Pokemon Dị Điểm

Chương 87: Trở lại Cerulean city, nhờ vả

Sao Cũng Được

08/01/2022

Cuối cùng thì hành trình 3 tháng đi từ Vermilion city trở lại Cerulean city của mọi người cũng đã kết thúc, nếu không phải lần này cả nhóm đã đi theo đúng y như trên bản đồ chỉ dẫn thì chắc họ lại giống như lần trước.

Nhờ Ash dẫn đường mà lần trước cả nhóm đã đi lạc ở trong hoang dã tận gần 4 tháng mới thấy được Vermilion city, bây giờ thì cuối cùng mọi người cũng đã 1 lần trở về tới Cerulean city rồi, đúng là 1 chuyện đáng mừng.

Dù trên đường đi vòng lại lần này vẫn khá là cực khổ nhưng cũng may mắn là không có bất kỳ sự kiện gì lạ lẫm hay quái dị diễn ra như cái vụ phân viện, lần đó họ xui xẻo tới ngay lúc mà team Rocket đang tàn sát tất cả, may mắn là James và Jessie chủ đạo vụ này nên họ vẫn có thể dễ dàng rời đi.

Trong chuyến hành trình này thì cả nhóm toàn gặp các trainer yếu nên chẳng cũng chẳng mang lại bao nhiêu exp cho đám pokemon cả, nói đúng hơn đây là những người mới hoàn thành Cascane gym để hướng tới Thunder gym.

Còn những người mạnh như đám từ nhiều năm trước thì chẳng ai thách đấu hay chịu nhận thách đấu vì họ khá khinh thường những trainer lứa này, cái này gọi là đại vu khinh thường tiểu vu, dù sao đây cũng là thường thức bình thường mà thôi nên cũng chẳng sao.

Dù sao thì làm trainer chưa tới 1 năm sao bằng đám bọn họ được, dù sao họ cũng đã đi khởi hành được nhiều năm, đồng ý là vẫn có những người cũng mới hoàn thành Thunder gym hoặc Cascane gym nhưng những người đó đã có kinh nghiệm đi được vài năm trời rồi.

Để dễ hiểu thì có thể năm ngoái họ mới thách đấu tại Cascane gym xong năm nay mới hoàn thành Thunder gym, đây là thường thức đối với những trainer bình thường vì họ đều phải chuẩn bị thật kỹ mới thách đấu gym chứ không phải cứ đẩy thẳng như họ.

Dù sao thì họ cũng không có nguồn tiền khổng lồ ở phía sau như cả nhóm, nói đúng hơn là họ bần cùng giống Riley lúc ban đầu nhưng cậu may mắn là ở chỗ vẫn có thể bắt được kha khá pokemon để bán đi kiếm tiền bổ sung thêm sức mạnh cho đội hình.

Đó là chưa kể Riley còn là Aura Guardians, rồi còn tự động tăng tư chất cho đám pokemon nữa, cậu có cực kỳ nhiều ưu thế khi phải đối mặt với những trainer kia.

Chính vì không kiếm được quá nhiều exp nên thanh exp của đám pokemon chẳng thay đổi gì so với trước là mấy, may ra đám lv 45 trở xuống thì vẫn tăng được 2 lv còn Buneary thì lên lv 36.

Ngoài ra, Seadra bên này cũng đã được Misty chăm sóc nhiệt tình trong khoảng thời gian gần đây, thêm sự trợ giúp của Brock nên nó đã tiến hóa thành Kingdra công, hơn cả là vì có thể Dragon Scale cực phẩm phụ trợ tiến hóa nên tư chất của nó cũng được tăng mạnh.

Pupitar, lv 40->42, move học thêm Payback. Omastar, lv 45->47, move không học thêm. Pupitar, lv 41->43, move không học thêm.

Buneary->Lopunny, lv 5->36, tư chất bán hộ thần->181 hộ thần, moves học thêm Return, Dizzy Punch, Baby-Doll Eyes, Endure, Quick Attack, Jump Kick, Agility, Baton Pass.

Venusaur, lv 45->47, move không học thêm. Charizard, lv 44->46, move không học thêm. Blastoise, lv 44->46, move không học thêm. Lapras, lv45->47, move không học thêm.

Seadra->Kingdra, lv 41->43, tư chất 151 chàm nhạt->178 chàm đậm, move không học thêm.

Nói thật thì hành trình này thực sự quá khô khan, may mắn là lần trước đi sai đường mà lần này đi đúng nên mọi người không bị tình trạng lặp cảnh, ngựa cũ đường quen các thứ.

Không thì chắc Misty cũng điên lên mất, đi tận 3 tháng đường bộ mà chỉ có đoạn đầu là vui vẻ, đoạn sau thì chẳng những không có gì mà còn rất ít người để thách đấu.

Tuy vậy mọi người cũng đã trở về tới được Cerulean city rồi, mà bây giờ cũng đã tầm 9 giờ sáng nên việc đầu tiên mà cả nhóm cần phải làm đó là đi đặt phòng ở pokecenter trước cái đã rồi từ từ tính sau.

Sau khi đặt phòng xong thì họ cũng vội rời đi và tới nhà của 1 người rất nổi tiếng, vì ở Cerulean city và Saffron city là 2 nơi duy nhất ở Kanto có bậc thầy Move Relearner.

Nên mục tiêu của mọi người là cho đám pokemon học những move mà chúng chưa được học do bỏ lỡ trong quá trình tiến hóa, việc này sẽ khiến họ tiết kiệm được mớ đĩa TM cũng như có 1 số move không thể học qua TM được.

Vì số lượng tương đối nhiều, gặp thêm quá đông khách nên mãi tới tận 11 giờ trưa thì mọi người mới có thể trở về pokecenter, sau khi cùng nhau dùng bữa trưa xong thì họ cũng lên phòng nghỉ ngơi luôn.

Riley lên tới phòng thì vẫn như thường lệ, việc đầu tiên cậu làm là thả hết đám pokemon ra, nói bọn nó đi tắm cùng cậu, rồi sau đó là bắt đầu leo lên giường ngủ trưa.

Sau khi thức dậy thì Riley nhìn đồng hồ và phát hiện ra giờ cũng đã hơn 3 giờ chiều, đám pokemon đã dậy từ lâu nhưng chúng đúng là có tâm khi chơi game với volume nhỏ nhất.

Có điều khi mới thấy Riley tỉnh dậy thì chúng lại tăng volume lên lại bình thường rồi chiến tiếp, thậm chí chúng còn chẳng thèm quan tâm đến cảm giác của cậu vào lúc mới tỉnh giấc luôn.



Ngoài ra thì vì bây giờ cả đội hình của Riley đã tụ tập đủ 5 con pokemon nên nếu muốn thì chúng có thể tự ra quán game để tự mình chơi nhưng không có cậu thì chúng không muốn đi, quả đúng là những con pokemon có tâm.

Việc này đã làm cho Riley khá cảm động, cậu cứ tưởng là chúng không còn nhớ tới người đã từng chỉ cho chúng cách chơi game nữa chứ, thậm chí người dẫn chúng nhập đạo vào cái hố này cũng là cậu nốt.

Mà vì cũng đang khá rảnh rỗi nên Riley cũng tranh thủ lấy pokeNAV ra để gọi cho Whitney, train pokemon thì có thể cậu khá lười biếng nhưng gọi cho vợ thì vẫn phải mỗi ngày một lần, đây là mục tiêu hàng ngày của cậu rồi.

Trừ mấy việc lặt vặt ngoài lề ra thì Whitney trong 3 tháng vừa rồi cũng đã trải qua rất nhiều chuyện thú vị, tuy không thú vị bằng nhóm nên Riley nhưng ít ra vẫn là có thứ để mà kể.

Đầu tiên là về việc Whitney đã tự ý bỏ đi nên đã bị phía bên quân đội và dân chúng toàn Johto khiển trách nhưng đáng tiếc là họ cũng không thể đuổi cô ấy đi hay làm gì đó được nên chỉ có thể tạo hạn chế ngược lại về phía gia tộc của cô ấy làm tộc trưởng hiện tại rất khổ.

Thứ hai là về việc Whitney sắp thoát ra khỏi chỗ doanh trại này được rồi, theo như lời kể của cô ấy thì trong vòng 5 năm nữa thì sẽ có người mới tới thay thế cô ấy.

Việc này chắc cũng là nhằm để hạ bệ Whitney, giảm lực ảnh hưởng của gia tộc của cô ấy thông qua vụ bỏ trốn lúc nãy và gia tăng độ ảnh hưởng của phe phái nào đó thôi.

Nhưng chính vì việc này nên Whitney sẽ càng dễ có cớ để bỏ đi hơn mà không còn vướng mắc gì với nhân dân nữa, quả đúng là nhất tiễn song điêu, đang lạnh thì gặp tấm chiếu manh.

Còn về phía gia tộc thì tương lai Whitney sẽ trả ơn dần, cô ấy trả không được thì còn có Riley đứng ra để trả, dù gì thì đây cũng là bỏ nhà theo trai nên mọi việc sau cùng đương nhiên là do cậu gánh rồi.

Chuyện thứ 3 là về việc Whitney đã tìm được thứ khá hay ho khi đang đi ngang qua các sạp hàng gần doanh trại, cô ấy đã kiếm được 1 cặp dây chuyền trông khá là rất đẹp.

Đây có thể xem là quà đáp lại cho Riley vì đã tặng cho Whitney 1 cái vòng tay rất đẹp, chính vì thế nên cô ấy cũng gửi lại cho cậu 1 trong 2 cái dây chuyền này luôn để làm cặp luôn.

Chuyện thứ 4 là việc Whitney đã bắt được 1 con Buzzwole như ý muốn nhờ vào quả Beast Ball mà Riley đã đưa cho cô ấy vào lúc cả 2 gặp nhau trên hòn đảo từng là công viên giải trí nhưng đã bị bỏ hoang đó, ngoài ra thì con Buzzwole này cũng có lv khá cao, tận lv 87.

Nếu chỉ tính sơ sơ thì con này cũng đã nằm ở trong top đầu của tộc đàn nó rồi, theo ý của Whitney thì con Buzzwole này sẽ được đặt trong vị trí dự phòng của đội hình thứ 2 của cô ấy.

Whitney thực sự cảm thấy rất biết ơn Riley vì đã tặng cho cô ấy 1 quả Beast Ball, thứ này bình thường chỉ xuất hiện ở buổi đấu giá tổng hàng năm mà thôi, là 1 thứ cực kỳ hiếm có có khả năng bắt những sinh vật nằm ngoài tầm hiểu biết của bản thân thế giới này.

Riley nghe thấy Whitney cảm ơn cậu rối rít như vậy thì cũng nói là không sao đâu, dù sao quả Beast Ball này cũng không phải do cậu bỏ tiền tài ra mua hay gì cả mà là 1 vật phẩm lấy được từng trong tay đám trưởng lão của team Rocket.

Cả hai sau đó cũng tiếp tục trò chuyện tới hơn 6 giờ thì phải tạm biệt để đi ăn tối, Riley sau đó cũng dặn dò đám pokemon để bọn chúng dọn dẹp, chuẩn bị sẵn sàng để cậu mang đồ ăn lên.

Trong bữa ăn thì Brock có nói về vấn đề chặng đường sắp tới trong tương lai, vẫn như mọi khi thôi, mọi người cần họp lại và nhất thống con đường sắp tới trong tương lai để còn mà tính toán việc chuẩn bị lương thực, nước uống dữ trự cho tương lai.

Đương nhiên là mọi người vẫn đồng ý với ý kiến là đi theo đường do liên minh quy định, dù sao nếu đi khác thì vẫn sẽ nhanh hơn nhưng rủ ro cũng tăng cao nhưng vẫn phải dự trữ lương thực tránh tình trạng gặp chuyện khác dọc đường.

Vì từ Cerulean city tới Celadon city cũng phải ít nhất 3 tháng nên mọi người cần chuẩn bị bây giờ đi là vừa, dù sao hành trình sắp tới sẽ như thế nào thì ai mà đoán được, việc duy nhất mà họ có thể làm là chuẩn bị trước cho những tình huống có thể đoán trước được.

Ngoài ra thì cả nhóm cũng đã quyết định là tối nay sẽ đi mua thêm lương thực, nước uống, nhu cầu yếu phẩm để chuẩn bị cho nửa năm sắp tới, đúng vậy, nửa năm sắp tới.

Ngoài ra trong danh sách còn có vài thứ đồ lặt vặt có thể cứu họ trong những lúc nguy cấp, tuy bình thường thì chúng chẳng có bất cứ tác dụng gì, thậm chí là thể nói là chiếm của những thứ khác nhưng ai biết được là liệu chúng sẽ cần vào lúc nào?

Cả nhóm đi mua sắm phải gọi là làm cho một số rạp hàng lương thực trên đường phải đóng tiệm vì hết lương thực, quả đúng là quá khinh khủng, lượng đồ mà mỗi lần họ mua đủ cho người bình thường sống gần cả 1 năm trời.

Đây cũng là lý do mà những trainer thường rất được hoan nghênh ở khắp mọi nơi, dù sao thì không phải ai cũng có tật ăn trộm vặt và ỷ mạnh hiếp yếu cả.



Nhất là khi mà ở bất cứ thành phố, thị trấn nào cũng có ít nhất 1 thiên vương là sĩ quan Jenny, tuy ít nhưng cũng quá đủ để trấn áp cục diện tại những nơi đó rồi nên miễn phải bàn về trật tự tại những nơi này, đương nhiên là trừ khi đám gia tộc cố tình bỏ rơi những nơi đó mà thôi.

Sau khi mua tất cả mọi món đồ đã được liệt kê trên danh sách xong thì cả nhóm lúc đang trên đường trở về lại pokecenter thì mọi người đã bị ai đó Teleport đi mất giữa chừng mà chẳng ai ở gần đó hay biết, cứ như thể họ vốn dĩ không tồn tại ở chỗ đó ngay từ đầu vậy.

Ngay khi mọi người vẫn chưa kịp phản ứng với chuyện gì đang xảy ra và tại sao họ lại ở đây thì cả nhóm đã bị 1 con Alakazam đứng chắn trước mặt khiến họ giật cả mình, nói đúng hơn thì họ hoàn toàn không nhận ra được rằng bản thân đã bị dịch chuyển, đương nhiên là trừ Riley nhưng cậu cũng biết là cũng chẳng làm được gì nên thôi.

Đương nhiên chủ nhân của con Alakazam đã dịch chuyển mọi người tới đây không ai khác ngoài Blue, anh ta bắt đầu nói lý do mà phải Teleport mọi người trở về Route 25 để bàn chuyện thay vì trực tiếp chạy tới chỗ của mọi người để nói chuyện.

Trong khi đó thì Alakazam của Riley cũng đang tranh thủ ra mắt người yêu với bố mình, tình thế khá ngại ngùng nhưng vì Delphox là một cô gái rất tốt về nhiều mặt nên chắc cũng chẳng sao, dù sao bố của nó cũng là 1 Alakazam khá dễ tính, nếu khó thì chỉ có mẹ nó mà thôi.

Blue bắt đầu kể về tình hình lỗ Ultra Space hiện nay, vì Dialga và Palkia đang nghỉ ngơi nên đã có 1 đội đi vào điều tra các thông số đằng sau cánh cổng này để có thể tính toán ra 1 số dữ liệu về không gian ngoài đó cũng như tìm cách để đóng cổng lại.

Theo đúng hẹn thì vào ngày mai họ sẽ trở về để báo cáo lại thông số cho doanh trại, đây có thể nói là 1 trong những bước tiến lớn nhất kể từ khi doanh trại này được mở ra và được điều hành dưới tay của Blue nên nó cực kỳ quan trọng.

Nếu xác định ở mức an toàn, nói chung là ngang độ chỉ có tầm 2-3 tộc đàn Ultra Beast ở gần cổng và con người, pokemon vẫn tồn tại được trong môi trường đó thì Bill sẽ trực tiếp đi vào để lấy dữ liệu cũng như kiểm chứng 1 số thứ liên quan đến cấu trúc không gian và mảng địa chất ở trong đó.

Đương nhiên với tư cách là người mạnh nhất ở đây, Blue cũng phải vào theo để bảo vệ an toàn cho Bill, đây là 1 cuộc hành trình đầy nguy hiểm mà không có ai dám chắc là có thể trở về được hay không nhưng hiển nhiên là tầm quan trọng của nó lớn hơn độ nguy hiểm mang lại.

Đương nhiên là Blue không sợ gì mấy chuyện như này nhưng giờ cũng đã gần tới ngày giỗ của Raticate rồi, Blue phải ở trong ít nhất nửa năm nên chỉ đành giao phó lại cho cả nhóm tới pokemon tower để đưa hoa cũng như thắp hương cho nó.

Vị trí của bia mộ Raticate là ở tầng thứ 6, nơi này ngày xưa là nơi chuyên chôn cất những pokemon, trainer cực mạnh, thậm chí có thể nói những người đủ khả năng được chôn cất ở đây đều có quyền lực làm điên đảo trong khi người đó sống.

Đó cũng là nơi cao nhất của pokemon tower nhưng bây giờ đã xây thêm tầng thứ 7, nơi này được mở ra nhằm để chôn cất cho không biết bao nhiêu tro cốt của các cận thiên vương, thiên vương và pokemon của họ đã chết trong nhiệm vụ bảo vệ dân chúng từ sau vụ lỗ trời.

Nên Blue cũng gợi ý là nếu muốn bắt pokemon hệ ma thì đó là nơi không thể nào lý tưởng hơn, nghe tới đó thì Ash lấy chiếc hộp bí ẩn ra, có vẻ như cậu ấy đã có quyết định về vị trí thay cho Butterfree sắp touws.

Sau đó để cảm ơn mọi người trước vì đã giúp anh ta trong việc đi dọn dẹp bia mộ cho Raticate thì Blue cũng đưa cho cả nhóm 1 tấm bản đồ nhìn khá là rách nát, ban đầu nhìn qua Riley còn tưởng đây là bản đồ kho báu nhưng khi đối chiếu với ký ức của người đàn ông đó thì cậu biết đây là bản đồ của cái gì rồi.

Theo Blue thì có bán hết toàn bộ gia sản của 1 gia tộc do champion lãnh đạo cũng không đủ tiền để mua nổi nó đâu, vì đây là bản đồ đường tắt trong Victory Road, nơi được cho là thử thách cuối cùng của tất cả mọi trainer trước ngưỡng cửa Kanto league.

Tấm bản đồ này là thứ sẽ chỉ ra đường tắt bên trong Victory Road và khiến người sở hữu 100% thuộc 64 người tới sớm nhất, Blue nói là anh ta cũng đã không cần tới nó nữa rồi còn Gary thì chắc chắn phải về kế thừa ông già nên không được cho nó thấy.

Nói rồi Blue nhìn về phía con Alakazam đang ngồi bàn chuyện với thằng con cũng như bạn gái nó, việc gặp gỡ lại con trai cũng như con dâu tương lai cũng khiến Alakazam ngày hôm nay trở nên lắm mồm hơn mọi khi.

Thấy Blue nhìn qua thì Alakazam cũng đứng dậy và bắt đầu quá trình Teleport để gửi mọi người về vị trí cũ, trước khi đi Alakazam cùng Delphox cũng không quên chào tạm biệt, để lại một con Alakazam đầy tự hào.

Sau khi trở về thì mọi người hẹn nhau vào 1 phòng, Riley thả Aura ra để kiểm tra hiện trường ở xung quanh căn phòng này, tuy pokecenter có tiếng là không làm mấy trò này để đảm bảo thông tin riêng tư cho khách nhưng nên kiểm tra thì vẫn hơn.

Sau 1 hồi kiểm tra và hoàn toàn không phát hiện ra bất cứ thiết bị theo dõi nào thì mọi người cũng lấy tấm bản đồ mà Blue đã đưa cho họ ra và bắt đầu so với tấm bản đồ trên mạng của Victory Road.

Sau đó họ kết luận ra là nếu bình thường đi hết Victory Road mất 1 tháng thì đi đường này mất chỉ có 2 tuần, nếu đi nhanh thì đi đường gốc cũng phải hết 3 tuần rồi nhưng khi đi đường tắt thì họ chỉ cần có 2 tuần mà thôi.

Đây là 1 con đường đáng sợ, giá trị của tấm bản đồ này có khi phải nằm trong những loại vật phẩm vô giá rồi, về căn bản thì nó có khả năng xoay chuyển càn khôn.

Thử nghĩ xem, người của gia tộc mình năm nào cũng tới nằm trong top 64, nếu vận dụng tốt thì toàn bộ những năm sau chỉ có gia tộc đó tham gia Kanto league mà thôi, nên nó là vô giá.

Mọi người quyết định niêm phong tấm bản đồ này lại bằng vài chục lần bọc giấy rồi ném vào 1 cái hộp, nhét vào balo không gian của Riley sau đó tạm thời cố tình coi như không biết gì về nó cả, thực sự thì Ash cũng không hiểu được tại sao 1 người như Blue lại có thể có được tấm bản đồ này nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Pokemon Dị Điểm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook