Chương 336: Sự Thức Dậy Kịp Thời!
PJH
18/11/2019
Đám dây gai bị thiêu đốt nhanh chóng, rời rạc rơi xuống đất, người
con gái đứng trong đám dây ấy, chầm chậm hạ xuống đất.
Cả người đều như thay một bộ đồ mới, đỏ rực sáng chói, xung quanh là những ngọn lửa màu đỏ cam bắt mắt, đôi mắt ảo diệu huyền bí liếc nhìn.
Khuôn mặt nhợt nhạt lúc nãy hoàn toàn được thay đổi bởi một thần thái khác hẳn, lạnh lùng và lộng lẫy hơn.
Aesclepius và những người khác bất ngờ trước màn lột xác của Chu Cẩm, hắn vô thức lên tiếng:
- Ngươi thức tỉnh sao? Làm sao có thể??
Chu Cẩm cười mỉm, nói:
- Sao lại không thể? Ngươi nghĩ ngươi nhốt ta trong miền ký ức của chính ta thì ta sẽ ngủ mãi trong đó sao, đừng ngây thơ như vậy!
Đúng vậy! Ý định của Aesclepius chính là nhốt Chu Cẩm trong chính ý thức của mình, để cô tự dằn vặt và đau khổ đến chết, bởi những kí ức của Phượng Hoàng đều mang theo những tai họa và chết chóc, người nào chìm sâu trong đống đổ nát đó đều sẽ bị sự đau khổ dằn vặt bản thân mình.
Nhưng hắn lại không ngờ rằng, chính điều này lại làm thức tỉnh chân thân của cô!
Tuy nhiên, Aesclepius đã không biết, Chu Cẩm quả thật đã đau khổ rất nhiều trong những kí ức liên quan đến Hàn Mạc Tĩnh, nhưng bây giờ khi thức tỉnh chân thân rồi, những kí ức trước đây cũng đã hồi phục lại, cô đều đã nhớ được mọi thứ, cô không còn là con nhóc 23t yếu đuối nữa, tính cách đã trở lại rõ ràng hơn với cô rồi!
Về cơ bản, đống đau đớn đó chẳng là gì với cô cả, cô đã biết và hiểu hết!
Aesclepius nhìn Chu Cẩm một thân đỏ rực, hắn đoán chắc bây giờ khả năng điều khiển ý thức đã bị cô lấy về rồi, không còn nắm giữ được nữa.
Hiện nay, xung quanh toàn người có sức mạnh lớn, Phượng Hoàng thức tỉnh, còn có Athena và Hera, đấy là chưa tính Zeus, nếu bây giờ hắn đấu, nhất định đấu không lại.
Aesclepius cười, lên tiếng nói;
- Được, coi như lần này ta tự lấy đá đập trúng chân mình đi, ngươi lại có thể thức tỉnh được trong hoàn cảnh khắc nghiệt như thế.... quả là..... ta đã xem thường người rồi!
Nói rồi, Aesclepius vung tay, nhanh chóng chuồn lẹ, chỉ còn lại tiếng nói vang vọng xung quanh:
- Lần sau, nhất định ta sẽ giết chết ngươi, Phượng Hoàng!!!
Aesclepius rời đi, Chu Cẩm cũng gục người xuống đất, thân thể hoàn toàn trở lại bình thường, dấu hiệu cũng biến mất.
Cô thức tỉnh quá nhanh chóng, sức mạnh lớn như vậy đương nhiên không thể kéo dài quá lâu.
May mà cô hù cho Aesclepius bỏ chạy trước, nếu khoogn thì không cứu được mọi người rồi!
Diệp Mặc đỡ nhanh lấy người cô, Chu Cẩm nhìn thấy anh, yên tâm nhắm mắt......
Cả người đều như thay một bộ đồ mới, đỏ rực sáng chói, xung quanh là những ngọn lửa màu đỏ cam bắt mắt, đôi mắt ảo diệu huyền bí liếc nhìn.
Khuôn mặt nhợt nhạt lúc nãy hoàn toàn được thay đổi bởi một thần thái khác hẳn, lạnh lùng và lộng lẫy hơn.
Aesclepius và những người khác bất ngờ trước màn lột xác của Chu Cẩm, hắn vô thức lên tiếng:
- Ngươi thức tỉnh sao? Làm sao có thể??
Chu Cẩm cười mỉm, nói:
- Sao lại không thể? Ngươi nghĩ ngươi nhốt ta trong miền ký ức của chính ta thì ta sẽ ngủ mãi trong đó sao, đừng ngây thơ như vậy!
Đúng vậy! Ý định của Aesclepius chính là nhốt Chu Cẩm trong chính ý thức của mình, để cô tự dằn vặt và đau khổ đến chết, bởi những kí ức của Phượng Hoàng đều mang theo những tai họa và chết chóc, người nào chìm sâu trong đống đổ nát đó đều sẽ bị sự đau khổ dằn vặt bản thân mình.
Nhưng hắn lại không ngờ rằng, chính điều này lại làm thức tỉnh chân thân của cô!
Tuy nhiên, Aesclepius đã không biết, Chu Cẩm quả thật đã đau khổ rất nhiều trong những kí ức liên quan đến Hàn Mạc Tĩnh, nhưng bây giờ khi thức tỉnh chân thân rồi, những kí ức trước đây cũng đã hồi phục lại, cô đều đã nhớ được mọi thứ, cô không còn là con nhóc 23t yếu đuối nữa, tính cách đã trở lại rõ ràng hơn với cô rồi!
Về cơ bản, đống đau đớn đó chẳng là gì với cô cả, cô đã biết và hiểu hết!
Aesclepius nhìn Chu Cẩm một thân đỏ rực, hắn đoán chắc bây giờ khả năng điều khiển ý thức đã bị cô lấy về rồi, không còn nắm giữ được nữa.
Hiện nay, xung quanh toàn người có sức mạnh lớn, Phượng Hoàng thức tỉnh, còn có Athena và Hera, đấy là chưa tính Zeus, nếu bây giờ hắn đấu, nhất định đấu không lại.
Aesclepius cười, lên tiếng nói;
- Được, coi như lần này ta tự lấy đá đập trúng chân mình đi, ngươi lại có thể thức tỉnh được trong hoàn cảnh khắc nghiệt như thế.... quả là..... ta đã xem thường người rồi!
Nói rồi, Aesclepius vung tay, nhanh chóng chuồn lẹ, chỉ còn lại tiếng nói vang vọng xung quanh:
- Lần sau, nhất định ta sẽ giết chết ngươi, Phượng Hoàng!!!
Aesclepius rời đi, Chu Cẩm cũng gục người xuống đất, thân thể hoàn toàn trở lại bình thường, dấu hiệu cũng biến mất.
Cô thức tỉnh quá nhanh chóng, sức mạnh lớn như vậy đương nhiên không thể kéo dài quá lâu.
May mà cô hù cho Aesclepius bỏ chạy trước, nếu khoogn thì không cứu được mọi người rồi!
Diệp Mặc đỡ nhanh lấy người cô, Chu Cẩm nhìn thấy anh, yên tâm nhắm mắt......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.