Chương 183: Vấn Đề!
PJH
05/11/2019
Mạc Tĩnh quay trở lại phòng bí mật của mình, Hạch Hiền vẫn ngồi đó xem đống đá trong hộp của cô, nhìn thấy Mạc Tĩnh bước
vào, bà ấy liền nhanh chân tiến đến, hỏi:
- Nói chuyện xong rồi sao? Nhanh vậy?
Không phải cha con gặp nhau lâu ngày không phải nên âu yếm tâm tình nhau chút à?
Sao mà cô ấy mới vừa đi ra vài phút đã vào lại rồi!!!
Nói với tốc độ tên lửa?
Mạc Tĩnh lườm cho Hạch Hiền một cái nhìn sắc bén, nói:
- Ngươi nhiều chuyện quá ha?
Hạch Hiền ngậm mồm, nhún vai, cũng không nói gì nữa.
Thực ra bà không biết, giữa Mạc Tĩnh và Hàn Mạc Chinh vốn chỉ có xích mích, không gặp nhau, khoảng cách đã xa, mà gặp mặt nhau, khoảng cách còn xa hơn nữa.
Bởi sau mỗi lần gặp nhau, đều là cãi vã tranh chấp, giữa hai người, vốn đã không còn tiếng nói chung nữa rồi!
Mạc Tĩnh làm mặt lạnh, cô bình tĩnh đi đến bàn, mở lại cuốn sách mình đang xem dở, lên tiếng:
- Hạch Hiền bà nói xem, nếu như cách mà mẫu thân của ta ghi là có thể làm được, vậy thì chúng ta thành công bao nhiêu?
Hạch Hiền cũng tiến về phía bàn, bà nhìn vào cuốn sách, rồi tặc lưỡi nói:
- Ta cũng suy nghĩ điều đó nảy giờ đây, cứ cho là làm được đi, nhưng ngươi nhìn điều kiện này nè, nó không đơn giản đâu! - Vừa nói, Hạch Hiền vừa chỉ tay vào dòng chữ trên cuốn sách.
Phượng Tịnh Y giống như một cô bé thích sưu tầm đồ vật vậy, bà ấy đem tất cả những gì mình biết viết lại, còn có thói quen viết nhật ký nữa.
Đôi khi cô cũng không hiểu thói quen đó có gì tốt chứ, chỉ tổ mỏi tay thôi!!!
Trong sách, Phượng Tịnh Y có ghi, các chòm sao hộ vệ của Phượng tộc đặc biệt hơn những chòm sao còn lại, bởi đó là những tiên sao đầu tiên của vũ trụ.
Mỗi sao đều có một bộ tộc và cai quản những hành tinh của mình, cũng có các chòm sao cai quản chung một hành tinh, nhưng giữa họ không hề có xích mích hay xảy ra chuyện tranh giành địa bàn gì cả. Ngược lại, họ rất hòa thuận và biết nhường nhịn nhau.
Các chòm sao hộ vệ của Phượng tộc rất trung thành với các đời Phượng Hoàng, đối với họ, đôi khi tính mạng của mình cũng không quan trọng bằng của chủ nhân.
Các chòm sao nắm giữ sức mạnh của các nguyên tố cấu tạo nên vũ trụ, như nước, lửa, khí, đất, cây .... vậy nên sức mạnh của bọn họ đều rất lớn.
Từng có một đời Phượng Hoàng, các chòm sao hộ vệ đột nhiên bị mất đi chức năng thông linh với nhau. cùng lúc đó, họ lại đang làm nhiệm vụ ở các nơi riêng lẻ, vì không tìm cách liên lạc được, nên đời Phượng Hoàng đó đã dùng một thuật gọi là thuật "phân chân" để tìm lại các chòm sao tập hợp với nhau.
Thuật "phân chân" là thuật phân thân chân thân của chủ nhân các chòm sao hộ vệ. Tức là Phượng Hoàng phải tạo ra một kết giới bằng lửa, vào đúng ngày diễn ra mặt trăng máu của năm. Sau đó, chia chân thân mình ra thành 12 mảnh, mỗi một mảnh đi vào địa phận của các chòm sao từ thưở nguyên khai, mở lại cánh cửa trí thức của họ, khôi phục lại kí ức, thì các chòm sao có thể cảm nhận được tín hiệu của nhau và của chủ nhân, như vậy họ có thể sẽ tìm ra được nơi chủ nhân mình đang ở đâu.
Nhưng mà.... cách làm này còn có điều kiện.
Thứ nhất, nhất định phải được diễn ra vào đêm có mặt trăng máu, và chỉ có thể thực hiện phép "phân chân" một lần duy nhất, nếu thất bại có thể sẽ mất cả năng lực tu vi nếu người đó ở dạng tiên nhân.
Vấn đề là, mặt trăng máu ở cổ đại bao lâu mới xảy ra một lần chứ? Nó ở cổ đại còn khô hiếm hơn cả ngyệt thực nữa, ngay cả cô ở hiện đại cũng chưa từng thấy hiện tượng này bao giờ, làm sao mà biết nó xảy ra vào lúc nào!
Thứ hai, để mở được cánh cửa thông khai đến vùng đất của các chòm sao nguyên thủy và mở cánh cửa kí ức thì cần một lượng lớn năng lượng, người sử dụng thuật phải đảm bảo mình ở dạng biến hình nguyên thể.
Tức là phải ở dạng Phượng Hoàng đuôi đỏ một thời gian dài để duy trì dòng thời gian.
"..."
Chời má, cái này còn độc hơn, bảo cô biến thành Phượng Hoàng thì được, nhưng bảo cô duy trì nó à? Duy trì bao lâu, 1 phút, hai phút, hay là nửa canh giờ, một canh giờ....
Làm ơn đi, ba mươi giây cô cũng không trụ nổi.
"...."
Tiểu thư, tiết tháo của cô đâu cả rồi? Làm gì mà không giữ nổi mấy phút chứ?
Đứng trước tính mạng, tiết tháo gì đó có là gì =)))
"...."
Nói thật đấy, lần gần nhất cô biến đổi duy trì được có mười giây à, đó là trong tình trạng cô tỉnh táo hoàn toàn. Còn đừng có tính cái lúc cô biến đổi mà giết Meduse, mặc dù lúc đó cô có thể duy trì hình dạng biến đổi rất lâu, nhưng tinh thần của cô bị không chế, ở trong tình trạng không kiểm soát được, đừng nói đến việc tỉnh táo.
Mạc Tĩnh cắn môi, khó khăn lắm mới tìm được một cách, bây giờ nó lại quá khó!!!! Ông trời quả nhiên là trêu ngươi người.
Nghĩ tới nghĩ lui một lúc, Mạc Tĩnh quay sang Hạch Hiền, lên tiếng:
- Hạch Hiền, bà có khả năng thông thiên nhìn thấy thời gian tương lai đúng không?
Hạch Hiền nhìn cô, hỏi ngược lại:
- Ngươi hỏi làm gì?
Mạc Tĩnh nhìn bà, trả lời:
- Tôi biết bà có khả năng đó! Bà giúp tôi tìm kiếm thời gian diễn ra mặt trăng máu gần nhất đi!
Hạch Hiền quay phắt nhìn Mạc Tĩnh, nói:
- Mạc Tĩnh, ngươi điên à, đừng nói là ngươi muốn làm theo cái cách trong sách nói nhá? Ngươi muốn chết à?
Mạc Tĩnh im lặng, làm Hạch Hiền nhíu mày, con nhóc này, không phải định làm thật đấy chứ?
Nghĩ vậy, bà liên lên tiếng giải thích:
- Ngươi biết để thi triển thuật "phân chân" cần có mức độ tu vi cao thế nào không? Ngươi chỉ vừa mới biến đổi, năng lực tu vi của ngươi đến một phần một ngàn của ta cũng không bằng, ngươi muốn dùng thuật à? Ngươi đang mơ sao?
- Còn nữa, ngươi biết chỉ có thể thi triển thuật một lần thôi đúng không, chỉ cần sai sót một chút nhỏ thôi, đừng nói là ở bộ dạng tiên nhân, bộ dạng con người hiện tại của ngươi không chống đỡ nổi, có thể sẽ tẩu hỏa nhập ma đấy!
Đúng vậy, Hạch Hiền nói không sai, vấn đề sai sót của thuật này còn quá nhiều lỗ hổng, chỉ cần một sai sót nhỏ thôi, cô cũng có thể bỏ mạng.
Đó là còn chưa kể, khi biến đổi, cô không biết mình có đủ nặng lực để duy trì dòng thời gian và sự tỉnh táo của mình hay không.
Nói chung, thi triển thuật này với mức độ của cô hiện tại là muôn phần nguy hiểm, tỉ lệ thành công chưa đến 5%.
Thế nhưng... cô không thể từ bỏ được, nếu như bây giờ không nhanh chóng tìm ra các chòm sao, không những là cô bị nguy hiểm, ngay cả những người bên cạnh cô, đặc biệt là người luôn muốn bảo vệ cô - Lục Mã Tự, chàng ấy cũng có thể gặp nguy hiểm.
Vậy nên dù chỉ chiếm một phần trăm, cô cũng nhất định phải thử!
- Nói chuyện xong rồi sao? Nhanh vậy?
Không phải cha con gặp nhau lâu ngày không phải nên âu yếm tâm tình nhau chút à?
Sao mà cô ấy mới vừa đi ra vài phút đã vào lại rồi!!!
Nói với tốc độ tên lửa?
Mạc Tĩnh lườm cho Hạch Hiền một cái nhìn sắc bén, nói:
- Ngươi nhiều chuyện quá ha?
Hạch Hiền ngậm mồm, nhún vai, cũng không nói gì nữa.
Thực ra bà không biết, giữa Mạc Tĩnh và Hàn Mạc Chinh vốn chỉ có xích mích, không gặp nhau, khoảng cách đã xa, mà gặp mặt nhau, khoảng cách còn xa hơn nữa.
Bởi sau mỗi lần gặp nhau, đều là cãi vã tranh chấp, giữa hai người, vốn đã không còn tiếng nói chung nữa rồi!
Mạc Tĩnh làm mặt lạnh, cô bình tĩnh đi đến bàn, mở lại cuốn sách mình đang xem dở, lên tiếng:
- Hạch Hiền bà nói xem, nếu như cách mà mẫu thân của ta ghi là có thể làm được, vậy thì chúng ta thành công bao nhiêu?
Hạch Hiền cũng tiến về phía bàn, bà nhìn vào cuốn sách, rồi tặc lưỡi nói:
- Ta cũng suy nghĩ điều đó nảy giờ đây, cứ cho là làm được đi, nhưng ngươi nhìn điều kiện này nè, nó không đơn giản đâu! - Vừa nói, Hạch Hiền vừa chỉ tay vào dòng chữ trên cuốn sách.
Phượng Tịnh Y giống như một cô bé thích sưu tầm đồ vật vậy, bà ấy đem tất cả những gì mình biết viết lại, còn có thói quen viết nhật ký nữa.
Đôi khi cô cũng không hiểu thói quen đó có gì tốt chứ, chỉ tổ mỏi tay thôi!!!
Trong sách, Phượng Tịnh Y có ghi, các chòm sao hộ vệ của Phượng tộc đặc biệt hơn những chòm sao còn lại, bởi đó là những tiên sao đầu tiên của vũ trụ.
Mỗi sao đều có một bộ tộc và cai quản những hành tinh của mình, cũng có các chòm sao cai quản chung một hành tinh, nhưng giữa họ không hề có xích mích hay xảy ra chuyện tranh giành địa bàn gì cả. Ngược lại, họ rất hòa thuận và biết nhường nhịn nhau.
Các chòm sao hộ vệ của Phượng tộc rất trung thành với các đời Phượng Hoàng, đối với họ, đôi khi tính mạng của mình cũng không quan trọng bằng của chủ nhân.
Các chòm sao nắm giữ sức mạnh của các nguyên tố cấu tạo nên vũ trụ, như nước, lửa, khí, đất, cây .... vậy nên sức mạnh của bọn họ đều rất lớn.
Từng có một đời Phượng Hoàng, các chòm sao hộ vệ đột nhiên bị mất đi chức năng thông linh với nhau. cùng lúc đó, họ lại đang làm nhiệm vụ ở các nơi riêng lẻ, vì không tìm cách liên lạc được, nên đời Phượng Hoàng đó đã dùng một thuật gọi là thuật "phân chân" để tìm lại các chòm sao tập hợp với nhau.
Thuật "phân chân" là thuật phân thân chân thân của chủ nhân các chòm sao hộ vệ. Tức là Phượng Hoàng phải tạo ra một kết giới bằng lửa, vào đúng ngày diễn ra mặt trăng máu của năm. Sau đó, chia chân thân mình ra thành 12 mảnh, mỗi một mảnh đi vào địa phận của các chòm sao từ thưở nguyên khai, mở lại cánh cửa trí thức của họ, khôi phục lại kí ức, thì các chòm sao có thể cảm nhận được tín hiệu của nhau và của chủ nhân, như vậy họ có thể sẽ tìm ra được nơi chủ nhân mình đang ở đâu.
Nhưng mà.... cách làm này còn có điều kiện.
Thứ nhất, nhất định phải được diễn ra vào đêm có mặt trăng máu, và chỉ có thể thực hiện phép "phân chân" một lần duy nhất, nếu thất bại có thể sẽ mất cả năng lực tu vi nếu người đó ở dạng tiên nhân.
Vấn đề là, mặt trăng máu ở cổ đại bao lâu mới xảy ra một lần chứ? Nó ở cổ đại còn khô hiếm hơn cả ngyệt thực nữa, ngay cả cô ở hiện đại cũng chưa từng thấy hiện tượng này bao giờ, làm sao mà biết nó xảy ra vào lúc nào!
Thứ hai, để mở được cánh cửa thông khai đến vùng đất của các chòm sao nguyên thủy và mở cánh cửa kí ức thì cần một lượng lớn năng lượng, người sử dụng thuật phải đảm bảo mình ở dạng biến hình nguyên thể.
Tức là phải ở dạng Phượng Hoàng đuôi đỏ một thời gian dài để duy trì dòng thời gian.
"..."
Chời má, cái này còn độc hơn, bảo cô biến thành Phượng Hoàng thì được, nhưng bảo cô duy trì nó à? Duy trì bao lâu, 1 phút, hai phút, hay là nửa canh giờ, một canh giờ....
Làm ơn đi, ba mươi giây cô cũng không trụ nổi.
"...."
Tiểu thư, tiết tháo của cô đâu cả rồi? Làm gì mà không giữ nổi mấy phút chứ?
Đứng trước tính mạng, tiết tháo gì đó có là gì =)))
"...."
Nói thật đấy, lần gần nhất cô biến đổi duy trì được có mười giây à, đó là trong tình trạng cô tỉnh táo hoàn toàn. Còn đừng có tính cái lúc cô biến đổi mà giết Meduse, mặc dù lúc đó cô có thể duy trì hình dạng biến đổi rất lâu, nhưng tinh thần của cô bị không chế, ở trong tình trạng không kiểm soát được, đừng nói đến việc tỉnh táo.
Mạc Tĩnh cắn môi, khó khăn lắm mới tìm được một cách, bây giờ nó lại quá khó!!!! Ông trời quả nhiên là trêu ngươi người.
Nghĩ tới nghĩ lui một lúc, Mạc Tĩnh quay sang Hạch Hiền, lên tiếng:
- Hạch Hiền, bà có khả năng thông thiên nhìn thấy thời gian tương lai đúng không?
Hạch Hiền nhìn cô, hỏi ngược lại:
- Ngươi hỏi làm gì?
Mạc Tĩnh nhìn bà, trả lời:
- Tôi biết bà có khả năng đó! Bà giúp tôi tìm kiếm thời gian diễn ra mặt trăng máu gần nhất đi!
Hạch Hiền quay phắt nhìn Mạc Tĩnh, nói:
- Mạc Tĩnh, ngươi điên à, đừng nói là ngươi muốn làm theo cái cách trong sách nói nhá? Ngươi muốn chết à?
Mạc Tĩnh im lặng, làm Hạch Hiền nhíu mày, con nhóc này, không phải định làm thật đấy chứ?
Nghĩ vậy, bà liên lên tiếng giải thích:
- Ngươi biết để thi triển thuật "phân chân" cần có mức độ tu vi cao thế nào không? Ngươi chỉ vừa mới biến đổi, năng lực tu vi của ngươi đến một phần một ngàn của ta cũng không bằng, ngươi muốn dùng thuật à? Ngươi đang mơ sao?
- Còn nữa, ngươi biết chỉ có thể thi triển thuật một lần thôi đúng không, chỉ cần sai sót một chút nhỏ thôi, đừng nói là ở bộ dạng tiên nhân, bộ dạng con người hiện tại của ngươi không chống đỡ nổi, có thể sẽ tẩu hỏa nhập ma đấy!
Đúng vậy, Hạch Hiền nói không sai, vấn đề sai sót của thuật này còn quá nhiều lỗ hổng, chỉ cần một sai sót nhỏ thôi, cô cũng có thể bỏ mạng.
Đó là còn chưa kể, khi biến đổi, cô không biết mình có đủ nặng lực để duy trì dòng thời gian và sự tỉnh táo của mình hay không.
Nói chung, thi triển thuật này với mức độ của cô hiện tại là muôn phần nguy hiểm, tỉ lệ thành công chưa đến 5%.
Thế nhưng... cô không thể từ bỏ được, nếu như bây giờ không nhanh chóng tìm ra các chòm sao, không những là cô bị nguy hiểm, ngay cả những người bên cạnh cô, đặc biệt là người luôn muốn bảo vệ cô - Lục Mã Tự, chàng ấy cũng có thể gặp nguy hiểm.
Vậy nên dù chỉ chiếm một phần trăm, cô cũng nhất định phải thử!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.