Chương 462: Về Lại Thiên Giới!
PJH
27/11/2019
Diệp Mặc đứng bên cạnh Chu Cẩm, anh nhìn sang Hạch Hiền, hỏi:
- Vậy là cô có thể gặp Băng phương chủ để hỏi về chuyện đó? Cô nghĩ ông ta biết sao?
Hạch Hiền gật đầu, trả lời:
- Biết chứ, cha tôi là người cai quản dòng thời gian chính, ông ấy đã sống quãng đời dài hơn tôi gấp nhiều lần nên biết mọi thứ về Ma giới, Thiên giới và cả người phàm. Nhưng vì tính bảo mật, chúng tôi đã từng hứa với Nữ Oa sẽ không tùy tiện tiết lộ ra bên ngoài. Bây giờ có chuyện hệ trọng như vậy, chỉ cần tôi hỏi, có thể ông ấy sẽ nói ra.
Chu Cẩm gật đầu, cô nhìn Hạch Hiền, nói:
- Vậy là cô phải trở về Thiên giới 1 chuyến, để xác minh thân phận thật của Giang Bách Thần!
Ánh mắt Hạch Hiền hơi tối lại, vài giây sau cô mới gật đầu, đáp:
- Tôi sẽ về Thiên giới và tìm gặp ông ấy để hỏi, thuận tiện cũng tìm hiểu về việc sức mạnh của tôi vì sao vẫn chưa trở lại.
Nói rồi, cô nhìn sang đám người Hướng Hàm, lên tiếng:
- Khoảng thời gian từ đây đến ngày rằm không còn nhiều nữa, tôi sẽ về sớm nhất có thể nếu hoàn thành xong mọi thứ. Trước lúc đó, mọi người hãy bảo vệ Chu Cẩm thật tốt, đừng gây hấn với Giang Bách Thần và Medusa.
Triết Như và đám người đồng lạt gật đầu, cô đặt tay lên vai Hạch Hiền, rồi nói:
- Yên tâm đi, ở đây có chúng tôi, chúng tôi sẽ bảo vệ tiểu thư an toàn. Cô cứ làm việc của cô đi, nhớ cẩn thận!
Hạch Hiền vỗ vỗ tay Triết Như, nói:
- Ừm, bảo trọng!
- Bảo trọng!
Dứt lời, Hạch Hiền liếc mắt sang nhìn Chu Cẩm một lát, thấy cô ấy gật đầu, cô mới an tâm rời đi. Mắt Hạch Hiền trong phút chốc liền sáng lên, từ trên trần nhà xuyên qua một luồng ánh sáng trắng, đâm thẳng xuống chỗ cô, khi nó biến mất cũng đem theo thân thể của Hạch Hiền đi.
Chu Cẩm nhìn không chớp mắt, cô mím môi, trong lòng thầm nghĩ.
Hạch Hiền, ánh mắt lúc nãy của cô, tôi biết cô đã đoán ra thân phận của Giang Bách Thần rồi, cô quay về đó, chỉ là không tin được vào điều mình đang suy diễn mà thôi.
Từ lúc Thẩm Lân nói đến việc người nắm giữ linh hồn rất có thể đã gặp Giang Bách Thần, tôi và cô đều đã phán đoán ra được.
Hàng trăm nghìn năm rồi, chưa hề có hiện tượng như Giang Bách Thần xảy ra, điều này chỉ có thể giải thích cho 1 lí do.
Và tôi hi vọng, câu trả lời mà cô đang tìm kiếm, sẽ không giống những gì mà tôi và cô đã nghĩ.. Nếu không.... cuộc chiến này thật sự sẽ rất khó khăn!
Chu Cẩm ngước lên nhìn Diệp Mặc, đúng lúc anh cũng cúi xuống nhìn cô, trông nét mặt của anh, đã có 3 người dần xác định ra thân phận của Giang Bách Thần rồi!
- Vậy là cô có thể gặp Băng phương chủ để hỏi về chuyện đó? Cô nghĩ ông ta biết sao?
Hạch Hiền gật đầu, trả lời:
- Biết chứ, cha tôi là người cai quản dòng thời gian chính, ông ấy đã sống quãng đời dài hơn tôi gấp nhiều lần nên biết mọi thứ về Ma giới, Thiên giới và cả người phàm. Nhưng vì tính bảo mật, chúng tôi đã từng hứa với Nữ Oa sẽ không tùy tiện tiết lộ ra bên ngoài. Bây giờ có chuyện hệ trọng như vậy, chỉ cần tôi hỏi, có thể ông ấy sẽ nói ra.
Chu Cẩm gật đầu, cô nhìn Hạch Hiền, nói:
- Vậy là cô phải trở về Thiên giới 1 chuyến, để xác minh thân phận thật của Giang Bách Thần!
Ánh mắt Hạch Hiền hơi tối lại, vài giây sau cô mới gật đầu, đáp:
- Tôi sẽ về Thiên giới và tìm gặp ông ấy để hỏi, thuận tiện cũng tìm hiểu về việc sức mạnh của tôi vì sao vẫn chưa trở lại.
Nói rồi, cô nhìn sang đám người Hướng Hàm, lên tiếng:
- Khoảng thời gian từ đây đến ngày rằm không còn nhiều nữa, tôi sẽ về sớm nhất có thể nếu hoàn thành xong mọi thứ. Trước lúc đó, mọi người hãy bảo vệ Chu Cẩm thật tốt, đừng gây hấn với Giang Bách Thần và Medusa.
Triết Như và đám người đồng lạt gật đầu, cô đặt tay lên vai Hạch Hiền, rồi nói:
- Yên tâm đi, ở đây có chúng tôi, chúng tôi sẽ bảo vệ tiểu thư an toàn. Cô cứ làm việc của cô đi, nhớ cẩn thận!
Hạch Hiền vỗ vỗ tay Triết Như, nói:
- Ừm, bảo trọng!
- Bảo trọng!
Dứt lời, Hạch Hiền liếc mắt sang nhìn Chu Cẩm một lát, thấy cô ấy gật đầu, cô mới an tâm rời đi. Mắt Hạch Hiền trong phút chốc liền sáng lên, từ trên trần nhà xuyên qua một luồng ánh sáng trắng, đâm thẳng xuống chỗ cô, khi nó biến mất cũng đem theo thân thể của Hạch Hiền đi.
Chu Cẩm nhìn không chớp mắt, cô mím môi, trong lòng thầm nghĩ.
Hạch Hiền, ánh mắt lúc nãy của cô, tôi biết cô đã đoán ra thân phận của Giang Bách Thần rồi, cô quay về đó, chỉ là không tin được vào điều mình đang suy diễn mà thôi.
Từ lúc Thẩm Lân nói đến việc người nắm giữ linh hồn rất có thể đã gặp Giang Bách Thần, tôi và cô đều đã phán đoán ra được.
Hàng trăm nghìn năm rồi, chưa hề có hiện tượng như Giang Bách Thần xảy ra, điều này chỉ có thể giải thích cho 1 lí do.
Và tôi hi vọng, câu trả lời mà cô đang tìm kiếm, sẽ không giống những gì mà tôi và cô đã nghĩ.. Nếu không.... cuộc chiến này thật sự sẽ rất khó khăn!
Chu Cẩm ngước lên nhìn Diệp Mặc, đúng lúc anh cũng cúi xuống nhìn cô, trông nét mặt của anh, đã có 3 người dần xác định ra thân phận của Giang Bách Thần rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.