Phượng Vũ Cửu Tiêu

Chương 3: người nhà đáng yêu

Băng Tuyết Yêu Linh

11/03/2016

“Thủy nhi, hôm nay cảm giác như thế nào?” Hoắc Thủy Thủy đang ở trong phòng nhắm mắt điều dưỡng, rèm cửa được vén lên, hai bóng dáng cao lớn đi vào.

“Phụ thân, đại xa" con ngươi lạnh nhạt của Hoắc Thủy Thủy ánh lên tia sáng, từ hai ngày trước sau khi tỉnh lại, phụ thân, mẫu thân, đại ca đều rất quan tâm chiếu cố mình.

Thậm chí mẫu thân vì thương tâm quá độ mà sinh, phụ thân cùng ca ca mỗi ngày đều đi vào trong núi săn dã thú cho mình bồi bổ.

Nàng luôn luôn lạnh nhạt đã tiếp nhận gia đình này

“Thủy nhi, đại ca hôm nay ở trên núi săn được một đầu dã trước, thứ này đại bổ, vừa vặn cho ngươi bổ thân mình!” đại ca Hoắc Thủy Thủy Hoắc Phi Vũ vui rạo rực nói.

Hoắc Thủy Thủy nhíu mi, vẻ mặt không tin "dã tước này đã đạt đến ngũ giai chiến lực, đại ca ngươi làm sao có thể săn được? Ta xem là phụ thân công lao lớn nhât!”

“Ngươi nha đầu kia, dám xem thường đại ca ngươi?” Hoắc Phi Vũ sắc mặt đỏ lên, nói chuyện lúng túng.

“Ha ha, Thủy nhi khỏe lên không ít! Phi Vũ ngươi đừng khi dễ muội muội!” Ngọa Long thành Thành chủ, cũng chính là phụ thân Hoắc Thủy Thủy Hoắc Kinh Thiên, cười mở miệng.

Hoắc Phi Vũ lúc này không vui ,“Ta khi dễ nàng? Phụ thân ngươi nói sai rồi? Từ nhiều ngày nay nàng nói chuyện lưu loát không buông tha người, ta làm sao khi dễ nàng a......”

Lời này nói ra rất là ủy khuất, nhưng trong mắt đều là vui mừng, từ khi biết muội muội hắn không cà lăm, trời biết hắn có bao nhiêu vui vẻ.

Hoắc Thủy Thủy nhìn Hoắc Phi Vũ trong mắt vui vẻ, trong lòng ấm áp, từ khi nàng thức tỉnh, biết thân thể này làm ra những chuyện như vậy, trong lòng dĩ nhiên đã chuẩn bị tốt, cũng không thể tưởng tượng được người thân trừ bỏ lo lắng cũng không có mắng chửi mình.

Điều này làm cho Hoắc Thủy Thủy kinh hỉ không thôi, nhiều năm chưa từng cảm động như vậy, liên tiếp lộ ra nụ cười.

Thậm chí nghịch ngợm cùng ca ca đấu võ mồm, thật là vui vẻ!

bao nhiêu năm chưa từng xảy ra chuyện như vậy, Hoắc Thủy Thủy tâm sinh cảm khái, nếu ông trời đem nàng đưa đến nơi này nàng sẽ thật trân trọng?

“Thủy nhi, Hoắc An nói, hôm nay...... người Yến vương phủ ...... Đã tới ......”

Hoắc Kinh Thiên không muốn làm cho nữ nhi thương tâm. nhưng hôm nay về nghe được chuyện như vậy hắn không thể không hỏi.

Vừa nói đến việc này, Hoắc Phi Vũ cũng kích động ,“Đúng vậy, muội muội mau nói cho ta biết chuyện là như thế nào, ngươi đã gặp bọn họ chưa?!”

“Phụ thân ngài mặc dù làm Thành chủ Ngọa Long thành , nhưng tốt xấu cũng là vương gia khác họ của Đông Hoang quốc, Yến vương phủ tính là cái gì, ngài tội gì để ý bọn họ?” Hoắc Thủy Thủy nhìn hai người ánh mắt tò mò, nhịn không được cười nói.

“......”

“......”

Hoắc Kinh Thiên và Hoắc Thủy Thủy nghe xong lời nói của Hoắc Thủy Thủy kinh ngạc há to miệng, đều từ trong mắt đối phương nhìn ra khiếp sợ. Rồi sau đó nháy mắt đều lộ ra thần sắc mừng như điên!



Bọn họ không có nghe sai đi, Thủy nhi vừa mới nói, Yến vương phủ tính là cái gì?

“Các ngươi không có nghe sai! Phụ thân đại ca, từ khi bị con ngựa kia đá bay thiếu chút nữa mất đi tính mạng, Thủy nhi đã nghĩ rất rõ ràng , ta Hoắc Thủy Thủy, đường đường quận chúa tôn quý, làm sao có thể cùng con của phản vương so sánh ?” Hoắc Thủy Thủy nhìn hai người trước mắt thần sắc kinh ngạc, hiểu được suy nghĩ trong lòng họ, bất đắc dĩ mở miệng nói.

Lúc trước chủ nhân thân thể này có chút điên rồ, Đông Phương Tĩnh chẳng có gì đáng giá lại bị hắn mê hoặc.

Trọng yếu nhất là làm cho thân nhân của mình đau lòng!

“Hảo, hảo! Thủy nhi nói phải, ha ha! Hôm nay thật sự là rất thống khoái , Phi Vũ, nhanh đi phòng bếp phân phó mau đem con dã tước kia lột sạch cấp Thủy nhi bồi bổ!” Hoắc Kinh Thiên thống khoái cười ha hả.

Hoắc Phi Vũ cũng vẻ mặt ý mừng gật đầu chạy đi ra ngoài.

“Phụ thân, đại ca đây là làm sao vậy? cao hứng như vậy?” giọng nữ dịu dàng truyền vào, ngay sau đó một cô gái xinh đẹp thướt tha đi vào.

“Thiền Tâm, mau tới, thân thể muội muội ngươi vừa chuyển tốt, hảo hảo bồi nàng, ta đi gặp mẫu thân các ngươi!” Hoắc Kinh Thiên quay đầu nhìn đại nữ nhi, vui rạo rực nói ,xoa đầu Hoắc Thủy Thủy đứng dậy đi rồi đi ra ngoài.

“Muội muội thân thể đã tốt nhiều đi!” Hoắc Thiền Tâm nhìn Hoắc Kinh Thiên mặt mày vui sướng rời khỏi đây, trong mắt hiện lên một đạo nghi ngờ, quay đầu cười khanh khách tiêu sái đến bên Hoắc Thủy Thủy, có chút quan tâm hỏi.

Hoắc Thủy Thủy nhìn cô gái ở trước mặt, trong lòng hiện lên một đạo cười lạnh,theo trong trí nhớ xem, mỗi khi nàng tự ti muốn buông tha, vẫn cổ động không cần buông tha cho thế tử chó má, làm cho nàng nhận không biết bao nhiêu ánh mắt khinh thường của mọi người.

Thậm chí nữ nhân này luôn luôn cười nhạo khuôn mặt xấu xí của nàng, nàng còn nói cái gì mà thế tử thích nữ tử tự tin, kêu nàng không cần quan tâm tới ánh mắt của người đời!

“Muội muội là làm sao vậy? Tỷ tỷ không đúng chỗ nào sao?” Hoắc Thiền Tâm bị Hoắc Thủy Thủy nhìn chằm chằm xem có chút không được tự nhiên, mở miệng dò hỏi.

“Không có, tỷ tỷ thật chói lọi, muội muội có chút hâm mộ thôi!” Hoắc Thủy Thủy thu hồi ánh mắt thản nhiên mở miệng, trong lòng lại nghĩ đến tỷ tỷ này, nghe nói là phụ thân trên đường tới Ngọa Long thành nhậm chức thu dưỡng nữ nhi, tư chất rất tốt, mười lăm tuổi đạt tới tam giai luyện thể, cũng xem như có chút thanh danh.

Hoắc Thiền Tâm không biết Hoắc Thủy Thủy trong lòng suy nghĩ gì, chỉ nghĩ là Hoắc Thủy Thủy hâm mộ chính mình, trong mắt không khỏi lộ ra một chút tự đắc, bất quá rất nhanh liền che lấp đi qua, ôn nhu cười nói:“Muội muội không cần hâm mộ tỷ tỷ? Tỷ tỷ bất quá là cô nhi , được phụ thân thu dưỡng mới có ngày hôm nay. ta chính là rất hâm mộ muội!”

Hâm mộ? chỉ sợ là muốn giết chết nàng để đoạt vị trí! Hoắc Thủy Thủy trong lòng cười lạnh, cũng không nguyện cùng Hoắc Thiền Tâm dây dưa, ngáp một cái nói muốn nghỉ ngơi rồi sai Hồng Lăng đuổi người.

Hoắc Thiền Tâm không nghi ngờ, ôn thanh nhuyễn ngọc nói vài câu, liền rời đi đi.

......

Ngày thứ hai, Hoắc Thủy Thủy đang ngủ, Hồng Lăng liền ồn ào đi vô.

Hoắc Thủy Thủy tỉnh dậy, sắc mặt lạnh lùng, nhiều năm như vậy, nàng thật vất vả mới được ngủ, thế nhưng đem nàng đánh thức, nếu không Hồng Lăng nha đầu kia trung thành và tận tâm , nàng đã trực tiếp đá bay nàng ta ra ngoài!

“Ngạch...... Cái kia, tiểu thư...... Yến vương phi mang theo thế tử, nhắc tới hôn......” Hồng Lăng vốn thực thông minh, đánh thức tiểu thư nhà mình, liền cảm thấy từng đợt hàn khí nhắm thẳng vào người mình, trong lúc nhất thời sợ tới mức muốn té, sửng sốt nửa ngày, mới lắp bắp nói ra vài câu, xong rồi chạy nhanh cúi đầu không dám nói thêm nữa.



Chính là, đợi nửa ngày, hoàn toàn không có gì động tĩnh, Hồng Lăng trong lòng cả kinh, xong rồi, tiểu thư không phải là vui tới ngu rồi chứ, lúc trước không phải thích thế tử lắm sao, làm sao có thể nói không thích sẽ không thích, Hồng Lăng có chút rầu rĩ ngẩng đầu, lại chỉ nhìn thấy một thân hình nho nhỏ đang nằm ngủ ở trên giường

......

Thành chủ phủ, đại sảnh.

“Ha ha, vương phi a, Thủy nhi nhà ta vẫn còn nhỏ, bàn luận hôn sự còn quá sớm!” Hoắc Kinh Thiên không mặn không nhạt mở miệng cự tuyệt đôi mẫu tử trước mắt, mấy ngày hôm trước làm bị thương nữ nhi của mình, còn không có tìm bọn họ tính sổ, hôm nay còn muốn đến cầu thân? Thật sự là buồn cười!

“Thành chủ đại nhân thật nói đùa, thiếp thân cũng không dám cho hai hài tử này thành thân, chính là nghĩ hai hài tử lớn lên cùng nhau, cảm tình vô cùng tốt, một khi đã như vậy liền sớm đem hôn sự đính ước, chờ nàng cập kê sẽ thành hôn!” Yến vương phi tươi cười đầy mặt mở miệng.

Hoắc Phi Vũ cũng là không vui ,“Vương phi mới là nói giỡn đi, mấy ngày trước đây thế tử gia đây làm muội muội ta suýt chết, sao giờ lại thành tình cảm tốt? các ngươi sao lại đổi trắng thay đen !”

“Vũ nhi ngươi câm miệng!” Hoắc Kinh Thiên tức giận lên tiếng, xoay mặt đạm cười nói,“Đứa nhỏ này bị làm hư , Yến vương phi đừng để ý!”

Yến vương phi sắc mặt có chút không được tự nhiên, trong lòng ngầm bực, lời này đều nói xong rồi mới ngăn lại, cũng là nói cho ta nghe thôi!

Nhưng là trên mặt cũngluôn mang theo ý cười, áy náy nói:“ tiểu nhi lỗ mãng, chính là ngày ấy thiếp thân thân cảm thấy không khoẻ, tiểu nhi vội vã đi thỉnh đại phu, Thủy nha đầu kia lại đi ngăn cản, tiểu nhi nhất sốt ruột mới làm như vậy, cũng may không có thương tổn tánh mạng......”

nàng vừa giải thích vừa nhận sai, nhìn như nói chân thành, lại làm cho mọi người phủ Thành chủ không có gì để nói.

Yến vương phi này mặt cũng thật dày!

Hoắc Kinh Thiên làm sao không hiểu? Một bên giải thích việc Đông Phương Tĩnh làm, một bên lại biến thành nữ nhi nhà mình ái mộ hắn.

nếu trước kia cho dù không thích Yến thể tử cũng sẽ vì nữ nhi nhà mình mà suy nghĩ.

chính là tối qua nữ nhi đã nói không thích Đông Phương Tĩnh nữa, nên hắn cũng không cần khách khí với bọn họ

“tình cảm của lệnh lang bổn vương hiểu, bất quá Thủy nhi, thật là tuổi nhỏ, bổn vương còn muốn ở lâu với nàng vài năm, đối với hôn sự, không nóng nảy!” Hoắc Kinh Thiên trầm giọng mở miệng, cũng không nhắc chuyện Thủy nhi bị thương, cho thấy sẽ không so đo nữa, nhưng hắn tự xưng bổn vương, ngụ ý cũng rất là rõ ràng!

Hắn không chỉ là Ngọa Long Thành chủ! hắn còn là Đông Hoang vương gia!

nữ nhi của hắn đường đường quận chúa tôn quý!

Đông Phương Tĩnh muốn kết hôn với nàng, thân phận kém quá xa!

Yến vương phi vốn là khôn khéo đến cực điểm, nghe tới Hoắc Kinh Thiên tự xưng, sắc mặt tái nhợt!

Trong lòng lại thầm hận, con mình đường đường là thế tử, nếu Yến vương không làm phản, nàng làm sao có thể làm như vậy?

“Thành chủ đại nhân, ngài vì Đông Hoang chinh chiến nhiều năm, xác nhận cực kỳ phóng khoáng, không thèm để ý đến lễ tiết như vậy! hôn sự này có liên quan tới hạnh phúc của Thủy nhi, sao không thỉnh Thủy nhi đi ra, nghe một chút ý kiến của nàng?” Đông Phương Tĩnh gắt gao nắm chặt tay mẫu phi, trong lòng phẫn nộ tột đỉnh, hắn đời này thống hận nhất chính là người khác coi thường thân phận hắn , cho nên, hôm nay, hắn muốn nhẫn, vì về sau tôn quý, hắn phải thú được Hoắc Thủy Thủy, hôm nay sỉ nhục này, hắn tạm thời nhớ kỹ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Phượng Vũ Cửu Tiêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook