Phượng Hoàng Lửa

Chương 200: Ngoại truyện: Bạch Vũ : Lạc Thập Nhất

PJH

06/11/2019

*Đây là chương ngoại truyện, và dựa vào lời kể của Bạch Vũ. Không phải lời kể của tác giả hay của nữ chính*

Ta gặp huynh vào một đêm trăng sáng, huynh ở trên góc mái phủ, thổi sáo du dương, ta phía ngoài cây canh gác, nghe tiếng sáo của huynh.

Tựa như tò mò, ta ngước đầu nhìn lên, bắt gặp người nam nhân thân mang y phục trắng, khuôn mặt nghiêng góc cạnh, kề môi vào ống sáo thổi, tiếng sáo không chói, không khó nghe, ngược lại càng làm êm lặng lòng người.

Giữa đêm hôm ấy, ta cùng huynh vô tình mà hữu ý biết nhau, tuy sống cùng một phủ đã lâu, nhưng chính thời khắc đó, cả hai ta mới thật sự để ý đến đối phương.

Lần lên núi Thanh Sơn ấy, huynh đi rất vội, vì để chạy kịp theo Lục Mã Tự mà sử dụng rất nhiều sức lực, khi gặp chuyện, bị thương khắp người.

Lúc đó, vết thương trên người huynh.... ta nhìn thật chói mắt.

Lúc tìm được tiểu thư, thiếu gia đau lòng buồn bã, huynh thương xót, ngày đêm bên cạnh người, mặc kệ vết thương của bản thân.

Ta âm thầm từng đêm, thừa dịp không có ai trong phòng huynh mà tiến vào, đặt lọ thuốc.....

Đến khi thiếu gia và tiểu thư hòa hợp, trong phủ nhiều niềm vui hơn, ta với huynh... cũng một bước tiến gần nhau hơn.

Những cuộc nói chuyện, những cuộc trêu chọc, hai ta cứ như vậy vô tình chạm mắt nhau, đáy lòng lăn tăn gợn sóng.

Đến mùa xuân, hoa anh đào nở, hai ta dưới gốc cây, thổ lộ tâm tình, huynh nói huynh thích ta, ta rất vui sướng. Huynh tặng ta cây trâm cài, rất đẹp. Ta vẫn luôn mang theo nó bên mình, vẫn luôn cài trên tóc để huynh luôn nhìn thấy!



Ngày hôm đó, tiểu thư và các tỷ muội chọc ghẹo ta, dù giận dỗi, xấu hổ, nhưng thâm tâm ta lại rất vui, vui.... vì đã được thành đôi với huynh.

Tình đơn phương của ta, đã có hồi đáp!

Những ngày tháng êm đềm vui vẻ ấy, ta và huynh cùng trân trọng hiện tại, sát cánh bên nhau, cùng nhau trải qua những khó khăn. Đối với ta, có huynh trong đời, thật sự là điều kì diệu.

Cho đến ngày hôm nay, ta và huynh cùng vào một đêm trăng sáng ấy mà quyết định chia ly, huynh quay đầu theo gia chủ của mình, ta cúi đầu nhìn theo tiểu thư của ta.

Bất chợt, nước mắt tuôn rơi.

Giọt lệ rơi không phải vì huynh không chọn ta, mà là rơi vì những ngày tháng chúng ta đã từng lựa chọn nhau......

Ngày hôm đó, trời tĩnh lặng, trăng vẫn sáng, mây vẫn trôi, chỉ là.... không có huynh.... không có tiếng sáo....

Những quan tâm vụng về ban đầu, những cái liếc mắt dè dặt, cẩn thận, nhưng nụ cười dịu dàng trìu mến, tất cả đều không còn......

Huynh chọn gia chủ của huynh, ta có sứ mệnh bảo vệ tiểu thư của ta, thì ra ngay từ đầu.... đã định sẵn không thể chung đường.

Cứ ngỡ là tình đầu lãng mạn, hạnh phúc, chớp mắt mới biết là giấc mộng ngày xuân, trôi qua thật nhanh.....

Ta chưa bao giờ nghĩ đến sẽ giết huynh, càng chưa từng nghĩ sẽ làm hại huynh, thế nhưng...... gia chủ của huynh đã giết chết đứa con của tiểu thư, đã cướp đi quyền làm một người mẹ từ tay người....

Ta hận, ta hận huynh đứng trước mặt người ấy, che chắn cho hắn, không tiếc bản thân, lúc đó ta thật sự rất muốn hỏi, nếu đổi ngược lại là ta, vậy thì.... huynh sẽ làm thế nào???



Thứ yếu đuối nhất, thứ sai lầm nhất của ta, chính là đã tha mạng cho hai người, tha mạng cho kẻ đã giết đi đứa con chưa kịp nhìn thế giới này của tiểu thư, tha mạng cho kẻ.... lừa gạt tình yêu của người....

Ám khí trên tay, nhưng tiến lên một bước ta cũng không làm được, chỉ cần một bước thôi, nhưng ta.... không thể nào ra tay....

Tha mạng cho huynh và hắn lúc ấy, chính là nuối tiếc lớn nhất đời này của ta.

Bạch Vũ ta làm sao có thể đối diện với tiểu thư đây? nỗi đau mất đi cốt nhục tình thâm, rồi người sẽ vượt qua như thế nào? Ta không biết, cũng không dám nghĩ đến....

Câu nói ngày hôm đó của ta, Bạch Vũ ta chưa từng hối hận, và nếu như có cho ta lựa chọn lại một lần nữa, ta vẫn sẽ lựa chọn tiểu thư.... vẫn sẽ .... không chọn huynh.

Ta yêu huynh, Lạc Thập Nhất, nhưng..... ta càng yêu tiểu thư hơn, bởi vì sứ mệnh của Bạch Dương,... là luôn trung thành với chủ nhân của mình.

Vì người, ta sẵn sàng, cùng huynh đứng ở hai chiến tuyến khác nhau, đối đầu sống chết..

Nếu như thời gian có thể quay lại một lần nữa, Bạch Vũ vẫn sẽ yêu lạc Thập Nhất, cuộc đời này của ta không hối tiếc vì đã yêu huynh ấy. Nhưng, thời gian nếu có quay lại khoảnh khắc ta nói câu nói ấy, ta vẫn sẽ nói như vậy, bởi vì cuộc đời của ta chỉ sống vì tiểu thư, cũng như chòm sao Bạch Dương, mãi mãi cũng chỉ tỏa sáng vì Phượng Hoàng Lửa!

#Trong cuộc tình của Bạch Vũ - Lạc Thập Nhất, đau đớn không phải là vì hai người không yêu nhau, mà đau đớn bởi vì tình yêu của họ nãy sinh giữa biển lửa lòng người. Ta đứng đây, chàng đứng đó, nhìn nhau, thấy nhau, nhưng mãi chẳng chạm tới được. Là đúng người nhưng sai thời điểm#

#Yêu đơn phương có cái kết đẹp chính là như vậy, khi Bạch Vũ yêu đơn phương Lạc Thập Nhất trong thầm kín, cô ấy biết, huynh ấy không biết, nhưng cô ấy vui. Khi hai người thành đôi, cô ấy biết, huynh ấy biết, cả hai người đều vui. Nhưng khi chia xa, chỉ có một mình Bạch Vũ là người đau lòng duy nhất! Đau lòng, vì tình cảm đơn phương như mơ trở thành hiện thực, nhưng lại không thể lâu dài. Đã có chàng trong tay, nhưng bắt buộc phải buông ra, không phải vì ta không yêu chàng, mà là vì ta.... yêu chàng#

#Tình yêu mong manh chính là như vậy, tưởng rằng bản thân đã nắm đủ nhau trong tay, sẽ không xa rời, nhưng không ngờ chỉ một cơn sóng nhỏ thôi, cũng đã đủ quật ngang chúng ta, bắt buộc hai ta... phải buông tay#

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Phượng Hoàng Lửa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook