Phượng Vũ Chiến Ca
Đánh giá: 5.2/10 từ 34 lượt
Phượng Vũ Chiến Ca là truyện ngôn tình sủng kể về nàng - trưởng công chúa kiêu hãnh của Bang Thập, bị quốc gia, bị dân
chúng, bị người thân, và bị chính vị hôn phu của mình phản bội. Nàng
chạy trốn trong đau khổ và nung nấu trả thù. Trên đường lưu lạc, nàng đã gặp những nam nhân định mệnh của đời mình.
Lôi Nhược Nguyệt: Gần hai mươi năm, hắn đứng che mưa chắn gió cho nàng, để cho nàng không phải nhìn thấy bi ai, đau khổ, chiến tranh, loạn lạc, để nàng mãi là đóa hải đường tươi đẹp nhất của hắn.
“Nàng đi, ta sẽ không giữ, nhưng hãy để ta đi cùng nàng.”
Hắn cần nàng, hắn không cần quốc gia... với hắn dù sao cũng phải ở bên nhau, chẳng màng thế sự nào khác.
Mạc Lăng Tiêu: Chân mệnh thiên tử, cả đời chỉ có một ước nguyện là làm cho dân chúng được sống an bình, no ấm, không màng danh vị, quyền lực. Nhưng khi phải chọn giữa nàng và quốc gia, hắn chỉ có thể lựa chọn một. Cuộc đời hắn là liên tiếp những hối hận và thống khổ.
Nàng không bằng mạng sống của lê dân bách tính, nhưng nàng là cả mạng sống của hắn...
Lưu Tịch: Nam nhân khiến cho người người điên đảo say mê, đẹp hoàn mỹ như lưu ly bảo thạch, không tỳ vết. Trong sáng. Thánh thiện. Lặng lẽ bên nàng. Lặng lẽ yêu nàng. Lặng lẽ bảo vệ cho nàng. Khi thực sự cùng nàng đối mặt với vực thẳm, hắn mỉm cười, dùng mạng mình để đổi lấy mạng nàng. Hắn một mình cô đơn rơi xuống vực sâu thăm thẳm, và vô vọng.
A Mộc Đồ - Nhân trung chi Vương, người mang đôi mắt sói màu xanh sẫm, thăm thẳm như vực biển, không biết yêu, chỉ biết hận thù. Hắn bị chính vẻ quật cường bướng bỉnh của nàng làm cho đau đớn thống khổ. Lặng lẽ theo sau nàng, lặng lẽ chờ đợi nàng, lặng lẽ ôm con đợi nàng quay về, lặng lẽ khóc... Với câu hỏi kia, hắn cũng không trả lời nàng, chỉ ôm lấy nàng và mỉm cười cùng nàng đi tới tận cùng...
Có một lời tiên đoán, cuộc đời nàng sẽ gắn liền với máu huyết và loạn ly, với chiến tướng và sụp đổ. Bao nam nhân thiết huyết trên con đường đi tìm tín ngưỡng cho riêng mình, nguyện vì nàng mà bỏ mạng...
“Chỉ một lời nói của cô nương thôi cũng sẽ khiến thiên hạ lâm vào một hồi tinh phong huyết vũ...”
Thật hay giả?
Giang sơn? Mỹ nhân? Yêu, hận, tình, thù?
Tất cả mọi truyện kết thúc như một bài tráng ca bi thảm.
Lôi Nhược Nguyệt: Gần hai mươi năm, hắn đứng che mưa chắn gió cho nàng, để cho nàng không phải nhìn thấy bi ai, đau khổ, chiến tranh, loạn lạc, để nàng mãi là đóa hải đường tươi đẹp nhất của hắn.
“Nàng đi, ta sẽ không giữ, nhưng hãy để ta đi cùng nàng.”
Hắn cần nàng, hắn không cần quốc gia... với hắn dù sao cũng phải ở bên nhau, chẳng màng thế sự nào khác.
Mạc Lăng Tiêu: Chân mệnh thiên tử, cả đời chỉ có một ước nguyện là làm cho dân chúng được sống an bình, no ấm, không màng danh vị, quyền lực. Nhưng khi phải chọn giữa nàng và quốc gia, hắn chỉ có thể lựa chọn một. Cuộc đời hắn là liên tiếp những hối hận và thống khổ.
Nàng không bằng mạng sống của lê dân bách tính, nhưng nàng là cả mạng sống của hắn...
Lưu Tịch: Nam nhân khiến cho người người điên đảo say mê, đẹp hoàn mỹ như lưu ly bảo thạch, không tỳ vết. Trong sáng. Thánh thiện. Lặng lẽ bên nàng. Lặng lẽ yêu nàng. Lặng lẽ bảo vệ cho nàng. Khi thực sự cùng nàng đối mặt với vực thẳm, hắn mỉm cười, dùng mạng mình để đổi lấy mạng nàng. Hắn một mình cô đơn rơi xuống vực sâu thăm thẳm, và vô vọng.
A Mộc Đồ - Nhân trung chi Vương, người mang đôi mắt sói màu xanh sẫm, thăm thẳm như vực biển, không biết yêu, chỉ biết hận thù. Hắn bị chính vẻ quật cường bướng bỉnh của nàng làm cho đau đớn thống khổ. Lặng lẽ theo sau nàng, lặng lẽ chờ đợi nàng, lặng lẽ ôm con đợi nàng quay về, lặng lẽ khóc... Với câu hỏi kia, hắn cũng không trả lời nàng, chỉ ôm lấy nàng và mỉm cười cùng nàng đi tới tận cùng...
Có một lời tiên đoán, cuộc đời nàng sẽ gắn liền với máu huyết và loạn ly, với chiến tướng và sụp đổ. Bao nam nhân thiết huyết trên con đường đi tìm tín ngưỡng cho riêng mình, nguyện vì nàng mà bỏ mạng...
“Chỉ một lời nói của cô nương thôi cũng sẽ khiến thiên hạ lâm vào một hồi tinh phong huyết vũ...”
Thật hay giả?
Giang sơn? Mỹ nhân? Yêu, hận, tình, thù?
Tất cả mọi truyện kết thúc như một bài tráng ca bi thảm.
5 chương mới nhất truyện Phượng Vũ Chiến Ca
Danh sách chương truyện Phượng Vũ Chiến Ca
- Q.3 - Chương 61 - Yến tiệc đau lòng
- Q.3 - Chương 62 - Trẫm thích nàng!
- Q.3 - Chương 63 - Đau lòng
- Q.3 - Chương 64 - Ăn cướp
- Q.3 - Chương 65 - Chiến hỏa
- Q.3 - Chương 66 - Ai mới là Vương? (thượng)
- Q.3 - Chương 67 - Ai mới là Vương (hạ)
- Q.3 - Chương 68 - Chán ghét
- Q.3 - Chương 69 - Nằm mơ cũng là xa xỉ
- Q.3 - Chương 70 - Khóc thầm
- Q.3 - Chương 71 - Đường chết
- Q.3 - Chương 72 - Bên bờ vực thẳm
- Q.3 - Chương 73 - Hi vọng
- Q.3 - Chương 74 - Biên giới chiến loạn
- Q.3 - Chương 75 - Mộng tưởng
- Q.3 - Chương 76 - Mộng vỡ
- Q.3 - Chương 77 - Nhược Nguyệt
- Q.3 - Chương 78 - Vứt bỏ quân doanh
- Q.3 - Chương 79 - Chạy trốn
- Q.3 - Chương 80 - Tiến vào hoàng cung
- Q.3 - Chương 81 - Dấu vết một bàn tay
- Q.3 - Chương 82 - Phá thành
- Q.3 - Chương 83 - Ly biệt
- Q.3 - Chương 84 - Sừng sững như núi
- Q.3 - Chương 85 - Một nửa sinh mệnh khác
- Q.3 - Chương 86 - Bỉ Ngạn
- Q.3 - Chương 87 - Phù thế năm xưa
- Q.3 - Chương 88 - Sinh
- Q.3 - Chương 89 - Gặp lại Lưu Tịch
- Q.3 - Chương 90 - Chương 90