Chương 364: Sát Khí!
PJH
19/11/2019
Chu Cẩm đang ở trên xe, nghe tiếng điện thoại rung cô liền bắt máy, không cần nhìn màn hình, vẫn hỏi:
- Thế nào rồi?
Hướng Hàm cũng không vòng vo gì nhiều nữa, cô vừa nhìn màn hình máy tính vừa nói:
- Theo như camera ghi lại, thì lúc Lý Huyên bị kích động, trong mắt hiện lên màu đen sọc, đấy chắc chắn là sát khí! Hơn nữa, theo tình hình khi đó, có khả năng là có sự can thiệp của phép thuật! Rất mạnh đấy chị ạ!
Nghe Hướng Hàm phân tích, Chu Cẩm nhíu chặt mày, vậy là cô và Diệp Mặc lúc đó không hề nhìn lầm, màu đen sọc đó quả thật là sát khí của Medusa!!!
Nhưng Medusa đang ở cổ đại mà? Làm thế nào.... sát khí của bà ta theo được đến tận đây chứ?
Trầm ngâm một lúc, Chu Cẩm nói:
- Em chép ra thành một bản vid gửi qua cho chị, bây giờ chị đang cùng Diệp Mặc đến bệnh viện, xem tình hình Lý Huyên thế nào đã, có gì tối tối về sẽ nói trực tiếp hơn, em giúp chị tập hợp mọi người lại một chút, chúng ta cần bàn chuyện này gấp đấy!
Hướng Hàm gật đầu, đáp:
- Em biết rồi! Em sẽ liên lạc với mọi người ngay.
Vừa nói một tay cô vừa lia lịa bấm phím máy tính, thành công cóp vid qua, khi cô nhìn đến phân cảnh của Lục Thất Sinh, thì đột nhiên không biết phải làm sao, lưỡng lự không biết có nên nói với Chu Cẩm hay không.
Chu Cẩm thì đang vội, nói xong, cô cũng muốn cúp máy, thế nhưng ngay lúc đó, Hướng Hàm đột nhiên lên tiếng, ngăn cản hành động của cô lại.
- Chờ một chút đã chị, em.... có cái này muốn nói! - Hướng Hàm gọi lớn.
Chu Cẩm nhướng mày, hơi nghi hoặc, hỏi:
- Còn chuyện gì nữa sao?
Hướng Hàm thở hắt ra một hơi, cô liếm đôi môi hồng hào, bắt đầu kể:
- Lúc nãy.... khi em vào phòng của Diệp tổng để lấy camera, em.... đã gặp một người ở trong này! Người đó... cũng đến từ cổ đại chị ạ!
Tiếng nói ngập ngừng của Hướng Hàm bỗng chốc làm lòng Chu Cẩm dâng lên cảm giác điều không lành, khi nghe cô nói đến chữ "cũng đến từ cổ đại", thì điềm không lành càng hiện rõ.
Chu Cẩm đảo mắt, hỏi:
- Ý em là gì?
Hướng Hàm bặm môi, cô hít một hơi thật sâu, đáp:
- Người đó tự nhận mình là người đến từ cổ đại, linh hồn xuyên không vào thân xác của một bảo vệ của công ty, anh ta đứng sẵn trong phòng và rồi.... khi em vào đây thì em với anh ta đã nói chuyện...
Chu Cẩm nghe liền nhíu mày:
- Ý em là,... hai người đã nói chuyện và hắn tự kể mọi thứ? Em tin sao?
Hướng Hàm nhìn vào màn hình camera, không thể lựa chọn không tin, bèn trả lời:
- Hắn ta biết tên thật của em là Bạch Vũ, cũng biết em là chòm sao Bạch Dương, hắn thấy được chân thân của em, và.... điều đặc biệt là... hắn biết chị!
Gương mặt Chu Cẩm đanh lại, trong lòng đang dâng lên một nỗi lo lắng không tên.
Thấy được chân thân, biết được tên, xuyên không từ cổ đại... những dữ liệu này kết hợp lại nó mang đến cho cô một cái tên gây nỗi ám ảnh lớn nhất!!!
Chu Cẩm nuốt nước miếng, mím môi lên tiếng:
- Nói tiếp đi!
Hướng Hàm đảo mắt, thở hắt ra, đáp:
- Em đã xem qua đoạn camera tại phòng của Diệp tổng, xác định là lúc mà tên bảo vệ đó ngã xuống, có hiện tượng bị xuất linh hồn. Người đó nhập vào thân xác anh ta để nói chuyện với em, sau đó thì rời đi! Anh ta...chỉ hỏi em một câu duy nhất.... chính là.... em ở đây thì có phải chị cũng ở đây hay không? Có nói gì thì anh ta cũng chỉ hỏi một câu đó thôi!
Lần này trán Chu Cẩm trực tiếp chảy mồ hôi, tay cô đang nắm chiếc ví phía dưới.... nắm rất chặt.
Hướng Hàm đầu dây bên kia vẫn tiếp tục lên tiếng:
- Trước khi hắn xuất linh hồn, hắn đã nói với em một câu: Ta muốn được ở cùng một thế giới với nàng ấy! Em nghĩ.... câu này... chính là nói cho chị!
Đôi môi Chu Cẩm run run, khô khốc, cái tên làm nên nỗi kinh hoàng của cô mỗi lúc mỗi hiện dần ra.
Cuối cùng, Chu Cẩm dứt khoát hỏi:
- Hướng Hàm, em nói đi, hắn ta.... là ai?
Hướng Hàm cắn môi mỏng, cô nhắm mắt hít một hơi thật sâu, rồi mở mắt ra, đáp:
- Là... Thái tử điện hạ - Lục Thất Sinh!!
Ngay lúc câu trả lời được vang lên, thân thể Chu Cẩm liền cứng ngắc, khuôn mặt thì trắng bệch, đôi tay bấu vào chiếc ví rất chặt, cảm giác như trí óc vừa bị một thứ gì đó đập vào, ong ong rất đáng sợ.
Chu Cẩm tay vẫn cầm điện thoại nhưng không nói, cô chầm chậm xoay đầu nhìn Diệp Mặc bên cạnh, phát hiện anh cũng đang nhìn mình.
Cô biết.... anh đã dùng truyền âm.... nghe cả rồi!
Giờ phút này, không ai thấy, khuôn mặt Diệp Mặc, âm trầm đáng sợ đến mức nào!
- Thế nào rồi?
Hướng Hàm cũng không vòng vo gì nhiều nữa, cô vừa nhìn màn hình máy tính vừa nói:
- Theo như camera ghi lại, thì lúc Lý Huyên bị kích động, trong mắt hiện lên màu đen sọc, đấy chắc chắn là sát khí! Hơn nữa, theo tình hình khi đó, có khả năng là có sự can thiệp của phép thuật! Rất mạnh đấy chị ạ!
Nghe Hướng Hàm phân tích, Chu Cẩm nhíu chặt mày, vậy là cô và Diệp Mặc lúc đó không hề nhìn lầm, màu đen sọc đó quả thật là sát khí của Medusa!!!
Nhưng Medusa đang ở cổ đại mà? Làm thế nào.... sát khí của bà ta theo được đến tận đây chứ?
Trầm ngâm một lúc, Chu Cẩm nói:
- Em chép ra thành một bản vid gửi qua cho chị, bây giờ chị đang cùng Diệp Mặc đến bệnh viện, xem tình hình Lý Huyên thế nào đã, có gì tối tối về sẽ nói trực tiếp hơn, em giúp chị tập hợp mọi người lại một chút, chúng ta cần bàn chuyện này gấp đấy!
Hướng Hàm gật đầu, đáp:
- Em biết rồi! Em sẽ liên lạc với mọi người ngay.
Vừa nói một tay cô vừa lia lịa bấm phím máy tính, thành công cóp vid qua, khi cô nhìn đến phân cảnh của Lục Thất Sinh, thì đột nhiên không biết phải làm sao, lưỡng lự không biết có nên nói với Chu Cẩm hay không.
Chu Cẩm thì đang vội, nói xong, cô cũng muốn cúp máy, thế nhưng ngay lúc đó, Hướng Hàm đột nhiên lên tiếng, ngăn cản hành động của cô lại.
- Chờ một chút đã chị, em.... có cái này muốn nói! - Hướng Hàm gọi lớn.
Chu Cẩm nhướng mày, hơi nghi hoặc, hỏi:
- Còn chuyện gì nữa sao?
Hướng Hàm thở hắt ra một hơi, cô liếm đôi môi hồng hào, bắt đầu kể:
- Lúc nãy.... khi em vào phòng của Diệp tổng để lấy camera, em.... đã gặp một người ở trong này! Người đó... cũng đến từ cổ đại chị ạ!
Tiếng nói ngập ngừng của Hướng Hàm bỗng chốc làm lòng Chu Cẩm dâng lên cảm giác điều không lành, khi nghe cô nói đến chữ "cũng đến từ cổ đại", thì điềm không lành càng hiện rõ.
Chu Cẩm đảo mắt, hỏi:
- Ý em là gì?
Hướng Hàm bặm môi, cô hít một hơi thật sâu, đáp:
- Người đó tự nhận mình là người đến từ cổ đại, linh hồn xuyên không vào thân xác của một bảo vệ của công ty, anh ta đứng sẵn trong phòng và rồi.... khi em vào đây thì em với anh ta đã nói chuyện...
Chu Cẩm nghe liền nhíu mày:
- Ý em là,... hai người đã nói chuyện và hắn tự kể mọi thứ? Em tin sao?
Hướng Hàm nhìn vào màn hình camera, không thể lựa chọn không tin, bèn trả lời:
- Hắn ta biết tên thật của em là Bạch Vũ, cũng biết em là chòm sao Bạch Dương, hắn thấy được chân thân của em, và.... điều đặc biệt là... hắn biết chị!
Gương mặt Chu Cẩm đanh lại, trong lòng đang dâng lên một nỗi lo lắng không tên.
Thấy được chân thân, biết được tên, xuyên không từ cổ đại... những dữ liệu này kết hợp lại nó mang đến cho cô một cái tên gây nỗi ám ảnh lớn nhất!!!
Chu Cẩm nuốt nước miếng, mím môi lên tiếng:
- Nói tiếp đi!
Hướng Hàm đảo mắt, thở hắt ra, đáp:
- Em đã xem qua đoạn camera tại phòng của Diệp tổng, xác định là lúc mà tên bảo vệ đó ngã xuống, có hiện tượng bị xuất linh hồn. Người đó nhập vào thân xác anh ta để nói chuyện với em, sau đó thì rời đi! Anh ta...chỉ hỏi em một câu duy nhất.... chính là.... em ở đây thì có phải chị cũng ở đây hay không? Có nói gì thì anh ta cũng chỉ hỏi một câu đó thôi!
Lần này trán Chu Cẩm trực tiếp chảy mồ hôi, tay cô đang nắm chiếc ví phía dưới.... nắm rất chặt.
Hướng Hàm đầu dây bên kia vẫn tiếp tục lên tiếng:
- Trước khi hắn xuất linh hồn, hắn đã nói với em một câu: Ta muốn được ở cùng một thế giới với nàng ấy! Em nghĩ.... câu này... chính là nói cho chị!
Đôi môi Chu Cẩm run run, khô khốc, cái tên làm nên nỗi kinh hoàng của cô mỗi lúc mỗi hiện dần ra.
Cuối cùng, Chu Cẩm dứt khoát hỏi:
- Hướng Hàm, em nói đi, hắn ta.... là ai?
Hướng Hàm cắn môi mỏng, cô nhắm mắt hít một hơi thật sâu, rồi mở mắt ra, đáp:
- Là... Thái tử điện hạ - Lục Thất Sinh!!
Ngay lúc câu trả lời được vang lên, thân thể Chu Cẩm liền cứng ngắc, khuôn mặt thì trắng bệch, đôi tay bấu vào chiếc ví rất chặt, cảm giác như trí óc vừa bị một thứ gì đó đập vào, ong ong rất đáng sợ.
Chu Cẩm tay vẫn cầm điện thoại nhưng không nói, cô chầm chậm xoay đầu nhìn Diệp Mặc bên cạnh, phát hiện anh cũng đang nhìn mình.
Cô biết.... anh đã dùng truyền âm.... nghe cả rồi!
Giờ phút này, không ai thấy, khuôn mặt Diệp Mặc, âm trầm đáng sợ đến mức nào!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.