Pokemon: Hành Trình Bất Tận

Chương 71: Mất kiểm soát.

MộtMawileĐángYêu

19/12/2021

Mawile hơi ngây ngốc, nó tự xoa trán mình xong nhìn chằm chằm Accel chẳng biết đang suy nghĩ điều gì. Accel mỉm cười giúp toàn bộ cảm giác khó chịu của nó hoàn toàn biến mất. Mawile trở lại như thường ngày, một Pokemon thích làm nũng khi bên cạnh Accel.

Mawile vui vẻ, nó đơn giản tính cách giống một đứa bé mà thôi. Mọi thứ nó trải qua dù phức tạp đến mấy, chỉ cần Accel, người quan trọng đối với nó ra sức an ủi liền nhẹ lòng hơn nhiều.

Mawile biết Accel chẳng yêu cầu nó phải trưởng thành hoặc vứt bỏ tính cách hiện tại nhưng sự thật vẫn rành rành trước mắt, nó bại trận, nỗi buồn khó quên đó là động lực giúp nó càng ngày càng tiến xa, không cam tâm dậm chân tại chỗ.

Mawile nhảy tới vai Accel ngồi, nó đã ngừng mấy biểu cảm chán nản kia, quay về là một Mawile hồn nhiên và cực mạnh thích trêu đùa đối thủ. Người bạn Pokemon đầu tiên của Accel, Mawile âm thầm quyết định nó sẽ luyện tập, không để lần tới chật vật hệt thế nữa, giúp Accel tự hào.

Riêng Accel, nhìn Mawile cười tươi hắn đã nhẹ nhõm rồi, hắn muốn tạo một sự kích thích làm Mawile tự giác siêng năng muốn được mạnh hơn. Cho nó hiểu rằng để đạt mục tiêu vẫn có vô số núi cao chắn đường, Accel gật đầu, chẳng nghĩ ngợi lung tung thêm, hắn kiếm một chỗ ngồi xuống.

Bên phía Ken cũng hoàn thành tốt mọi thứ, tóm gọn tiến sĩ Namba, bởi vì ông ta cứ lải nhải liên tục nên Ken quyết định dán băng dính kín miệng ông ta luôn. Accel bật cười, Ken nhăn nhó đi tới: “Ngươi cười cái gì? Bọn ta đánh nhau mệt mỏi lắm đấy, ông ta gian lận bằng cái băng đeo trán dùng cưỡng ép con Electabuzz nổi giận, Honedge chịu thương tích đây.”

Dứt lời, Ken ném cái băng trán đã tháo khỏi Electabuzz cho Accel. Hắn chộp lấy, thắc mắc xem xét, quả thật thứ đồ này công nghệ quá tinh vi, hắn đau đầu coi hồi lâu đều chưa nắm được nửa phần nguyên lý hoạt động. Accel đành bó tay, quăng sang Mawile tùy nó nghịch ngợm.

Tiến sĩ Namba trừng mắt lâu đến nỗi con ngươi khô quắt, các sợi tơ máu giăng đầy. Ông ta rốt cuộc thù hận Ken tới mức độ nào vậy? Accel tự hỏi xong thầm chế giễu, hiện tại hắn mới nhớ thân phận của tiến sĩ Namba. Ông ta xuất hiện ở đảo Ogi nhằm bắt Baby Lugia nhưng do Accel tồn tại gây thay đổi tương lai nên ông ta lựa chọn đảo Red Rock.

Thật phũ phàng, đằng trước thì ông ta động phải nhóm Ash xong bị bọn họ phá đám, may mắn hình như vẫn trốn chạy được. Nhưng bây giờ gặp Accel thì chuyện đó chỉ nằm trong giấc mơ, hắn sẵn sàng giao nộp hai tên cấp cao thuộc Team Rocket mà chẳng sợ hãi bọn họ báo thù hay gì hết.

Charles cùng tiến sĩ Namba dắt tay nhau vào tù ngồi bóc lịch là điều chắc chắn. Ken thả lỏng cả người, hắn theo thói quen tìm một thân cây thích hợp dựa lưng. Accel chợt đổi đề tài: “Mấy giờ rồi?”

Ken ho nhẹ vài cái, gãi đầu nói nhỏ: “Sao ta biết? Sắp sáng chăng...?” — QUẢNG CÁO —

Bọn họ không có chuyện gì làm để thời gian trôi qua mau một chút. Đám người từ chỗ thành phố trung tâm và Mina, Emily, Apex sau khi gấp rút chạy không ngừng nghỉ cuối cùng đến nơi. Nửa đường bọn họ đã phát hiện những cơn bão đột ngột tan hết, bầu trời bình thường trở lại.

Do khá lo lắng nên bọn họ đi tới khu vực bờ biển kiểm tra xem. Ai ngờ, vừa đến nơi đã trông thấy Accel với Ken thong thả trò chuyện, còn huýt sáo thu hút mấy con Pokemon hoang dã nữa. Apex hắn giật giật khóe miệng, Emily lấy ngón tay chọt má mình xong nghiêng đầu khó hiểu, riêng Mina ngay lập tức xoay người bước thẳng về khách sạn.



Mấy người huấn luyện gia khác đứng phía sau chẳng hiểu chút gì, bọn họ nhìn lẫn nhau giống cần một lời giải thích. Accel bỗng trông thấy đám huấn luyện gia, hắn hớn hở vẫy tay kêu gọi: “Ở đây, ở đây. Có công việc dành cho các ngươi đấy! Bọn ta bắt thêm hai thành viên cấp cao của Team Rocket, phụ trói bọn hắn mang về nào!”

Bọn họ đồng loạt hỏi ngược: “Thật?”

Accel không trả lời mà kéo tiến sĩ Namba sang cho bọn họ nhìn kĩ. Đúng là thành viên Team Rocket, khoác áo tiến sĩ cùng bộ dạng hung dữ kia làm bọn họ khẳng định ông ta chẳng thể là người tốt. Accel đẩy tiến sĩ Namba qua phía bọn họ, hiện tại Accel lẫn Ken đều hết trách nhiệm.

Kẹt trời tối nên bọn họ chưa trông thấy chiếc lồng khổng lồ ngay. Đợi vài giây sau, một người sợ hãi kèm kinh ngạc tột độ thốt lên mới khiến tất cả huấn luyện gia ở đây mở to mắt: “Đó! Là Pokemon huyền thoại Lugia!”

Nhiều người tại chỗ hóa thành pho tượng, bọn họ sốc không thốt nổi câu nào. Chứng kiến Pokemon huyền thoại, còn thêm một con Lugia kích thước nhỏ bé đặt kế bên Ken kêu mấy tiếng thu hút sự chú ý.

Bọn họ ngỡ rằng bản thân mình đang nằm mơ, chuyện quái quỷ gì đang diễn ra thế này? Pokemon huyền thoại tưởng duy nhất một cá thể thôi mà? Giờ tự nhiên chui ra một con Baby Lugia, ai cũng choáng váng đầu óc, chẳng biết nhận xét trường hợp này kiểu gì.

Apex giống với đa số huấn luyện gia khác, Mina thì hơi chút biểu hiện vài cảm xúc xong thôi, Emily mặt ngây thơ hỏi: “Lugia? Nó là Pokemon huyền thoại ư? Bộ bọn chúng quý lắm hả?”

— QUẢNG CÁO —

Vài người đứng gần nghe được liền nhìn Emily tựa người trên trời mới rơi xuống. Pokemon huyền thoại ngươi còn không biết? Ít nhất cũng phải từng nghe mấy lời đồn đại chứ? Mina giả bộ chẳng quen biết Emily, cố tình bước xa nàng nửa mét.

Tốn kha khá thời gian bọn họ mới chịu bình tĩnh, thực hiện việc chính. Accel thắc mắc rằng tại sao lồng giam con Lugia lâu vỡ nát, đánh giá sơ rất hiển nhiên hắn hiểu dùng kiềm chế tạm thời con Lugia thôi. Chứ thứ này đủ khả năng giam giữ nó thì Team Rocket việc gì phải cấp tốc đòi lại Baby Lugia, trực tiếp lấy con Pokemon huyền thoại đã trưởng thành.

Bọn họ bàn giao một số chi tiết quan trọng kế đấy là tính nhanh chân quay về khách sạn. Đúng lúc này, gương mặt tiến sĩ Namba bỗng nhiên trở thành vô sỉ, bỉ ổi cực độ khiến Accel lập tức cảm giác điềm xấu. Hắn nhanh chóng chạy đến muốn ghìm chặt tay ông ta nhưng đã chậm trễ.

Ken nhờ Honedge sử dụng chiêu Shadow Sneak để tạm thời trói tiến sĩ Namba chứ thực tế bọn họ chẳng hề mang dây thừng. Rốt cuộc mất cảnh giác khi Honedge ngừng Shadow Sneak chuyền tiến sĩ Namba cho mấy người huấn luyện gia kia. Ông ta không chần chờ lôi thêm một đồ điều khiển, nhấn nút gây thứ vật chất giam giữ Lugia phát sáng.

Accel khựng tại chỗ, hắn không quay đầu, giảm giọng xuống nói một cách cực kỳ nghiêm túc với Ken: “Ta tưởng ngươi lục soát cả người ông ta rồi?”

Ken cười trừ: “Xin lỗi, ông ta mở miệng chửi rủa liên tục nên ta lỡ quên!”



Accel tự lấy tay đập mặt mình, một lần nữa tên này hủy hoại biết bao nhiêu công sức mình gây dựng, đổ sông đổ biển sạch. Hiện tại đành chờ coi diễn biến tiếp theo chứ chẳng thể làm gì khác. Riêng vụ trút giận vẫn rất cần thiết, Accel mặt hầm hầm đi tới tiến sĩ Namba đang bày bộ dạng điên khùng, ông ta hét lớn: “Cùng nếm cơn thịnh nộ của Lugia đi!”

Liếc mắt ra hiệu Mawile giải quyết lão già ồn ào này, nó hất chiếc hàm khổng lồ đánh bay tiến sĩ Namba, hơi quá một chút vì nó khiến ông ta rơi vài cái răng rồi nằm bất tỉnh. Ông ta xứng đáng nhận, cái hậu quả ông ta để lại giờ tất cả mọi người chưa rõ xử lý sao.

Một trường hợp tương tự Electabuzz nhưng khác ở chỗ hoàn toàn mất kiểm soát chứ chẳng khống chế nổi như Electabuzz. Mấy loại sóng âm đặc biệt vang vọng khắp đầu Lugia, nó rống vài tiếng cố gắng vùng vẫy thoát đi. Loại vật chất đó gãy nát, Lugia bay thẳng lên bầu trời, chỉ là nó đã kịp ảnh hưởng đến não bộ Lugia.

Hai mắt Lugia chuyển thành đỏ ngầu, nó gào thét giữa không trung. Sấm chớp xuất hiện từng đợt ầm ầm, biển cả lay động, mấy cơn sóng dâng cao đột ngột. Nhiều huấn luyện gia nuốt nước bọt, bọn họ thoáng đi lùi bởi sự khủng bố của Pokemon huyền thoại.

— QUẢNG CÁO —

Baby Lugia cố gắng kêu gọi mẹ nó nhưng chẳng tác dụng, lí trí Lugia giờ đây hỗn tạp, nó lặn xuống biển rồi lại bay lên bầu trời. Kiểu đang chống chọi dữ dội, Lugia ngưng tụ chiêu thức trước miệng, các dòng năng lượng bị nó hấp thụ, sắp sửa bắn đòn Aeroblast vào đảo Red Rock.

Tuy rằng hướng kia chẳng ảnh hưởng đến chỗ đám Accel, cơ mà sẽ tạo thành thương tích nặng nề cho hòn đảo lẫn Pokemon sinh sống khu vực đó nữa. Bọn họ thật sự bất lực, không ai sở hữu Pokemon tiếp cận nổi cấp độ kia nhằm ngăn cản Lugia. Rốt cuộc bọn họ đành hợp sức kêu gọi, lôi kéo chú ý của nó, chia vài nhóm đứng cách xa nhau.

Chưa rõ rằng hiệu ứng tồn tại tạm thời hay cứ giữ thế mãi, hoặc cũng có thể tỉnh nếu nó nhận đủ sát thương, đau đớn là biện pháp hiệu quả nhất Accel nghĩ được. Nhưng vấn đề là ai đủ khả năng tung một đòn gây hiệu quả cho Pokemon huyền thoại cỡ Lugia. Accel khẳng định người đó chắc chắn không ở trên đảo Red Rock.

Dẫu mọi người có phối chiêu gia tăng sức mạnh đều chẳng đi tới đâu. Cơ bản là Lugia liên tục lượn vòng trên không trung, đánh trúng nó bằng cách nào? Lugia ngẩng đầu bắn chiêu thức lên trời, dường như nó đang đấu tranh gay gắt với bản thân giúp lấy lại quyền kiểm soát.

Shuppet của Mina bay đến thi triển Shadow Ball nhưng Lugia lập tức né tránh, nó trả ngược một chiêu Hyper Beam cực nhanh và mạnh đánh Shuppet rơi xuống đất, tại chỗ ngất đi. Mina miễn cưỡng thu hồi nó, ném quả Great Ball ra ngoài, Mimikyu tạo Shadow Ball nhắm chừng đủ sát thương, mỗi tội nó không biết bay nên hiển nhiên ném trượt.

Accel khá sáng mắt khi trông thấy Mimikyu, xui rằng hiện tại chẳng phải thời điểm thích hợp, ngưỡng mộ dời lúc khác. Hắn phụ trách nghĩ cách mà thôi, Mawile lẫn Trapinch đều vô phương tiếp cận Lugia, cả hai bọn chúng cũng không sở hữu chiêu thức tầm xa nữa.

May mắn ở chỗ toàn bộ đòn công kích từ Lugia chỉ trúng Pokemon của các huấn luyện gia thả ra hoặc tan biến giữa chừng. Thêm nữa, Lugia mất kiểm soát không thể dùng tất cả sức mạnh, quả thật khi nó đánh vào căn cứ Team Rocket thì sức phá hoại khủng khiếp hơn nhiều.

Ken chẳng ngại ánh mắt người khác, hắn định lệnh Honedge thi triển Sacred Sword. Tình huống hỗn loạn hiện tại bọn họ sẽ dễ nhầm lẫn uy lực lúc tập trung khởi động chiêu thức là cuồng phong do Lugia tạo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Pokemon: Hành Trình Bất Tận

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook