Chương 11
Tiểu Ngư
09/06/2014
Về đến nhà, hắn dìu nó lên phòng rồi nhờ cô người hầu thay đồ cho nó. Thay xong thì nó thiếp đi luôn vì đã kiệt sức. Nó còn lên cơn sốt nữa. Hắn thức gần như cả đêm để chăm nó, đến 4h sáng mới ngủ được. Vậy mà 6h hắn đã phải dậy để đi học. Lúc này nó vẫn đang ngủ say. Hắn hôn lên trán nó rồi đến trường.
.
.
.
Trong lớp...
- An ko đi học hả Đức? - Chi quay xuống bàn dưới hỏi hắn
- Ừ. An bị ốm rồi. Cậu nhớ hỏi thăm nó nhé. - Hắn vừa ngáp vừa nói
- Tôi biết rồi.
Trong giờ hắn cứ ngủ suốt, giáo viên nhắc ko đc đuổi ra ngoài hành lang đứng. Hắn đứng nghiêm túc đc một lúc thì lăn ra ngủ luôn ngoài hành lang =.= Nó hại hắn quá =.=
Đến giờ ăn, hắn nằm gục xuống bàn chờ Chi với Tuấn mang đồ về thì có một cô gái xinh đẹp, mặc váy ngắn cũn đến ngồi cạnh hắn:
- Nghe nói hôm nay An nghỉ học hả? Vậy em ngồi đây đc chứ? - Con nhỏ õng ẹo
- Phương Linh hả? Cô muốn gì? - Hắn lạnh lùng cười nửa miệng
- Em chỉ muốn ngồi đây thôi mà.
- Thích thì ngồi. - Hắn quay sang chỗ khác để mặc con nhỏ phụng phịu
- Anh!!! Em yêu anh mà!
- Nhưng tôi chưa bao giờ yêu cô!
- Anh... Thật quá đáng mà! Cứ chờ đi, rồi đến một ngày em sẽ có được anh. Và nên nhớ lấy điều này: Em sẽ làm MỌI CÁCH, MỌI CÁCH, để có được anh. - Nói xong Phương Linh ngúng nguẩy bỏ đi.
- Lại là nhỏ Phương Linh hả? - Tuấn - Ối! Tao sởn gai ốc mất Đức ới! Con nhỏ Mai Hạnh cũng thích tao, nó đang nháy mắt với tao kìa! Chi, cứu với!
- Chết đi! Đào hoa lắm vào cơ! - Chi cười đểu.
- Đẹp trai đâu phải một cái tội? - Tuấn
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Hoàng Phương Linh (17tuổi) : Hotgirl. Xinh nhưng ko = nó. Tóc nâu xoăn, mắt đen. Con nhà giàu có, kiêu căng tự phụ. Yêu hắn. Hội trưởng hội \Girl Girl\ (hội của những đứa hám trai, bí mật lập ra để đi đánh đập, hăm doạ các nữ sinh xinh đẹp được các nam sinh đẹp trai trong trường để ý)
- Lê Nguyễn Mai Hạnh (17tuổi) : Xinh nhưng nhờ son phấn là phần lớn. Tóc nâu nhạt, mắt nâu. Bị Phương Linh lôi kéo vào hội nên trở nên kiêu căng, coi trời = vung. Yêu Tuấn.
- Phạm Bạch Huệ (17tuổi) : Khá inh, hám trai. Hội phó \Girl Girl\ . Karate đai đen. Vì đc Phương Linh đút tiền cho nên thường xuyên thay mặt hội trưởng cùng các thành viên khác đi hội đồng các nữ sinh xinh xắn hiền lành. Chính vì thế học sinh và giáo viên trong trường ko thể biết đc người cầm đầu các cuộc nổi loạn trong trường.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Buổi chiều hắn về đến nhà thì nó dậy rồi, đang ngồi xem phim.
- Em yêu! - Hắn lao bổ lên giường ngồi với nó
- Điên! - Nó nheo mắt
- Em đối xử với ân nhân cứu em như thế hả? - Hắn phụng phịu
- Cái gì cần làm thì cũng đã cho làm hôm qua rồi. Hôm qua tôi cám ơn, lại còn xưng em, với lại cho anh... h... ô... n... rồi còn gì - Nói đến vế sau nó đỏ mặt
- Chưa đủ - Hắn lắc đầu
- Thế anh muốn cái gì nữa?
- Từ bây giờ cho dù ở đâu em cũng phải gọi anh là anh và xưng là em như hôm qua!
- Thế thôi hả? Ok
- Còn nữa.
- Là gì?
- Hôm nào cũng phải cho anh hôn! - Hắn cười hề hề
- Ko! - nó đỏ mặt để hai tay thành hình chữ X trước ngực.
- Thế mỗi tuần 3 lần vậy? - Hắn nhăn mặt
- Vẫn nhiều!
- Thế là ít lắm rồi đấy! Em có thấy ai vợ chồng sắp cưới mà mỗi tuần hôn nhau có 3 lần ko hả?
- Thôi đc rồi, nể lắm đấy! - Nó quay mặt đi để hắn ko thấy mặt nó càng ngày càng đỏ
- Còn một điều nữa! - Hắn xoay mặt nó lại, mắt đối mắt khiến nó thấy bối rối - Anh muốn xoá sạch dấu vết bọn yêu râu xanh để lại trên người em hôm qua!
- Ui xời! Cứ tưởng cái gì to tát! Tôi à nhầm em đi tắm phát là sạch ngay mà! Em tắm trước khi anh về rồi!
- Ko phải! Như thế vẫn chưa sạch! - Hắn cười dâm @@
- Thế thế nào mới sạch? - Nó vẫn ngây thơ
- Như thế này này - Hắn đặt tay lên eo nó - Hiểu chứ? - Vẫn cười cười
- Koooooooo!!! Riêng cái này thì ko được, tôi à em phải bảo vệ = đc sự trong sáng của em!!! - Nó chạy luôn. Hắn đuổi theo. Hai con người cứ đuổi nhau chạy rầm rầm trong phòng, nhảy lên nhảy xuống cái giường mỏng manh yếu ớt... Một lúc sau thì...
R...ắc...
Một cái chân giường long ra khiến cái giường - lúc này đã trở nên vững chắc và mạnh mẽ hơn bao giờ hết - đổ ập xuống sàn nhà tạo ra một thứ âm thanh vô cùng \đáng yêu\ vang ra khắp nhà khiến bao nhiêu nhân chạy vào phòng chúng nó, phá luôn cái cửa xông vào thì thấy cảnh tưởng trước mặt vô cùng \đẹp đẽ\. Mẹ nó sửng sốt:
- Mấy đứa làm cái gì mà...
Anh nó thì vỗ vai hắn tỏ vẻ thông cảm:
- Anh hiểu mà... Lần sau thì nhẹ nhàng thôi, anh chưa thấy vợ chồng nào làm hỏng giường thế này đâu...
Bố hắn dúi tiền vào tay hắn:
- Mai hai đứa đi mua giường mới đi, bố mẹ ko trách đâu. Tuổi trẻ nông nổi mà...
- Để mẹ đi nấu nước canh xương cho hai đứa tẩm bổ. - Mẹ hắn cười tươi
- Con gái bố lớn thật rồi. Nhưng bố nghĩ là nên cưới xong thì mới... Chứ giờ các con vẫn đang đi học, còn sớm quá... - Bố nó sụt sịt nói với nó
- SỰ THẬT KO PHẢI NHƯ MỌI NGƯỜI NGHĨ ĐÂU Ạ!!!! - Nó hết chịu nổi hét lên. Hắn thì cười tủm tỉm. - Thực ra là...
- Thôi mọi người về nghỉ đi ko phải lo cho bọn con đâu ạ. An đừng xấu hổ em à, đằng nào thì chuyện gì tới nó cũng sẽ tới mà. - Hắn khoác vai nó.
- Thôi vậy hai đứa nghỉ ngơi đi, 15 phuý nữa xuống ăn nhé. Mai bố sẽ xin cho hai đứa nghỉ học buổi trưa đi ăn mừng. Nhưng chỉ nốt lần này trước khi cưới thôi nhé. Các con còn đi học mà... - Bố hắn.
Đợi mọi người đi khuất, nó nhẹ nhàng chỉnh lại cửa rồi... lao đến nhảy lên cổ hắn, dùng hết sức bình sinh lắc lấy lắc để cái đầu hắn như muốn cho nó rụng ra luôn -_- :
- Tại sao anh lại nói với mọi người như thế? Đã bị hiểu nhầm lại còn cho làm lớn chuyện hơn nữa! Anh có cần đi vào trâu quỳ ko hả????? - Nó lên cơn điên.
- Có sao đâu! - Hắn vẫn còn cười đc
- Aaaaaaaaaa!! Tiên sư anh đấy!!!
- Con nhà gia giáo mà dùng ngôn ngữ như thế hả?
- Kệ tôi!
- Xưng thế nào hả?
- Xưng tôi!
- Nhắc lại xưng thế nào cơ, anh chưa nghe rõ! Nói lại đi anh cho ăn kẹo bông - Hắn lôi món khoái khẩu của nó ra.
- Dạ! Xưng em ạ! Kẹo bông đâu? - Nó ngoan ngoãn như một con cún con. Ko biết nó 17 tuổi hay 7 tuổi nữa -_-
- Tốt tốt! Mai anh mua cả thùng cho ăn! Giờ đi xuống ăn tối đã! - Hắn cười xoa đầu nó.
.
.
.
Trong lớp...
- An ko đi học hả Đức? - Chi quay xuống bàn dưới hỏi hắn
- Ừ. An bị ốm rồi. Cậu nhớ hỏi thăm nó nhé. - Hắn vừa ngáp vừa nói
- Tôi biết rồi.
Trong giờ hắn cứ ngủ suốt, giáo viên nhắc ko đc đuổi ra ngoài hành lang đứng. Hắn đứng nghiêm túc đc một lúc thì lăn ra ngủ luôn ngoài hành lang =.= Nó hại hắn quá =.=
Đến giờ ăn, hắn nằm gục xuống bàn chờ Chi với Tuấn mang đồ về thì có một cô gái xinh đẹp, mặc váy ngắn cũn đến ngồi cạnh hắn:
- Nghe nói hôm nay An nghỉ học hả? Vậy em ngồi đây đc chứ? - Con nhỏ õng ẹo
- Phương Linh hả? Cô muốn gì? - Hắn lạnh lùng cười nửa miệng
- Em chỉ muốn ngồi đây thôi mà.
- Thích thì ngồi. - Hắn quay sang chỗ khác để mặc con nhỏ phụng phịu
- Anh!!! Em yêu anh mà!
- Nhưng tôi chưa bao giờ yêu cô!
- Anh... Thật quá đáng mà! Cứ chờ đi, rồi đến một ngày em sẽ có được anh. Và nên nhớ lấy điều này: Em sẽ làm MỌI CÁCH, MỌI CÁCH, để có được anh. - Nói xong Phương Linh ngúng nguẩy bỏ đi.
- Lại là nhỏ Phương Linh hả? - Tuấn - Ối! Tao sởn gai ốc mất Đức ới! Con nhỏ Mai Hạnh cũng thích tao, nó đang nháy mắt với tao kìa! Chi, cứu với!
- Chết đi! Đào hoa lắm vào cơ! - Chi cười đểu.
- Đẹp trai đâu phải một cái tội? - Tuấn
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Hoàng Phương Linh (17tuổi) : Hotgirl. Xinh nhưng ko = nó. Tóc nâu xoăn, mắt đen. Con nhà giàu có, kiêu căng tự phụ. Yêu hắn. Hội trưởng hội \Girl Girl\ (hội của những đứa hám trai, bí mật lập ra để đi đánh đập, hăm doạ các nữ sinh xinh đẹp được các nam sinh đẹp trai trong trường để ý)
- Lê Nguyễn Mai Hạnh (17tuổi) : Xinh nhưng nhờ son phấn là phần lớn. Tóc nâu nhạt, mắt nâu. Bị Phương Linh lôi kéo vào hội nên trở nên kiêu căng, coi trời = vung. Yêu Tuấn.
- Phạm Bạch Huệ (17tuổi) : Khá inh, hám trai. Hội phó \Girl Girl\ . Karate đai đen. Vì đc Phương Linh đút tiền cho nên thường xuyên thay mặt hội trưởng cùng các thành viên khác đi hội đồng các nữ sinh xinh xắn hiền lành. Chính vì thế học sinh và giáo viên trong trường ko thể biết đc người cầm đầu các cuộc nổi loạn trong trường.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Buổi chiều hắn về đến nhà thì nó dậy rồi, đang ngồi xem phim.
- Em yêu! - Hắn lao bổ lên giường ngồi với nó
- Điên! - Nó nheo mắt
- Em đối xử với ân nhân cứu em như thế hả? - Hắn phụng phịu
- Cái gì cần làm thì cũng đã cho làm hôm qua rồi. Hôm qua tôi cám ơn, lại còn xưng em, với lại cho anh... h... ô... n... rồi còn gì - Nói đến vế sau nó đỏ mặt
- Chưa đủ - Hắn lắc đầu
- Thế anh muốn cái gì nữa?
- Từ bây giờ cho dù ở đâu em cũng phải gọi anh là anh và xưng là em như hôm qua!
- Thế thôi hả? Ok
- Còn nữa.
- Là gì?
- Hôm nào cũng phải cho anh hôn! - Hắn cười hề hề
- Ko! - nó đỏ mặt để hai tay thành hình chữ X trước ngực.
- Thế mỗi tuần 3 lần vậy? - Hắn nhăn mặt
- Vẫn nhiều!
- Thế là ít lắm rồi đấy! Em có thấy ai vợ chồng sắp cưới mà mỗi tuần hôn nhau có 3 lần ko hả?
- Thôi đc rồi, nể lắm đấy! - Nó quay mặt đi để hắn ko thấy mặt nó càng ngày càng đỏ
- Còn một điều nữa! - Hắn xoay mặt nó lại, mắt đối mắt khiến nó thấy bối rối - Anh muốn xoá sạch dấu vết bọn yêu râu xanh để lại trên người em hôm qua!
- Ui xời! Cứ tưởng cái gì to tát! Tôi à nhầm em đi tắm phát là sạch ngay mà! Em tắm trước khi anh về rồi!
- Ko phải! Như thế vẫn chưa sạch! - Hắn cười dâm @@
- Thế thế nào mới sạch? - Nó vẫn ngây thơ
- Như thế này này - Hắn đặt tay lên eo nó - Hiểu chứ? - Vẫn cười cười
- Koooooooo!!! Riêng cái này thì ko được, tôi à em phải bảo vệ = đc sự trong sáng của em!!! - Nó chạy luôn. Hắn đuổi theo. Hai con người cứ đuổi nhau chạy rầm rầm trong phòng, nhảy lên nhảy xuống cái giường mỏng manh yếu ớt... Một lúc sau thì...
R...ắc...
Một cái chân giường long ra khiến cái giường - lúc này đã trở nên vững chắc và mạnh mẽ hơn bao giờ hết - đổ ập xuống sàn nhà tạo ra một thứ âm thanh vô cùng \đáng yêu\ vang ra khắp nhà khiến bao nhiêu nhân chạy vào phòng chúng nó, phá luôn cái cửa xông vào thì thấy cảnh tưởng trước mặt vô cùng \đẹp đẽ\. Mẹ nó sửng sốt:
- Mấy đứa làm cái gì mà...
Anh nó thì vỗ vai hắn tỏ vẻ thông cảm:
- Anh hiểu mà... Lần sau thì nhẹ nhàng thôi, anh chưa thấy vợ chồng nào làm hỏng giường thế này đâu...
Bố hắn dúi tiền vào tay hắn:
- Mai hai đứa đi mua giường mới đi, bố mẹ ko trách đâu. Tuổi trẻ nông nổi mà...
- Để mẹ đi nấu nước canh xương cho hai đứa tẩm bổ. - Mẹ hắn cười tươi
- Con gái bố lớn thật rồi. Nhưng bố nghĩ là nên cưới xong thì mới... Chứ giờ các con vẫn đang đi học, còn sớm quá... - Bố nó sụt sịt nói với nó
- SỰ THẬT KO PHẢI NHƯ MỌI NGƯỜI NGHĨ ĐÂU Ạ!!!! - Nó hết chịu nổi hét lên. Hắn thì cười tủm tỉm. - Thực ra là...
- Thôi mọi người về nghỉ đi ko phải lo cho bọn con đâu ạ. An đừng xấu hổ em à, đằng nào thì chuyện gì tới nó cũng sẽ tới mà. - Hắn khoác vai nó.
- Thôi vậy hai đứa nghỉ ngơi đi, 15 phuý nữa xuống ăn nhé. Mai bố sẽ xin cho hai đứa nghỉ học buổi trưa đi ăn mừng. Nhưng chỉ nốt lần này trước khi cưới thôi nhé. Các con còn đi học mà... - Bố hắn.
Đợi mọi người đi khuất, nó nhẹ nhàng chỉnh lại cửa rồi... lao đến nhảy lên cổ hắn, dùng hết sức bình sinh lắc lấy lắc để cái đầu hắn như muốn cho nó rụng ra luôn -_- :
- Tại sao anh lại nói với mọi người như thế? Đã bị hiểu nhầm lại còn cho làm lớn chuyện hơn nữa! Anh có cần đi vào trâu quỳ ko hả????? - Nó lên cơn điên.
- Có sao đâu! - Hắn vẫn còn cười đc
- Aaaaaaaaaa!! Tiên sư anh đấy!!!
- Con nhà gia giáo mà dùng ngôn ngữ như thế hả?
- Kệ tôi!
- Xưng thế nào hả?
- Xưng tôi!
- Nhắc lại xưng thế nào cơ, anh chưa nghe rõ! Nói lại đi anh cho ăn kẹo bông - Hắn lôi món khoái khẩu của nó ra.
- Dạ! Xưng em ạ! Kẹo bông đâu? - Nó ngoan ngoãn như một con cún con. Ko biết nó 17 tuổi hay 7 tuổi nữa -_-
- Tốt tốt! Mai anh mua cả thùng cho ăn! Giờ đi xuống ăn tối đã! - Hắn cười xoa đầu nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.