Chương 85: Mawile phiền não.
MộtMawileĐángYêu
19/12/2021
Whitney nghe xong lời Accel thật ra không ngoài ý muốn lắm, nàng còn
chẳng cảm thấy bất ngờ, bởi mục đích đầu tiên của Accel tới Goldenrod
cũng vì thách đấu đạo quán, đoạt chiếc huy chương. Hắn từng nói qua, chờ khi thu thập đủ hai Pokemon sẽ tiến đến đạo quán khiêu chiến.
Whitney mỉm cười rốt cuộc thời điểm đó đã tới, hiện tại nàng đang rất tò mò Accel phát triển cỡ nào một tuần đấy, hắn nói mình gặp cả Lugia Pokemon huyền thoại Johto. Whitney nóng lòng đánh một trận, lát đột nhiên nàng nhớ một điều bỗng chốc trở nên hụt hẫng.
Accel bây giờ chưa sở hữu huy chương đạo quán, tức là nơi của nàng là huy chương đầu tiên hắn thách đấu. Theo nguyên tắc không thể phá bỏ là nàng chỉ được phép sử dụng vài phần thực lực, tạo cơ hội cho ít huấn luyện gia tân thủ. Dù biết rằng Accel vượt trội nhưng quy tắc chắc chắn chẳng thể lách, đành chịu, Whitney thầm rút lại bớt hăng hái.
Accel cũng rõ ràng Whitney chiến đấu ở đạo quán không giống tại nhà thi đấu Pokemon, nàng khó phô diễn hết khả năng. Có điều hắn không phiền, bởi hiện tại đang cần đẩy nhanh tốc độ thu thập huy chương vì vậy điều đó giúp đỡ hắn chút đỉnh. Ash tầm hai huy chương, mỗi Gary Accel đoán ít nhất tiếp cận cái thứ năm.
Accel vạch sẵn từng con đường gần, dẫu đường có núi đá hơi hiểm trở nhưng đến vài thành phố sớm hơn. Hắn đương nhiên cân nhắc qua lựa chọn đi tàu hỏa, chỉ là ngẫm thêm hồi lâu gấp gạt bỏ, vấn đề chi phí thì nhẹ nhõm, mỗi việc thẳng đường đi thành phố có đạo quán luôn rất uổng phí, Accel muốn ghé thành phố nhỏ nữa.
Nơi đây nhiều thứ đặc sắc ngoài Accel hình dung, ví dụ loại lễ hội tạ ơn Lugia tại đảo Red Rock không hề xuất hiện trên Anime. Đa số chỗ Accel biết từ kiếp trước chiếm vỏn vẹn hai ba phần. Vùng Johto lắm chỗ hắn chưa từng nghe hoặc thấy tận mắt.
Cần cấp tốc lấy huy chương đạo quán cùng đôi lúc chiêm ngưỡng vẻ đẹp thế giới chứ, cắm đầu chạy mãi sẽ gây phản tác dụng. Accel tính toán thời gian khai mạc giải liên minh Johto còn kém xa, trước hết ít huy chương tựa bốn đạo quán cơ bản phải nắm giữ hết. Kế đó thoải mái thong thả khoảng thời gian dài, chậm rãi đánh tiếp bốn nơi cuối.
Nghĩ đến đây Accel cảm thấy bản thân thật thông minh. Whitney nhìn hắn một hồi, miễn cưỡng giấu đi vẻ buồn chán, thở dài nói: “Được rồi, ngươi định khi nào bắt đầu?”
Accel không chần chờ đứng dậy, độc tố trong người đã tan hết, cơ hội tốt thử cho Shiny Mareanie ra sân kiểm tra kèm tìm hiểu giới hạn hiện tại của nó, Accel kiềm chế nôn nóng: “Bây giờ luôn đi!”
Câu này chẳng ngoài Whitney dự đoán, nàng lắc đầu, bó tay với hắn, cứ làm việc gì đều gấp rút. Tư cách một chủ đạo quán đương nhiên đồng ý, dù không được dùng hết sức nhưng so tài Accel thường cuốn hút tới kỳ lạ, nàng hấp tấp ngăn cản. Tạm thời chưa đánh, Whitney cần về chuẩn bị: “Ngươi bình tĩnh chút, khoảng hai tiếng sau hãy đến. Bây giờ ta trở lại đạo quán sắp xếp ít thứ, xong việc liền thông báo cho ngươi.”
— QUẢNG CÁO —
Ngừng vài giây, Whitney chủ động hỏi: “Quên mất, ngươi có dùng điện thoại hoặc dụng cụ mang chức năng tương tự không?”
Accel lôi từ ba lô ra chiếc Pokedex giáo sư Oak giao, thắc mắc hỏi: “Cái này... Đủ yêu cầu chứ?”
Whitney chộp máy Pokedex nghiêm túc bấm vài nút, sơ qua một hồi rồi vui vẻ trả Accel, xoay người rời khỏi, nàng vẫy tay kèm nhắc nhở ít điều: “Ta đã thêm địa chỉ liên lạc của mình vào! Ngươi có lạc đường cứ lần số ghi trên đấy mà tìm kiếm, hai tiếng sau gặp...”
Accel gượng cười, thầm nói: “Ngươi mới là chuyên gia lạc đường...”
Whitney vừa đi Mawile sung sướng thở phào, nó mừng còn hơn được Accel đãi ăn một chầu thỏa thích. Rốt cuộc con người đáng sợ kia mất tăm, nó không lo lắng từng giây từng phút. Shiny Mareanie nghe toàn bộ, nó tiến gần Accel kêu mấy tiếng kiểu hiếu kỳ.
Accel vội vàng thu gom đồ đạc, đứng dậy vươn vai, tay chân hơi cứng, vận động một chút xong từ tốn giải thích: “Chúng ta sẽ thách đấu đạo quán của Whitney! Mareanie, ta sẽ để ngươi lên sân đầu tiên, thử coi chúng ta có thể phối hợp nhịp nhàng chưa, thuận tiện sửa ít sai sót.”
Mawile như thường lệ nhanh chóng ngồi trên vai Accel, mấy thắc mắc rằng bản thân mình cần đánh không, đúng hơn là Mawile tình nguyện đánh vì đối thủ là Whitney. Chủ yếu dằn mặt nàng và Mawile hơi nghĩ thoáng qua chuyện tái đấu Clefable.
Accel xoa đầu Mawile nói: “Riêng lần này ngươi không tham gia vẫn ổn, ta dự định cho Trapinch rèn luyện. Vả lại, luật của liên minh nên ta dám chắc Clefable sẽ không xuất hiện đâu, cao lắm là Clefairy thôi.”
Mawile gật nhẹ, vậy cũng tốt, chút dọc đường nó đòi Accel mua đồ vặt lúc ngồi quan sát trận đấu lấy thưởng thức. Mawile tí tưởng tượng thử cảnh Trapinch bị Pokemon của Whitney đánh bầm dập, thê thảm, cuối cùng chẳng cam lòng thất bại đành hạ thấp sĩ diện cầu xin Mawile giúp đỡ nó tăng lên thực lực, Mawile nghĩ một lát lập tức thích thú.
— QUẢNG CÁO —
Ai kêu Trapinch cứ liên tục chọc giận nó! Giờ Mawile cười xấu xa mong chờ được coi trọn trận đấu. Shiny Mareanie trông thấy Accel thân thiết Mawile trong thâm tâm muốn nhận loại đối đãi tương tự, nó tự dặn dò chính mình rằng cố gắng chứng minh bản thân là Accel sẽ khen thưởng, một ngày nào đó nó sẽ giống Mawile vậy.
Điều này Shiny Mareanie khá hiểu lầm, đúng hơn là suy nghĩ thừa thải, mỗi Pokemon Accel đều xem như châu báu, hắn nâng niu hết mực. Có riêng trường hợp Mawile vì nó là Pokemon đầu tiên hắn thu phục, trải qua sinh tử tại khu rừng sương mù, thêm chuyện Mawile không chịu ở yên quả cầu Pokeball khiến cả hai ăn ngủ, đùa giỡn cùng nhau. Khoảnh khắc gần gũi rất nhiều nên Accel dành cho Mawile quan tâm có tí cao.
Shiny Mareanie giơ lên mấy cái xúc tu, thể hiện rằng nó sẽ làm hết sức, Accel nhìn Shiny Mareanie hăng hái kiểu đấy liền mừng thầm. Hắn tạm thời thu hồi Shiny Mareanie về quả cầu Pokeball, Accel dẫn Mawile rời nhà thi đấu Pokemon! Hắn muốn dạo thử trung tâm mua sắm biết đâu họ mới nhập vài món hay ho.
Accel định mua điện thoại nữa, quan trọng nhất là bộ quần áo ngủ hình dáng Snorlax! Mawile thua cá cược đương nhiên phải giữ lời hứa. Accel đợi chờ khá lâu, chắc chắn cần dùng điện thoại chụp lại, lưu tấm đó làm ảnh nền, mới nghĩ thôi tay hắn đã vô thức run rẩy, khó kiềm chế.
Mawile ngồi trên vai Accel đột ngột cảm nhận điềm xấu, dường như Accel đang âm mưu thứ gì kinh khủng, nó lành lạnh sau cổ. Rất may, Mawile luôn tin tưởng Accel sẽ không chủ động dâng tặng mình cho Whitney nên nó yên tâm.
Bọn họ đi chơi khắp trung tâm Goldenrod, khỏi nói nhiều vì chỗ này chứa cực đa dạng đồ vật gây Accel hứng thú. Đủ loại hàng hóa, dồn chất thành tầng, được xếp ngăn nấp mỗi khu vực riêng. Accel tình huống hiện tại đang đứng phân vân, bên trái là đồ Snorlax, còn lại khoảng chừng hai bộ vừa kích cỡ Mawile.
Nếu không nhanh tay người khác sẽ mua mất! Xui ngay bên phải chính là bộ ba Pokemon khởi đầu vùng Kanto, thử nghĩ nếu Mawile cải trang Charizard, Blastoise, Venusaur, Accel khẳng định cực kỳ đáng... Không! Đây là mua thêm đồ ngủ để Mawile khỏi chịu lạnh ban đêm! Đúng vậy, không liên quan gì tới vẻ ngoài!
Hắn cứ đấu tranh tư tưởng mãi như thế hơn mười lăm phút mới che mặt tuyệt vọng đưa lựa chọn. Pokemon hệ thép còn lo bị lạnh? Lý do nghe thật chói tai, hoàn toàn không phù hợp. Đống quần áo này chất liệu đặc biệt do thế giá tương đối đắt. Cuối cùng, Accel cắn răng đem toàn bộ bỏ vào giỏ hàng xong cấp tốc đến quầy thanh toán.
Được ngắm nhìn Mawile mặc đống đồ này thì đau tim chết tại chỗ hắn cũng không hề hối tiếc. Mawile bó tay, ngay từ khi chủ đứng ngầm đấu tranh với bản thân Mawile liền mặt đen, nó ủ rũ, nhớ rằng quy định chỉ mặc một bộ Snorlax mà? Sao giờ thêm nhiều vậy? Mawile trông vẻ mặt Accel chẳng khác Whitney là bao, cả việc ép nó thử đống quần áo rườm rà nữa, đây là Accel hay Whitney đội lốt?
Không thể trách Accel được, chủ yếu vì Mawile quá dễ thương. Hắn khó khăn giữ vững nỗi khao khát xem Mawile Cosplay những Pokemon khác nên rốt cuộc tình huống chuyển sang dạng này. Accel cẩn thận xếp từng bộ vào ba lô, hắn nhẹ nhàng giống trước mắt là thỏi vàng lấp lánh! Đếm hết, tổng cộng bốn bộ, đồng nghĩa bốn tấm ảnh, hắn xoa tay cười gian. — QUẢNG CÁO —
Mawile choáng váng, nó tự kiểm tra trán mình xem phải chăng nóng sốt rồi, tưởng tượng chốc lát cảnh mặc đống kia và Accel chụp ảnh xong đi khoe khoang người khác với gương mặt hớn hở. Chợt Mawile dâng lên chút cảm giác muốn khóc, ngượng ngùng đỏ ửng cả khuôn mặt nhỏ.
Quan trọng nhất là nếu Trapinch và Shiny Mareanie vô tình thấy thì sao! Vị trí Pokemon thủ lĩnh của đội sẽ cấp tốc vỡ nát. Riêng Shiny Mareanie, vừa chính thức kết bạn chưa lâu, lúc nó coi mấy tấm ảnh lỡ sinh ra chán ghét hoặc nghĩ rằng Mawile lập dị sẽ xem thường, dần dần xa lánh.
Càng khỏi đề cập Trapinch, Pokemon đáng ghét kia. Mawile chẳng thể hình dung nổi hậu quả, thậm chí tồi tệ đến mức Trapinch lấy điều này ra châm chọc nó mỗi ngày. Đầu Mawile bỗng dưng hiện lên cảnh con Trapinch hễ gặp Mawile lập tức cười khẩy, thế giới của Mawile ngày tháng sau trải qua cứ ngỡ tra tấn tinh thần.
Mawile sụp đổ giống hồn phách thất lạc ngồi cứng đờ người trên vai Accel, hắn chẳng có khả năng đọc suy nghĩ của Mawile chứ không sẽ ôm bụng cười đến chảy nước mắt. Mawile đoán biểu hiện Pokemon khác thật quá lố, Shiny Mareanie đơn giản coi nó là thần tượng, nếu nhìn thấy thì Accel dám cá nó sẽ càng hâm mộ Mawile nhiều hơn.
Về phần Trapinch, Pokemon này của hắn tính cách hờ hững, nghiêm khắc với bản thân. Chuyện trêu đùa, chọc giận Mawile tương tự một cách bày tỏ cảm xúc kiểu riêng nó. Trapinch thực chất chẳng hề chán ghét gì Mawile đâu, tính tình vốn bề ngoài thể hiện lạnh nhạt giờ đột ngột vào đội Accel đương nhiên khó hòa hợp.
Cái chuyện Accel mua đồ cho mỗi Mawile không phải là thiên vị Mawile, kia là bởi hai Pokemon còn lại chẳng thuộc dạng dùng được mấy thứ đồ này. Trapinch hệ đất đánh nhau cần đào hố. Nó đôi khi vô tình rải ra cát tùm lum, vệ sinh lấy khăn nóng lau sạch sẽ do nó sợ thân đụng nước.
Shiny Mareanie thì song hệ nước độc, toàn thân luôn ẩm ướt. Xúc tu chồng quần áo vô sẽ gây vướng víu, kim độc đâm thủng nữa. Kết luận duy nhất Mawile đủ điều kiện để Accel mua sắm cho. Hắn ưa sự công bằng nên tự dặn dò thách đấu Whitney xong sẽ kiếm gì đó thưởng cả hai Pokemon, khích lệ tinh thần bọn chúng.
Whitney mỉm cười rốt cuộc thời điểm đó đã tới, hiện tại nàng đang rất tò mò Accel phát triển cỡ nào một tuần đấy, hắn nói mình gặp cả Lugia Pokemon huyền thoại Johto. Whitney nóng lòng đánh một trận, lát đột nhiên nàng nhớ một điều bỗng chốc trở nên hụt hẫng.
Accel bây giờ chưa sở hữu huy chương đạo quán, tức là nơi của nàng là huy chương đầu tiên hắn thách đấu. Theo nguyên tắc không thể phá bỏ là nàng chỉ được phép sử dụng vài phần thực lực, tạo cơ hội cho ít huấn luyện gia tân thủ. Dù biết rằng Accel vượt trội nhưng quy tắc chắc chắn chẳng thể lách, đành chịu, Whitney thầm rút lại bớt hăng hái.
Accel cũng rõ ràng Whitney chiến đấu ở đạo quán không giống tại nhà thi đấu Pokemon, nàng khó phô diễn hết khả năng. Có điều hắn không phiền, bởi hiện tại đang cần đẩy nhanh tốc độ thu thập huy chương vì vậy điều đó giúp đỡ hắn chút đỉnh. Ash tầm hai huy chương, mỗi Gary Accel đoán ít nhất tiếp cận cái thứ năm.
Accel vạch sẵn từng con đường gần, dẫu đường có núi đá hơi hiểm trở nhưng đến vài thành phố sớm hơn. Hắn đương nhiên cân nhắc qua lựa chọn đi tàu hỏa, chỉ là ngẫm thêm hồi lâu gấp gạt bỏ, vấn đề chi phí thì nhẹ nhõm, mỗi việc thẳng đường đi thành phố có đạo quán luôn rất uổng phí, Accel muốn ghé thành phố nhỏ nữa.
Nơi đây nhiều thứ đặc sắc ngoài Accel hình dung, ví dụ loại lễ hội tạ ơn Lugia tại đảo Red Rock không hề xuất hiện trên Anime. Đa số chỗ Accel biết từ kiếp trước chiếm vỏn vẹn hai ba phần. Vùng Johto lắm chỗ hắn chưa từng nghe hoặc thấy tận mắt.
Cần cấp tốc lấy huy chương đạo quán cùng đôi lúc chiêm ngưỡng vẻ đẹp thế giới chứ, cắm đầu chạy mãi sẽ gây phản tác dụng. Accel tính toán thời gian khai mạc giải liên minh Johto còn kém xa, trước hết ít huy chương tựa bốn đạo quán cơ bản phải nắm giữ hết. Kế đó thoải mái thong thả khoảng thời gian dài, chậm rãi đánh tiếp bốn nơi cuối.
Nghĩ đến đây Accel cảm thấy bản thân thật thông minh. Whitney nhìn hắn một hồi, miễn cưỡng giấu đi vẻ buồn chán, thở dài nói: “Được rồi, ngươi định khi nào bắt đầu?”
Accel không chần chờ đứng dậy, độc tố trong người đã tan hết, cơ hội tốt thử cho Shiny Mareanie ra sân kiểm tra kèm tìm hiểu giới hạn hiện tại của nó, Accel kiềm chế nôn nóng: “Bây giờ luôn đi!”
Câu này chẳng ngoài Whitney dự đoán, nàng lắc đầu, bó tay với hắn, cứ làm việc gì đều gấp rút. Tư cách một chủ đạo quán đương nhiên đồng ý, dù không được dùng hết sức nhưng so tài Accel thường cuốn hút tới kỳ lạ, nàng hấp tấp ngăn cản. Tạm thời chưa đánh, Whitney cần về chuẩn bị: “Ngươi bình tĩnh chút, khoảng hai tiếng sau hãy đến. Bây giờ ta trở lại đạo quán sắp xếp ít thứ, xong việc liền thông báo cho ngươi.”
— QUẢNG CÁO —
Ngừng vài giây, Whitney chủ động hỏi: “Quên mất, ngươi có dùng điện thoại hoặc dụng cụ mang chức năng tương tự không?”
Accel lôi từ ba lô ra chiếc Pokedex giáo sư Oak giao, thắc mắc hỏi: “Cái này... Đủ yêu cầu chứ?”
Whitney chộp máy Pokedex nghiêm túc bấm vài nút, sơ qua một hồi rồi vui vẻ trả Accel, xoay người rời khỏi, nàng vẫy tay kèm nhắc nhở ít điều: “Ta đã thêm địa chỉ liên lạc của mình vào! Ngươi có lạc đường cứ lần số ghi trên đấy mà tìm kiếm, hai tiếng sau gặp...”
Accel gượng cười, thầm nói: “Ngươi mới là chuyên gia lạc đường...”
Whitney vừa đi Mawile sung sướng thở phào, nó mừng còn hơn được Accel đãi ăn một chầu thỏa thích. Rốt cuộc con người đáng sợ kia mất tăm, nó không lo lắng từng giây từng phút. Shiny Mareanie nghe toàn bộ, nó tiến gần Accel kêu mấy tiếng kiểu hiếu kỳ.
Accel vội vàng thu gom đồ đạc, đứng dậy vươn vai, tay chân hơi cứng, vận động một chút xong từ tốn giải thích: “Chúng ta sẽ thách đấu đạo quán của Whitney! Mareanie, ta sẽ để ngươi lên sân đầu tiên, thử coi chúng ta có thể phối hợp nhịp nhàng chưa, thuận tiện sửa ít sai sót.”
Mawile như thường lệ nhanh chóng ngồi trên vai Accel, mấy thắc mắc rằng bản thân mình cần đánh không, đúng hơn là Mawile tình nguyện đánh vì đối thủ là Whitney. Chủ yếu dằn mặt nàng và Mawile hơi nghĩ thoáng qua chuyện tái đấu Clefable.
Accel xoa đầu Mawile nói: “Riêng lần này ngươi không tham gia vẫn ổn, ta dự định cho Trapinch rèn luyện. Vả lại, luật của liên minh nên ta dám chắc Clefable sẽ không xuất hiện đâu, cao lắm là Clefairy thôi.”
Mawile gật nhẹ, vậy cũng tốt, chút dọc đường nó đòi Accel mua đồ vặt lúc ngồi quan sát trận đấu lấy thưởng thức. Mawile tí tưởng tượng thử cảnh Trapinch bị Pokemon của Whitney đánh bầm dập, thê thảm, cuối cùng chẳng cam lòng thất bại đành hạ thấp sĩ diện cầu xin Mawile giúp đỡ nó tăng lên thực lực, Mawile nghĩ một lát lập tức thích thú.
— QUẢNG CÁO —
Ai kêu Trapinch cứ liên tục chọc giận nó! Giờ Mawile cười xấu xa mong chờ được coi trọn trận đấu. Shiny Mareanie trông thấy Accel thân thiết Mawile trong thâm tâm muốn nhận loại đối đãi tương tự, nó tự dặn dò chính mình rằng cố gắng chứng minh bản thân là Accel sẽ khen thưởng, một ngày nào đó nó sẽ giống Mawile vậy.
Điều này Shiny Mareanie khá hiểu lầm, đúng hơn là suy nghĩ thừa thải, mỗi Pokemon Accel đều xem như châu báu, hắn nâng niu hết mực. Có riêng trường hợp Mawile vì nó là Pokemon đầu tiên hắn thu phục, trải qua sinh tử tại khu rừng sương mù, thêm chuyện Mawile không chịu ở yên quả cầu Pokeball khiến cả hai ăn ngủ, đùa giỡn cùng nhau. Khoảnh khắc gần gũi rất nhiều nên Accel dành cho Mawile quan tâm có tí cao.
Shiny Mareanie giơ lên mấy cái xúc tu, thể hiện rằng nó sẽ làm hết sức, Accel nhìn Shiny Mareanie hăng hái kiểu đấy liền mừng thầm. Hắn tạm thời thu hồi Shiny Mareanie về quả cầu Pokeball, Accel dẫn Mawile rời nhà thi đấu Pokemon! Hắn muốn dạo thử trung tâm mua sắm biết đâu họ mới nhập vài món hay ho.
Accel định mua điện thoại nữa, quan trọng nhất là bộ quần áo ngủ hình dáng Snorlax! Mawile thua cá cược đương nhiên phải giữ lời hứa. Accel đợi chờ khá lâu, chắc chắn cần dùng điện thoại chụp lại, lưu tấm đó làm ảnh nền, mới nghĩ thôi tay hắn đã vô thức run rẩy, khó kiềm chế.
Mawile ngồi trên vai Accel đột ngột cảm nhận điềm xấu, dường như Accel đang âm mưu thứ gì kinh khủng, nó lành lạnh sau cổ. Rất may, Mawile luôn tin tưởng Accel sẽ không chủ động dâng tặng mình cho Whitney nên nó yên tâm.
Bọn họ đi chơi khắp trung tâm Goldenrod, khỏi nói nhiều vì chỗ này chứa cực đa dạng đồ vật gây Accel hứng thú. Đủ loại hàng hóa, dồn chất thành tầng, được xếp ngăn nấp mỗi khu vực riêng. Accel tình huống hiện tại đang đứng phân vân, bên trái là đồ Snorlax, còn lại khoảng chừng hai bộ vừa kích cỡ Mawile.
Nếu không nhanh tay người khác sẽ mua mất! Xui ngay bên phải chính là bộ ba Pokemon khởi đầu vùng Kanto, thử nghĩ nếu Mawile cải trang Charizard, Blastoise, Venusaur, Accel khẳng định cực kỳ đáng... Không! Đây là mua thêm đồ ngủ để Mawile khỏi chịu lạnh ban đêm! Đúng vậy, không liên quan gì tới vẻ ngoài!
Hắn cứ đấu tranh tư tưởng mãi như thế hơn mười lăm phút mới che mặt tuyệt vọng đưa lựa chọn. Pokemon hệ thép còn lo bị lạnh? Lý do nghe thật chói tai, hoàn toàn không phù hợp. Đống quần áo này chất liệu đặc biệt do thế giá tương đối đắt. Cuối cùng, Accel cắn răng đem toàn bộ bỏ vào giỏ hàng xong cấp tốc đến quầy thanh toán.
Được ngắm nhìn Mawile mặc đống đồ này thì đau tim chết tại chỗ hắn cũng không hề hối tiếc. Mawile bó tay, ngay từ khi chủ đứng ngầm đấu tranh với bản thân Mawile liền mặt đen, nó ủ rũ, nhớ rằng quy định chỉ mặc một bộ Snorlax mà? Sao giờ thêm nhiều vậy? Mawile trông vẻ mặt Accel chẳng khác Whitney là bao, cả việc ép nó thử đống quần áo rườm rà nữa, đây là Accel hay Whitney đội lốt?
Không thể trách Accel được, chủ yếu vì Mawile quá dễ thương. Hắn khó khăn giữ vững nỗi khao khát xem Mawile Cosplay những Pokemon khác nên rốt cuộc tình huống chuyển sang dạng này. Accel cẩn thận xếp từng bộ vào ba lô, hắn nhẹ nhàng giống trước mắt là thỏi vàng lấp lánh! Đếm hết, tổng cộng bốn bộ, đồng nghĩa bốn tấm ảnh, hắn xoa tay cười gian. — QUẢNG CÁO —
Mawile choáng váng, nó tự kiểm tra trán mình xem phải chăng nóng sốt rồi, tưởng tượng chốc lát cảnh mặc đống kia và Accel chụp ảnh xong đi khoe khoang người khác với gương mặt hớn hở. Chợt Mawile dâng lên chút cảm giác muốn khóc, ngượng ngùng đỏ ửng cả khuôn mặt nhỏ.
Quan trọng nhất là nếu Trapinch và Shiny Mareanie vô tình thấy thì sao! Vị trí Pokemon thủ lĩnh của đội sẽ cấp tốc vỡ nát. Riêng Shiny Mareanie, vừa chính thức kết bạn chưa lâu, lúc nó coi mấy tấm ảnh lỡ sinh ra chán ghét hoặc nghĩ rằng Mawile lập dị sẽ xem thường, dần dần xa lánh.
Càng khỏi đề cập Trapinch, Pokemon đáng ghét kia. Mawile chẳng thể hình dung nổi hậu quả, thậm chí tồi tệ đến mức Trapinch lấy điều này ra châm chọc nó mỗi ngày. Đầu Mawile bỗng dưng hiện lên cảnh con Trapinch hễ gặp Mawile lập tức cười khẩy, thế giới của Mawile ngày tháng sau trải qua cứ ngỡ tra tấn tinh thần.
Mawile sụp đổ giống hồn phách thất lạc ngồi cứng đờ người trên vai Accel, hắn chẳng có khả năng đọc suy nghĩ của Mawile chứ không sẽ ôm bụng cười đến chảy nước mắt. Mawile đoán biểu hiện Pokemon khác thật quá lố, Shiny Mareanie đơn giản coi nó là thần tượng, nếu nhìn thấy thì Accel dám cá nó sẽ càng hâm mộ Mawile nhiều hơn.
Về phần Trapinch, Pokemon này của hắn tính cách hờ hững, nghiêm khắc với bản thân. Chuyện trêu đùa, chọc giận Mawile tương tự một cách bày tỏ cảm xúc kiểu riêng nó. Trapinch thực chất chẳng hề chán ghét gì Mawile đâu, tính tình vốn bề ngoài thể hiện lạnh nhạt giờ đột ngột vào đội Accel đương nhiên khó hòa hợp.
Cái chuyện Accel mua đồ cho mỗi Mawile không phải là thiên vị Mawile, kia là bởi hai Pokemon còn lại chẳng thuộc dạng dùng được mấy thứ đồ này. Trapinch hệ đất đánh nhau cần đào hố. Nó đôi khi vô tình rải ra cát tùm lum, vệ sinh lấy khăn nóng lau sạch sẽ do nó sợ thân đụng nước.
Shiny Mareanie thì song hệ nước độc, toàn thân luôn ẩm ướt. Xúc tu chồng quần áo vô sẽ gây vướng víu, kim độc đâm thủng nữa. Kết luận duy nhất Mawile đủ điều kiện để Accel mua sắm cho. Hắn ưa sự công bằng nên tự dặn dò thách đấu Whitney xong sẽ kiếm gì đó thưởng cả hai Pokemon, khích lệ tinh thần bọn chúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.