Chương 192: Thủ tọa Bồ Đề đường
Hắc Thổ Mạo Thanh Yên
22/06/2019
- Càn rỡ!
Hoắc Nguyên Chân trầm sắc mặt xuống:
- Đây là Bồ Đề đường, không phải là Bồ Đào Đường, người đi đứng trung bình tấn năm giờ, một ngày không cho ăn cơm!
Trong Thiếu Lâm, quy củ của Hoắc Nguyên Chân có lúc vẫn còn rất nghiêm, mặc dù hòa thượng này là lỡ lời, những hòa thượng khác cũng không biết Bồ Đào Đường (Glucose) là ý gì, thế nhưng Hoắc Nguyên Chân không cho phép phát sinh sai lầm như vậy.
Thấy phương trượng tức giận, hòa thượng lỡ lời kia ngoan ngoãn chạy đi đứng tấn.
Nhưng cho dù đứng tấn, tiểu tử này cũng không có chạy đi xa mà đứng ở bên cạnh, còn hy vọng có thể nghe thấy phương trượng giảng giải Bồ Đề đường này là gì.
- Tất cả mọi người hãy nghe cho kỹ, Bồ Đề đường này là thần tích của Phật tổ đích thân ban cho, cao cấp hơn so với La Hán Đường, chỉ có người nổi bật trong La Hán Đường mới có tư cách tiến vào Bồ Đề đường tu luyện. Theo như trước mắt, người tiến vào Bồ Đề đường mới là đệ tử nòng cốt Thiếu Lâm ta, mới là tinh anh thật sự.
Các hòa thượng nghe vậy đều lộ vẻ kích động vô cùng, sau khi tiến vào La Hán Đường, địa vị của bọn họ ở Thiếu Lâm cao hơn so với những hòa thượng khác, không cần làm công việc lặt vặt, mỗi ngày chỉ cần tham gia một chút khóa sớm khóa tối, thời gian còn lại đều dùng để luyện võ. Hơn nữa còn được trang bị ngựa, ngay cả trai đường cấp cơm cho bọn họ cũng là lượng gấp đôi, võ tăng tiêu hao lớn, thể lực phải bảo đảm.
Mà bây giờ lại xuất hiện Bồ Đề đường này, hơn nữa là điện đường cao cấp hơn cả La Hán Đường, tự nhiên là khiến cho những võ tăng này sinh lòng hướng tới.
- Kể từ hôm nay, Nhất Tịnh, đệ đích thân đảm nhiệm thủ tọa Bồ Đề đường.
Nhất Tịnh nghe thấy Hoắc Nguyên Chân muốn hắn đảm nhiệm thủ tọa, vội vàng xua tay nói:
- Phương trượng sư huynh, không thể được, sư đệ ta tu luyện thời giờ ngắn ngủi, công lực của rất nhiều sự điệt còn cao hơn cả đệ, đệ còn phải cố gắng noi gương bọn họ, sao có thể đảm nhiệm trọng trách thủ tọa?!
- Không được chậm trễ!
Hoắc Nguyên Chân nói:
- Mặc dù thời gian tu luyện của đệ ngắn, thế nhưng tiến bộ của đệ lại là nhanh nhất, bây giờ đã đạt đến cảnh giới Hậu Thiên hậu kỳ, ta dám cam đoan, trong vòng ba tháng, đệ sẽ có thể lên cấp Hậu Thiên viên mãn. Hơn nữa sức chiến đấu Hậu Thiên viên mãn này của đệ tuyệt đối không thua gì Tiên Thiên, huống hồ đệ là trưởng bối của bọn họ, bọn họ ai dám không phục, đệ cứ việc trừng trị thẳng tay, kẻ nào vi phạm không thể dung tha!
Hoắc Nguyên Chân đây là có ý định bồi dưỡng Nhất Tịnh, hôm nay hắn tới Bồ Đề đường, phát hiện vị trí thủ tọa kia lại có tốc độ tu luyện tăng thêm gấp ba, cao hơn rất nhiều so với chỗ bình thường.
Dựa vào thiên tư của Nhất Tịnh, được gia tăng tốc độ gấp ba phụ trợ đã không chậm bao nhiêu so với mình tu luyện gấp mười. Hắn là một đại hòa thượng Thiếu Lâm, võ công quá thấp cũng không được, như vậy sẽ có thể làm cho Nhất Tịnh đuổi kịp rất nhanh, sớm trở thành trưởng bối được nhiều người tin phục.
Mình là phương trượng, hoàn toàn có thể nắm giữ tình hình Thiếu Lâm, việc của mình quyết định không ai dám làm trái, chỉ cần Nhất Tịnh không chịu thua kém, người phía dưới không có ai dám nói gì.
Thấy Hoắc Nguyên Chân tín nhiệm mình như vậy, Nhất Tịnh cũng gật đầu một cái:
- Nhất Tịnh nhất định không phụ lòng kỳ vọng của phương trượng sư huynh, tranh thủ sớm ngày vượt qua bọn sư điệt.
Đã quyết định chọn thủ tọa, Hoắc Nguyên Chân lại nói:
- Từ hôm nay, hai mươi người Tuệ Kiếm, Tuệ Ngưu, Tuệ Nhất đến Tuệ Thập Bát gia nhập Bồ Đề đường, do Nhất Tịnh sự thúc các ngươi cai quản.
Những người này nhất tề tuyên Phật hiệu đáp ứng, sau đó lại tham kiến thủ tọa tận nhiệm.
- Trừ đám người các ngươi ra, các đệ tử còn lại cũng nghe cho kỹ, phàm là kẻ nào đạt tới Hậu Thiên hậu kỳ cũng có thể tiến nhập Bồ Đề đường, trở thành đệ tử nòng cốt của Thiếu Lâm ta, hy vọng các ngươi cũng mau mau tu luyện không nên trì hoãn.
Đi tới trước mặt đoàn người, Hoắc Nguyên Chân lại cho mọi người một liều thuốc kích thích:
- Trong La Hán Đường nhiều nhất có thể chứa năm trăm La Hán, nhưng hiện tại bần tăng quyết định quy củ là, trước mắt La Hán Đường tiếp nhận tối đa một trăm linh tám người, Bồ Đề đường tiếp nhận tối đa bảy mươi hai người, đừng tưởng rằng nhân số các ngươi không nhiều, dù sao cũng sẽ được ở lại. Bắt đầu từ ngày mai, Thiếu Lâm ta sẽ tuyển nhận nhóm đệ tử thứ hai, cũng là đệ tử đời thứ ba, lần này chúng ta phải tuyển nhận hai trăm người!
Nghe thấy lời của Hoắc Nguyên Chân, tất cả mọi người đều sợ ngây người, đi đâu tuyển nhận nhiều hòa thượng như vậy?
- Đừng tưởng rằng tuyển nhận không được, ta nói cho các ngươi biết một tin, lần trước đã có rất nhiều người muốn gia nhập bản tự cũng không có thành công, trong đó có không ít nguyên là đệ tử của Pháp Vương tự.
- Những người này vốn chính là hòa thượng, tinh thông Phật pháp, hơn nữa còn có căn bản võ công, bản phương trượng nói cho bọn họ biết còn cần khảo nghiệm một thời gian, cho nên không có đồng ý. Bây giờ dán bảng cáo thị chiêu tăng của chúng ta, chỉ riêng những đệ tử lưu lạc của Pháp Vương tự kia sẽ có bốn năm mươi người tới gia nhập.
- Còn nữa, những đệ tử của Pháp Vương tự kia còn quen biết không ít tăng nhân tha phương, người khổ hạnh, đầu đà, vân vân. Những người này cũng có thể gia nhập Thiếu Lâm Tự chúng ta bất cứ lúc nào, võ công của bọn họ đều không kém, đừng tưởng rằng các ngươi nhất định mạnh hơn bọn họ. Đến lúc đó người nào vào đường nào, đều phải xem bản lĩnh nói chuyện.
Hoắc Nguyên Chân nói xong, phía dưới lặng ngắt như tờ, những võ tăng này đều ngưng trọng sắc mặt. Nếu như ở trong vòng cạnh tranh mới này, nhóm người mình ngay cả La Hán Đường cũng không đứng chân được, vậy thật đúng là mất mặt không còn gì để nói.
Mặc dù bình thường mọi người đã rất chăm chỉ, thế nhưng bây giờ suy nghĩ lại một chút, nên chăm chỉ hơn nữa mới được.
- Còn có mấy người Tuệ Nhất trước kia quen biết một nhóm sơn tặc. Trước đây chỉ có bảy tám người, gần đây cuộc sống có chút không yên ổn, quan phủ cũng không quản tới chuyện này, một ít đệ tử những môn phái đổ nát trong giang hồ cũng đã gia nhập vào nhóm sơn tặc này. Bây giờ phỏng chừng cũng đã có ba bốn mươi người.
- Những người này đã bắt đầu quấy rối dân chúng, bần tăng đã ra lệnh mấy người Tuệ Nhất lập tức đi hàng phục. Kẻ nào nguyện ý quy phục ngã Phật cũng có thể gia nhập Thiếu Lâm Tự, người không muốn quy thuận, phế bỏ võ công, để tránh tiếp tục làm hại một phương.
Hoắc Nguyên Chân đã nghĩ xong, đối tượng tuyển nhận chủ yếu lần này đều là những người đã từng là hòa thượng, đầu đà, hoặc là đám sơn tặc kia. Thứ nhất, những người này đều có sẵn nền tảng võ công, thứ hai cũng có thể giải quyết vấn để trị an xung quanh, coi như là đã trông nom dân chúng.
Nếu như tuyển nhận toàn là dân chúng, sẽ rất bất lợi đối với địa phương phát triển. Mọi người đều đi làm hòa thượng, không ai tham gia sản xuất, tự nhiên cũng không phải là chuyện tốt.
Hoắc Nguyên Chân trầm sắc mặt xuống:
- Đây là Bồ Đề đường, không phải là Bồ Đào Đường, người đi đứng trung bình tấn năm giờ, một ngày không cho ăn cơm!
Trong Thiếu Lâm, quy củ của Hoắc Nguyên Chân có lúc vẫn còn rất nghiêm, mặc dù hòa thượng này là lỡ lời, những hòa thượng khác cũng không biết Bồ Đào Đường (Glucose) là ý gì, thế nhưng Hoắc Nguyên Chân không cho phép phát sinh sai lầm như vậy.
Thấy phương trượng tức giận, hòa thượng lỡ lời kia ngoan ngoãn chạy đi đứng tấn.
Nhưng cho dù đứng tấn, tiểu tử này cũng không có chạy đi xa mà đứng ở bên cạnh, còn hy vọng có thể nghe thấy phương trượng giảng giải Bồ Đề đường này là gì.
- Tất cả mọi người hãy nghe cho kỹ, Bồ Đề đường này là thần tích của Phật tổ đích thân ban cho, cao cấp hơn so với La Hán Đường, chỉ có người nổi bật trong La Hán Đường mới có tư cách tiến vào Bồ Đề đường tu luyện. Theo như trước mắt, người tiến vào Bồ Đề đường mới là đệ tử nòng cốt Thiếu Lâm ta, mới là tinh anh thật sự.
Các hòa thượng nghe vậy đều lộ vẻ kích động vô cùng, sau khi tiến vào La Hán Đường, địa vị của bọn họ ở Thiếu Lâm cao hơn so với những hòa thượng khác, không cần làm công việc lặt vặt, mỗi ngày chỉ cần tham gia một chút khóa sớm khóa tối, thời gian còn lại đều dùng để luyện võ. Hơn nữa còn được trang bị ngựa, ngay cả trai đường cấp cơm cho bọn họ cũng là lượng gấp đôi, võ tăng tiêu hao lớn, thể lực phải bảo đảm.
Mà bây giờ lại xuất hiện Bồ Đề đường này, hơn nữa là điện đường cao cấp hơn cả La Hán Đường, tự nhiên là khiến cho những võ tăng này sinh lòng hướng tới.
- Kể từ hôm nay, Nhất Tịnh, đệ đích thân đảm nhiệm thủ tọa Bồ Đề đường.
Nhất Tịnh nghe thấy Hoắc Nguyên Chân muốn hắn đảm nhiệm thủ tọa, vội vàng xua tay nói:
- Phương trượng sư huynh, không thể được, sư đệ ta tu luyện thời giờ ngắn ngủi, công lực của rất nhiều sự điệt còn cao hơn cả đệ, đệ còn phải cố gắng noi gương bọn họ, sao có thể đảm nhiệm trọng trách thủ tọa?!
- Không được chậm trễ!
Hoắc Nguyên Chân nói:
- Mặc dù thời gian tu luyện của đệ ngắn, thế nhưng tiến bộ của đệ lại là nhanh nhất, bây giờ đã đạt đến cảnh giới Hậu Thiên hậu kỳ, ta dám cam đoan, trong vòng ba tháng, đệ sẽ có thể lên cấp Hậu Thiên viên mãn. Hơn nữa sức chiến đấu Hậu Thiên viên mãn này của đệ tuyệt đối không thua gì Tiên Thiên, huống hồ đệ là trưởng bối của bọn họ, bọn họ ai dám không phục, đệ cứ việc trừng trị thẳng tay, kẻ nào vi phạm không thể dung tha!
Hoắc Nguyên Chân đây là có ý định bồi dưỡng Nhất Tịnh, hôm nay hắn tới Bồ Đề đường, phát hiện vị trí thủ tọa kia lại có tốc độ tu luyện tăng thêm gấp ba, cao hơn rất nhiều so với chỗ bình thường.
Dựa vào thiên tư của Nhất Tịnh, được gia tăng tốc độ gấp ba phụ trợ đã không chậm bao nhiêu so với mình tu luyện gấp mười. Hắn là một đại hòa thượng Thiếu Lâm, võ công quá thấp cũng không được, như vậy sẽ có thể làm cho Nhất Tịnh đuổi kịp rất nhanh, sớm trở thành trưởng bối được nhiều người tin phục.
Mình là phương trượng, hoàn toàn có thể nắm giữ tình hình Thiếu Lâm, việc của mình quyết định không ai dám làm trái, chỉ cần Nhất Tịnh không chịu thua kém, người phía dưới không có ai dám nói gì.
Thấy Hoắc Nguyên Chân tín nhiệm mình như vậy, Nhất Tịnh cũng gật đầu một cái:
- Nhất Tịnh nhất định không phụ lòng kỳ vọng của phương trượng sư huynh, tranh thủ sớm ngày vượt qua bọn sư điệt.
Đã quyết định chọn thủ tọa, Hoắc Nguyên Chân lại nói:
- Từ hôm nay, hai mươi người Tuệ Kiếm, Tuệ Ngưu, Tuệ Nhất đến Tuệ Thập Bát gia nhập Bồ Đề đường, do Nhất Tịnh sự thúc các ngươi cai quản.
Những người này nhất tề tuyên Phật hiệu đáp ứng, sau đó lại tham kiến thủ tọa tận nhiệm.
- Trừ đám người các ngươi ra, các đệ tử còn lại cũng nghe cho kỹ, phàm là kẻ nào đạt tới Hậu Thiên hậu kỳ cũng có thể tiến nhập Bồ Đề đường, trở thành đệ tử nòng cốt của Thiếu Lâm ta, hy vọng các ngươi cũng mau mau tu luyện không nên trì hoãn.
Đi tới trước mặt đoàn người, Hoắc Nguyên Chân lại cho mọi người một liều thuốc kích thích:
- Trong La Hán Đường nhiều nhất có thể chứa năm trăm La Hán, nhưng hiện tại bần tăng quyết định quy củ là, trước mắt La Hán Đường tiếp nhận tối đa một trăm linh tám người, Bồ Đề đường tiếp nhận tối đa bảy mươi hai người, đừng tưởng rằng nhân số các ngươi không nhiều, dù sao cũng sẽ được ở lại. Bắt đầu từ ngày mai, Thiếu Lâm ta sẽ tuyển nhận nhóm đệ tử thứ hai, cũng là đệ tử đời thứ ba, lần này chúng ta phải tuyển nhận hai trăm người!
Nghe thấy lời của Hoắc Nguyên Chân, tất cả mọi người đều sợ ngây người, đi đâu tuyển nhận nhiều hòa thượng như vậy?
- Đừng tưởng rằng tuyển nhận không được, ta nói cho các ngươi biết một tin, lần trước đã có rất nhiều người muốn gia nhập bản tự cũng không có thành công, trong đó có không ít nguyên là đệ tử của Pháp Vương tự.
- Những người này vốn chính là hòa thượng, tinh thông Phật pháp, hơn nữa còn có căn bản võ công, bản phương trượng nói cho bọn họ biết còn cần khảo nghiệm một thời gian, cho nên không có đồng ý. Bây giờ dán bảng cáo thị chiêu tăng của chúng ta, chỉ riêng những đệ tử lưu lạc của Pháp Vương tự kia sẽ có bốn năm mươi người tới gia nhập.
- Còn nữa, những đệ tử của Pháp Vương tự kia còn quen biết không ít tăng nhân tha phương, người khổ hạnh, đầu đà, vân vân. Những người này cũng có thể gia nhập Thiếu Lâm Tự chúng ta bất cứ lúc nào, võ công của bọn họ đều không kém, đừng tưởng rằng các ngươi nhất định mạnh hơn bọn họ. Đến lúc đó người nào vào đường nào, đều phải xem bản lĩnh nói chuyện.
Hoắc Nguyên Chân nói xong, phía dưới lặng ngắt như tờ, những võ tăng này đều ngưng trọng sắc mặt. Nếu như ở trong vòng cạnh tranh mới này, nhóm người mình ngay cả La Hán Đường cũng không đứng chân được, vậy thật đúng là mất mặt không còn gì để nói.
Mặc dù bình thường mọi người đã rất chăm chỉ, thế nhưng bây giờ suy nghĩ lại một chút, nên chăm chỉ hơn nữa mới được.
- Còn có mấy người Tuệ Nhất trước kia quen biết một nhóm sơn tặc. Trước đây chỉ có bảy tám người, gần đây cuộc sống có chút không yên ổn, quan phủ cũng không quản tới chuyện này, một ít đệ tử những môn phái đổ nát trong giang hồ cũng đã gia nhập vào nhóm sơn tặc này. Bây giờ phỏng chừng cũng đã có ba bốn mươi người.
- Những người này đã bắt đầu quấy rối dân chúng, bần tăng đã ra lệnh mấy người Tuệ Nhất lập tức đi hàng phục. Kẻ nào nguyện ý quy phục ngã Phật cũng có thể gia nhập Thiếu Lâm Tự, người không muốn quy thuận, phế bỏ võ công, để tránh tiếp tục làm hại một phương.
Hoắc Nguyên Chân đã nghĩ xong, đối tượng tuyển nhận chủ yếu lần này đều là những người đã từng là hòa thượng, đầu đà, hoặc là đám sơn tặc kia. Thứ nhất, những người này đều có sẵn nền tảng võ công, thứ hai cũng có thể giải quyết vấn để trị an xung quanh, coi như là đã trông nom dân chúng.
Nếu như tuyển nhận toàn là dân chúng, sẽ rất bất lợi đối với địa phương phát triển. Mọi người đều đi làm hòa thượng, không ai tham gia sản xuất, tự nhiên cũng không phải là chuyện tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.