Pokemon Dị Điểm

Chương 409: Sai lệch

Sao Cũng Được

28/07/2022

"Có chủ đích."

"Đúng vậy, thực sự thì chủ đích quá lộ liễu là đằng khác."

"Cũng không hẳn là vậy đâu, chẳng qua là 2 cậu 'may mắn' hơn hầu hết những bậc tiền bối đi trước thôi, nhưng khởi đầu tốt chưa hẳn đã có kết cục thành công, chặng đường kế tiếp phải trông chờ vào quyết tâm cũng như sự may mắn của cả 2 mới được."

"Không cần phải phủ nhận đâu Mumei, rõ ràng đây là 1 cuộc sắp đặt, không rõ mục đích của vị kia là gì khi có ý định thách thức các anh hùng nhưng rõ ràng là dù đi theo đường nào thì cũng vẫn sẽ về lại ngỏ cụt này mà thôi, căn bản là 1 cuộc thử nghiệm đã được sắp xếp từ trước."

"Hừm, thì ra đây là cách nhìn nhận của 2 cậu về chủ đề này, đúng vậy, nó đã được chuẩn bị từ trước, Riley cũng đã sớm nắm chặt những thỏa thuận đã được thành lập từ rất lâu rồi, giống như Loki là thứ mà chúng ta có thể dễ dàng thấy được còn Hades thì không phải ông ta cũng có người khác phù hợp hơn ra mặt thôi.

Tất cả mọi điều kiện đều thẳng hàng, giả sử các anh hùng không đồng ý với nước đi này của Riley và từ đó gián tiếp tới chuẩn phản đối chọn 2 cậu làm người thừa kế đi nữa cũng chẳng sao cả, Loki chắc chắn vẫn sẽ chọn cũng như Gilgamesh cùng những anh hùng phe của ông ta nữa.

Tuy không thể nói rộng hơn nhưng mối quan hệ của Gilgamesh cùng Riley phức tạp hơn những thứ mà chúng ta đã thấy rất rất nhiều, đây ngay từ đầu đã không phải là 1 lần đánh cược mà là 1 phép thử đơn thuần, cậu ta muốn dò ý của 1 vị khác ở bên trên, các anh hùng chẳng qua cũng chỉ là vật dẫn đơn thuần.

Ngoài ra lý do tôi nói 2 cậu may mắn là bởi vì cả 2 đã được chọn đúng cái dịp này, tức là đúng thời điểm, tuy nói thẳng ra là Riley cơ cấu nhưng tự bản thân các cậu tới được đây đã rồi cậu ta mới biết tới rồi bắt đầu đầu tư, nếu Kim cùng Park không chọn nhóm các cậu mà là 1 nhóm khác thì kiểu gì vẫn sẽ có 2 kẻ 'may mắn' khác nhận được 2 loại gen này mà thôi.

Nếu 2 cậu thấy bản thân quá nhỏ bé so với những toan tính của Riley thì quả là đúng thật như vậy đấy, 2 cậu thậm chí còn không phải là 2 quân cờ mà cậu ta nhớ đến như những quân cờ khác trong cái bàn cờ này chứ đừng nói là thứ mà cậu ta đang chuẩn bị.

Nói rõ hơn thì 2 quân cờ này vốn dĩ chỉ đơn giản là 2 học viên mới ngẫu nhiên mà thôi, nó khác hoàn toàn với những quân cờ khác trên bàn cờ vào lúc này và xa hơn nữa thì hầu hết mọi quân cờ tại đây đều sớm sẽ trở nên vô giá trị trên 1 bàn cờ khác lớn hơn.

Thế nào? Rất áp lực đúng không? Chính vì thế nên tôi đã rất mừng khi bản thân Red Falcon đã tự nhận thức được chuyện làm tất cả để chứng minh bản thân với Riley, để cái tên của mỗi cá nhân vươn tới tay cậu ta cũng như ép buộc cậu ta phải ghi nhớ nó.

Tuy nói thì luôn dễ hơn làm nhưng ít ra thì các cậu cũng đã có động lực, mà cũng không cần quá lo lắng về chủ đề nặng nề này đâu, thứ duy nhất mà 2 cậu nên nhớ sau vụ việc lần này là 'bàn cờ' này là ảo, là thứ không thể thấy được, chỉ có sức mạnh mà 2 cậu mới nhận được là thực sự tồn tại ở đó, đó chính là cách để đi, vậy thôi, chúc 2 cậu đạt được những thứ hạng cao trong buổi khai giảng sắp tới."

Ngay sau khi Mumei vừa rời đi 1 lúc thì Sinu cùng Tiểu Long cũng bắt đầu suy ngẫm về những lời cuối cùng mà cô ấy nói trước khi rời đi, đôi khi mọi chuyện cũng chỉ đơn giản như vậy mà thôi, sự thật ở ngay trước mặt rồi nhưng quan trọng là bản thân có tiếp nhận nó hay không?

Ngay từ đầu cả 2 đã quá quan trọng hóa vấn đề, không, phải nói đúng hơn là coi trọng giá trị của bản thân, Riley chưa bao giờ coi bọn họ là 1 quân cờ chính thống cả, y hệt như Mumei nói, cả 2 chỉ "may mắn" xuất hiện đúng lúc mà thôi, bất cứ ai cũng có thể vào thay thế vị trí của cả 2.

Ấy vậy mà bọn họ lại muốn đoán xem suy nghĩ của Mumei và nói mọi chuyện là có chủ đích? Nhưng sự thật thì sao? Ngay từ đầu Riley đâu có che đậy bất cứ thông tin nào đâu, cậu ta hoàn toàn không coi vụ việc này quan trọng đi đâu cả, việc che đậy thông tin là thứ vốn không cần thiết ngay từ đầu rồi.

"Trường hợp của chúng ta có thể xét vào diện 'tiểu' thông minh trong truyền thuyết chưa nhỉ?"

"Tôi nghĩ là rồi đấy, haiz, chúng ta càng cố đoán thì lại càng đi lệch hướng, rõ ràng là bên trên không hề có ý định che đậy bất cứ chuyện gì cả, chẳng qua là chúng ta quá nhỏ bé cũng như quá thiếu 'tầm nhìn' để có thể nhận ra được vấn đề này mà thôi.

Nhưng mọi chuyện cũng y hệt như Mumei nói vậy, bàn cờ là giả, sức mạnh này là thật, đối với những kẻ ở bên dưới như chúng ta thì bàn cờ gì đó là 1 thứ quá xa vời nhưng cũng chính vì điều đó nên chúng ta đã được hưởng lợi từ nó, có thể bên trên không coi thứ sức mạnh này là gì cả nhưng với chúng ta thì đây là 1 cơ hội."

"Đúng vậy, 1 cơ hội không thể chối từ, mà hơn cả là chúng ta cũng chẳng thua thiệt cái gì trong vụ này cả nên cũng chẳng cần phải quá lún sâu làm gì cả, chỉ cần biết đây là 1 khoảng 'đầu tư' do bên trên đưa xuống và chúng ta 'may mắn' được nhận là quá đủ rồi."

"Nếu mọi chuyện y hệt như Mumei nói thì hầu hết mọi quân cờ sẽ không được bên trên sử dụng lại cho những bàn cờ kế tiếp chứ đừng nói là những kẻ thậm chí còn không được tính là quân cờ nhưng chúng ta, có điều giá trị vốn là thứ có thể thay đổi.

Chỉ cần chúng ta chứng minh được giá trị của mình, không ngừng nỗ lực để đạt được cấp bậc biến những lời nói mồm của hiện tại thành những sự thật hiển nhiên trong tương lai thì chắc chắn bên trên cũng sẽ phải nhớ đến chúng ta thôi, đó chính là cách sinh tồn trong những thế lực lớn như thế này."

"Hừm, làm lại từ con số 0 nghe có vẻ ổn đấy, mà ít ra thì cả 2 chúng ta đều có 1 khởi đầu rất tốt, thời gian cũng không còn sớm nữa, không ngờ là 5 phút bên kia lại ngốn tận 5 giờ đồng hồ của chúng ta đấy, chắc chủ yếu là do quá trình cấy gen vào cơ thể.



Tuy chúng ta không cảm nhận được nhưng chắc hẳn không chỉ đơn giản là các vị anh hùng kia đồng ý là được, cấy gen cũng cần rất nhiều thời gian nữa, chắc hẳn Mumei đã xử lý giúp chúng ta chủ đề này, mà giờ cũng quá bữa sáng rồi mà chúng ta còn chưa có cái gì vào bụng."

"Ừm, dù sao đây cũng là từ điểm mà ra cả, buồn hơn nữa là giờ vẫn chưa tới giờ trưa, mà chúng ta cũng nên đi hội quân với mọi người để cùng đi đăng ký cái phòng tập chết tiệt kia là vừa thôi, lâu như vậy rồi thì chắc hẳn lũ trẻ cũng đã kiếm được lượng điểm cần để đăng ký rồi."

...

Tại nơi nào đó trên thế giới.

"Hừm, thiệp mời ư? Ai gửi vậy? Mấy tên kia cũng chẳng rảnh đến mức tổ chức cái quái gì đâu, dù sao quen biết nhau cũng lâu rồi, hận thù còn biến thành bạn chí cốt chứ đừng nói đến mấy cái khác, mà theo ta nhớ thì gần đây đâu có dịp nào trọng đại đâu ta?"

"Thưa ngài, tình hình thế giới hiện tại đang rất xáo động, có rất nhiều vụ việc đi quá dự đoán của chúng ta, những thứ không nên tồn tại lại tồn tại còn những thứ nên tồn tại thì bỗng dưng đi chệch hướng sang 1 nhánh hoàn toàn khác, theo tôi thì tấm thiệp mời này có khả năng ảnh hưởng đến những biến động sau này là rất cao."

"Hừm, vậy tại sao không ai nói cho ta cả?"

'Chật, nói với ngài cũng đâu giải quyết được cái quái gì đâu?'

"Này Eric, ngươi vừa tặc lưỡi với ta đấy à? Tuy ta già nhưng ta không có điếc đâu, quả đúng là ta không quản chuyện lâu rồi mà chỉ toàn ném cho các ngươi nhưng các ngươi cũng phải hiểu cho ta chứ? Làm việc cho chủng tộc từ kỷ nguyên đầu tiên đến giờ cũng phải nên được nghỉ hưu có đúng không?"

"Thì tôi có nói gì đâu, hơn cả là ngài 'nghỉ hưu' đâu đó cũng được 1 tỷ năm rồi đấy, kể từ khi cái hiệp định kia được ra đời chứ có ít đâu, nếu tính sơ sơ thì số tài nguyên mà ngài hao mòn của tộc còn lớn hơn số 'lương hưu' xuyên suốt 1 tỷ năm tầm 2 con số 0 trên lên đấy."

"Ta biết rồi, mà thiệp mời thì đâu cần nhất thiết phải đích thân ta tham dự đâu đúng không? Nếu mấy tộc kia gửi thì ngươi phía mấy tên cấp dưới đi thay là được rồi, dù sao mấy lão già kia cũng có ra mặt quái đâu? Hay là mấy tộc như Goblin lại thay tộc trưởng à?"

"Không, thiệp mời chỉ đích danh ngài nên ngài phải tham dự, mà kẻ gửi thiệp cũng khá thú vị đấy, ngài có còn nhớ những lời hứa với tôi khi bản thân lui về ở ẩn không? Đã đến lúc ngài cũng phải nên tuân thủ lời hứa năm xưa và xuất hiện lại với tư cách là 1 tộc trưởng rồi đấy?"

"Hửm? Cho ta xem tấm thiệp đó nào, không có lý nào 1 kẻ như vậy được sinh ra được, ít nhất là không phải trong thời đại này."

...

"Ehem, ta không tham dự đâu."

"Không, ngài phải đi, dù sao đây cũng là mệnh lệnh chứ không phải là 1 lời mời."

"Riley•Nora, ngươi vừa phá hủy kỳ nghỉ hưu 'dài hạn' của ta rồi đấy, hy vọng ngươi là 1 kẻ thú vị y hệt như tấm thiệp mời này vậy."

"Được rồi, đừng tạo dáng nữa, đây là giấy tờ cần ngài xử lý trước khi buổi lễ tới, chắc ngài sẽ không thất hứa đâu nhỉ? Dù sao ngài cũng là Vort Bất Diệt, tộc trưởng của đại tộc Troll cơ mà, mà ngài cũng nên chấn chỉnh lại tác phong của mình đi, tôi không muốn hình ảnh mà tôi cố gắng xây dựng trong xuyên suốt 1 tỷ năm nay của tộc bị 1 con Troll hôi hám, lười biếng phá hủy đâu."

...

"Chà, vậy ngày này cũng đã tới, mà thằng nhóc Riley cũng láo cá thật đấy, có điều ta mới là kẻ không đợi được tới thời khắc đó nhất trong tất cả nhỉ? Không biết con bé có chịu gặp mặt ta không nữa, rồi 2 đứa cháu mà ta chưa từng gặp mặt thì sao? Chúng liệu có chấp nhận ta không? Mà dù chúng có khốn nạn như tên kia thì ta vẫn chấp nhận chúng.

Nhưng tại sao ta lại sợ hãi cuộc gặp mặt này đến vậy? Không phải đi là 1 dịp ta phải nên hào hứng hay sao? Là vì ta sợ phải đối diện với con bé sao? Là vì ta không biết nói gì sao? Là vì bản thân ta không xứng sao? Vậy bây giờ ta phải làm sao đây hả Ire?

Nếu gặp mặt tức là ép chúng phải tuân theo nghĩa vụ với tư cách là 1 phần của Aura Guardians thì ta thà đừng gặp còn hơn, dù sao nàng cũng biết rõ tính cách cũng như sự cuồng tín của chúng mà phải không? Ta lo sợ việc chúng ra ngoài sẽ khiến chúng mất đi tư cách sống.



Ta kính trọng Riley với tư cách là 1 tộc trưởng như nó nhưng lại sợ hãi nó với tư cách là 1 kẻ làm ông, ta lo sợ nó sẽ đẩy 2 đứa cháu của ta vào chỗ chết, nếu nó làm 1 cách cố ý thì không còn gì để nói nhưng nếu như đó là vì chúng tình nguyện hy sinh thì sao?

Aura Guardians thực sự là 1 chủng tộc quá đáng sợ, 1 chủng tộc đạt tới đỉnh điểm trong sự cuồng tín, 1 chủng tộc sẵn sàng hy sinh thân mình vì sự cuồng tín đó và cũng là 1 chủng tộc máu lạnh hơn bất cứ chủng tộc nào từng tồn tại trên cõi đời này, càng hiểu rõ thì ta lại càng sợ hãi dòng máu đó."

...

"Uầy, tý nữa là ta lỡ ta vò nát nó rồi, mà tên viết bức thư này đúng là tên khốn nạn nhất trong những tên khốn nạn nhất, nó vừa kích thích sự tò mò của những kẻ đã sống quá lâu như 'chúng ta' mà lại vừa còn khiến bản thân ta thực sự phải tới buổi lễ đó để đấm vào mặt tên khốn nạn đó."

"Nhưng thật ra nếu biết chắt lọc thông tin thì rõ ràng bên trong có chứa những thứ mà chúng ta thực sự đang muốn nhắm tới, tôi không nghĩ là các chủng tộc khác sẽ bỏ qua cơ hội này và chúng ta cũng vậy nữa, không 1 vụ làm ăn nào mà không nên thiếu vắng tộc Leprechaun chúng ta cả."

"Đúng như ngươi nói đấy, ta ngửi thấy mùi hôi thối bốc lên từ đám kia, chắc hẳn chúng sẽ tới, nếu đều tụ tập đông đủ cả thì không có lý gì lại vắng mặt chúng ta cả, hơn cả ta cũng rất tò mò là liệu Aura Guardians sẽ định bỏ ra thứ gì để thiết lập mối quan hệ giao hữu với chúng ta đấy."

...

"Em không cần thiết phải đi đâu, dù sao lỗi lầm cũng từ anh mà ra cả, không có lý gì em phải đứng ra chịu thay cả."

"Trên đời này không có kẻ làm mẹ nào không muốn gặp lại con gái của mình cả đúng không? Hơn cả món nợ này anh không có đủ khả năng trả hết đâu, nên nhớ là con bé đã nhai cận thần như nhai kẹo rồi, tuy không phải toàn bộ đều dính tới Riley nhưng không thể tránh khỏi công sức của cậu ta được.

Mà anh cũng nên suy nghĩ tiến bộ hơn đi, không lý nào với từ đó bộ não mà anh vẫn cứ ngốc xuyên suốt từ đó năm được cả đúng không? Em biết là anh đang muốn làm gì nhưng chúng ta là gia đình mà, không có lý gì phải 1 mình anh đứng ra chịu trách nhiệm cả.

Đương nhiên là trừ trường hợp đã có 1 bên thứ 3 can thiệp vào và anh định đá em ra khỏi cái gia đình này."

"Anh xin thề là không hề có chuyện đó."

"Hừm, bắt vợ đợi mấy triệu năm thì chỉ có là vậy thôi, làm sao mà có con bạch tuộc nào tự ái lâu đến vậy được cơ chứ?"

"Được rồi, anh là con bạch tuộc ngu ngốc đó, thật sự xin lỗi em vì đã bắt em chờ lâu đến vậy, đáng lý ra anh nên đi gặp em ngay từ sau khi em đầu thai lần đầu, chỉ vì sự yếu đuối của anh mà bắt em phải chờ cũng như phải để con bé sống không mẹ xuyên suốt bấy lâu nay."

...

"Hừm, mọi người có định đi không?"

"Thằng bé Riley này mời thì tại sao chúng ta lại không đi cơ chứ? Hơn cả thằng bé cũng tế nhị thật đấy, mời chúng ta với tư cách là những khách mời thông thường chứ không phải là team Rocket."

"Ừm, bên phía team Rocket cũng nhận được 1 thiệp mời y hệt như này rồi, thằng nhóc Giovanni chắc chắn sẽ tới thôi, dù sao đây cũng là 1 dịp hiếm có, thậm chí những kẻ như chúng ta còn phải tự nên cảm thấy hãnh diện mới đúng, dù sao gặp mặt các tộc trưởng của các đại chủng tộc cũng không phải muốn là được."

"Vậy thì cứ quyết định như vậy đi, chúng ta sẽ tới đó với tư cách là Holostar đi."

"Cậu nghĩ đâu ra cái tên đấy vậy?"

"Ai biết được, tự dưng nó tự nhảy số ra đấy, mà nghe cũng hay phải không?"

"Hừm, nó khiến chúng ta có vẻ trẻ hơn là cái biệt danh 9 ông trùm kia."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Pokemon Dị Điểm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook