Phượng Hoàng Lửa

Chương 217: Quyết Định Của Con Tim!

PJH

07/11/2019

Mạc Tĩnh đứng trước gương, khuôn mặt cô dán chặt vào hình ảnh người đàn ông in trên tấm kính ấy.

Tại sao? Vì cái gì chứ? Rốt cuộc là vì cái gì? Hết lần này đến lần khác lại bắt cô phải lựa chọn.

Bây giờ, nếu như chọn hắn, cô sẽ bỏ mất sứ mệnh của mình, lời hứa cô hứa lúc đầu với Hàn Mạc Tĩnh, cô cũng không giữ được. Có được Lục Mã Tự, nhưng lòng cô sẽ mang áy náy cả đời với Hàn Mạc Tĩnh.

Còn nếu như cô lựa chọn Phượng tộc, có nghĩa cô sẽ mất đi người cô yêu thương, mất đi người đàn ông cô đã đánh đổi tát cả để ở bên cạnh....

Dù là lựa chọn nào, cũng là rời xa Lục Mã Tự...

Vậy thì, cô làm tất cả mọi chuyện đến hiện giờ là để làm cái gì chứ?

Vốn mở kí ức 12 chòm sao là để bảo vệ chàng, đến cuối cùng, lại là con dao đâm ngược lại chàng.....

Mạc Tĩnh cắn môi, cô bật lên tiếng:

- Có phải người trên Thiên giới các người, rất thích nhìn những người phàm như chúng tôi, mắc kẹt nơi cái bẫy các người tạo ra đúng không?

Thần Zeus nhíu mày, nhìn cô hỏi:

- Tại sao ngươi lại nghĩ như vậy?

- Bởi vì các người hết lần này đến lần khác đều muốn chúng tôi lựa chọn theo ý các người. - Mạc Tĩnh quay phắt mặt lại, cô hét vào mặt thần Zeus, bây giờ cô không để ý gì đến thân phận của ai nữa, cô chỉ để ý đến suy nghĩ của mình mà bất chấp nói ra.

- Nữ Oa nói, Phượng tộc mang mạng thiên sát, ở càng lâu bên cạnh người tôi yêu thương, người đó đều sẽ chết đi. Nhưng tôi không muốn, tôi tìm mọi cách để bảo vệ họ, cũng chính mình đề phòng mình, chính là vì không muốn họ phải chết. Rốt cuộc họ vẫn chết, vẫn là vì một kẻ như tôi mà chết!

- Tôi hồi sinh họ, bản thân cũng bị biến đổi thành Phượng Hoàng, lúc ấy, tôi ý thức càng cao sứ mệnh của mình. Tôi cố gắng tìm lại những chòm sao, chẳng phải là vì muốn bảo vệ chính mình để không bị Ma giới truy đuổi giết chóc sao?



- Cuộc đời của tôi sinh ra đã là một điềm bất hạnh, vậy tại sao người Thiên giới các người còn cho tôi thêm những thứ bất thường? Tôi sinh ra là sai sao? Tôi là người Phượng tộc cũng là sai à? Cứ phải để tôi cuốn vào những chuyện như thế này, các người có nghĩ mình quá đáng hay không?

- Các người có biết không? Lục Mã Tự, chàng ấy là người đầu tiên cho tôi cảm giác mình không hề đơn độc, là chàng ấy cứu rỗi tôi khỏi thế giới đen tối toàn chết chóc đó. Tôi có thể từ bỏ cả bản thân tôi, cũng có thể từ bỏ cả gia đình, cả tương lai của tôi, nhưng.... tôi không thể từ bỏ chàng ấy được....

- Vậy mà.... không phải tôi chết thì là chàng ấy chết.... không phải chàng ấy chết.... thì là một người khác chết.... các người năm lần bảy lượt bắt tôi rời xa chàng ấy, có vui hay không? Chính các người mới là kẻ ép tôi!!!!

Mạc Tĩnh gần như dùng hết sức để kể, để hét, trái tim cô rất đau, tâm trí cũng rất đau, cô chưa bao giờ muốn bị cuốn vào những chuyện này, nhưng tại sao chúng cứ tự tìm đến cô chứ?

Cô chỉ muốn có một hạnh phúc như những người bình thường, điều đó..... rất khó sao??

Chẳng lẽ, cô không có quyền yêu người khác được sao?

Thần Zeus im bặt, người không nói gì cả, cũng không đáp lại cô.

Người chỉ đứng nhìn cô uất ức nói ra những lời đó, không lên tiếng. Như một người ngoài cuộc, đứng bên ngoài nhìn người trong cuộc .... chịu đau đớn.

- Một cuộc sống bình thường rất khó cho tôi sao? Tôi đâu hề muốn làm Phượng Hoàng, cũng đâu muốn liên quan tới các người, tính mạng của tôi không phải cũng bị các người lần lượt đem ra dùng hết rồi sao? Còn muốn tôi làm gì nữa?

- Bây giờ, các người đem hàng trăm hàng vạn tính mạng người đã chết của Phượng tộc đồng loạt đổ lên đầu tôi, bắt tôi lựa chọn với một sinh mạng khác. Các người không cảm thấy chính mình ích kỉ lắm sao? Các người là thần tiên mà, là người có thể cứu rỗi thế giới này, nhưng tại sao lại bắt một người phàm như tôi đi làm?

Mạc Tĩnh tiếp tục nói, tiếp tục kể, những gì mà cô đã chịu, hôm nay cô muốn bung xõa hết...

Thần Zeus từ đầu chí cuối không nói lời nào, không phải vì người lười nói, cũng không phải vì người không muốn nói, mà là vì.... người không phản bác được..

Đôi khi chính thần tiên cũng rất hiếu kì, tại sao bọn họ được tôn vinh làm thần, làm người tài giỏi, làm đấng tối cao trong lòng người phàm, nhưng.... lại không thể làm những chuyện này để giúp họ?

Có những số kiếp thật sự rất thống khổ, nhưng thần tiên bọn họ lại không làm gì được.... Thần tiên... đôi khi cũng bó tay trước sự đời.....



Thần Zeus nhìn Mạc Tĩnh, cuối cùng mới mở miệng nói một câu:

- Dù như thế nào, ngày hôm nay người cũng phải lựa chọn. Sứ mệnh của ngươi chính là như vậy, không cách nào thay đổi được.

Mạc Tĩnh cười, cười đến rơi nước mắt. Không biết từ bao giờ, tuyến lệ cô đã dễ rơi như vậy....

Cô quay đầu, nhìn vào tấm gương, trong trái tim đau như bị ngàn kim tiêm đâm vào.

Mạc Tĩnh chớp mắt, cô đặt tay mình lên tấm gương, sờ vào mặt của Lục Mã Tự, trong lồng ngực đau như muốn vỡ tan, nhưng cô vẫn dõng dạc nói:

- Sẽ có một ngày, các người nhất định hối hận vì không thể giúp được gì cho tôi ngày hôm nay....

Nói rồi, Mạc Tĩnh lau nước mắt, cô đứng ra xa, nhắm mắt đưa ra quyết định:

- Tôi chọn chòm sao Sư Tử!

Ngay lập tức, một thứ ánh sáng phát ra từ bên trong tấm gương, nó nổ tung rồi bay đến trước mặt Mạc Tĩnh, hút lấy những cảm xúc của cô, những nỗi đau, nỗi buồn, niềm vui, sự tức giận, đều đem theo, bay lên trời.... rồi vỡ tan. Kí ức chòm sao Sư Tử... chính thức được mở cửa....

Lục Mã Tự, thân là người hoàng tộc, vốn dĩ mang sứ mệnh không thể yêu ai, mà bản thân lại là chìa khóa để cứu người khác, ngày ngày bị ma, tiên tranh giành quá vô vị, cho nên ta tự phong ấn mình lại, cách ly khỏi chàng. Bây giờ, ta đang nghĩ, nếu như chia một nửa năng lực của mình cho chàng rồi, chàng có tức giận không? Sẽ trách ta không?

Thật ra, ta luôn muốn cùng chàng trêu đùa, nhìn chàng đỏ mặt mà cảm thấy thú vị biết bao, đến con của chúng ta, ta cũng chưa kịp nói nữa mà....

Ta rất muốn, ở cùng chàng, bên cạnh nhau lâu một chút, chỉ tiếc là... hình như tới không kịp rồi...

Lần này, cho phép ta ích kỉ, xin người..... quyết định một lần theo ý kiến của con tim....

Từ khi bắt đầu, đã không dám trông mong kết quả. Chúng ta đều hiểu tương lai là hư không, buông bỏ bản thân hết lòng vì đối phương. Tận hưởng một bắt đầu dù biết rõ sẽ kết thúc không lý do, giống như ta và chàng, từ hai người hữu duyên vô phận, đến hữu duyên hữu phận, bây giờ, đều buộc phải rời xa.... bắt đầu thế nào, kết thúc cũng thành hai người xa lạ..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phượng Hoàng Lửa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook