Chương 5: Mấu chốt
Băng Tuyết Yêu Linh
11/03/2016
Bên kia mẫu tử Yến vương phi đang ảo tưởng tương lai tốt đẹp, bên trong phủ thành chủ lúc này là một mảnh không khí vui mừng.
Từ chủ nhân đến hạ nhân đều là mặt mày hãnh diện .
“Ha ha, lão cha a, ngươi có nhớ hay không sắc mặt của Yến vương phi cùng thế tử? Aha ha ha!”
“Nhớ rõ, làm sao không nhớ chứ? Bọn họ đã bị Thủy nhi của ta dọa sợ, ha ha ha!”
“Phụ thân, đại ca, các ngươi làm sao vui như vậy!” Hoắc Thủy Thủy bất đắc dĩ nhìn phụ tử hai người, trên đầu tràn đầy hắc tuyến. Chỉ tiếc, hai người căn bản không nhìn nàng, tiếp tục tại kia nói cười!
“Mẫu thân, ngươi xem phụ thân bọn họ!” Vừa vặn lúc này Hoắc Thiền Tâm cùng Vân Như Thiên đi ra, Hoắc Thủy Thủy mắt sắc nhìn qua, vội vàng chạy đến bên cạnh mẫu thân của mình, oán giận cáo trạng.
“Thủy nhi ngoan, hai cha con bọn họ phiền lòng ngươi từ lâu, lần này coi như là có thể buông lỏng, bọn họ mới vui như vậy!” Vân Như Thiên trên mặt ôn nhu tràn đầy mỉm cười, thậm chí trong mắt hiện lên một tia thống khoái, làm cho Hoắc Thủy Thủy không có gì để nói, nguyên lai, mẫu thân ôn nhu trong lòng cũng tức giận mẹ con Yến vương phi!
Xem ra lúc trước mình đối với Yến thế tử ái mộ, thật sự đã làm cho người nhà buồn rầu không thôi!
Chính là bọn họ còn muốn lôi kéo nàng làm cho nàng cảm thấy thật khinh thường.
Hoắc Thủy Thủy nhanh chóng đi ra ngoài đại sảnh, bên trong tiếng cười còn không ngừng, Hoắc Thủy Thủy bất đắc dĩ cười, mang theo Hồng Lăng chuẩn bị về phòng của mình.
Đúng lúc này, Hoắc Thiền Tâm thanh âm đột nhiên theo phía sau đuổi tới,“Muội muội chờ một chút!”
Hoắc Thủy nghe vậy dừng cước bộ, quay đầu nghi hoặc nhìn về phía Hoắc Thiền Tâm.
“Muội muội thật sự buông tha cho thế tử điện hạ sao?” Hoắc Thiền Tâm mặt mày cẩn thận nhìn Hoắc Thủy Thủy, cười mở miệng.
“Đương nhiên, chẳng lẽ ta làm còn chưa đủ rõ ràng sao?” Hoắc Thủy Thủy nghe được nghi vấn của Hoắc Thiền Tâm, nhíu mày cười khẽ, trong mắt nghiền ngẫm chợt lóe.
Hoắc Thiền Tâm không có chú ý tới, chính là đầy mặt tươi cười đột nhiên ưu sầu, thậm chí nhíu mày nói,“Ai, thật sự là đáng tiếc , Yến vương thế tử tuấn tú lịch sự, thiên phú về võ học mọi người đều biết, muội muội liền như vậy buông tha cho hắn thực sự là đáng tiếc a! Thật là tạo hóa trêu người, hôm qua thế tử ở võ quán còn hỏi thăm muội......”
Nói xong, Hoắc Thiền Tâm đôi mắt chặt chẽ nhìn chằm chằm Hoắc Thủy Thủy, muốn xem nha đầu này kích động như thế nào.
Chính là lần này, làm cho nàng thất vọng rồi, đôi mắt trong veo kia không một chút gợn sóng, không có gì khác thường, nếu có thì trong mắt nàng hiện lên một tia châm biếm?
Châm biếm?
Hoắc Thiền Tâm thần sắc mạnh mẽ cứng đờ, nàng có phải hay không nhìn lầm rồi?
“Nga, nghe tỷ tỷ nói như vậy, xem ra thế tử thật là tốt lắm a!” Hoắc Thủy Thủy giật mình nói.
Hoắc Thiền Tâm cảm thấy buông lỏng, đã nói rồi, quả nhiên là chính mình nhìn lầm.
“Một khi đã như vậy, tỷ tỷ liền gả cho thế tử đi! Vừa vặn hai người các ngươi tuổi tương đương, thân phận cũng tương đương! Nghĩ đến thật là hảo nhân duyên!” Hoắc Thủy Thủy thản nhiên cười mở miệng, nhìn Hoắc Thiền Tâm hé ra mặt từ thoải mái đến kinh ngạc lại đến cứng ngắc lại đến uấn giận, phù một tiếng bật cười,“Muội muội hay nói giỡn, tỷ tỷ sẽ không để ý đi!”
“A, nga, không ngại, không ngại!” Hoắc Thiền Tâm thần sắc uất giận bị Hoắc Thủy Thủy đột nhiên đánh chủ ý lên mình trở tay không kịp, nhìn người trước mắt cười rực rỡ, Hoắc Thiền Tâm thanh âm ôn nhu đột nhiên có chút trầm thấp.
“nếu không có việc gì muội muội ta đi trước!” Hoắc Thủy Thủy cũng không nói thêm nữa, xoay người mang theo Hồng Lăng rời đi.
Căn bản là mặc kệ Hoắc Thiền Tâm phía sau!
......
“Ha ha ha, rất buồn cười , tiểu thư, ngươi xem sắc mặt của đại tiểu thư thật là buồn cười!” Hồng Lăng ở trong viện đang cười ha hả.
“Tiểu thư, ngài chọc đại tiểu thư muốn nội thương, ngài nói thân thế của nàng cùng thế tử xứng đôi, không phải chạm vào nỗi đau của ngài ấy sao?” Hồng Lăng cười đến khóe mắt phiếm nước mắt.
“Nội thương cũng tốt, coi như đây là một giáo huấn nho nhỏ!” Hoắc Thủy Thủy thản nhiên nói, nàng nhớ rõ Hoắc Thủy Thủy thảm như vậy cũng có một phần của Hoắc Thiền Tâm.
“Tiểu thư nói như vậy, cả ngày nay chắc nàng ấy sẽ lo lắng!” Hồng Lăng một bên vui vẻ gật đầu.
Hoắc Thủy Thủy bất đắc dĩ, nha hoàn còn nhìn ra thế tử không tốt, sao lúc trước Hoắc Thủy Thủy lại không biết?
“Được rồi, đừng cười , đi ra ngoài canh chừng cho ta đừng cho người tiến vào!” Hoắc Thủy Thủy nhìn Hồng Lăng còn đang si ngốc cười liếc mắt một cái, tức giận nói.
Hồng Lăng le lưỡi, ngoan ngoãn chạy ra viện ngoài canh cửa.
Thấy thế, Hoắc Thủy Thủy cũng không làm nhiều động tác dư thừa, hai chân xếp bằng, tĩnh tọa mà bắt đầu tu luyện! lúc trước luôn luôn điều dưỡng thân thể, hôm nay cuối cùng cũng tốt, nàng muốn cho mọi người biết Hoắc Thủy Thủy danh xưng phế vật sau này sẽ thành danh như thế nào!
Bất quá nửa nén hương thời gian, Hoắc Thủy Thủy nhắm chặt hai mắt đột nhiên mở, sắc mặt có chút trầm trọng,“Chính mình tu luyện đã là nhất thượng thừa linh quyết, lại cảm thụ không được chút linh lực, cho dù trên đại lục này linh khí thiếu thốn, cũng không phải không có một chút ít a, chẳng lẽ là trong truyền thuyết tuyệt linh thể?”
Hoắc Thủy Thủy trong lòng nghi hoặc, không tin lại tiếp tục hấp thụ linh khí.
Lại qua nửa nén hương thời gian, Hoắc Thủy Thủy lại mở to mắt, trong lòng tràn đầy nghi hoặc,“Không đúng a! Rõ ràng có linh khí tiến vào trong cơ thể, tuy rằng rất ít, nhưng cũng không phải không hề tiến triển! Chính là, vì sao lại không có nửa điểm linh lực?”
“Hừ, ta cũng không tin , ta đường đường tiên thiên cảnh tuyệt thế thiên tài, tại nơi này lại không tu luyện được linh lực!” Hừ lạnh một tiếng, Hoắc Thủy Thủy lại nhắm mắt chìm vào tu luyện.
Lần này, nàng tập trung tinh lực hấp thu, cảm thụ được linh khí một tia tiến vào trong cơ thể, tinh thần lực cũng theo linh khí tiến vào, nàng muốn nhìn xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!
Nhưng một lát, nàng đột nhiên đứng dậy, trong mắt hiện lên một tia lãnh ý, đi vào phía trước bàn trang điểm ngồi xuống, lấy khăn che mặt xuống!
Nhìn nửa khuôn mặt còn lại đỏ như máu, ánh mắt híp lại, hừ lạnh nói:“Là ngươi chính mình đi ra, hay là muốn bản tôn tự mình thu ngươi ra!”
Từ chủ nhân đến hạ nhân đều là mặt mày hãnh diện .
“Ha ha, lão cha a, ngươi có nhớ hay không sắc mặt của Yến vương phi cùng thế tử? Aha ha ha!”
“Nhớ rõ, làm sao không nhớ chứ? Bọn họ đã bị Thủy nhi của ta dọa sợ, ha ha ha!”
“Phụ thân, đại ca, các ngươi làm sao vui như vậy!” Hoắc Thủy Thủy bất đắc dĩ nhìn phụ tử hai người, trên đầu tràn đầy hắc tuyến. Chỉ tiếc, hai người căn bản không nhìn nàng, tiếp tục tại kia nói cười!
“Mẫu thân, ngươi xem phụ thân bọn họ!” Vừa vặn lúc này Hoắc Thiền Tâm cùng Vân Như Thiên đi ra, Hoắc Thủy Thủy mắt sắc nhìn qua, vội vàng chạy đến bên cạnh mẫu thân của mình, oán giận cáo trạng.
“Thủy nhi ngoan, hai cha con bọn họ phiền lòng ngươi từ lâu, lần này coi như là có thể buông lỏng, bọn họ mới vui như vậy!” Vân Như Thiên trên mặt ôn nhu tràn đầy mỉm cười, thậm chí trong mắt hiện lên một tia thống khoái, làm cho Hoắc Thủy Thủy không có gì để nói, nguyên lai, mẫu thân ôn nhu trong lòng cũng tức giận mẹ con Yến vương phi!
Xem ra lúc trước mình đối với Yến thế tử ái mộ, thật sự đã làm cho người nhà buồn rầu không thôi!
Chính là bọn họ còn muốn lôi kéo nàng làm cho nàng cảm thấy thật khinh thường.
Hoắc Thủy Thủy nhanh chóng đi ra ngoài đại sảnh, bên trong tiếng cười còn không ngừng, Hoắc Thủy Thủy bất đắc dĩ cười, mang theo Hồng Lăng chuẩn bị về phòng của mình.
Đúng lúc này, Hoắc Thiền Tâm thanh âm đột nhiên theo phía sau đuổi tới,“Muội muội chờ một chút!”
Hoắc Thủy nghe vậy dừng cước bộ, quay đầu nghi hoặc nhìn về phía Hoắc Thiền Tâm.
“Muội muội thật sự buông tha cho thế tử điện hạ sao?” Hoắc Thiền Tâm mặt mày cẩn thận nhìn Hoắc Thủy Thủy, cười mở miệng.
“Đương nhiên, chẳng lẽ ta làm còn chưa đủ rõ ràng sao?” Hoắc Thủy Thủy nghe được nghi vấn của Hoắc Thiền Tâm, nhíu mày cười khẽ, trong mắt nghiền ngẫm chợt lóe.
Hoắc Thiền Tâm không có chú ý tới, chính là đầy mặt tươi cười đột nhiên ưu sầu, thậm chí nhíu mày nói,“Ai, thật sự là đáng tiếc , Yến vương thế tử tuấn tú lịch sự, thiên phú về võ học mọi người đều biết, muội muội liền như vậy buông tha cho hắn thực sự là đáng tiếc a! Thật là tạo hóa trêu người, hôm qua thế tử ở võ quán còn hỏi thăm muội......”
Nói xong, Hoắc Thiền Tâm đôi mắt chặt chẽ nhìn chằm chằm Hoắc Thủy Thủy, muốn xem nha đầu này kích động như thế nào.
Chính là lần này, làm cho nàng thất vọng rồi, đôi mắt trong veo kia không một chút gợn sóng, không có gì khác thường, nếu có thì trong mắt nàng hiện lên một tia châm biếm?
Châm biếm?
Hoắc Thiền Tâm thần sắc mạnh mẽ cứng đờ, nàng có phải hay không nhìn lầm rồi?
“Nga, nghe tỷ tỷ nói như vậy, xem ra thế tử thật là tốt lắm a!” Hoắc Thủy Thủy giật mình nói.
Hoắc Thiền Tâm cảm thấy buông lỏng, đã nói rồi, quả nhiên là chính mình nhìn lầm.
“Một khi đã như vậy, tỷ tỷ liền gả cho thế tử đi! Vừa vặn hai người các ngươi tuổi tương đương, thân phận cũng tương đương! Nghĩ đến thật là hảo nhân duyên!” Hoắc Thủy Thủy thản nhiên cười mở miệng, nhìn Hoắc Thiền Tâm hé ra mặt từ thoải mái đến kinh ngạc lại đến cứng ngắc lại đến uấn giận, phù một tiếng bật cười,“Muội muội hay nói giỡn, tỷ tỷ sẽ không để ý đi!”
“A, nga, không ngại, không ngại!” Hoắc Thiền Tâm thần sắc uất giận bị Hoắc Thủy Thủy đột nhiên đánh chủ ý lên mình trở tay không kịp, nhìn người trước mắt cười rực rỡ, Hoắc Thiền Tâm thanh âm ôn nhu đột nhiên có chút trầm thấp.
“nếu không có việc gì muội muội ta đi trước!” Hoắc Thủy Thủy cũng không nói thêm nữa, xoay người mang theo Hồng Lăng rời đi.
Căn bản là mặc kệ Hoắc Thiền Tâm phía sau!
......
“Ha ha ha, rất buồn cười , tiểu thư, ngươi xem sắc mặt của đại tiểu thư thật là buồn cười!” Hồng Lăng ở trong viện đang cười ha hả.
“Tiểu thư, ngài chọc đại tiểu thư muốn nội thương, ngài nói thân thế của nàng cùng thế tử xứng đôi, không phải chạm vào nỗi đau của ngài ấy sao?” Hồng Lăng cười đến khóe mắt phiếm nước mắt.
“Nội thương cũng tốt, coi như đây là một giáo huấn nho nhỏ!” Hoắc Thủy Thủy thản nhiên nói, nàng nhớ rõ Hoắc Thủy Thủy thảm như vậy cũng có một phần của Hoắc Thiền Tâm.
“Tiểu thư nói như vậy, cả ngày nay chắc nàng ấy sẽ lo lắng!” Hồng Lăng một bên vui vẻ gật đầu.
Hoắc Thủy Thủy bất đắc dĩ, nha hoàn còn nhìn ra thế tử không tốt, sao lúc trước Hoắc Thủy Thủy lại không biết?
“Được rồi, đừng cười , đi ra ngoài canh chừng cho ta đừng cho người tiến vào!” Hoắc Thủy Thủy nhìn Hồng Lăng còn đang si ngốc cười liếc mắt một cái, tức giận nói.
Hồng Lăng le lưỡi, ngoan ngoãn chạy ra viện ngoài canh cửa.
Thấy thế, Hoắc Thủy Thủy cũng không làm nhiều động tác dư thừa, hai chân xếp bằng, tĩnh tọa mà bắt đầu tu luyện! lúc trước luôn luôn điều dưỡng thân thể, hôm nay cuối cùng cũng tốt, nàng muốn cho mọi người biết Hoắc Thủy Thủy danh xưng phế vật sau này sẽ thành danh như thế nào!
Bất quá nửa nén hương thời gian, Hoắc Thủy Thủy nhắm chặt hai mắt đột nhiên mở, sắc mặt có chút trầm trọng,“Chính mình tu luyện đã là nhất thượng thừa linh quyết, lại cảm thụ không được chút linh lực, cho dù trên đại lục này linh khí thiếu thốn, cũng không phải không có một chút ít a, chẳng lẽ là trong truyền thuyết tuyệt linh thể?”
Hoắc Thủy Thủy trong lòng nghi hoặc, không tin lại tiếp tục hấp thụ linh khí.
Lại qua nửa nén hương thời gian, Hoắc Thủy Thủy lại mở to mắt, trong lòng tràn đầy nghi hoặc,“Không đúng a! Rõ ràng có linh khí tiến vào trong cơ thể, tuy rằng rất ít, nhưng cũng không phải không hề tiến triển! Chính là, vì sao lại không có nửa điểm linh lực?”
“Hừ, ta cũng không tin , ta đường đường tiên thiên cảnh tuyệt thế thiên tài, tại nơi này lại không tu luyện được linh lực!” Hừ lạnh một tiếng, Hoắc Thủy Thủy lại nhắm mắt chìm vào tu luyện.
Lần này, nàng tập trung tinh lực hấp thu, cảm thụ được linh khí một tia tiến vào trong cơ thể, tinh thần lực cũng theo linh khí tiến vào, nàng muốn nhìn xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!
Nhưng một lát, nàng đột nhiên đứng dậy, trong mắt hiện lên một tia lãnh ý, đi vào phía trước bàn trang điểm ngồi xuống, lấy khăn che mặt xuống!
Nhìn nửa khuôn mặt còn lại đỏ như máu, ánh mắt híp lại, hừ lạnh nói:“Là ngươi chính mình đi ra, hay là muốn bản tôn tự mình thu ngươi ra!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.