Chương 68: nga mi
Hắc Thổ Mạo Thanh Yên
12/06/2019
- Cái gì? Chữ “nga mi” này là lông mày, mà chữ Nga Mi kia là môn phái, giữa hai chữ này có liên quan gì chứ?
Tuyệt Diệt giận dữ, lạnh giọng hỏi.
(Đây là Hoắc Nguyên Chân chơi chữ, hai chữ “nga” đồng âm nhưng khác chữ khác nghĩa.)
Mới vừa rồi Nhất Không đã nói với Hoắc Nguyên Chân lai lịch hai người này, hiện lão ni cô lại muốn lấy môn phái ra ép mình ở nơi này, dĩ nhiên Hoắc Nguyên Chân cũng cảm thấy không thích, bất quá hắn vẫn làm bộ nói:
- Cũng quả thật không có quan hệ gì, vẽ mày chính là chuyện mà các nữ tử thế tục hay làm, làm sao có liên quan tới đại phái Nga Mi trên chốn giang hồ chứ, rõ ràng là bần tăng lỗ mãng. Vậy không biết sư thái đến từ môn phái nào?
Do dự hồi lâu, thấy tất cả mọi người đang đợi chờ mình trả lời, mà đề tài này lại là mình khởi xướng, bây giờ Hoắc Nguyên Chân hỏi, mình cũng không thể không trả lời, rốt cục Tuyệt Diệt rít ra từ trong kẽ răng hai chữ:
- Nga Mi.
Nghe thấy lão ni cô nói mình là Nga Mi, đám hương khách bên cạnh tỏ vẻ hết sức khinh thường. Lão ni cô này thật đúng là giả dối, phương trượng Nhất Giới cũng đoán ra bà là Nga Mi rồi, nhưng bà còn làm bộ làm tịch, cuối cùng không phải là kết quả cũng như vậy sao?
Huống chi một ni cô còn vẽ mày đánh phấn, quả thật làm cho mọi người có hơi không chấp nhận được.
Bị Hoắc Nguyên Chân nói ra bí mật, mất mặt tại trường, ngược lại đầu óc lão ni cô trở nên bình tĩnh hơn trước. Mặc dù trong lòng cuồng nộ, nhưng cũng không dám xem thường phương trượng trẻ tuổi này nữa.
Nhưng muốn bảo bà bỏ qua cho Hoắc Nguyên Chân cũng không thể được.
Sau khi lãnh giáo tài ăn nói thất đức và đầu óc nhạy bén của phương trượng này, lão ni cô không dám công kích trên phương diện Phật học nữa, mà chợt đổi giọng:
- Tiểu hòa thượng, ngươi cũng đừng ỷ vào miệng lưỡi lợi hại, Thiếu Lâm các ngươi dạy người học võ, ta còn nghe người ta nói có thuyết võ công thiên hạ bắt nguồn từ Thiếu Lâm, lời nói lớn lối mà không biết thẹn như vậy, ngươi cũng dám nói ra sao?
- Lão sư thái nói như vậy sai rồi, Thiếu Lâm chúng ta dạy người tập võ không sai, võ công thiên hạ bắt nguồn từ Thiếu Lâm cũng có, chỉ bất quá bần tăng cho là không có gì quá đáng. Thời gian chúng ta xây tự tuy ngắn, nhưng lòng người ngưng tụ, cộng thêm bần tăng có thể câu thông cùng Phật tổ, thường xuyên có thể có lãnh ngộ trong mộng, tự nhiên có thể dạy môn hạ.
- Trước đó vài ngày chúng ta mới vừa đánh thắng Đăng Phong lôi đài, chính là minh chứng, còn chuyện lão sư nói ta lớn lối mà không biết xấu hổ, bần tăng thẹn không dám nhận.
Tuyệt Diệt đột nhiên bật cười to, cảm thấy rốt cục đã nắm được sơ hở của phương trượng này:
- Ha ha! Thật là cười chết bần ni rồi, ngươi thật sự cho là người có thể câu thông cùng Phật tổ, còn có thể lãnh ngộ trong mộng, thật là chuyện nực cười nhất trong thiên hạ. Nếu bần ni không cho người thấy núi này cao còn có núi khác cao hơn, chỉ sợ loại người ếch ngồi đáy giếng như người vĩnh viễn tự cao tự đại bên trong giếng cạn. Lâm Di, đưa kiếm cho vi sư!
Tiểu ni cô Lâm Di ở phía sau đáp ứng, trình bảo kiếm trong tay mình ra. Tuyệt Diệt đưa tay rút Đoạn Thiên bảo kiếm ra.
Ong một tiếng vang lên giống như rồng ngâm hỗ gầm, một vệt hàn quang như làn thu thủy chói sáng làm cho mọi người gần như không thể mở mắt.
Kiếm lọt vào tay, khí thế Tuyệt Diệt sư thái tăng vọt, nhìn Hoắc Nguyên Chân với ánh mắt khinh thường:
- Tiểu hòa thượng, kiếm này được đặt tên là Đoạn Thiên, đi theo bần ni đã mấy chục năm, tung hoành giang hồ khó gặp đối thủ, không biết ở địa phương là nguồn gốc của võ học thiên hạ này của các ngươi, có người nào có thể tiếp được bần ni vài kiểm hay không?
Sau khi thấy thanh kiếm của lão ni cô, Hoắc Nguyên Chân liền thất kinh trong lòng, bản lĩnh lão ni cô này tuyệt đối trên Quan Sơn Nguyệt.
Chẳng những thực lực bản thân trên Quan Sơn Nguyệt, sau khi lão ni cô rút kiếm này tuyệt đối là cao thủ hiếm có trên giang hồ, thanh kiếm này vừa nhìn cũng biết uy lực không nhỏ.
Hoắc Nguyên Chân nhìn không sai, Tuyệt Diệt là thực lực Tiên Thiên sơ kỳ, nhưng sau khi cầm lên Đoàn Thiên bảo kiếm này, nhiều lần bà từng đánh bại cao thủ Tiên Thiên sơ kỳ đỉnh phong thậm chí Tiên Thiên trung kỳ. Đoạn Thiên bảo kiếm cũng có uy danh hiển hách trên giang hồ, chính là một trong Tam Đại Thần Kiếm.
Mặc dù Hoắc Nguyên Chân tu luyện Long Tượng Bát Nhã Công, vừa học tập Đại Từ Đại Bi Chưởng tới đỉnh phong, nhưng dù sao cũng là tấm thân huyết nhục. Đối mặt thần binh bực này, không cẩn thận chỉ sợ mất mạng như chơi.
Không thể động thủ cùng lão ni cô này, phải nghĩ biện pháp mới được.
Hoắc Nguyên Chân xoay chuyển tâm niệm, ngoài mặt vẫn không lộ vẻ gì, chỉ nói:
- Lão sư thái lỗ mãng rồi, đây là Phật môn, không thích hợp động võ.
Nghe Hoắc Nguyên Chân nói như vậy, Tuyệt Diệt vừa muốn mở miệng châm chọc, Hoắc Nguyên Chân lại tiếp tục nói:
- Bất quá sư thái tới khiêu chiến võ công Thiếu Lâm ta, nếu như bần tăng không đáp ứng, sợ rằng sẽ bị người cho là Thiếu Lâm ta sợ Nga Mi của sư thái. Như vậy đi, bà theo bần tăng tới đây, chúng ta đổi chỗ khác tỷ thí.
- Chân trời góc biển bần ni cũng có thể đi, ngươi cứ dẫn đường.
Tuyệt Diệt giọng điệu cuồng vọng, sát khí lộ rõ. Hoắc Nguyên Chân nhìn người chung quanh một chút:
- Chư vị thí chủ cứ việc dâng hương lễ Phật, bần tăng đi một lát sẽ trở lại.
Sau khi nói xong, ống tay áo Hoắc Nguyên Chân run lên, thân thể lăng không bay lên, giống như chim bay lướt nhanh về phía hậu sơn.
Hoắc Nguyên Chân đi rồi, Tuyệt Diệt ngẩn người ra tại chỗ.
Không ngờ rằng khinh công của phương trượng này biến thái tới mức không thể nào tưởng tượng nổi, chẳng lẽ là luyện từ đời trước hay sao?
Nhưng lúc này, bất kể thế nào bà cũng không thể để mất mặt, bèn nói với Lâm Di:
- Con ở lại đây chờ, sau khi vị sư dạy dỗ hòa thượng cuồng vọng này xong sẽ trở lại.
Nói xong bà cũng lăng không bay lên, đuổi theo Hoắc Nguyên Chân.
Chỉ bất quá khinh công bà còn kém rất nhiều, bất kể tốc độ, độ cao, hay là tần số mượn lực giữa không trung, đều không cùng đẳng cấp với Hoắc Nguyên Chân, mà giống như trực thăng rải hạt giống ở nông trường so với Tiêm 20 vậy.
(Tiêm 20 hay Chengdu J-20 Mighty Dragon, là máy bay tiêm kích tàng hình hai động cơ thế hệ thứ 5 do Tập đoàn công nghiệp hàng không Thành Đô sản xuất nhằm phục vụ cho không quân Quân Giải phóng Nhân dân Trung Hoa. Cuối năm 2010, J-20 đã thực hiện chuyến bay thử nghiệm tốc độ lớn. Chiếc J-20 thực hiện chuyến bay đầu tiên ngày 11 tháng 1, 2011. Tướng Hà Vi Vinh, tư lệnh phó Không quân Quân Giải phóng Nhân dân nói vào tháng 11 năm 2009 rằng ông hy vọng J-20 sẽ đưa vào phục vụ quân đội từ 2017-2019.)
Thấy hai người thi triển khinh công rời đi, người chung quanh bàn tán xôn xao:
- Lão ni cô này cũng không biết trời cao đất rộng, dám vọng tưởng khiêu chiến phương trượng Nhất Giới, nếu chưa nếm mùi đau khổ ắt bà ta sẽ không ghi nhớ thật sâu.
- Đúng vậy, phương trượng Nhất Giới cũng thật là từ bi, giữ lại thể diện cho bà ở trước mặt người, nếu không vào lúc này lão ni cô đã gục xuống.
- Nhìn xem phương trượng Nhất Giới bay cao bay nhanh tới mức nào, nhìn lại lão ni cô kia bay vô cùng chậm chạp, chẳng khác nào bò già, nếu như là ta sẽ không đi cho mất mặt.
Tuyệt Diệt giận dữ, lạnh giọng hỏi.
(Đây là Hoắc Nguyên Chân chơi chữ, hai chữ “nga” đồng âm nhưng khác chữ khác nghĩa.)
Mới vừa rồi Nhất Không đã nói với Hoắc Nguyên Chân lai lịch hai người này, hiện lão ni cô lại muốn lấy môn phái ra ép mình ở nơi này, dĩ nhiên Hoắc Nguyên Chân cũng cảm thấy không thích, bất quá hắn vẫn làm bộ nói:
- Cũng quả thật không có quan hệ gì, vẽ mày chính là chuyện mà các nữ tử thế tục hay làm, làm sao có liên quan tới đại phái Nga Mi trên chốn giang hồ chứ, rõ ràng là bần tăng lỗ mãng. Vậy không biết sư thái đến từ môn phái nào?
Do dự hồi lâu, thấy tất cả mọi người đang đợi chờ mình trả lời, mà đề tài này lại là mình khởi xướng, bây giờ Hoắc Nguyên Chân hỏi, mình cũng không thể không trả lời, rốt cục Tuyệt Diệt rít ra từ trong kẽ răng hai chữ:
- Nga Mi.
Nghe thấy lão ni cô nói mình là Nga Mi, đám hương khách bên cạnh tỏ vẻ hết sức khinh thường. Lão ni cô này thật đúng là giả dối, phương trượng Nhất Giới cũng đoán ra bà là Nga Mi rồi, nhưng bà còn làm bộ làm tịch, cuối cùng không phải là kết quả cũng như vậy sao?
Huống chi một ni cô còn vẽ mày đánh phấn, quả thật làm cho mọi người có hơi không chấp nhận được.
Bị Hoắc Nguyên Chân nói ra bí mật, mất mặt tại trường, ngược lại đầu óc lão ni cô trở nên bình tĩnh hơn trước. Mặc dù trong lòng cuồng nộ, nhưng cũng không dám xem thường phương trượng trẻ tuổi này nữa.
Nhưng muốn bảo bà bỏ qua cho Hoắc Nguyên Chân cũng không thể được.
Sau khi lãnh giáo tài ăn nói thất đức và đầu óc nhạy bén của phương trượng này, lão ni cô không dám công kích trên phương diện Phật học nữa, mà chợt đổi giọng:
- Tiểu hòa thượng, ngươi cũng đừng ỷ vào miệng lưỡi lợi hại, Thiếu Lâm các ngươi dạy người học võ, ta còn nghe người ta nói có thuyết võ công thiên hạ bắt nguồn từ Thiếu Lâm, lời nói lớn lối mà không biết thẹn như vậy, ngươi cũng dám nói ra sao?
- Lão sư thái nói như vậy sai rồi, Thiếu Lâm chúng ta dạy người tập võ không sai, võ công thiên hạ bắt nguồn từ Thiếu Lâm cũng có, chỉ bất quá bần tăng cho là không có gì quá đáng. Thời gian chúng ta xây tự tuy ngắn, nhưng lòng người ngưng tụ, cộng thêm bần tăng có thể câu thông cùng Phật tổ, thường xuyên có thể có lãnh ngộ trong mộng, tự nhiên có thể dạy môn hạ.
- Trước đó vài ngày chúng ta mới vừa đánh thắng Đăng Phong lôi đài, chính là minh chứng, còn chuyện lão sư nói ta lớn lối mà không biết xấu hổ, bần tăng thẹn không dám nhận.
Tuyệt Diệt đột nhiên bật cười to, cảm thấy rốt cục đã nắm được sơ hở của phương trượng này:
- Ha ha! Thật là cười chết bần ni rồi, ngươi thật sự cho là người có thể câu thông cùng Phật tổ, còn có thể lãnh ngộ trong mộng, thật là chuyện nực cười nhất trong thiên hạ. Nếu bần ni không cho người thấy núi này cao còn có núi khác cao hơn, chỉ sợ loại người ếch ngồi đáy giếng như người vĩnh viễn tự cao tự đại bên trong giếng cạn. Lâm Di, đưa kiếm cho vi sư!
Tiểu ni cô Lâm Di ở phía sau đáp ứng, trình bảo kiếm trong tay mình ra. Tuyệt Diệt đưa tay rút Đoạn Thiên bảo kiếm ra.
Ong một tiếng vang lên giống như rồng ngâm hỗ gầm, một vệt hàn quang như làn thu thủy chói sáng làm cho mọi người gần như không thể mở mắt.
Kiếm lọt vào tay, khí thế Tuyệt Diệt sư thái tăng vọt, nhìn Hoắc Nguyên Chân với ánh mắt khinh thường:
- Tiểu hòa thượng, kiếm này được đặt tên là Đoạn Thiên, đi theo bần ni đã mấy chục năm, tung hoành giang hồ khó gặp đối thủ, không biết ở địa phương là nguồn gốc của võ học thiên hạ này của các ngươi, có người nào có thể tiếp được bần ni vài kiểm hay không?
Sau khi thấy thanh kiếm của lão ni cô, Hoắc Nguyên Chân liền thất kinh trong lòng, bản lĩnh lão ni cô này tuyệt đối trên Quan Sơn Nguyệt.
Chẳng những thực lực bản thân trên Quan Sơn Nguyệt, sau khi lão ni cô rút kiếm này tuyệt đối là cao thủ hiếm có trên giang hồ, thanh kiếm này vừa nhìn cũng biết uy lực không nhỏ.
Hoắc Nguyên Chân nhìn không sai, Tuyệt Diệt là thực lực Tiên Thiên sơ kỳ, nhưng sau khi cầm lên Đoàn Thiên bảo kiếm này, nhiều lần bà từng đánh bại cao thủ Tiên Thiên sơ kỳ đỉnh phong thậm chí Tiên Thiên trung kỳ. Đoạn Thiên bảo kiếm cũng có uy danh hiển hách trên giang hồ, chính là một trong Tam Đại Thần Kiếm.
Mặc dù Hoắc Nguyên Chân tu luyện Long Tượng Bát Nhã Công, vừa học tập Đại Từ Đại Bi Chưởng tới đỉnh phong, nhưng dù sao cũng là tấm thân huyết nhục. Đối mặt thần binh bực này, không cẩn thận chỉ sợ mất mạng như chơi.
Không thể động thủ cùng lão ni cô này, phải nghĩ biện pháp mới được.
Hoắc Nguyên Chân xoay chuyển tâm niệm, ngoài mặt vẫn không lộ vẻ gì, chỉ nói:
- Lão sư thái lỗ mãng rồi, đây là Phật môn, không thích hợp động võ.
Nghe Hoắc Nguyên Chân nói như vậy, Tuyệt Diệt vừa muốn mở miệng châm chọc, Hoắc Nguyên Chân lại tiếp tục nói:
- Bất quá sư thái tới khiêu chiến võ công Thiếu Lâm ta, nếu như bần tăng không đáp ứng, sợ rằng sẽ bị người cho là Thiếu Lâm ta sợ Nga Mi của sư thái. Như vậy đi, bà theo bần tăng tới đây, chúng ta đổi chỗ khác tỷ thí.
- Chân trời góc biển bần ni cũng có thể đi, ngươi cứ dẫn đường.
Tuyệt Diệt giọng điệu cuồng vọng, sát khí lộ rõ. Hoắc Nguyên Chân nhìn người chung quanh một chút:
- Chư vị thí chủ cứ việc dâng hương lễ Phật, bần tăng đi một lát sẽ trở lại.
Sau khi nói xong, ống tay áo Hoắc Nguyên Chân run lên, thân thể lăng không bay lên, giống như chim bay lướt nhanh về phía hậu sơn.
Hoắc Nguyên Chân đi rồi, Tuyệt Diệt ngẩn người ra tại chỗ.
Không ngờ rằng khinh công của phương trượng này biến thái tới mức không thể nào tưởng tượng nổi, chẳng lẽ là luyện từ đời trước hay sao?
Nhưng lúc này, bất kể thế nào bà cũng không thể để mất mặt, bèn nói với Lâm Di:
- Con ở lại đây chờ, sau khi vị sư dạy dỗ hòa thượng cuồng vọng này xong sẽ trở lại.
Nói xong bà cũng lăng không bay lên, đuổi theo Hoắc Nguyên Chân.
Chỉ bất quá khinh công bà còn kém rất nhiều, bất kể tốc độ, độ cao, hay là tần số mượn lực giữa không trung, đều không cùng đẳng cấp với Hoắc Nguyên Chân, mà giống như trực thăng rải hạt giống ở nông trường so với Tiêm 20 vậy.
(Tiêm 20 hay Chengdu J-20 Mighty Dragon, là máy bay tiêm kích tàng hình hai động cơ thế hệ thứ 5 do Tập đoàn công nghiệp hàng không Thành Đô sản xuất nhằm phục vụ cho không quân Quân Giải phóng Nhân dân Trung Hoa. Cuối năm 2010, J-20 đã thực hiện chuyến bay thử nghiệm tốc độ lớn. Chiếc J-20 thực hiện chuyến bay đầu tiên ngày 11 tháng 1, 2011. Tướng Hà Vi Vinh, tư lệnh phó Không quân Quân Giải phóng Nhân dân nói vào tháng 11 năm 2009 rằng ông hy vọng J-20 sẽ đưa vào phục vụ quân đội từ 2017-2019.)
Thấy hai người thi triển khinh công rời đi, người chung quanh bàn tán xôn xao:
- Lão ni cô này cũng không biết trời cao đất rộng, dám vọng tưởng khiêu chiến phương trượng Nhất Giới, nếu chưa nếm mùi đau khổ ắt bà ta sẽ không ghi nhớ thật sâu.
- Đúng vậy, phương trượng Nhất Giới cũng thật là từ bi, giữ lại thể diện cho bà ở trước mặt người, nếu không vào lúc này lão ni cô đã gục xuống.
- Nhìn xem phương trượng Nhất Giới bay cao bay nhanh tới mức nào, nhìn lại lão ni cô kia bay vô cùng chậm chạp, chẳng khác nào bò già, nếu như là ta sẽ không đi cho mất mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.