Chương 14: Mawile.
MộtMawileĐángYêu
19/12/2021
Đã ba ngày lang thang một mình nơi rừng rậm, Accel thậm chí không biết
tình trạng như vậy sẽ kéo dài bao lâu dù lương thực của hắn còn khá
nhiều. Bất quá cùng lắm chịu đựng được khoảng hơn hai tuần một chút mà
thôi, hắn không ngừng tìm kiếm lối thoát nhưng khu rừng này kiểu đang
kéo dài bất tận. Cứ mỗi khi Accel nghĩ sắp thoát khỏi thì hắn lại quay
về điểm khởi đầu.
Đây là hoàn toàn tự nhiên, không phải bị tác động bởi Pokemon hệ ma, hắn thường xuyên sử dụng bình xịt Repell nên khả năng này chẳng thể xảy ra được. Xung quanh rậm rạp, thi thoảng vài tiếng hú ghê rợn khiến Accel sởn gai ốc, khu rừng này đảm bảo có Pokemon hệ ma. Chỉ là không tiếp cận Accel được, chúng dùng mấy thứ này hù dọa hắn.
Từ khi lạc đường đến nay hắn cũng chưa từng gặp mặt loài Pokemon nào hiếm thấy cả. Đa phần đều là mấy con Pokemon côn trùng nhỏ, vài lần Accel chạm mặt Pinsir và Beedrill nhưng dựa vào môi trường cùng màn sương dày đặc giúp Accel thành công bỏ trốn. Nhắc đến lại bực, không phải Pokemon sâu bọ là loài dễ bắt nhất ư?
Ash không cần đánh đấm, ném đại một quả Pokeball liền thu phục Caterpie còn Accel ném phải hơn hai mươi quả vẫn không thu hoạch gì. Caterpie từ lúc nào trở nên khó bắt như vậy? Accel thật sự muốn một lời giải thích thỏa đáng, trên tivi hay mấy cuốn sách nghiên cứu đều là lừa người! Hoặc cũng có thể là do lâu ngày sống dưới màn sương này dẫn tới một số loài Pokemon ở đây thực lực mạnh so bình thường.
Kiểu này Accel càng ngày càng gặp nhiều khó khăn, rắc rối, hắn không tìm được Pokemon đồng hành giúp đỡ thì hy vọng thoát khỏi chốn khỉ ho cò gáy đang thấp dần. Bước chân nhẹ hết mức không để những loài Pokemon đang say ngủ bị kích động, Accel mò mẫm các gốc cây gần đó tìm kiếm ám hiệu là dấu gạch chéo.
Nhẹ nhàng kéo cành cây rậm rạp che chắn trước mắt, Accel trông thấy kí hiệu ở thân cây ngay lập tức sắc mặt đen xuống. Đây không biết là lần thứ bao nhiêu hắn vòng lại nơi khởi đầu rồi, Accel suy đoán màn sương này chẳng thể nào để trưng được, nhất định nó còn có tác dụng gây nên ảo giác. Mà bản thân hắn không mang đồ vật đặc biệt gì để chống lại cả, cuối cùng đành chịu tiếp tục chọn đủ hướng đi thử.
Mấy ngày chui rúc trong rừng khiến bộ dạng Accel hơi tả tơi. Tóc Accel kẹt vài chiếc lá trên đó, mặt mày dính đầy bụi đất. Cũng may là hắn biết đường dẫn tới hồ nước giữa rừng, dừng chân nghỉ ngơi một chút, Accel khom xuống uống ngụm nước đỡ khát. Vì hồ rất rộng, hai phía đối diện, một bên bờ Accel chuyên xài tắm và giặt quần áo, nơi còn lại dùng làm nguồn nước uống.
Trông thấy cách xa hơn mười mét có một bầy Pokemon hình dáng như hưu với một cặp sừng lộng lẫy đính hai viên hắc ngọc, Accel gấp tranh thủ uống thêm ngụm nước xong vội chạy khỏi đó. Loài Pokemon này là Stantler, nếu bị nó phát hiện sẽ dính thôi miên bởi cặp sừng có tác dụng giống ăng ten phát sóng của nó.
Ban đầu Accel đứng đằng xa sử dụng Pokedex chụp để hiện ra thông tin, loài Pokemon này rất lâu về trước từng đứng trên đà bị tuyệt chủng vì con người săn bắt chúng, cướp đi cặp sừng xinh đẹp kia. Nhờ vào liên minh Pokemon can thiệp, đưa chúng vào danh sách bảo vệ nên theo thời gian số lượng Stantler gia tăng trở lại và được trả về tự nhiên.
— QUẢNG CÁO —
Mấy kẻ săn trộm cũng từ bỏ ý định đặt Stantler làm mục tiêu. Thứ nhất, thường xuyên sống trong lo sợ khiến chúng dần hình thành bản năng phóng ra sóng năng lượng thôi miên xung quanh. Thứ hai, cặp sừng của Stantler được công bố là không hề có tác dụng đặc biệt nào.
Accel xoa trán, mấy hôm trước hắn vô tình không chú ý để bị chúng thôi miên một lần, kết quả cứ nhìn ra cả bầy Stantler đang truy đuổi mình khiến hắn liều mạng chạy bán sống bán chết vài giờ liền. Ban đêm khi ngủ Accel mang luôn toàn bộ đồ đạc vào trong lều đề phòng nhiều con Pokemon hoang dã giở thói trộm vặt.
Sáng sớm, Accel uể oải bước ra khỏi lều, ngáp dài và vươn vai một cái. Vừa định mang chút đồ ăn ra lót bụng thì phát hiện khoảng chục con Mankey đang đứng đầy trên cây nhìn chằm chằm vào mình. Accel tức khắc bị hù kém chút ngã ngửa, mồ hôi lạnh thấm đầy lưng áo.
Accel thầm chửi: “Đây là tình huống khỉ gì?”
Mankey, Pokemon đơn hệ giác đấu, chúng dễ bị kích động trở nên hung dữ vì thế Accel tạm thời bất động không dám chọc giận bọn chúng.
Loài Pokemon này chính xác là một con khỉ, thân thể hơi giống hình tròn, tứ chi và đuôi dài khiến chúng leo trèo rất linh hoạt, đôi tai cũng cực thính nữa. Do tính cách nó thường xuyên trút giận lên mọi thứ nên không bị căng thẳng nhiều, tuổi thọ cao.
Mà thế giới Pokemon thì loài Pokemon nào tuổi thọ cũng trung bình ngang với con người mà thôi, lắm loài còn nhiều hơn. Chúng là loài bậc cao đã tiến hóa, không thể áp dụng số tuổi như động vật bình thường ở Trái Đất được, ngay cả những loài Pokemon sâu bọ như Cartepie cũng thế. Accel nhất thời không biết tính sao, hắn không hiểu lý do bầy Mankey tập trung đông đúc là muốn gây áp lực cho chính mình.
Bỗng nhiên, Accel hơi hướng ánh mắt về phía ba lô chứa lương thực hắn đang cầm trên tay, tùy tiện quơ qua lại lập tức bọn Mankey đồng loạt chuyển cái nhìn theo. Accel rốt cuộc tìm ra lời giải nhưng hắn hoàn toàn không thể chiều ý bọn chúng, đống lương thực này vô cùng quan trọng để Accel sinh tồn, chẳng biết lúc nào mới thoát khỏi rừng.
Mà hắn cũng không muốn chủ động vạch mặt với đám Mankey, cuối cùng hết cách Accel đành đặt ra một nửa lương thực của hắn, hối lộ một tí mong chúng bỏ qua. Nhưng đau đầu ở chỗ con Mankey lớn nhất, chắc chắn là đầu đàn lại không nghĩ vậy. Nó chẳng hề rời khỏi, rõ ràng đang được nước lấn lướt định cướp đoạt toàn bộ. — QUẢNG CÁO —
Mức này Accel tuyệt đối không thể nhường, hắn đặt lại lương thực vào ba lô, đám Mankey trông thấy hành động này liền nổi điên. Nhiều con mặt đỏ chót, muốn lao tới đánh Accel một trận nhưng bị con Mankey đầu đàn cản lại. Accel đoán rằng chúng đang cho cơ hội suy nghĩ kĩ lựa chọn, vừa tính tận dụng điều này quay đầu chạy thật nhanh thì phát hiện bầy Mankey chia đội hình lén lút bao vây hắn.
Thật không may, để xứng đáng làm thủ lĩnh đương nhiên con Mankey này phải có tố chất đặc biệt. Nó thông minh ra lệnh đám Mankey ẩn nấp chặn đường lui trong khi nó dẫn theo đám khác thu hút sự chú ý của Accel. Tất cả các hướng đều là giặc, Accel chỉ còn cách trực diện chống lại bầy Mankey.
Kết quả khỏi nói cũng biết, hắn bị đám Mankey tẩn một trận ra trò. Bầm dập nằm yên một chỗ, Accel bắt đầu muốn quay về nhà. Từ vài ngày trước kéo dài, hắn toàn gặp chuyện xui xẻo, du hành một mình đã đơn độc, nay thêm lắm chuyện phiền phức thay phiên nhảy đến.
Đám Mankey lục soát ba lô của Accel lấy đi toàn bộ lương thực.
Đợi chúng vui vẻ rời khỏi, Accel lồm cồm ngồi dậy, kéo chiếc ba lô bị dẫm đạp dưới đất lên kiểm tra. Chút ít may mắn sót lại trong xui xẻo, vẫn còn một hộp thức ăn không bị đem đi, đó là cơm rang cùng một loại Berry đặc biệt siêu cay. Có lẽ chúng không mang theo do chán ghét mùi của nó. Trong lòng Accel dâng lên ý định gọi cứu viện, Pokedex có cả chức năng định vị gửi địa điểm sang giáo sư Elm và giáo sư Oak.
Đồng ý giờ gọi cứu viện sẽ mất mặt nhưng còn hơn là kẹt tại nơi khốn nạn này hết đời. Mở nắp hộp, Accel định ăn xong hộp cơm sẽ gửi tín hiệu đi, ai ngờ chưa kịp chạm nổi miếng nào vào miệng thì một lực cực mạnh từ trên đỉnh đầu Accel áp xuống, kém chút khiến hắn ngất đi.
Hộp cơm văng lên không trung bị chộp lấy bởi một bóng đen, sau khi đáp xuống nó dùng tốc độ cực nhanh thoát đi. Accel cố gắng lấy lại ý thức trong cơn choáng, kịp thời nhìn thấy bóng lưng con Pokemon bí ẩn, hắn loạng choạng đuổi theo, hét lớn: “Tất cả Pokemon nơi này đều không phải Pokemon, chúng là cướp!”
Con Pokemon bí ẩn với thân hình nhỏ nhắn khiến tốc độ của nó rất nhanh. Accel khó khăn lắm mới không để mất dấu, liên tiếp rượt đuổi gần nửa tiếng sau, Accel vốn chưa ăn gì nên đã đạt tới giới hạn. Bỗng nhiên hắn cảm giác khung cảnh xung quanh quen thuộc, Accel không màng con Pokemon bí ẩn nữa, gấp rút xem xét từng thân cây một.
— QUẢNG CÁO —
Pokemon bí ẩn biến mất trong màn sương, Accel thì hí hửng vì tìm được gạch chéo hắn đánh dấu, mỉm cười xoa hai bàn tay: “Ngươi trốn không thoát, đồ trộm cắp!”
Hắn nảy ra ý tưởng bất ngờ đánh úp con Pokemon bí ẩn, leo lên cây trốn trước, kiếm một chỗ đủ cao để quan sát tất cả chuyển động ở phạm vi tối đa. Năm phút sau, đúng như Accel nghĩ, chính con Pokemon bí ẩn kia cũng bị màn sương đánh lừa. Chắc chắn con Pokemon này không hề biết việc mình đang bị Accel nhắm vào, chạy xuyên qua những bụi cỏ làm bản thân bại lộ vị trí chính xác.
Cho rằng đã cắt đuôi được Accel, con Pokemon bí ẩn thở dài nhẹ nhõm. Nó tìm kiếm một chỗ thích hợp ngồi xuống, dựa vào thân cây sẵn sàng thưởng thức hộp cơm. Accel vẫn ở trên cây, hắn khéo léo trèo qua từng cành cây một để tiếp cận con Pokemon. Vì những cây quanh khu vực này đa số đều là cổ thụ nên rất to lớn, Accel không lo lắng trượt tay té ngã hay bất kì sự cố nào.
Hắn cũng trông thấy nhiều cái kén Pokemon khổng lồ như Kakuna và Metapod. Hiện tại nếu ném quả cầu Pokeball tỉ lệ thành công thu phục khá cao, vì đa số chúng đang trong trạng thái say ngủ và yếu đuối nhất. Một số loài Pokemon côn trùng phải trải qua hình thái tiến hóa kiểu nhộng mới đạt được dạng cuối cùng.
Bất quá Accel quăng suy nghĩ này khỏi đầu, thu phục xong chờ một con Pokemon nhộng tiến hóa tương đối ổn đấy nhưng hắn ghét cay ghét đắng nơi này lắm rồi. Tính sổ xong con Pokemon dưới kia Accel sẽ lập tức cuốn gói rời đi. Mặc kệ đống kén Pokemon, Accel nhảy một cái nhẹ nhàng đứng phía trên nơi con Pokemon bí ẩn đang ngồi.
Hắn nhìn thật cẩn thận xem đây đến cùng là loài Pokemon nào. Nheo mắt xuyên qua ít sương mù bao bọc nó, Accel giật thót người suýt ngã từ trên cây xuống. Trước mắt hắn là một đầu hoa ăn thịt khổng lồ màu đen rất dọa người, hàm răng sắc nhọn hơi nhe ra và giữa đầu hoa có một chấm tròn lớn vàng nhạt.
Dùng hết chất xám Accel vẫn không thể nào nhớ được tên loài Pokemon này, đảm bảo nhiều loài Pokemon hắn chưa từng thấy nhưng vấn đề là hắn có chút ấn tượng nhẹ thoáng qua. Tò mò lấn át, Accel quyết định trèo thấp chút nữa xem cho kĩ, đợi thấy toàn bộ phần thân và đằng trước của nó Accel mới nhớ chính xác thốt lên: “Mawile!”
Đây là hoàn toàn tự nhiên, không phải bị tác động bởi Pokemon hệ ma, hắn thường xuyên sử dụng bình xịt Repell nên khả năng này chẳng thể xảy ra được. Xung quanh rậm rạp, thi thoảng vài tiếng hú ghê rợn khiến Accel sởn gai ốc, khu rừng này đảm bảo có Pokemon hệ ma. Chỉ là không tiếp cận Accel được, chúng dùng mấy thứ này hù dọa hắn.
Từ khi lạc đường đến nay hắn cũng chưa từng gặp mặt loài Pokemon nào hiếm thấy cả. Đa phần đều là mấy con Pokemon côn trùng nhỏ, vài lần Accel chạm mặt Pinsir và Beedrill nhưng dựa vào môi trường cùng màn sương dày đặc giúp Accel thành công bỏ trốn. Nhắc đến lại bực, không phải Pokemon sâu bọ là loài dễ bắt nhất ư?
Ash không cần đánh đấm, ném đại một quả Pokeball liền thu phục Caterpie còn Accel ném phải hơn hai mươi quả vẫn không thu hoạch gì. Caterpie từ lúc nào trở nên khó bắt như vậy? Accel thật sự muốn một lời giải thích thỏa đáng, trên tivi hay mấy cuốn sách nghiên cứu đều là lừa người! Hoặc cũng có thể là do lâu ngày sống dưới màn sương này dẫn tới một số loài Pokemon ở đây thực lực mạnh so bình thường.
Kiểu này Accel càng ngày càng gặp nhiều khó khăn, rắc rối, hắn không tìm được Pokemon đồng hành giúp đỡ thì hy vọng thoát khỏi chốn khỉ ho cò gáy đang thấp dần. Bước chân nhẹ hết mức không để những loài Pokemon đang say ngủ bị kích động, Accel mò mẫm các gốc cây gần đó tìm kiếm ám hiệu là dấu gạch chéo.
Nhẹ nhàng kéo cành cây rậm rạp che chắn trước mắt, Accel trông thấy kí hiệu ở thân cây ngay lập tức sắc mặt đen xuống. Đây không biết là lần thứ bao nhiêu hắn vòng lại nơi khởi đầu rồi, Accel suy đoán màn sương này chẳng thể nào để trưng được, nhất định nó còn có tác dụng gây nên ảo giác. Mà bản thân hắn không mang đồ vật đặc biệt gì để chống lại cả, cuối cùng đành chịu tiếp tục chọn đủ hướng đi thử.
Mấy ngày chui rúc trong rừng khiến bộ dạng Accel hơi tả tơi. Tóc Accel kẹt vài chiếc lá trên đó, mặt mày dính đầy bụi đất. Cũng may là hắn biết đường dẫn tới hồ nước giữa rừng, dừng chân nghỉ ngơi một chút, Accel khom xuống uống ngụm nước đỡ khát. Vì hồ rất rộng, hai phía đối diện, một bên bờ Accel chuyên xài tắm và giặt quần áo, nơi còn lại dùng làm nguồn nước uống.
Trông thấy cách xa hơn mười mét có một bầy Pokemon hình dáng như hưu với một cặp sừng lộng lẫy đính hai viên hắc ngọc, Accel gấp tranh thủ uống thêm ngụm nước xong vội chạy khỏi đó. Loài Pokemon này là Stantler, nếu bị nó phát hiện sẽ dính thôi miên bởi cặp sừng có tác dụng giống ăng ten phát sóng của nó.
Ban đầu Accel đứng đằng xa sử dụng Pokedex chụp để hiện ra thông tin, loài Pokemon này rất lâu về trước từng đứng trên đà bị tuyệt chủng vì con người săn bắt chúng, cướp đi cặp sừng xinh đẹp kia. Nhờ vào liên minh Pokemon can thiệp, đưa chúng vào danh sách bảo vệ nên theo thời gian số lượng Stantler gia tăng trở lại và được trả về tự nhiên.
— QUẢNG CÁO —
Mấy kẻ săn trộm cũng từ bỏ ý định đặt Stantler làm mục tiêu. Thứ nhất, thường xuyên sống trong lo sợ khiến chúng dần hình thành bản năng phóng ra sóng năng lượng thôi miên xung quanh. Thứ hai, cặp sừng của Stantler được công bố là không hề có tác dụng đặc biệt nào.
Accel xoa trán, mấy hôm trước hắn vô tình không chú ý để bị chúng thôi miên một lần, kết quả cứ nhìn ra cả bầy Stantler đang truy đuổi mình khiến hắn liều mạng chạy bán sống bán chết vài giờ liền. Ban đêm khi ngủ Accel mang luôn toàn bộ đồ đạc vào trong lều đề phòng nhiều con Pokemon hoang dã giở thói trộm vặt.
Sáng sớm, Accel uể oải bước ra khỏi lều, ngáp dài và vươn vai một cái. Vừa định mang chút đồ ăn ra lót bụng thì phát hiện khoảng chục con Mankey đang đứng đầy trên cây nhìn chằm chằm vào mình. Accel tức khắc bị hù kém chút ngã ngửa, mồ hôi lạnh thấm đầy lưng áo.
Accel thầm chửi: “Đây là tình huống khỉ gì?”
Mankey, Pokemon đơn hệ giác đấu, chúng dễ bị kích động trở nên hung dữ vì thế Accel tạm thời bất động không dám chọc giận bọn chúng.
Loài Pokemon này chính xác là một con khỉ, thân thể hơi giống hình tròn, tứ chi và đuôi dài khiến chúng leo trèo rất linh hoạt, đôi tai cũng cực thính nữa. Do tính cách nó thường xuyên trút giận lên mọi thứ nên không bị căng thẳng nhiều, tuổi thọ cao.
Mà thế giới Pokemon thì loài Pokemon nào tuổi thọ cũng trung bình ngang với con người mà thôi, lắm loài còn nhiều hơn. Chúng là loài bậc cao đã tiến hóa, không thể áp dụng số tuổi như động vật bình thường ở Trái Đất được, ngay cả những loài Pokemon sâu bọ như Cartepie cũng thế. Accel nhất thời không biết tính sao, hắn không hiểu lý do bầy Mankey tập trung đông đúc là muốn gây áp lực cho chính mình.
Bỗng nhiên, Accel hơi hướng ánh mắt về phía ba lô chứa lương thực hắn đang cầm trên tay, tùy tiện quơ qua lại lập tức bọn Mankey đồng loạt chuyển cái nhìn theo. Accel rốt cuộc tìm ra lời giải nhưng hắn hoàn toàn không thể chiều ý bọn chúng, đống lương thực này vô cùng quan trọng để Accel sinh tồn, chẳng biết lúc nào mới thoát khỏi rừng.
Mà hắn cũng không muốn chủ động vạch mặt với đám Mankey, cuối cùng hết cách Accel đành đặt ra một nửa lương thực của hắn, hối lộ một tí mong chúng bỏ qua. Nhưng đau đầu ở chỗ con Mankey lớn nhất, chắc chắn là đầu đàn lại không nghĩ vậy. Nó chẳng hề rời khỏi, rõ ràng đang được nước lấn lướt định cướp đoạt toàn bộ. — QUẢNG CÁO —
Mức này Accel tuyệt đối không thể nhường, hắn đặt lại lương thực vào ba lô, đám Mankey trông thấy hành động này liền nổi điên. Nhiều con mặt đỏ chót, muốn lao tới đánh Accel một trận nhưng bị con Mankey đầu đàn cản lại. Accel đoán rằng chúng đang cho cơ hội suy nghĩ kĩ lựa chọn, vừa tính tận dụng điều này quay đầu chạy thật nhanh thì phát hiện bầy Mankey chia đội hình lén lút bao vây hắn.
Thật không may, để xứng đáng làm thủ lĩnh đương nhiên con Mankey này phải có tố chất đặc biệt. Nó thông minh ra lệnh đám Mankey ẩn nấp chặn đường lui trong khi nó dẫn theo đám khác thu hút sự chú ý của Accel. Tất cả các hướng đều là giặc, Accel chỉ còn cách trực diện chống lại bầy Mankey.
Kết quả khỏi nói cũng biết, hắn bị đám Mankey tẩn một trận ra trò. Bầm dập nằm yên một chỗ, Accel bắt đầu muốn quay về nhà. Từ vài ngày trước kéo dài, hắn toàn gặp chuyện xui xẻo, du hành một mình đã đơn độc, nay thêm lắm chuyện phiền phức thay phiên nhảy đến.
Đám Mankey lục soát ba lô của Accel lấy đi toàn bộ lương thực.
Đợi chúng vui vẻ rời khỏi, Accel lồm cồm ngồi dậy, kéo chiếc ba lô bị dẫm đạp dưới đất lên kiểm tra. Chút ít may mắn sót lại trong xui xẻo, vẫn còn một hộp thức ăn không bị đem đi, đó là cơm rang cùng một loại Berry đặc biệt siêu cay. Có lẽ chúng không mang theo do chán ghét mùi của nó. Trong lòng Accel dâng lên ý định gọi cứu viện, Pokedex có cả chức năng định vị gửi địa điểm sang giáo sư Elm và giáo sư Oak.
Đồng ý giờ gọi cứu viện sẽ mất mặt nhưng còn hơn là kẹt tại nơi khốn nạn này hết đời. Mở nắp hộp, Accel định ăn xong hộp cơm sẽ gửi tín hiệu đi, ai ngờ chưa kịp chạm nổi miếng nào vào miệng thì một lực cực mạnh từ trên đỉnh đầu Accel áp xuống, kém chút khiến hắn ngất đi.
Hộp cơm văng lên không trung bị chộp lấy bởi một bóng đen, sau khi đáp xuống nó dùng tốc độ cực nhanh thoát đi. Accel cố gắng lấy lại ý thức trong cơn choáng, kịp thời nhìn thấy bóng lưng con Pokemon bí ẩn, hắn loạng choạng đuổi theo, hét lớn: “Tất cả Pokemon nơi này đều không phải Pokemon, chúng là cướp!”
Con Pokemon bí ẩn với thân hình nhỏ nhắn khiến tốc độ của nó rất nhanh. Accel khó khăn lắm mới không để mất dấu, liên tiếp rượt đuổi gần nửa tiếng sau, Accel vốn chưa ăn gì nên đã đạt tới giới hạn. Bỗng nhiên hắn cảm giác khung cảnh xung quanh quen thuộc, Accel không màng con Pokemon bí ẩn nữa, gấp rút xem xét từng thân cây một.
— QUẢNG CÁO —
Pokemon bí ẩn biến mất trong màn sương, Accel thì hí hửng vì tìm được gạch chéo hắn đánh dấu, mỉm cười xoa hai bàn tay: “Ngươi trốn không thoát, đồ trộm cắp!”
Hắn nảy ra ý tưởng bất ngờ đánh úp con Pokemon bí ẩn, leo lên cây trốn trước, kiếm một chỗ đủ cao để quan sát tất cả chuyển động ở phạm vi tối đa. Năm phút sau, đúng như Accel nghĩ, chính con Pokemon bí ẩn kia cũng bị màn sương đánh lừa. Chắc chắn con Pokemon này không hề biết việc mình đang bị Accel nhắm vào, chạy xuyên qua những bụi cỏ làm bản thân bại lộ vị trí chính xác.
Cho rằng đã cắt đuôi được Accel, con Pokemon bí ẩn thở dài nhẹ nhõm. Nó tìm kiếm một chỗ thích hợp ngồi xuống, dựa vào thân cây sẵn sàng thưởng thức hộp cơm. Accel vẫn ở trên cây, hắn khéo léo trèo qua từng cành cây một để tiếp cận con Pokemon. Vì những cây quanh khu vực này đa số đều là cổ thụ nên rất to lớn, Accel không lo lắng trượt tay té ngã hay bất kì sự cố nào.
Hắn cũng trông thấy nhiều cái kén Pokemon khổng lồ như Kakuna và Metapod. Hiện tại nếu ném quả cầu Pokeball tỉ lệ thành công thu phục khá cao, vì đa số chúng đang trong trạng thái say ngủ và yếu đuối nhất. Một số loài Pokemon côn trùng phải trải qua hình thái tiến hóa kiểu nhộng mới đạt được dạng cuối cùng.
Bất quá Accel quăng suy nghĩ này khỏi đầu, thu phục xong chờ một con Pokemon nhộng tiến hóa tương đối ổn đấy nhưng hắn ghét cay ghét đắng nơi này lắm rồi. Tính sổ xong con Pokemon dưới kia Accel sẽ lập tức cuốn gói rời đi. Mặc kệ đống kén Pokemon, Accel nhảy một cái nhẹ nhàng đứng phía trên nơi con Pokemon bí ẩn đang ngồi.
Hắn nhìn thật cẩn thận xem đây đến cùng là loài Pokemon nào. Nheo mắt xuyên qua ít sương mù bao bọc nó, Accel giật thót người suýt ngã từ trên cây xuống. Trước mắt hắn là một đầu hoa ăn thịt khổng lồ màu đen rất dọa người, hàm răng sắc nhọn hơi nhe ra và giữa đầu hoa có một chấm tròn lớn vàng nhạt.
Dùng hết chất xám Accel vẫn không thể nào nhớ được tên loài Pokemon này, đảm bảo nhiều loài Pokemon hắn chưa từng thấy nhưng vấn đề là hắn có chút ấn tượng nhẹ thoáng qua. Tò mò lấn át, Accel quyết định trèo thấp chút nữa xem cho kĩ, đợi thấy toàn bộ phần thân và đằng trước của nó Accel mới nhớ chính xác thốt lên: “Mawile!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.