Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước
Chương 339: Chương 340: Phát Hiện Bất Ngờ
Hồng 5 Mươi
28/09/2018
Chỉ là đang lúc Lâm Phàm hài lòng về mình thành quả mà quên đi nhược điểm của chiêu này Mirrior Coat sau, Grumpig nhận ra được chủ nhân vấn đề lập tức truyền thông tin đến nhắc nhở hắn.
Đồng thời nó cũng là dùng tốc độ cực nhanh mà phóng đến con kia Volcarona vị trí để phá tan dạng này chiêu thức, không cho đối phương tiếp tục thi triển đại chiêu này.
Được đến Grumpig nhắc nhở sau, Lâm Phàm từ mỉm cười vẻ mặt khôi phục nghiêm nghị mà lạnh lùng lên.
“ Đúng vậy a, dù là nâng cấp bản thì Mirror Coat vẫn không thoát khỏi quy luật chung của tự nhiên. Đó là sẽ cực nhanh tiêu tán và chỉ có thể đón đỡ được một chiêu mà thôi.
Nếu không phải ta gia trì kĩ năng phụ trợ lấy thì Mirror Coat kĩ năng của Grumpig dù có thi triển ra thì cũng chỉ có thể cản đi đợt đầu tiên hỏa diễm công kích mà thôi. Còn như hiện tại như thế duy trì một thời gian ngắn mà không tán đã là kì tích.”
Càng ngày Lâm Phàm là càng thấy được dạng này kĩ năng đáng sợ một mặt. Nếu không phải Satoshi lựa chọn con đường là “bậc thầy về Pokemon” mà không phải “chuyên gia huấn luyện Pokemon”.
Với kĩ năng này tại thân và Satoshi chỉ cần đó là cố gắng chuyên tu một đám chủ lực Pokemon mà không phải đi khắp nơi và thu phục một đám lại một đám mới Pokemon, thì chiếc ghế trên đỉnh thế giới Pokemon chắc chắn có một chỗ của hắn từ rất sớm.
Một bên suy nghĩ linh tinh về dạng này thần kĩ của mình mà cảm thán, một bên Lâm Phàm đang chú ý đến từng bước di chuyển của Grumpig. Bởi nó bây giờ vẫn còn đang dấn thân trong “biển lửa” và tấm áo giáp 7 màu kia đang dần mờ nhạt đi.
Công hiệu của tấm áo giáp cũng theo Gumpig đánh tan một đợt lại một đợt hỏa diễm ngăn cản nó tiến đến Volcarona vị trí sau công hiệu cũng theo đó mà từng bước giảm thiểu. Từ phản lại gấp đôi công kích, xuống 1,5 lần ; rồi một lần.
Để rồi đến cuối cùng nó chỉ còn giúp được Grumpig cản lại cuối cùng một đợt hỏa diễm công kích sau, rồi đồng quy vu tận mà cùng Volcarona hỏa diễm tiêu biến trong không khí.
Lúc này Grumpig cũng theo đó mà bị khựng lại ở hai mét trước người Volcarona vị trí và một đợt mới hỏa diễm kinh khủng của Volcarona mang theo nhiệt độ nóng bỏng như mặt trời kia cũng nối đuôi đồng bạn vừa mới tiêu tán của nó đánh đến Grumpig vị trí.
Alder nhìn đến cảnh này sau mới thở ra một hơi khi mà Grumpig như chiến thần xông đến hình ảnh đúng là làm cho hắn có chút bất ngờ cùng khiếp sợ. Chỉ là tất cả đều đã qua đi, Grumpig cũng đã bị cản lại và biển lửa chuẩn bị đem nó nhấn chìm
Dù Grumpig đã là nghịch thiên với thứ vũ khí kia và sức mạnh siêu năng cũng tối kinh khủng nhưng là cũng không phải nghịch thiên đến tình trạng cách hai cảnh giới được coi là lớn như rãnh trời mà có thể công phá đại chiêu của Volcarona.
Nên nhớ Volcarona hỏa diễm cũng không phải là bình thường hỏa diễm và nó cũng không phải là bình thường tồn tại. Khi mà nó được xem như là hiện thân của mặt trời và được người ta xem như hiện thân của một vị thần tồn tại.
Lâm Phàm và Grumpig đều đã nhìn ra một điểm này và biết trước được dạng này kết quả xảy ra là điều hiển nhiên khi mà thực lực chênh lệch còn ở tại đó và Mirror Coat cũng không phải là chiêu thức có thể giúp hệ Psychic Pokemon vấn đỉnh thiên hạ.
Mirror Coat một chiêu này vẫn còn quá nhiều hạn chế, chính vì dạng này Lâm Phàm đương nhiên là sẽ lưu lại hậu chiêu đấy.
Vừa bị ngăn cản một khắc này, chưa đợi biển lửa đánh đến. Grumpig hai tay đã vung lên làm ra trảm cắt động tác với tốc độ cực nhanh. Psycho Cut chiêu thức được Grumpig tung ra sau thời gian dài tích súc với mức năng lượng cực đại của một chiêu này.
Hai tay của Grumpig liên tục vung vẩy để giải phóng toàn bộ năng lượng đã tích tụ kia. Sáu lưỡi dao năng lượng hình bán nguyệt cũng theo đó được hình thành và lao nhanh trong không khí, bắn về phía Volcarona ở 2 mét trước mặt Grumpig vị trí.
Cảm nhận được nguy hiểm Volcarona điều động hỏa diễm tích tụ ở trước người làm bức tường lửa phòng hộ. Nhưng hỏa diễm nó tạo ra còn lại sau thời gian Grumpig lao đến vốn đã không nhiều, lại còn điều động một nhóm lớn đi vây công Grumpig để kết liễu nó kia.
Điều này khiến cho tường lửa phòng hộ của Volcarona tạo ra đã suy yếu đến không thể suy yếu hơn trạng thái. Và rồi điều gì đến cũng đến, chỉ với ba phát bắn đầu tiên tường lửa đã bị công phá đến tan tành, còn lại ba nhát chém thì liên tục mà đánh vào người của Volcarona.
Volcarona bị đánh bay, hỏa diễm đang bay múa kia không có Volcarona ý chí cùng sức mạnh chiêu thức thôi động sau cũng theo đó mà mất đi khống chế và rơi xuống mặt sân đấu. Đồng thời nhiệt độ cũng theo đó mà cấp tốc hạ xuống, như bình thường hỏa diễm.
Chỉ là ở trong biển lửa Grumpig cũng không cách nào mà tránh đi dạng này hỏa diễm phủ xuống nó cục diện. Nhất là những đám hỏa diễm đang lao đến nó kia theo quán tính mà tiếp tục đâm mạnh tới, bao phủ lên nó thân thể.
Sau một kích toàn lực, Grumpig là rơi vào trạng thái hư thoát và không cách nào điều động siêu năng lực để Teleport thoát đi. Điều đó đồng nghĩa với việc nó là không cách nào thoát khỏi bị hỏa diễm thiêu đốt vận mệnh.
“ EEee.ée é..cc” Ré lên đau đớn phát ra từ trên không trung sân đấu, lúc này nó đã bị hỏa diễm bao phủ và biến thành một con heo lửa.
Mặc dù nhiệt độ của hỏa diễm đang cấp tốc giảm đi những đau đớn cũng thương tổn mà Grumpig phải nhận trong một khắc hỏa diễm bao phủ đó là không cách nào đo lường được. Hỏa diễm thiêu đốt không bỏ qua bất kì bộ vị nào trên người Grumpig.
Nếu không phải hai căn móng vuốt to lớn từ siêu năng lực đỏ rực từ Lâm Phàm kia giúp nó cản lại lượng lớn hỏa diễm và che đi những bộ vị trọng yếu thì bại cục đã hoàn toàn được định sẵn cho Grumpig.
Khi mà Volcarona mặt dù ăn một nửa sức mạnh của đợt công kích cực cường của Grumpig cũng không có trực tiếp mất đi khả năng chiến đấu.
Công kích dạng này chỉ làm cho nó choáng váng mà thôi, đồng thời phản phệ khi đại chiêu bị đánh gãy khiến nó không thể lập tức công kích mà kết liễu đang ở trên không trung chật vật Grumpig.
Với dạng này trạng thái bị thiêu đốt, khiến phần dưới thân thể đặc biệt là lưng, bụng bị phỏng và như lột một lớp da thì Grumpig còn có thể giữ cho mình lơ lửng trên không trung, không để cho mình rơi vào biển lửa dưới sân và trực tiếp bại trận đã là kì tích.
Lâm Phàm lúc này mặt ngoài vẫn là như thế bình tĩnh, có điều trong đầu bộ não của hắn là đang vận dụng đến mức cực hạn để tìm ra giải pháp có thể cho Grumpig chiến thắng được một trận này.
Bởi Grumpig kiên định ý chí muốn thắng trận này đả động đến hắn và hắn không thể dừng lại thu hồi Gumpig và nhận thua ý định, để toàn lực mà nghĩ biện pháp.
Khi mà Grumpig đang cố gắng chèo chống thân thể đau đớn truyền đến và sử dụng ý chí lực cường đại của mình điều động siêu năng lực và hi vọng có thể tiếp tục chiến đấu và giành về một chiến thắng cho Lâm Phàm.
Nhìn Grumpig quằn quại trên không trung, dù cho ngọn lửa kia nhiệt độ đã không như thế kinh khủng, nhưng lửa thì vẫn là lửa và dạng này lửa là không thể nào không nóng. Điều đó khiến cho nỗi đau mà Grumpig phải chịu cũng không có một giây nào ngừng lại.
Một luồng suy nghĩ của Lâm Phàm chưa bao giờ muốn đi lên cùng Pokemon của mình kề vai sát cánh mà chiến đấu, đánh bại kẻ địch dù là mạnh đến đâu như hiện tại.
Còn một luồng suy nghĩ thì không ngừng mà tìm cách để giúp Grumpig có thể tiếp tục chiến đấu để giành được chiến thắng, dù cho chỉ còn là một hi vọng mong manh để chiến thắng cũng phải nắm lấy, để nó là có thể thua cũng không hối tiếc.
Mà muốn chiến thắng, hoặc ít nhất là tiếp tục chiến đấu thì cần đương nhiên là năng lượng, là sức mạnh. Mà Lâm Phàm năng lượng trong cơ thể lại không thể trực tiếp truyền cho Grumpig sử dụng, nó tác dụng duy nhất là gia trì và tăng phúc cho kĩ năng của Pokemon.
“ Không đúng! Ta còn có một nguồn năng lượng khác có thể truyền cho Grumpig sử dụng.”
Nghĩ đến năng lượng cho Pokemon sử dụng vấn đề, Lâm Phàm lập tức nhắm nghiền hai mắt và tiến hành nội thị. Tinh thần của hắn cũng theo đó mà đến được dưới gốc cây đại thụ siêu năng lực trong đầu hắn kia.
Vẫn là như cũ quang cảnh, vẫn là như cũ bộ dạng. Những sợi rễ cây vẫn được nối thẳng vào hư vô với độ lớn nhỏ khác nhau, như là một liên kết vô hình giữa Lâm Phàm và mấy con Pokemon siêu năng của hắn để liên tục trao đổi năng lượng.
Lúc này Lâm Phàm ánh mắt là khóa chặt vào quả kia giống quả sung trong suốt bộ dạng, nơi có một con Grumpig đang nằm ở đó, trong trạng thái ngủ say. Từ khi có thứ này xuất hiện đến này Lâm Phàm cũng không có quá nhiều chú ý đến nó tồn tại.
Khi mà hắn hoàn toàn là không có một chút thông tin nào về dạng này kì quái quả, hay sức mạnh mà nó cất giữ đó là gì và như nào để sử dụng.
Với suy nghĩ đụng đến nó sợ làm ảnh hưởng đến con Grumpig đang ngủ say bên trong kia mà gây ra hậu quả xấu nào đó cho nó phát triển, hay ảnh hưởng trực tiếp cho Grumpig cho nên từ trước đến nay Lâm Phàm vẫn là mặc cho nó phát triển.
Chỉ là giờ đây đang cần sức mạnh hắn, hay chính xác là cần sức mạnh để giúp cho Grumpig sử dụng. Sau khi nghĩ mọi biện pháp đều không khả thi và thử đều không được sau, Lâm Phàm quyết định đưa tay đụng thử vào nguồn sức mạnh vô danh này.
Quyết định sau, Lâm Phàm lập tức đưa tay chạm vào quả sung bộ dạng này. Cảm giác đầu tiên và cũng là duy nhất truyền lại trong đầu hắn đó là cảm giác chạm tay vào một cục thạch lớn. Nhẫn nhẫn, nhũn nhũn, mềm mại như keo.
Sau đó Lâm Phàm cảm thấy đầu óc quay cuồng và mọi thứ xung quanh tất cả đều là một màu đen tối.
Một nửa tinh thần lực, ý chí lực, siêu năng lực và cả một dòng suy nghĩ của hắn đều bị hút vào một vùng hư không u tối nào đó.
Nhưng Lâm Phàm còn có một luồng suy nghĩ khác và tất cả còn lại một nửa sức mạnh còn lại ở trong đầu khiến hắn biết được rõ rõ ràng ràng những gì vừa mới diễn ra với mình.
Một nửa sức mạnh siêu năng lực giả của Lâm Phàm bị quả cầu như khối thạch lớn kia hút đi, hay chính xác hơn là thân xác của con Grumpig đang ở trong quả sung như khối thạch lớn bộ dạng đó hút vào.
Cùng lúc đó thân ảnh của con này Grumpig cũng theo đó mà biến mất khỏi quả sung trên cây siêu năng lực trong đầu hắn kia.
Tất cả diễn ra cực kì nhanh, người ta chỉ thấy đó là Lâm Phàm vừa nhắm mắt lại chưa đến một giây thì lập tức mở mắt mà nhìn về phía Grumpig của hắn.
Chỉ có Lâm Phàm biết được một điều kì lạ nào đó đang diễn ra với hắn, khi hắn cảm nhận được một nửa sức mạnh bị hút đi của mình kia và cả con kia ngủ say Grumpig bị chuyển đến Grumpig bản thể vị trí và năng lượng mang đến cũng theo đó mà dung hợp cùng nó.
Đồng thời trong não hắn cũng nhiều ra một đoạn hình ảnh như hắn đang dùng mắt thường đi nhìn xung quanh cảnh vật như thế. Chỉ là đoạn hình ảnh này chỉ có một màu đen như đang nhắm mắt và nhìn như thế.
Cũng chính lúc này, trên bầu trời Grumpig phát ra một tiếng gầm thét vui sướng khi sức mạnh của Lâm Phàm và nó hòa vào làm một thể và nó còn cảm nhận được Lâm Phàm đang ở sát bên nó.
Dưới hưng phấn lấn át đau đớn trạng thái, Grumpig thân thể nó cũng theo đó mà phát ra ánh sáng đỏ và bắt đầu phát sinh biến hóa.
Nhưng dạng này ánh sáng lại khác xa tất cả những dạng biến đổi hay tiến hóa mà Lâm Phàm đã gặp qua khi ánh sáng nó phát ra lại là màu đỏ rực. Nhưng tiến hóa là tiến hóa, dù gì đi nữa cứ hình dạng biến đổi thì là tiến hóa.
Để rồi khí Grumpig lần nữa xuất hiện trước mắt người đời trong sự trầm trồ thán phục của đám nhỏ khi được chứng kiến điều mới lạ và sự kinh ngạc của những kẻ có ánh mắt nhưng lại không biết Lâm Phàm và Grumpig xảy ra ở đây là dạng biến đổi.
Còn Lâm Phàm hoàn toàn chỉ quan tâm đến đó là Grumpig hình dạng hiện tại biến đổi đồng thời thích nghi một chút với cái thứ sức mạnh mà một nửa khác của hắn đang nắm giữ kia.
Chỉ thấy lúc này Grumpig xuất hiện với bộ dạng hoàn toàn mới ( Anh em xem hình mình up trên Forum và tưởng tượng hộ mình phát, ngại tả quá.)
Grumpig cảm giác được thân thể sức mạnh là tràn đầy, thậm chí là gấp đôi so với lúc ban đầu.
Khi mà ngoài sức mạnh bản thân nó được khôi phục đến mức đỉnh phong bên ngoài thì còn một phần hoàn chỉnh sức mạnh khác đang ẩn chứa trong viên ngọc siêu năng to khủng bố, đen kịt một màu và được đuôi nó nâng đỡ ở phía sau kia.
Lâm Phàm cũng theo Grumpig hoàn thành tiến hóa một khắc này thì trong đầu hắn, hình ảnh nhận lại đen kịt một màu kia dần khôi phục quang minh. Đó cũng là lúc một nửa của hắn đang ở kế bên Grumpig kia thức tỉnh hoàn toàn.
Quả cầu siêu năng to lớn cũng theo Lâm Phàm thức tỉnh hoàn toàn một khắc này mà sáng lên ánh sáng màu đỏ rực. Từ trong quả cầu kia người ta có thể thấy được đó là bóng dáng của một con Grumpig với kích thước nhỏ hơn ban đầu Grumpig bộ dạng cũ thân ảnh.
“ Đây là sức mạnh của Pokemon sao? Thật kinh khủng, thật mạnh… Đây chỉ là một con Thiên vương viên mãn có được sức mạnh sao? Vậy còn Quán quân, Thần thú cấp bậc thì như nào?
Thật mong chờ một ngày Grumpig đột phá Quán quân cấp, thậm chí là Thần thú cấp để ta được thể nghiệm một chút dạng này sức mạnh.
Không ngờ điều ước của ta lại trở thành hiện thực và giờ đây ta là có thể chân chính kề vai sát cánh mà cùng mình Pokemon chiến đấu…”
Hưng phấn tràn ngập trong đầu Lâm Phàm khi cảm nhận được nguồn sức mạnh mới của mình. Còn mọi người thì đang ngây ngốc mà nhìn một màn trước mặt.
Đó là lúc viên ngọc siêu năng kia tản đi ánh sáng đỏ chói mắt kia và dần dần hiện ra một con Grumpig ở trong đó. Nó đang dùng ánh mắt của một con người đến đánh giá tất cả xung quanh và làm ra động tác như đang cảm thụ sức mạnh hiện tại của bản thân.
Đồng thời nó cũng là dùng tốc độ cực nhanh mà phóng đến con kia Volcarona vị trí để phá tan dạng này chiêu thức, không cho đối phương tiếp tục thi triển đại chiêu này.
Được đến Grumpig nhắc nhở sau, Lâm Phàm từ mỉm cười vẻ mặt khôi phục nghiêm nghị mà lạnh lùng lên.
“ Đúng vậy a, dù là nâng cấp bản thì Mirror Coat vẫn không thoát khỏi quy luật chung của tự nhiên. Đó là sẽ cực nhanh tiêu tán và chỉ có thể đón đỡ được một chiêu mà thôi.
Nếu không phải ta gia trì kĩ năng phụ trợ lấy thì Mirror Coat kĩ năng của Grumpig dù có thi triển ra thì cũng chỉ có thể cản đi đợt đầu tiên hỏa diễm công kích mà thôi. Còn như hiện tại như thế duy trì một thời gian ngắn mà không tán đã là kì tích.”
Càng ngày Lâm Phàm là càng thấy được dạng này kĩ năng đáng sợ một mặt. Nếu không phải Satoshi lựa chọn con đường là “bậc thầy về Pokemon” mà không phải “chuyên gia huấn luyện Pokemon”.
Với kĩ năng này tại thân và Satoshi chỉ cần đó là cố gắng chuyên tu một đám chủ lực Pokemon mà không phải đi khắp nơi và thu phục một đám lại một đám mới Pokemon, thì chiếc ghế trên đỉnh thế giới Pokemon chắc chắn có một chỗ của hắn từ rất sớm.
Một bên suy nghĩ linh tinh về dạng này thần kĩ của mình mà cảm thán, một bên Lâm Phàm đang chú ý đến từng bước di chuyển của Grumpig. Bởi nó bây giờ vẫn còn đang dấn thân trong “biển lửa” và tấm áo giáp 7 màu kia đang dần mờ nhạt đi.
Công hiệu của tấm áo giáp cũng theo Gumpig đánh tan một đợt lại một đợt hỏa diễm ngăn cản nó tiến đến Volcarona vị trí sau công hiệu cũng theo đó mà từng bước giảm thiểu. Từ phản lại gấp đôi công kích, xuống 1,5 lần ; rồi một lần.
Để rồi đến cuối cùng nó chỉ còn giúp được Grumpig cản lại cuối cùng một đợt hỏa diễm công kích sau, rồi đồng quy vu tận mà cùng Volcarona hỏa diễm tiêu biến trong không khí.
Lúc này Grumpig cũng theo đó mà bị khựng lại ở hai mét trước người Volcarona vị trí và một đợt mới hỏa diễm kinh khủng của Volcarona mang theo nhiệt độ nóng bỏng như mặt trời kia cũng nối đuôi đồng bạn vừa mới tiêu tán của nó đánh đến Grumpig vị trí.
Alder nhìn đến cảnh này sau mới thở ra một hơi khi mà Grumpig như chiến thần xông đến hình ảnh đúng là làm cho hắn có chút bất ngờ cùng khiếp sợ. Chỉ là tất cả đều đã qua đi, Grumpig cũng đã bị cản lại và biển lửa chuẩn bị đem nó nhấn chìm
Dù Grumpig đã là nghịch thiên với thứ vũ khí kia và sức mạnh siêu năng cũng tối kinh khủng nhưng là cũng không phải nghịch thiên đến tình trạng cách hai cảnh giới được coi là lớn như rãnh trời mà có thể công phá đại chiêu của Volcarona.
Nên nhớ Volcarona hỏa diễm cũng không phải là bình thường hỏa diễm và nó cũng không phải là bình thường tồn tại. Khi mà nó được xem như là hiện thân của mặt trời và được người ta xem như hiện thân của một vị thần tồn tại.
Lâm Phàm và Grumpig đều đã nhìn ra một điểm này và biết trước được dạng này kết quả xảy ra là điều hiển nhiên khi mà thực lực chênh lệch còn ở tại đó và Mirror Coat cũng không phải là chiêu thức có thể giúp hệ Psychic Pokemon vấn đỉnh thiên hạ.
Mirror Coat một chiêu này vẫn còn quá nhiều hạn chế, chính vì dạng này Lâm Phàm đương nhiên là sẽ lưu lại hậu chiêu đấy.
Vừa bị ngăn cản một khắc này, chưa đợi biển lửa đánh đến. Grumpig hai tay đã vung lên làm ra trảm cắt động tác với tốc độ cực nhanh. Psycho Cut chiêu thức được Grumpig tung ra sau thời gian dài tích súc với mức năng lượng cực đại của một chiêu này.
Hai tay của Grumpig liên tục vung vẩy để giải phóng toàn bộ năng lượng đã tích tụ kia. Sáu lưỡi dao năng lượng hình bán nguyệt cũng theo đó được hình thành và lao nhanh trong không khí, bắn về phía Volcarona ở 2 mét trước mặt Grumpig vị trí.
Cảm nhận được nguy hiểm Volcarona điều động hỏa diễm tích tụ ở trước người làm bức tường lửa phòng hộ. Nhưng hỏa diễm nó tạo ra còn lại sau thời gian Grumpig lao đến vốn đã không nhiều, lại còn điều động một nhóm lớn đi vây công Grumpig để kết liễu nó kia.
Điều này khiến cho tường lửa phòng hộ của Volcarona tạo ra đã suy yếu đến không thể suy yếu hơn trạng thái. Và rồi điều gì đến cũng đến, chỉ với ba phát bắn đầu tiên tường lửa đã bị công phá đến tan tành, còn lại ba nhát chém thì liên tục mà đánh vào người của Volcarona.
Volcarona bị đánh bay, hỏa diễm đang bay múa kia không có Volcarona ý chí cùng sức mạnh chiêu thức thôi động sau cũng theo đó mà mất đi khống chế và rơi xuống mặt sân đấu. Đồng thời nhiệt độ cũng theo đó mà cấp tốc hạ xuống, như bình thường hỏa diễm.
Chỉ là ở trong biển lửa Grumpig cũng không cách nào mà tránh đi dạng này hỏa diễm phủ xuống nó cục diện. Nhất là những đám hỏa diễm đang lao đến nó kia theo quán tính mà tiếp tục đâm mạnh tới, bao phủ lên nó thân thể.
Sau một kích toàn lực, Grumpig là rơi vào trạng thái hư thoát và không cách nào điều động siêu năng lực để Teleport thoát đi. Điều đó đồng nghĩa với việc nó là không cách nào thoát khỏi bị hỏa diễm thiêu đốt vận mệnh.
“ EEee.ée é..cc” Ré lên đau đớn phát ra từ trên không trung sân đấu, lúc này nó đã bị hỏa diễm bao phủ và biến thành một con heo lửa.
Mặc dù nhiệt độ của hỏa diễm đang cấp tốc giảm đi những đau đớn cũng thương tổn mà Grumpig phải nhận trong một khắc hỏa diễm bao phủ đó là không cách nào đo lường được. Hỏa diễm thiêu đốt không bỏ qua bất kì bộ vị nào trên người Grumpig.
Nếu không phải hai căn móng vuốt to lớn từ siêu năng lực đỏ rực từ Lâm Phàm kia giúp nó cản lại lượng lớn hỏa diễm và che đi những bộ vị trọng yếu thì bại cục đã hoàn toàn được định sẵn cho Grumpig.
Khi mà Volcarona mặt dù ăn một nửa sức mạnh của đợt công kích cực cường của Grumpig cũng không có trực tiếp mất đi khả năng chiến đấu.
Công kích dạng này chỉ làm cho nó choáng váng mà thôi, đồng thời phản phệ khi đại chiêu bị đánh gãy khiến nó không thể lập tức công kích mà kết liễu đang ở trên không trung chật vật Grumpig.
Với dạng này trạng thái bị thiêu đốt, khiến phần dưới thân thể đặc biệt là lưng, bụng bị phỏng và như lột một lớp da thì Grumpig còn có thể giữ cho mình lơ lửng trên không trung, không để cho mình rơi vào biển lửa dưới sân và trực tiếp bại trận đã là kì tích.
Lâm Phàm lúc này mặt ngoài vẫn là như thế bình tĩnh, có điều trong đầu bộ não của hắn là đang vận dụng đến mức cực hạn để tìm ra giải pháp có thể cho Grumpig chiến thắng được một trận này.
Bởi Grumpig kiên định ý chí muốn thắng trận này đả động đến hắn và hắn không thể dừng lại thu hồi Gumpig và nhận thua ý định, để toàn lực mà nghĩ biện pháp.
Khi mà Grumpig đang cố gắng chèo chống thân thể đau đớn truyền đến và sử dụng ý chí lực cường đại của mình điều động siêu năng lực và hi vọng có thể tiếp tục chiến đấu và giành về một chiến thắng cho Lâm Phàm.
Nhìn Grumpig quằn quại trên không trung, dù cho ngọn lửa kia nhiệt độ đã không như thế kinh khủng, nhưng lửa thì vẫn là lửa và dạng này lửa là không thể nào không nóng. Điều đó khiến cho nỗi đau mà Grumpig phải chịu cũng không có một giây nào ngừng lại.
Một luồng suy nghĩ của Lâm Phàm chưa bao giờ muốn đi lên cùng Pokemon của mình kề vai sát cánh mà chiến đấu, đánh bại kẻ địch dù là mạnh đến đâu như hiện tại.
Còn một luồng suy nghĩ thì không ngừng mà tìm cách để giúp Grumpig có thể tiếp tục chiến đấu để giành được chiến thắng, dù cho chỉ còn là một hi vọng mong manh để chiến thắng cũng phải nắm lấy, để nó là có thể thua cũng không hối tiếc.
Mà muốn chiến thắng, hoặc ít nhất là tiếp tục chiến đấu thì cần đương nhiên là năng lượng, là sức mạnh. Mà Lâm Phàm năng lượng trong cơ thể lại không thể trực tiếp truyền cho Grumpig sử dụng, nó tác dụng duy nhất là gia trì và tăng phúc cho kĩ năng của Pokemon.
“ Không đúng! Ta còn có một nguồn năng lượng khác có thể truyền cho Grumpig sử dụng.”
Nghĩ đến năng lượng cho Pokemon sử dụng vấn đề, Lâm Phàm lập tức nhắm nghiền hai mắt và tiến hành nội thị. Tinh thần của hắn cũng theo đó mà đến được dưới gốc cây đại thụ siêu năng lực trong đầu hắn kia.
Vẫn là như cũ quang cảnh, vẫn là như cũ bộ dạng. Những sợi rễ cây vẫn được nối thẳng vào hư vô với độ lớn nhỏ khác nhau, như là một liên kết vô hình giữa Lâm Phàm và mấy con Pokemon siêu năng của hắn để liên tục trao đổi năng lượng.
Lúc này Lâm Phàm ánh mắt là khóa chặt vào quả kia giống quả sung trong suốt bộ dạng, nơi có một con Grumpig đang nằm ở đó, trong trạng thái ngủ say. Từ khi có thứ này xuất hiện đến này Lâm Phàm cũng không có quá nhiều chú ý đến nó tồn tại.
Khi mà hắn hoàn toàn là không có một chút thông tin nào về dạng này kì quái quả, hay sức mạnh mà nó cất giữ đó là gì và như nào để sử dụng.
Với suy nghĩ đụng đến nó sợ làm ảnh hưởng đến con Grumpig đang ngủ say bên trong kia mà gây ra hậu quả xấu nào đó cho nó phát triển, hay ảnh hưởng trực tiếp cho Grumpig cho nên từ trước đến nay Lâm Phàm vẫn là mặc cho nó phát triển.
Chỉ là giờ đây đang cần sức mạnh hắn, hay chính xác là cần sức mạnh để giúp cho Grumpig sử dụng. Sau khi nghĩ mọi biện pháp đều không khả thi và thử đều không được sau, Lâm Phàm quyết định đưa tay đụng thử vào nguồn sức mạnh vô danh này.
Quyết định sau, Lâm Phàm lập tức đưa tay chạm vào quả sung bộ dạng này. Cảm giác đầu tiên và cũng là duy nhất truyền lại trong đầu hắn đó là cảm giác chạm tay vào một cục thạch lớn. Nhẫn nhẫn, nhũn nhũn, mềm mại như keo.
Sau đó Lâm Phàm cảm thấy đầu óc quay cuồng và mọi thứ xung quanh tất cả đều là một màu đen tối.
Một nửa tinh thần lực, ý chí lực, siêu năng lực và cả một dòng suy nghĩ của hắn đều bị hút vào một vùng hư không u tối nào đó.
Nhưng Lâm Phàm còn có một luồng suy nghĩ khác và tất cả còn lại một nửa sức mạnh còn lại ở trong đầu khiến hắn biết được rõ rõ ràng ràng những gì vừa mới diễn ra với mình.
Một nửa sức mạnh siêu năng lực giả của Lâm Phàm bị quả cầu như khối thạch lớn kia hút đi, hay chính xác hơn là thân xác của con Grumpig đang ở trong quả sung như khối thạch lớn bộ dạng đó hút vào.
Cùng lúc đó thân ảnh của con này Grumpig cũng theo đó mà biến mất khỏi quả sung trên cây siêu năng lực trong đầu hắn kia.
Tất cả diễn ra cực kì nhanh, người ta chỉ thấy đó là Lâm Phàm vừa nhắm mắt lại chưa đến một giây thì lập tức mở mắt mà nhìn về phía Grumpig của hắn.
Chỉ có Lâm Phàm biết được một điều kì lạ nào đó đang diễn ra với hắn, khi hắn cảm nhận được một nửa sức mạnh bị hút đi của mình kia và cả con kia ngủ say Grumpig bị chuyển đến Grumpig bản thể vị trí và năng lượng mang đến cũng theo đó mà dung hợp cùng nó.
Đồng thời trong não hắn cũng nhiều ra một đoạn hình ảnh như hắn đang dùng mắt thường đi nhìn xung quanh cảnh vật như thế. Chỉ là đoạn hình ảnh này chỉ có một màu đen như đang nhắm mắt và nhìn như thế.
Cũng chính lúc này, trên bầu trời Grumpig phát ra một tiếng gầm thét vui sướng khi sức mạnh của Lâm Phàm và nó hòa vào làm một thể và nó còn cảm nhận được Lâm Phàm đang ở sát bên nó.
Dưới hưng phấn lấn át đau đớn trạng thái, Grumpig thân thể nó cũng theo đó mà phát ra ánh sáng đỏ và bắt đầu phát sinh biến hóa.
Nhưng dạng này ánh sáng lại khác xa tất cả những dạng biến đổi hay tiến hóa mà Lâm Phàm đã gặp qua khi ánh sáng nó phát ra lại là màu đỏ rực. Nhưng tiến hóa là tiến hóa, dù gì đi nữa cứ hình dạng biến đổi thì là tiến hóa.
Để rồi khí Grumpig lần nữa xuất hiện trước mắt người đời trong sự trầm trồ thán phục của đám nhỏ khi được chứng kiến điều mới lạ và sự kinh ngạc của những kẻ có ánh mắt nhưng lại không biết Lâm Phàm và Grumpig xảy ra ở đây là dạng biến đổi.
Còn Lâm Phàm hoàn toàn chỉ quan tâm đến đó là Grumpig hình dạng hiện tại biến đổi đồng thời thích nghi một chút với cái thứ sức mạnh mà một nửa khác của hắn đang nắm giữ kia.
Chỉ thấy lúc này Grumpig xuất hiện với bộ dạng hoàn toàn mới ( Anh em xem hình mình up trên Forum và tưởng tượng hộ mình phát, ngại tả quá.)
Grumpig cảm giác được thân thể sức mạnh là tràn đầy, thậm chí là gấp đôi so với lúc ban đầu.
Khi mà ngoài sức mạnh bản thân nó được khôi phục đến mức đỉnh phong bên ngoài thì còn một phần hoàn chỉnh sức mạnh khác đang ẩn chứa trong viên ngọc siêu năng to khủng bố, đen kịt một màu và được đuôi nó nâng đỡ ở phía sau kia.
Lâm Phàm cũng theo Grumpig hoàn thành tiến hóa một khắc này thì trong đầu hắn, hình ảnh nhận lại đen kịt một màu kia dần khôi phục quang minh. Đó cũng là lúc một nửa của hắn đang ở kế bên Grumpig kia thức tỉnh hoàn toàn.
Quả cầu siêu năng to lớn cũng theo Lâm Phàm thức tỉnh hoàn toàn một khắc này mà sáng lên ánh sáng màu đỏ rực. Từ trong quả cầu kia người ta có thể thấy được đó là bóng dáng của một con Grumpig với kích thước nhỏ hơn ban đầu Grumpig bộ dạng cũ thân ảnh.
“ Đây là sức mạnh của Pokemon sao? Thật kinh khủng, thật mạnh… Đây chỉ là một con Thiên vương viên mãn có được sức mạnh sao? Vậy còn Quán quân, Thần thú cấp bậc thì như nào?
Thật mong chờ một ngày Grumpig đột phá Quán quân cấp, thậm chí là Thần thú cấp để ta được thể nghiệm một chút dạng này sức mạnh.
Không ngờ điều ước của ta lại trở thành hiện thực và giờ đây ta là có thể chân chính kề vai sát cánh mà cùng mình Pokemon chiến đấu…”
Hưng phấn tràn ngập trong đầu Lâm Phàm khi cảm nhận được nguồn sức mạnh mới của mình. Còn mọi người thì đang ngây ngốc mà nhìn một màn trước mặt.
Đó là lúc viên ngọc siêu năng kia tản đi ánh sáng đỏ chói mắt kia và dần dần hiện ra một con Grumpig ở trong đó. Nó đang dùng ánh mắt của một con người đến đánh giá tất cả xung quanh và làm ra động tác như đang cảm thụ sức mạnh hiện tại của bản thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.