Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước
Chương 395: Chương 396: Ta Tới Đây Daisy
Hồng 5 Mươi
28/09/2018
“ Lâm Phàm... Lâm Phàm... Mau dừng, ta thật không xong rồi, ngươi tha ta đi...”
Đại chiến đều đã từ tối đến tận nửa đêm, lúc này kiên cường nhất như Lorelei cũng đã chân tay bủn rủn, không còn sức lực chống đỡ Lâm Phàm thế công, phất cờ trắng đầu hàng.
Joy thì khỏi phải nói, cô nàng đã sớm tiến vào mộng đẹp tự bao giờ...
“ Cố gắng một hồi, rất nhanh liền tốt.”
Lâm Phàm tuy dừng lại thế công, nhưng cũng chỉ là để an ủi Lorelei một chút, sau đó ý định tiếp tục. Hết cách rồi, ai bảo đến hiện tại cũng chỉ còn Lorelei còn có thể cùng hắn chiến đấu một hồi.
Thấy Lâm Phàm eo một lần nữa cong lên chuẩn bị chuyển động, Lorelei lập tức hoảng.
“ Ngươi nói một hồi, nhưng một hồi của ngươi đều nhanh từ một tiếng trước nói qua một lần... Ân thật sự ta không xong rồi. .. Tha ta lần này đi được không?...”
Lorelei hữu khí vô lực phản bác Lâm Phàm ý, sau đó như tìm được cọng cỏ cứu mạng, nàng là gấp không chờ nổi mà nói với Lâm Phàm.
“ Nếu không, nếu không ngươi mau đi tìm Daisy, để nàng giúp ngươi giải quyết một hồi. Khi ở nhà chúng ta đều nghe qua, nàng gọi tên ngươi trong đêm Lâm Phàm ân… Lâm Phàm… ân... Dạng này gọi rất nhiều lần.”
Nghe đến Lorelei những lời này sau, Lâm Phàm là vui vẻ mà rạo rực trong lòng. Khóe miệng cũng theo đó mà vểnh lên một đường cong tà ác.
Nói ra lời này xong, nhìn Lâm Phàm biểu hiện trên mặt, Lorelei cũng là thở dài bất đắc dĩ. Ai bảo theo Lâm Phàm thực lực tăng cao, phương diện này cũng theo đó mà trở nên lợi hại.
Ba người đã không đủ hắn dùng, cho nên chỉ có thể chấp nhận hắn có thêm nữ nhân khác, nếu không muốn chết trong vui sướng như hiện tại.
“ Được rồi, khổ cực ngươi, nghỉ ngơi trước đi.”
Nhẹ nhàng rút quân, để cho Lorelei thân thể được thoải mái, Lâm Phàm hôn nhẹ lên trán Lorelei, đem cô nàng ôm vào trong ngực.
Lorelei thì hờn dỗi gắt lên một tiếng, dùng phấn quyền đấm hắn một cái, có điều đã sớm vô lực nàng đấm cũng như không. Mệt mỏi cô nàng này rất nhanh hai mắt nhắm nghiền, chìm vào mộng đẹp.
Sớm đã đoán được dạng này, Lâm Phàm mới ôm nàng một hồi cho cô nàng ngủ say.
Sau đó mang theo tà hỏa trùng thiên, hắn nhẹ nhàng rời giường, đem chăn mềm đắp lại cẩn thận cho hai nữ, mặc quần áo chỉnh tề cho bản thân, mang theo hung khí, Lâm Phàm hướng thẳng phòng Daisy đi đến...
Đã qua cái tuổi đôi mươi, chuyện nữ nhân cần biết Daisy đều đã sớm biết, có điều nàng chỉ thiếu là chưa một lần được trải nghiệm làm nữ nhân tư vị.
Có thể như vậy cũng không cấm được nàng trong đầu tưởng tượng. Nhất là ngày tháng ở chung với Lâm Phàm cùng mấy nữ nhân, tất cả đều không hề cố kỵ nàng tồn tại, làm chuyện tế nhị này, lần nào động tĩnh cũng đều thật lớn.
Điều này khiến cho cô gái đang tuổi mật đào nàng làm sao có thể chịu nổi. Cho nên, để giải quyết trong người khó chịu, nàng là như bao nhiêu cô gái khác như thế, bắt đầu làm ra tự an ủi hành động.
Một đêm này cũng không ngoại lệ.
Mở ra tinh thần lực, Lâm Phàm thấy được đó là Daisy chăn mỏng đang liên tục nhúc nhích ở nơi nào đó. Cười thầm trong bụng, Lâm Phàm nhẹ nhàng, không tạo ra một tiếng động nào mở cửa tiến vào phòng của Daisy.
Biết cô nàng này hẳn là đang rất khó chịu trong người, Lâm Phàm cũng bỏ đi rất nhiều cố kỵ.
Nhẹ nhàng tiến tới bên giường, dùng ra nhanh nhất tốc độ đem chiếc chăn mỏng kia hất văng. Cảnh xuân hiện ra trước mắt lập tức để hắn miệng đắng lưỡi khô.
Váy ngủ xộc xệch, ướt đẫm mồ hôi dính lấy thân thể của Daisy, khiến thân thể nàng tất cả đường cong nửa kín nửa hở lộ ra bên ngoài không khí, đầu cô nàng lệch qua một bên, hai mắt nhắm nghiền, miệng khẽ mở và thở dốc.
Tư mật nơi, ngọc thủ của nàng đang nhẹ nhàng xoa nắn, quan trọng là nơi đây không có một cọng cây ngọn cỏ, tất cả đều là một màu trắng hồng tự, như thiếu nữ chưa lớn, tất cả đều là tự nhiên ban tặng.
“ Không ngờ cô nàng này lại sở hữu một chỉ tiểu bạch hổ... ”
Suy nghĩ này hiện lên sau, Lâm Phàm cũng không tiếp tục khách khí mà lập tức nhào lên giường. Bởi vì Daisy đã phát hiện ra xung quanh biến đổi và phát hiện ra hắn ánh mắt đang trên người nàng đảo quanh.
Mắt và miệng cô nàng đều đã trợn tròn, Lâm Phàm biết nếu hắn không hành động mau chóng, đón lấy sẽ là một tiếng thét làm cả căn biệt thự này rung động, sau đó sự tình sẽ lấy kết quả hỏng bét mà kết thúc.
Vì thế, không chờ Daisy hét lên thành tiếng, Lâm Phàm đã chồm lên, đem Daisy ôm lấy, dùng chiếc lưỡi lớn của mình nhét đầy Daisy chiếc miệng nhỏ, tham lam đem toàn bộ hương khí cùng ngọc thủy từ nơi đó hấp đi, nhấm nháp lấy.
Bị tập kích bất ngờ, Daisy ban đầu là nằm im chịu trận. Nhưng rất nhanh nàng nhận ra sự tình không thích hợp, lập tức vùng vẫy, ý định thoát khốn.
Có điều Lâm Phàm to khỏe thân thể đem nàng đè xuống, ôm đến cứng ngắc, ở đâu cho cô nàng này thoát khốn cơ hội. Chỉ là đơn thuần thân thể đè ép, Daisy đã không thể nào thoát thân.
Hơn nữa Lâm Phàm ma thủ còn đang nhẹ nhàng tập kích nàng nhạy cảm bộ vị, điều này khiến cho thân thể non mềm của Daisy run lên bần bật, chưa trải qua nhân sự nàng nhạy cảm độ đạt max trị số, nơi nào chịu được Lâm Phàm tập kích.
Rất nhanh tình huống liền chuyển biến, từ vừa mới ban đầu Daisy còn phản kháng, đến sau như là nhận mệnh nằm im hưởng thụ.
Cuối cùng như là bị Lâm Phàm nam nhân vị nhen nhóm đến bùng cháy lửa tình, cô nàng này bắt đầu chủ động quấn chặt hắn cầu hoan.
Nếu là người khác, có lẽ Daisy là sẽ điên cuồng phản kháng, có điều là Lâm Phàm, người mà đến trong mộng nàng đều thấy được hắn sẽ đối với mình dạng này, cho nên nàng là không hề phản cảm, thậm chí rất nhanh trầm mê trong vòng tay của hắn.
Biết sự tình đã đi vào quỹ đạo và đi đến đột phá thời khắc, Lâm Phàm đem quần áo trên người toàn thoát. Daisy váy ngủ đơn bạc đã sớm bị thế công nghiền nát, tất cả chỉ chờ một bước cuối cùng...
“ Hôm nay liền để ta nhấm nháp ngươi chỉ này tiểu bạch hổ đi...”
Chỉnh lý tốt tư thế, Lâm Phàm nhẹ nhàng buông ra Daisy môi mềm, ghé vào tai nàng, nói với cô nàng còn đang mê ly trong nhục dục này.
Đem hắc long kề sát vào miệng của tiểu bạch hổ, chỉnh lý tốt sau, hắn eo liền dùng sức, biến Daisy từ một cô gái thành một nữ nhân chân chính.
“ A... ưm... Đau.”
Daisy chịu đến đau đớn đầu đời của nữ nhân khiến hai hàng lông nhíu chặt, hai mắt nhắm nghiền. Lâm Phàm thì thoải mái đến độ khẽ ngâm một tiếng, bởi vì đầu nộ long bị ngậm thật chặt, thật ấm áp, nhờn ngứa cảm giác.
Có điều hưng phấn qua đi, biết Daisy đau xót, Lâm Phàm thương tiếc nàng mà không dám động thân, giữ nguyên thân hình.
Hắn ghé sát xuống nàng thân thể, thế nàng xoa bóp thân thể các nơi, đem môi mềm của nàng ngậm lấy, lần nữa trêu chọc cho nàng mau chóng quên đi ban đầu đau đớn.
Dần dần Daisy cũng quên đi đau đớn và dần quen thuộc được với cảm giác thân thể mình bị lấp đầy. Tê ngứa cùng khoan khoái khiến nàng bắt đầu rục rịch không yên, mà nhích nhích thân dưới để những khoái cảm kia truyền đến nhiều hơn.
Biết bạn tình đã trải qua giai đoạn khó khăn nhất và đến giai đoạn tình kiếm cảm giác ái tình. Lâm Phàm cũng thuận thế mà tiến tới, bởi hắn cũng đã sớm khó mà nhịn được, vì nơi đó truyền đến hấp lực khiến chính hắn cũng tê dại.
Trong phòng cũng theo đó mà xuất hiện một màn điên long đảo phượng...
Chỉ đến khi Daisy lần đầu hoan hỉ, không chịu được khoái cảm trùng kích mà ngất đi và Lâm Phàm cũng đã đến cực hạn sau phát ra một tiếng gầm nhẹ lúc, một đêm này chiến đấu mới kết thúc...
.................
Sáng hôm sau, cũng chỉ có Lâm Phàm còn lực lượng để thức dậy từ sớm, thậm chí so với một ngày trước đó, hắn tinh khí thần đều dồi dào hơn không ít vì một đêm đạt được thỏa mãn.
Nhìn trong ngực mình trắng hồng thân thể Daisy, hai mắt mang theo ý cười yên bình ngủ say, Lâm Phàm mỉm cười hài lòng.
Có điều nhìn đến nàng tiểu bạch hổ hiện tại đã trở thành một con màu đỏ chót hổ nhỏ và vẫn còn sưng lên cao cao, Lâm Phàm cũng có chút thương tiếc nàng thân thể.
Có trách chỉ trách đêm qua dù là lần đầu của Daisy, nhưng cả hai đều chiến đấu quá điên cuồng và kịch liệt, không ai nhường ai.
Hôn nhẹ lên môi Daisy, Lâm Phàm đem nàng nhẹ nhàng đặt xuống gối cho nàng tiếp tục ngủ, sau đó hắn rời khỏi phòng.
Để đền bù cho mấy nữ sau một đêm giúp hắn tận hứng, Lâm Phàm quyết định tự thân xuống bếp tự thân chuẩn bị bữa sáng cho bốn nữ.
Còn về phần ra ngoài cùng Satoshi đấu tập gì gì đó, đã sớm bị Lâm Phàm ném ra sau đầu. Dù sao đối phương át chủ bài hắn đã sớm biết, cho nên hắn không có so đấu với đối phương cần thiết.
Nhưng Lâm Phàm là không biết rằng, hắn không so đấu với Satoshi, thì với nhân vật chính quang hoàn tại, đối phương là có thể tự động hấp dẫn đối thủ đến, làm đá mài đao cho mình dùng.
Lần này làm đá mài đao cho Satoshi, không ai khác chính là đương nhiệm quán quân của Kalos, Diantha nữ cường nhân.
Một trận chiến này cũng bộc phát ra rồi Satoshi cùng Greninja biến thái cùng kinh khủng sức mạnh khi hợp nhất, khi mà Mega Gardevoir của Diantha, đối mặt với bộc phát sức mạnh sau bộ đôi này, đều suýt chút nữa phải nhận lấy bại cục.
Nếu không phải đến cuối cùng vì hưng phấn mà chệch nhịp cảm xúc, khiến năng lượng của cả hai bị tán loạn, thì người giành chiến thắng chắc chắn sẽ là Satoshi và Greninja.
Dù vậy Satoshi và Greninja biểu hiện cũng đã đủ để cho Diantha quán quân lau mắt mà nhìn. Đồng thời chờ mong về một giải đấu trong mơ...
......
Sau khi Lâm Phàm chuẩn bị xong một bàn thịnh soạn bữa sáng để tẩm bổ cho mấy nữ, thời gian đã tiếp cận buổi trưa, mấy nữ có lẽ cũng nên dậy đi. Mỉm cười, hắn lên phòng gọi lần lượt từng người một rời giường.
Nhưng cũng chỉ có ba nữ là còn có sức lực rời giường xuống ăn sáng, Daisy là không thể nào nhấc nổi thân. Lâm Phàm cũng không hề gượng ép và để nàng nghỉ ngơi. Chỉ là để dành cho nàng một phần đồ ăn, lát nữa tự mình mang lên sau.
Một bàn bốn người cũng bắt đầu vui vẻ hạnh phúc mà cùng nhau tiêu diệt bữa sáng.
“ Được rồi, ngươi để đấy đi để chúng ta dọn dẹp, mau mang phần của Daisy lên bồi tiếp nàng ăn đi thôi. Dù sao đều qua một đêm mệt mỏi như vậy, hẳn là sẽ bị đói.”
Giải quyết xong bữa sáng, Lâm Phàm ý định thu dọn để mấy nữ nghỉ ngơi lập tức bị Joy cản lại, đồng thời chỉ đạo hắn đi bồi tiếp Daisy.
“ Các ngươi đều đã biết?”
Lâm Phàm buột miệng hỏi, nhận lại là ánh mắt như cười mà không phải cười của ba nữ.
“ Ngươi và Daisy nàng làm ra động tĩnh lớn như vậy, làm sao chúng ta có thể không biết? Dù sao cũng chỉ là thân thể chúng ta không còn sức cùng ngươi tái chiến, chứ không phải là chúng ta hoàn toàn mất đi tri giác mà không thể nghe được thanh âm...”
Winona lườm hắn một cái, không chút lưu tình vạch trần sự thật, nhận lại là cái gật đầu đồng tình của Lorelei và Joy.
Lâm Phàm thì chỉ cười cười cho qua chuyện, sau đó mau chóng ôm thức ăn lưu lại cho Daisy, lao vụt lên phòng nàng...
Một tuần trước ngày khai mạc giải đấu, Lâm Phàm cũng bớt đi luyện tập, hắn dành thời gian này đến để bồi tiếp 4 nữ, bù đắp lại cho các nàng thời gian hơn một năm xa cách này.
Đặc biệt là tình yêu vừa đạt được nở rộ cùng thăng hoa Daisy là nhất được quan tâm phần, khi mà đêm nào Lâm Phàm đều là ở phòng của nàng ngủ lại và sáng nào cũng là người ở bên cạnh bồi tiếp nàng thức dậy ...
Mấy nữ chỉ một tuần thời gian, dưới bàn tay chăm bẵm cùng tưới tắm đầy đủ của Lâm Phàm, lại một lần nữa xuân quang đầy mặt và tỏa sáng rực rỡ, ai nấy đều trở nên càng thêm mê người hơn trước, khiến Lâm Phàm một tối lại một tối trầm mê.
Hắn thậm chí đã có lúc muốn, thời gian này kéo dài đến mãi mãi và không cần tiếp tục trôi đi.
Nhưng thời gian trôi qua hiển nhiên là không chờ người, đặc biệt là vui vẻ thời gian lại trôi qua càng mau, rất nhanh một tuần thời gian nghỉ ngơi kết thúc, đó cũng là lúc giải đấu ở Kalos này tiến đến khai mạc ngày...
Đại chiến đều đã từ tối đến tận nửa đêm, lúc này kiên cường nhất như Lorelei cũng đã chân tay bủn rủn, không còn sức lực chống đỡ Lâm Phàm thế công, phất cờ trắng đầu hàng.
Joy thì khỏi phải nói, cô nàng đã sớm tiến vào mộng đẹp tự bao giờ...
“ Cố gắng một hồi, rất nhanh liền tốt.”
Lâm Phàm tuy dừng lại thế công, nhưng cũng chỉ là để an ủi Lorelei một chút, sau đó ý định tiếp tục. Hết cách rồi, ai bảo đến hiện tại cũng chỉ còn Lorelei còn có thể cùng hắn chiến đấu một hồi.
Thấy Lâm Phàm eo một lần nữa cong lên chuẩn bị chuyển động, Lorelei lập tức hoảng.
“ Ngươi nói một hồi, nhưng một hồi của ngươi đều nhanh từ một tiếng trước nói qua một lần... Ân thật sự ta không xong rồi. .. Tha ta lần này đi được không?...”
Lorelei hữu khí vô lực phản bác Lâm Phàm ý, sau đó như tìm được cọng cỏ cứu mạng, nàng là gấp không chờ nổi mà nói với Lâm Phàm.
“ Nếu không, nếu không ngươi mau đi tìm Daisy, để nàng giúp ngươi giải quyết một hồi. Khi ở nhà chúng ta đều nghe qua, nàng gọi tên ngươi trong đêm Lâm Phàm ân… Lâm Phàm… ân... Dạng này gọi rất nhiều lần.”
Nghe đến Lorelei những lời này sau, Lâm Phàm là vui vẻ mà rạo rực trong lòng. Khóe miệng cũng theo đó mà vểnh lên một đường cong tà ác.
Nói ra lời này xong, nhìn Lâm Phàm biểu hiện trên mặt, Lorelei cũng là thở dài bất đắc dĩ. Ai bảo theo Lâm Phàm thực lực tăng cao, phương diện này cũng theo đó mà trở nên lợi hại.
Ba người đã không đủ hắn dùng, cho nên chỉ có thể chấp nhận hắn có thêm nữ nhân khác, nếu không muốn chết trong vui sướng như hiện tại.
“ Được rồi, khổ cực ngươi, nghỉ ngơi trước đi.”
Nhẹ nhàng rút quân, để cho Lorelei thân thể được thoải mái, Lâm Phàm hôn nhẹ lên trán Lorelei, đem cô nàng ôm vào trong ngực.
Lorelei thì hờn dỗi gắt lên một tiếng, dùng phấn quyền đấm hắn một cái, có điều đã sớm vô lực nàng đấm cũng như không. Mệt mỏi cô nàng này rất nhanh hai mắt nhắm nghiền, chìm vào mộng đẹp.
Sớm đã đoán được dạng này, Lâm Phàm mới ôm nàng một hồi cho cô nàng ngủ say.
Sau đó mang theo tà hỏa trùng thiên, hắn nhẹ nhàng rời giường, đem chăn mềm đắp lại cẩn thận cho hai nữ, mặc quần áo chỉnh tề cho bản thân, mang theo hung khí, Lâm Phàm hướng thẳng phòng Daisy đi đến...
Đã qua cái tuổi đôi mươi, chuyện nữ nhân cần biết Daisy đều đã sớm biết, có điều nàng chỉ thiếu là chưa một lần được trải nghiệm làm nữ nhân tư vị.
Có thể như vậy cũng không cấm được nàng trong đầu tưởng tượng. Nhất là ngày tháng ở chung với Lâm Phàm cùng mấy nữ nhân, tất cả đều không hề cố kỵ nàng tồn tại, làm chuyện tế nhị này, lần nào động tĩnh cũng đều thật lớn.
Điều này khiến cho cô gái đang tuổi mật đào nàng làm sao có thể chịu nổi. Cho nên, để giải quyết trong người khó chịu, nàng là như bao nhiêu cô gái khác như thế, bắt đầu làm ra tự an ủi hành động.
Một đêm này cũng không ngoại lệ.
Mở ra tinh thần lực, Lâm Phàm thấy được đó là Daisy chăn mỏng đang liên tục nhúc nhích ở nơi nào đó. Cười thầm trong bụng, Lâm Phàm nhẹ nhàng, không tạo ra một tiếng động nào mở cửa tiến vào phòng của Daisy.
Biết cô nàng này hẳn là đang rất khó chịu trong người, Lâm Phàm cũng bỏ đi rất nhiều cố kỵ.
Nhẹ nhàng tiến tới bên giường, dùng ra nhanh nhất tốc độ đem chiếc chăn mỏng kia hất văng. Cảnh xuân hiện ra trước mắt lập tức để hắn miệng đắng lưỡi khô.
Váy ngủ xộc xệch, ướt đẫm mồ hôi dính lấy thân thể của Daisy, khiến thân thể nàng tất cả đường cong nửa kín nửa hở lộ ra bên ngoài không khí, đầu cô nàng lệch qua một bên, hai mắt nhắm nghiền, miệng khẽ mở và thở dốc.
Tư mật nơi, ngọc thủ của nàng đang nhẹ nhàng xoa nắn, quan trọng là nơi đây không có một cọng cây ngọn cỏ, tất cả đều là một màu trắng hồng tự, như thiếu nữ chưa lớn, tất cả đều là tự nhiên ban tặng.
“ Không ngờ cô nàng này lại sở hữu một chỉ tiểu bạch hổ... ”
Suy nghĩ này hiện lên sau, Lâm Phàm cũng không tiếp tục khách khí mà lập tức nhào lên giường. Bởi vì Daisy đã phát hiện ra xung quanh biến đổi và phát hiện ra hắn ánh mắt đang trên người nàng đảo quanh.
Mắt và miệng cô nàng đều đã trợn tròn, Lâm Phàm biết nếu hắn không hành động mau chóng, đón lấy sẽ là một tiếng thét làm cả căn biệt thự này rung động, sau đó sự tình sẽ lấy kết quả hỏng bét mà kết thúc.
Vì thế, không chờ Daisy hét lên thành tiếng, Lâm Phàm đã chồm lên, đem Daisy ôm lấy, dùng chiếc lưỡi lớn của mình nhét đầy Daisy chiếc miệng nhỏ, tham lam đem toàn bộ hương khí cùng ngọc thủy từ nơi đó hấp đi, nhấm nháp lấy.
Bị tập kích bất ngờ, Daisy ban đầu là nằm im chịu trận. Nhưng rất nhanh nàng nhận ra sự tình không thích hợp, lập tức vùng vẫy, ý định thoát khốn.
Có điều Lâm Phàm to khỏe thân thể đem nàng đè xuống, ôm đến cứng ngắc, ở đâu cho cô nàng này thoát khốn cơ hội. Chỉ là đơn thuần thân thể đè ép, Daisy đã không thể nào thoát thân.
Hơn nữa Lâm Phàm ma thủ còn đang nhẹ nhàng tập kích nàng nhạy cảm bộ vị, điều này khiến cho thân thể non mềm của Daisy run lên bần bật, chưa trải qua nhân sự nàng nhạy cảm độ đạt max trị số, nơi nào chịu được Lâm Phàm tập kích.
Rất nhanh tình huống liền chuyển biến, từ vừa mới ban đầu Daisy còn phản kháng, đến sau như là nhận mệnh nằm im hưởng thụ.
Cuối cùng như là bị Lâm Phàm nam nhân vị nhen nhóm đến bùng cháy lửa tình, cô nàng này bắt đầu chủ động quấn chặt hắn cầu hoan.
Nếu là người khác, có lẽ Daisy là sẽ điên cuồng phản kháng, có điều là Lâm Phàm, người mà đến trong mộng nàng đều thấy được hắn sẽ đối với mình dạng này, cho nên nàng là không hề phản cảm, thậm chí rất nhanh trầm mê trong vòng tay của hắn.
Biết sự tình đã đi vào quỹ đạo và đi đến đột phá thời khắc, Lâm Phàm đem quần áo trên người toàn thoát. Daisy váy ngủ đơn bạc đã sớm bị thế công nghiền nát, tất cả chỉ chờ một bước cuối cùng...
“ Hôm nay liền để ta nhấm nháp ngươi chỉ này tiểu bạch hổ đi...”
Chỉnh lý tốt tư thế, Lâm Phàm nhẹ nhàng buông ra Daisy môi mềm, ghé vào tai nàng, nói với cô nàng còn đang mê ly trong nhục dục này.
Đem hắc long kề sát vào miệng của tiểu bạch hổ, chỉnh lý tốt sau, hắn eo liền dùng sức, biến Daisy từ một cô gái thành một nữ nhân chân chính.
“ A... ưm... Đau.”
Daisy chịu đến đau đớn đầu đời của nữ nhân khiến hai hàng lông nhíu chặt, hai mắt nhắm nghiền. Lâm Phàm thì thoải mái đến độ khẽ ngâm một tiếng, bởi vì đầu nộ long bị ngậm thật chặt, thật ấm áp, nhờn ngứa cảm giác.
Có điều hưng phấn qua đi, biết Daisy đau xót, Lâm Phàm thương tiếc nàng mà không dám động thân, giữ nguyên thân hình.
Hắn ghé sát xuống nàng thân thể, thế nàng xoa bóp thân thể các nơi, đem môi mềm của nàng ngậm lấy, lần nữa trêu chọc cho nàng mau chóng quên đi ban đầu đau đớn.
Dần dần Daisy cũng quên đi đau đớn và dần quen thuộc được với cảm giác thân thể mình bị lấp đầy. Tê ngứa cùng khoan khoái khiến nàng bắt đầu rục rịch không yên, mà nhích nhích thân dưới để những khoái cảm kia truyền đến nhiều hơn.
Biết bạn tình đã trải qua giai đoạn khó khăn nhất và đến giai đoạn tình kiếm cảm giác ái tình. Lâm Phàm cũng thuận thế mà tiến tới, bởi hắn cũng đã sớm khó mà nhịn được, vì nơi đó truyền đến hấp lực khiến chính hắn cũng tê dại.
Trong phòng cũng theo đó mà xuất hiện một màn điên long đảo phượng...
Chỉ đến khi Daisy lần đầu hoan hỉ, không chịu được khoái cảm trùng kích mà ngất đi và Lâm Phàm cũng đã đến cực hạn sau phát ra một tiếng gầm nhẹ lúc, một đêm này chiến đấu mới kết thúc...
.................
Sáng hôm sau, cũng chỉ có Lâm Phàm còn lực lượng để thức dậy từ sớm, thậm chí so với một ngày trước đó, hắn tinh khí thần đều dồi dào hơn không ít vì một đêm đạt được thỏa mãn.
Nhìn trong ngực mình trắng hồng thân thể Daisy, hai mắt mang theo ý cười yên bình ngủ say, Lâm Phàm mỉm cười hài lòng.
Có điều nhìn đến nàng tiểu bạch hổ hiện tại đã trở thành một con màu đỏ chót hổ nhỏ và vẫn còn sưng lên cao cao, Lâm Phàm cũng có chút thương tiếc nàng thân thể.
Có trách chỉ trách đêm qua dù là lần đầu của Daisy, nhưng cả hai đều chiến đấu quá điên cuồng và kịch liệt, không ai nhường ai.
Hôn nhẹ lên môi Daisy, Lâm Phàm đem nàng nhẹ nhàng đặt xuống gối cho nàng tiếp tục ngủ, sau đó hắn rời khỏi phòng.
Để đền bù cho mấy nữ sau một đêm giúp hắn tận hứng, Lâm Phàm quyết định tự thân xuống bếp tự thân chuẩn bị bữa sáng cho bốn nữ.
Còn về phần ra ngoài cùng Satoshi đấu tập gì gì đó, đã sớm bị Lâm Phàm ném ra sau đầu. Dù sao đối phương át chủ bài hắn đã sớm biết, cho nên hắn không có so đấu với đối phương cần thiết.
Nhưng Lâm Phàm là không biết rằng, hắn không so đấu với Satoshi, thì với nhân vật chính quang hoàn tại, đối phương là có thể tự động hấp dẫn đối thủ đến, làm đá mài đao cho mình dùng.
Lần này làm đá mài đao cho Satoshi, không ai khác chính là đương nhiệm quán quân của Kalos, Diantha nữ cường nhân.
Một trận chiến này cũng bộc phát ra rồi Satoshi cùng Greninja biến thái cùng kinh khủng sức mạnh khi hợp nhất, khi mà Mega Gardevoir của Diantha, đối mặt với bộc phát sức mạnh sau bộ đôi này, đều suýt chút nữa phải nhận lấy bại cục.
Nếu không phải đến cuối cùng vì hưng phấn mà chệch nhịp cảm xúc, khiến năng lượng của cả hai bị tán loạn, thì người giành chiến thắng chắc chắn sẽ là Satoshi và Greninja.
Dù vậy Satoshi và Greninja biểu hiện cũng đã đủ để cho Diantha quán quân lau mắt mà nhìn. Đồng thời chờ mong về một giải đấu trong mơ...
......
Sau khi Lâm Phàm chuẩn bị xong một bàn thịnh soạn bữa sáng để tẩm bổ cho mấy nữ, thời gian đã tiếp cận buổi trưa, mấy nữ có lẽ cũng nên dậy đi. Mỉm cười, hắn lên phòng gọi lần lượt từng người một rời giường.
Nhưng cũng chỉ có ba nữ là còn có sức lực rời giường xuống ăn sáng, Daisy là không thể nào nhấc nổi thân. Lâm Phàm cũng không hề gượng ép và để nàng nghỉ ngơi. Chỉ là để dành cho nàng một phần đồ ăn, lát nữa tự mình mang lên sau.
Một bàn bốn người cũng bắt đầu vui vẻ hạnh phúc mà cùng nhau tiêu diệt bữa sáng.
“ Được rồi, ngươi để đấy đi để chúng ta dọn dẹp, mau mang phần của Daisy lên bồi tiếp nàng ăn đi thôi. Dù sao đều qua một đêm mệt mỏi như vậy, hẳn là sẽ bị đói.”
Giải quyết xong bữa sáng, Lâm Phàm ý định thu dọn để mấy nữ nghỉ ngơi lập tức bị Joy cản lại, đồng thời chỉ đạo hắn đi bồi tiếp Daisy.
“ Các ngươi đều đã biết?”
Lâm Phàm buột miệng hỏi, nhận lại là ánh mắt như cười mà không phải cười của ba nữ.
“ Ngươi và Daisy nàng làm ra động tĩnh lớn như vậy, làm sao chúng ta có thể không biết? Dù sao cũng chỉ là thân thể chúng ta không còn sức cùng ngươi tái chiến, chứ không phải là chúng ta hoàn toàn mất đi tri giác mà không thể nghe được thanh âm...”
Winona lườm hắn một cái, không chút lưu tình vạch trần sự thật, nhận lại là cái gật đầu đồng tình của Lorelei và Joy.
Lâm Phàm thì chỉ cười cười cho qua chuyện, sau đó mau chóng ôm thức ăn lưu lại cho Daisy, lao vụt lên phòng nàng...
Một tuần trước ngày khai mạc giải đấu, Lâm Phàm cũng bớt đi luyện tập, hắn dành thời gian này đến để bồi tiếp 4 nữ, bù đắp lại cho các nàng thời gian hơn một năm xa cách này.
Đặc biệt là tình yêu vừa đạt được nở rộ cùng thăng hoa Daisy là nhất được quan tâm phần, khi mà đêm nào Lâm Phàm đều là ở phòng của nàng ngủ lại và sáng nào cũng là người ở bên cạnh bồi tiếp nàng thức dậy ...
Mấy nữ chỉ một tuần thời gian, dưới bàn tay chăm bẵm cùng tưới tắm đầy đủ của Lâm Phàm, lại một lần nữa xuân quang đầy mặt và tỏa sáng rực rỡ, ai nấy đều trở nên càng thêm mê người hơn trước, khiến Lâm Phàm một tối lại một tối trầm mê.
Hắn thậm chí đã có lúc muốn, thời gian này kéo dài đến mãi mãi và không cần tiếp tục trôi đi.
Nhưng thời gian trôi qua hiển nhiên là không chờ người, đặc biệt là vui vẻ thời gian lại trôi qua càng mau, rất nhanh một tuần thời gian nghỉ ngơi kết thúc, đó cũng là lúc giải đấu ở Kalos này tiến đến khai mạc ngày...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.