện đại ngày nay?
Chu Cẩm từng đoán đề tài cuối cùng có thể là trang phục dạ hội, hoặc là đề tài tự do, chứ chưa từng nghĩ là đề tài trang phục cổ đại.
Đang vắt óc suy nghĩ, đột nhiên, cửa phòng bị đẩy ra, Trang Ngân xuất hiện, cầm theo một dĩa trái cây, nhìn Chu Cẩm nói:
- Cẩm Nhi, ăn chút trái cây tráng miệng đi!
Chu Cẩm quay đầu nhìn mẹ mình, cười tươi nói:
- Đúng lúc quá, bụng con đang đói đây!
Vừa nói, cô vừa đưa tay nhận lấy dĩa trái cây từ Trang Ngân.
Bà ngồi xuống, nhìn vào tờ giấy trên bàn, lên tiếng:
- Đây là đề tài cho lần thực tập đó sao?
Chu Cẩm cắn một miếng táo, gật đầu đáp:
- Vâng, tổ trưởng vừa thông báo sáng nay, con đang chuẩn bị để có thể có sản phẩm tốt nhất!
Trang Ngân cười, nói:
- Có cần mẹ giúp gì hay không đây?
Chu Cẩm nghe vậy liền lắc đầu, lên tiếng:
- Không, không, con muốn dùng tài năng của mình để tự làm. Mẹ đừng nói gì cả.
Trang Ngân nhướng mày, gật đầu nói:
- Được rồi, nhưng mà, dù có làm gì cũng phải để ý đến sức khỏe, đừng có làm khuya quá, nghe chưa!
Chu Cẩm nhí nhảnh đưa một tay lên đầu, đáp:
- Yes, sir!!!! Mẹ yên tâm đi, con làm được mà!
Trang Ngân cười vui vẻ, sau đó mở cửa ra khỏi phòng.
Chu Cẩm nhìn vào tờ giấy, ánh mắt cô hơi tối lại....
Nghĩ đến những hình ảnh cô từng thấy trong mơ, cô nhớ rất rõ các chi tiết trên y phục mà hai người trong mơ đã mặc. Chu Cẩm cắn mối, hay là... cô lấy từ đó nhỉ???
Không biết, như vậy có bị cho là lấy cắp hay không???
Nhưng mà, xuất hiện trong giấc mơ của cô mà, của cô thì lấy cắp gì chứ!
Nghĩ rồi, Chu Cẩm cầm bút lên, bắt đầu vẽ những đường nét đầu tiên....
---------...-----------...-------------
Trong một chiếc xe Bentley đen, một người nam mang bộ vest xanh đậm, được cắt may gọn gàng, ngũ quan góc cạnh, bờ môi mỏng mở miệng lên tiếng:
- Đã làm xong chưa?
Một người nam khác bên cạnh cúi đầu, giọng lễ phép đáp:
- Dạ rồi, thưa tổng giám đốc! Hai ngày nữa cuộc thi được diễn ra tại tập đoàn RS! Các tập đoàn khác cũng đều cử người tham gia.
Người mang vest nghe xong không nói gì nhiều, im lặng nhìn thẳng, chỉ có bờ môi mím chặt......
--------...-----------..---------------
Hai ngày nhanh chóng qua đi, mọi người trong tổ của Chu Cẩm đều nhanh chóng chuẩn bị những khâu cuối cùng.
Ngày diễn ra phần thi, Chu Cẩm như thường lệ mang áo sơ mi cùng quần rin tôn lên dáng người hoàn hảo. Cô cột cao tóc, để lộ khuôn mặt thanh thuần, sáng sủa, pha lẫn chút đáng yêu, tinh khiết.
Điều ngạc nhiên là khi Chu Cẩm vào đăng kí dự thi, thì lại thấy tên của rất nhiều thí sinh lạ mặt, đến từ những công ty khác.
Cô nhíu mày, nhìn tiếp tân, hỏi:
- Cô có thể cho tôi hỏi, vì sao những thực tập sinh thiết kế khác cũng đăng kí dự thi ở công ty chúng ta không?
Tiếp tân nhìn cô, mỉm cười tiêu chuẩn trả lời:
- Cô không biết sao? Tập đoàn chúng ta nhận thông báo tổ chức điểm thi thiết kế dành cho thực tập sinh trên toàn đất nước. Hôm nay là ngày dự thi, các thí sinh đến từ các công ty khác đều được đăng kí tham gia!
Chu Cẩm nhíu mày, sao cô không biết việc này? Chẳng lẽ, tổ trưởng cố tình giấu diếm cái này sao?
- Ý cô là? Đây là một cuộc thi toàn quốc sao? - Chu Cẩm hỏi tiếp.
Lễ tân nhìn cô gật đầu.
"..."
Chời má, cái bà tổ trưởng, có cảm xúc muốn tìm bả để xử chuyện!
Cái méo gì thông tin quan trọng thế mà không nói cho cô chứ? Muốn chơi thực tập sinh của công ty mình à?
Chu Cẩm cắn răng, ghi danh đăng kí vào, dòng Chu Cẩm nắn nót trên trang giấy....
Vào hội trường thi, Chu Cẩm tìm ghế ngồi xuống, đúng là xung quanh có rất nhiều thực tập sinh đến từ các công ty khác, còn có cả thí sinh từ tập đoàn PH nổi tiếng, với đồng phục màu xanh dương nổi bật.
Đột nhiên, điện thoại trong túi vang lên, Chu Cẩm lấy nó ra, bắt máy, nói:
- Alo?
Người bên kia đầu dây liền lên tiếng:
- Chu Cẩm, mau đến phòng họp chung của chúng ta đi, tổ trưởng tập họp!
Người nói là A Mạn, một thực tập sinh làm chung với Chu Cẩm, cô ấy gọi điện thông báo cho cô, mà không phải là Hạ Mạt trực tiếp gọi điện?
Chu Cẩm nuốt cục tức ngược vào trong, nói:
- Được rồi, tôi tới ngay!
Nói rồi, cô đứng dậy, bước khỏi hội trường!
Đến phòng họp chung, Chu Cẩm nhìn thấy rất nhiều người đã có mặt, cô hơi cúi đầu với Hạ Mạt, sau đó yên lặng ngồi vào chỗ.
Đủ người, bay giờ Hạ Mạt mới lên tiếng:
- Được rồi, chắc mấy cô cậu đã biết, mục đích tôi tập hợp mọi người ở đây rồi chứ?
- Đúng vậy, cuộc thi này là cuộc thi quốc tế, được tập đoàn nổi tiếng thế giới PJH đề ra, mục đích là tìm kiếm những thực tập sinh có tài năng trên thế giới.
- PJH đã tổ chức ở các quốc gia khác như Đức, Ý, Nga, bây giờ đến Trung Quốc chúng ta! Thông báo được truyền về mấy ngày trước, cấp trên chỉ định tôi không được tiết lộ cho các người, tránh các cô các cậu lo lắng quá độ cho cuộc thi, ảnh hưởng đến danh tiếng công ty chúng ta. Cứ làm như khả năng mỗi người chuẩn bị là được!
Chu Cẩm: "..."
Lo lắng quá độ cái rắm ấy! Bây giờ đột ngột biết tin mới lo lắng này!
Nghĩ sao, thi thì nói thi, giấu làm méo gì? Những thực tập sinh cứ nghĩ là đánh giá năng lực bình thường, nên chuẩn bị nhất định không kĩ lưỡng.
Đây là cuộc thi quốc tế, không chuẩn bị kĩ lưỡng, tác phẩm sẽ trở thành trò cười, lúc đó, mới là làm mất mặt công ty đấy!
Hạ Mạt nhìn một lượt, sau đó nói tiếp:
- Còn nữa, đề tài tôi đưa cho các người, đều chỉ là một nửa của chủ đề. Công ty có lệnh, một nửa đề còn lại, sẽ được công ty PJH trực tiếp đưa đến. Các công ty khác cũng nhận được cái tương tự mà thôi!
Chu Cẩm nhíu mày, một nửa chủ đề sao? Có nghĩa là dù có khó cũng là khó công bằng với mọi người, ai không chuẩn bị kĩ lưỡng, có thể cố gắng ở nửa chủ đề sau.
Biết trước nửa chủ đề, chứ đâu phải cả chủ đề, vế sau, chắc chắn là vế quyết định.
A Mạn ngồi cạnh Chu Cẩm, lên tiếng:
- Vậy tổ trưởng, không lẽ, hôm nay người của tập đoạn PJH cũng đến xem chúng ta thi sao?
Hạ Mặt ngồi dựa lưng vào ghế, nói:
- Đúng vậy, người bên tập đoàn PJH sẽ trực tiếp đến đây, là ai thì tôi chưa biết! Nhưng các người nhất định phải làm cho tốt, đừng ở trước mặt đại diện của PJH mà làm mất hình tượng công ty RS chúng ta! Rõ chưa!
Những người khác cùng nhau gật đầu, riêng Chu Cẩm lại có chút suy tư. Tập đoàn PJH trước nay không phải vẫn luôn là công ty nổi tiếng thế giới về trang phục hiện đại sao?
Thế nào lại ra đề trang phục cổ đại chứ??
Cái đề tài này, kì lạ! Quá kì lạ!
Đó chính là suy nghĩ duy nhất của Chu Cẩm sau bao nhiêu giây phút nhìn vào tờ giấy.
Cô không hiểu, tại sao lại chọn đề tài trang phục Trung Hoa cổ đại chứ? Thứ này thì liên quan què gì đến những thiết kế hiện đại ngày nay?
Chu Cẩm từng đoán đề tài cuối cùng có thể là trang phục dạ hội, hoặc là đề tài tự do, chứ chưa từng nghĩ là đề tài trang phục cổ đại.
Đang vắt óc suy nghĩ, đột nhiên, cửa phòng bị đẩy ra, Trang Ngân xuất hiện, cầm theo một dĩa trái cây, nhìn Chu Cẩm nói:
- Cẩm Nhi, ăn chút trái cây tráng miệng đi!
Chu Cẩm quay đầu nhìn mẹ mình, cười tươi nói:
- Đúng lúc quá, bụng con đang đói đây!
Vừa nói, cô vừa đưa tay nhận lấy dĩa trái cây từ Trang Ngân.
Bà ngồi xuống, nhìn vào tờ giấy trên bàn, lên tiếng:
- Đây là đề tài cho lần thực tập đó sao?
Chu Cẩm cắn một miếng táo, gật đầu đáp:
- Vâng, tổ trưởng vừa thông báo sáng nay, con đang chuẩn bị để có thể có sản phẩm tốt nhất!
Trang Ngân cười, nói:
- Có cần mẹ giúp gì hay không đây?
Chu Cẩm nghe vậy liền lắc đầu, lên tiếng:
- Không, không, con muốn dùng tài năng của mình để tự làm. Mẹ đừng nói gì cả.
Trang Ngân nhướng mày, gật đầu nói:
- Được rồi, nhưng mà, dù có làm gì cũng phải để ý đến sức khỏe, đừng có làm khuya quá, nghe chưa!
Chu Cẩm nhí nhảnh đưa một tay lên đầu, đáp:
- Yes, sir!!!! Mẹ yên tâm đi, con làm được mà!
Trang Ngân cười vui vẻ, sau đó mở cửa ra khỏi phòng.
Chu Cẩm nhìn vào tờ giấy, ánh mắt cô hơi tối lại....
Nghĩ đến những hình ảnh cô từng thấy trong mơ, cô nhớ rất rõ các chi tiết trên y phục mà hai người trong mơ đã mặc. Chu Cẩm cắn mối, hay là... cô lấy từ đó nhỉ???
Không biết, như vậy có bị cho là lấy cắp hay không???
Nhưng mà, xuất hiện trong giấc mơ của cô mà, của cô thì lấy cắp gì chứ!
Nghĩ rồi, Chu Cẩm cầm bút lên, bắt đầu vẽ những đường nét đầu tiên....
---------...-----------...-------------
Trong một chiếc xe Bentley đen, một người nam mang bộ vest xanh đậm, được cắt may gọn gàng, ngũ quan góc cạnh, bờ môi mỏng mở miệng lên tiếng:
- Đã làm xong chưa?
Một người nam khác bên cạnh cúi đầu, giọng lễ phép đáp:
- Dạ rồi, thưa tổng giám đốc! Hai ngày nữa cuộc thi được diễn ra tại tập đoàn RS! Các tập đoàn khác cũng đều cử người tham gia.
Người mang vest nghe xong không nói gì nhiều, im lặng nhìn thẳng, chỉ có bờ môi mím chặt......
--------...-----------..---------------
Hai ngày nhanh chóng qua đi, mọi người trong tổ của Chu Cẩm đều nhanh chóng chuẩn bị những khâu cuối cùng.
Ngày diễn ra phần thi, Chu Cẩm như thường lệ mang áo sơ mi cùng quần rin tôn lên dáng người hoàn hảo. Cô cột cao tóc, để lộ khuôn mặt thanh thuần, sáng sủa, pha lẫn chút đáng yêu, tinh khiết.
Điều ngạc nhiên là khi Chu Cẩm vào đăng kí dự thi, thì lại thấy tên của rất nhiều thí sinh lạ mặt, đến từ những công ty khác.
Cô nhíu mày, nhìn tiếp tân, hỏi:
- Cô có thể cho tôi hỏi, vì sao những thực tập sinh thiết kế khác cũng đăng kí dự thi ở công ty chúng ta không?
Tiếp tân nhìn cô, mỉm cười tiêu chuẩn trả lời:
- Cô không biết sao? Tập đoàn chúng ta nhận thông báo tổ chức điểm thi thiết kế dành cho thực tập sinh trên toàn đất nước. Hôm nay là ngày dự thi, các thí sinh đến từ các công ty khác đều được đăng kí tham gia!
Chu Cẩm nhíu mày, sao cô không biết việc này? Chẳng lẽ, tổ trưởng cố tình giấu diếm cái này sao?
- Ý cô là? Đây là một cuộc thi toàn quốc sao? - Chu Cẩm hỏi tiếp.
Lễ tân nhìn cô gật đầu.
"..."
Chời má, cái bà tổ trưởng, có cảm xúc muốn tìm bả để xử chuyện!
Cái méo gì thông tin quan trọng thế mà không nói cho cô chứ? Muốn chơi thực tập sinh của công ty mình à?
Chu Cẩm cắn răng, ghi danh đăng kí vào, dòng Chu Cẩm nắn nót trên trang giấy....
Vào hội trường thi, Chu Cẩm tìm ghế ngồi xuống, đúng là xung quanh có rất nhiều thực tập sinh đến từ các công ty khác, còn có cả thí sinh từ tập đoàn PH nổi tiếng, với đồng phục màu xanh dương nổi bật.
Đột nhiên, điện thoại trong túi vang lên, Chu Cẩm lấy nó ra, bắt máy, nói:
- Alo?
Người bên kia đầu dây liền lên tiếng:
- Chu Cẩm, mau đến phòng họp chung của chúng ta đi, tổ trưởng tập họp!
Người nói là A Mạn, một thực tập sinh làm chung với Chu Cẩm, cô ấy gọi điện thông báo cho cô, mà không phải là Hạ Mạt trực tiếp gọi điện?
Chu Cẩm nuốt cục tức ngược vào trong, nói:
- Được rồi, tôi tới ngay!
Nói rồi, cô đứng dậy, bước khỏi hội trường!
Đến phòng họp chung, Chu Cẩm nhìn thấy rất nhiều người đã có mặt, cô hơi cúi đầu với Hạ Mạt, sau đó yên lặng ngồi vào chỗ.
Đủ người, bay giờ Hạ Mạt mới lên tiếng:
- Được rồi, chắc mấy cô cậu đã biết, mục đích tôi tập hợp mọi người ở đây rồi chứ?
- Đúng vậy, cuộc thi này là cuộc thi quốc tế, được tập đoàn nổi tiếng thế giới PJH đề ra, mục đích là tìm kiếm những thực tập sinh có tài năng trên thế giới.
- PJH đã tổ chức ở các quốc gia khác như Đức, Ý, Nga, bây giờ đến Trung Quốc chúng ta! Thông báo được truyền về mấy ngày trước, cấp trên chỉ định tôi không được tiết lộ cho các người, tránh các cô các cậu lo lắng quá độ cho cuộc thi, ảnh hưởng đến danh tiếng công ty chúng ta. Cứ làm như khả năng mỗi người chuẩn bị là được!
Chu Cẩm: "..."
Lo lắng quá độ cái rắm ấy! Bây giờ đột ngột biết tin mới lo lắng này!
Nghĩ sao, thi thì nói thi, giấu làm méo gì? Những thực tập sinh cứ nghĩ là đánh giá năng lực bình thường, nên chuẩn bị nhất định không kĩ lưỡng.
Đây là cuộc thi quốc tế, không chuẩn bị kĩ lưỡng, tác phẩm sẽ trở thành trò cười, lúc đó, mới là làm mất mặt công ty đấy!
Hạ Mạt nhìn một lượt, sau đó nói tiếp:
- Còn nữa, đề tài tôi đưa cho các người, đều chỉ là một nửa của chủ đề. Công ty có lệnh, một nửa đề còn lại, sẽ được công ty PJH trực tiếp đưa đến. Các công ty khác cũng nhận được cái tương tự mà thôi!
Chu Cẩm nhíu mày, một nửa chủ đề sao? Có nghĩa là dù có khó cũng là khó công bằng với mọi người, ai không chuẩn bị kĩ lưỡng, có thể cố gắng ở nửa chủ đề sau.
Biết trước nửa chủ đề, chứ đâu phải cả chủ đề, vế sau, chắc chắn là vế quyết định.
A Mạn ngồi cạnh Chu Cẩm, lên tiếng:
- Vậy tổ trưởng, không lẽ, hôm nay người của tập đoạn PJH cũng đến xem chúng ta thi sao?
Hạ Mặt ngồi dựa lưng vào ghế, nói:
- Đúng vậy, người bên tập đoàn PJH sẽ trực tiếp đến đây, là ai thì tôi chưa biết! Nhưng các người nhất định phải làm cho tốt, đừng ở trước mặt đại diện của PJH mà làm mất hình tượng công ty RS chúng ta! Rõ chưa!
Những người khác cùng nhau gật đầu, riêng Chu Cẩm lại có chút suy tư. Tập đoàn PJH trước nay không phải vẫn luôn là công ty nổi tiếng thế giới về trang phục hiện đại sao?
Thế nào lại ra đề trang phục cổ đại chứ??
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.