Chương 112: Thuê Pokemon.
MộtMawileĐángYêu
19/12/2021
Accel khá hấp tấp, đúng hơn là hắn đã tận lực kiềm chế bản thân, ráng
thể hiện tinh thần của mình vẫn ổn định. Chứ bình thường không ngay
trước mặt y tá Joy hắn liền nhanh chóng ôm đầu gào thét, lo lắng nặng
trĩu áp lực lên hai bên vai, Accel nét mặt hơi nhăn lại.
Điểm yếu duy nhất khiến hắn mãi chẳng cải thiện được là mù đường, việc lựa chọn phương hướng chính xác đối Accel tựa cực hình. Ít lâu, ngồi đằng trước y tá Joy đột ngột khó hiểu hỏi hắn: “Ngươi... Không, khoan, lần đầu tới thị trấn Len mà ngươi chưa nghe đồn gì sao?”
Accel nội tâm đang dữ dội gặp đả kích bỗng thoáng lấy chút tinh thần, hắn bày vẻ thắc mắc làm y tá Joy che miệng cười nhẹ, nàng từ tốn nói: “Đây là thị trấn Len, nơi chuyên nuôi dưỡng những Pokemon thuộc hệ siêu năng lực...”
Dừng chốc lát, y tá Joy bắt đầu tiến vào chi tiết: “Thị trấn này được bao phủ bởi một khu rừng chứa rất nhiều Pokemon hệ ma. Để đảm bảo an toàn nên người dân từ xưa đã thu phục Pokemon hệ siêu năng lực, dần dần cuối cùng trở thành không thể thiếu. Mọi người chung sống với các Pokemon hệ siêu năng lực hòa thuận nữa...”
Y tá Joy giơ lên ngón tay nhỏ, nàng cười hiền hòa: “Tại đây cũng có cho thuê Pokemon hệ siêu năng lực giúp huấn luyện gia vượt qua khu rừng, ta nghĩ ngươi cần đến thử một lần...”
Y tá Joy vừa dứt câu đã trông thấy Accel hai mắt lấp lóe phấn khởi, thật sự đây chính là buồn ngủ gặp chiếu manh. Thuê Pokemon hệ siêu năng, đó là thứ duy nhất hắn muốn, quan trọng đối thời gian cấp bách nữa. Ít nôn nóng trong lòng Accel, hắn bây giờ định lập tức chạy đi thuê.
Dù thế sẵn tiện y tá Joy biết nhiều điều nên Accel ngồi yên mặt dày hỏi thêm mấy câu, hắn biết vị trí nơi cho thuê Pokemon hệ tâm linh. Từ từ giải đáp toàn bộ câu hỏi từ Accel, y tá Joy rốt cuộc bận bịu do có người bước vô nhờ trị thương giúp Pokemon. Accel cám ơn một tiếng kế đấy hắn ung dung rời đi, tính toán một chút thì túi tiền đang dư sức thuê.
Ngẫm hồi lâu, cứ cảm giác thiếu thiếu gì, Accel chợt đập tay ngỡ ngàng chạy về trung tâm Pokemon. Xém tí quên mất Trapinch, đưa nó về mới thoải mải đầu óc nổi, lỡ hẹn nó tối đa ba ngày nhưng không đón hơi kỳ. Hắn hối hả tiến đến khu vực đặt máy tính, y tá Joy bên kia vừa xong tay. Trao trả Pokeball chứa Pokemon khỏe mạnh về chủ, y tá Joy ngó sơ tí.
Nàng vội vàng đi tới ngăn cản, khom người đặt tay lên vai Accel: “Thứ lỗi... Hệ thống máy tính hiện tại đang bảo trì, không thể sử dụng, gồm máy vận chuyển Pokeball đều tạm ngưng hoạt động.”
Accel thoáng tưởng rằng bản thân mình nghe nhầm, nhìn kĩ càng mặt nàng nghiêm túc nên hắn tuy hỗn loạn cũng cố dằn xuống, thầm than thở: “Thôi xong, Trapinch chắc chắn sẽ chửi mắng mình lắm đây...”
Nhà nghiên cứu của giáo sư Oak, Trapinch ngoan ngoãn bày bộ dạng lười biếng nằm trên ghế nệm, còn giáo Oak phụ trách lau chùi cơ thể Trapinch bằng khăn ấm. Mấy ngày qua ông không ngừng ghi chú, bởi Accel sắp sửa lấy lại Trapinch vì vậy giáo sư Oak cần tận dụng tất cả.
— QUẢNG CÁO —
Trapinch sung sướng giống được hầu hạ, đấm bóp xoa lưng, nó quên rằng hiện tại đang bị con người nghiên cứu, hai mắt lim dim xém nữa ngáy khò khò. Giáo sư Oak phục vụ thật chu đáo, nó mở to miệng tức thì có Berry ném vào. Giáo sư Oak thậm chí lo lắng nó chưa hài lòng.
Trở lại chỗ Accel ở trung tâm Pokemon thị trấn Len, hắn bối rối nói: “Đà này... Khi nào máy vận chuyển Pokeball tiếp tục sử dụng?”
Y tá Joy ngẫm hồi lâu, nàng không dám khẳng định: “Có lẽ ba bốn ngày kể từ bây giờ tại sáng sớm ta mới gọi thông báo liên minh mà thôi, đợi bọn họ cử người tới sửa chữa tương đối tốn thời gian.”
Accel cấp tốc triệt để bỏ luôn hy vọng đem Trapinch về, hiện tại khoảng ấy thời gian đủ đến thành phố tiếp theo, hắn thuê Pokemon rồi đi ngay, tranh thủ thì hai ngày sẽ đặt chân vào thành phố. Tuy hắn thất vọng, chỉ là đây đâu phải lỗi y tá Joy, trách rằng Accel gặp xui xẻo. Mawile ở vai tò mò, đợi Accel giải thích là nó hiểu tạm chẳng thể thấy Trapinch.
Mawile kéo lấy cổ áo Accel, chỉ tay hướng ngoài kia đồng nghĩa hối thúc hắn nhanh chóng lên đường. Accel xoa xoa đầu Mawile: “Ngươi cứ bình tĩnh, ta biết mệt mỏi chứ? Nhé? Tạm nghỉ ngơi chút đi...”
Biểu hiện kiểu đó khiến Mawile không vui, khi nãy hắn đã ngồi cả tiếng vẫn chưa đủ ư? Đây là Accel đang lười biếng, dẫu hắn cứ mãi trách rằng Mawile học thói hư tật xấu, đều từ đây ra. Mawile bắt đầu ăn vạ kéo tai kéo má Accel làm hắn bắt buộc đành mặt khổ sở chán nản chấp nhận.
Cửa hàng nằm ở vùng trung tâm thị trấn, ngôi nhà khá lớn, tầm cỡ mấy tòa cao ốc khổng lồ tại Goldenrod. Thật đặc biệt, khác xa đống nhà còn lại! Accel cùng Mawile bước vô, bởi Mawile nắm kéo nên hai má đã đỏ hơi xưng lên dẫn tới Accel bực bội cho nó đi bộ luôn.
Nhìn xung quanh thiết kế nội thất hệt một công ty, nhân viên đang tư vấn khách hàng muốn thuê Pokemon hệ siêu năng lực. Accel đến một quầy trống, nữ nhân viên nở nụ cười chào đón: “Xin chào, ngài có cần thuê Pokemon hệ siêu năng lực không ạ? Đây là bảng giá, tùy loài...”
Nàng cầm một tấm bảng tựa thực đơn nhà hàng đưa Accel. Phía trên chứa thông tin Pokemon cực kỳ chi tiết, từ khả năng đặc biệt và ngay cạnh là ảnh chụp loài Pokemon đó. Kadabra, Alakazam, Drowzee loại thường thấy khắp nơi, Accel thoáng kinh ngạc một chút: “Natu, Xatu.”
Giống Pokemon song hệ bay và siêu năng lực nổi tiếng của vùng Johto, nhiều người đồn đại nó có thể nhìn quá khứ lẫn tương lai. Rất hiếm do bọn chúng khó thu phục, lẩn tránh con người tương đối tốt. Hiếu kỳ lát Accel liền xem xét toàn bộ Pokemon họ cho thuê, hiển nhiên mấy dạng Pokemon hệ siêu năng khủng như Ralts, Beldum chẳng xuất hiện ở đó.
Ralts, Beldum thuộc sức chiến đấu mạnh mẽ, bọn họ dù sở hữu cũng không dám tin tưởng đưa người lạ mặt thuê, huống chi đuổi ma thôi, cần quái gì xài đến nhóm Pokemon bậc đỉnh cao vậy chứ? Accel đứng tại chỗ suy ngẫm, giá cả đều hợp lý hoặc khá rẻ, chủ yếu trợ giúp bọn người đi du hành hơn, hắn thuận miệng hỏi: “ Nơi này của liên minh?” — QUẢNG CÁO —
Nhân viên nữ từ tốn gật nhẹ đáp: “Vâng, liên minh Pokemon xây dựng chỗ này để hỗ trợ các huấn luyện gia lẫn khách du lịch. Ngài có thể tin, mời ngài đưa lựa chọn...”
Accel liếc sơ qua và đặt một tấm thẻ lên bàn, đẩy vào trong chỗ nàng cách mặt kính: “Abra là được, nhờ ngươi... Ta đang gấp gáp.”
Nữ nhân viên nhận lấy tấm thẻ kế đó ngón tay khéo léo đánh mấy dòng chữ trên máy tính, khỏi nói công nghệ thế giới này đúng là vượt trội trái đất cả đoạn xa! Tới bàn phím còn chẳng thấy nổi, giữa không trung xuất hiện ánh sáng nhấp nháy, nàng với tay là dòng chữ sẽ di chuyển theo.
Chừng chẳng đầy năm phút đã hoàn thành, đột ngột mặt bàn lõm một hình chữ nhật rồi dâng lên một quả cầu Pokeball. Nữ nhân viên trả thẻ, nàng hướng dẫn: “Đó chính là quả cầu Pokeball chứa Abra ngài cần lẫn ta báo trước Abra không có khả năng tấn công. Nếu đụng độ Pokemon, gặp vấn đề gì nơi này sẽ không chịu trách nhiệm.”
Accel đương nhiên biết, hắn cố tình chọn Abra bởi giá rẻ nhất, hiện tại hắn dư tiền nhưng tăng tốc lấy huy chương nên chẳng dự định làm vài nhiệm vụ ở nhà thi đấu Pokemon một thời gian ngắn. Tiết kiệm là trên hết, thêm nữa hắn chả hề lo lắng đánh nhau.
Pokemon hệ ma rắc rối khoản huyễn hóa, nó tàng hình xong cứ liên tục xài ảo ảnh vào con người hoặc thừa cơ hội sơ hở đánh lén. Giải cái tàng hình khiến bọn chúng hiện thân là Abra đã tròn nhiệm vụ, việc tiếp giao Shiny Mareanie. Accel hồi trước không tận mắt chứng kiến nó xông đến hang ổ Pokemon hệ ma náo loạn, hủy diệt từng con một.
Nhưng hắn vẫn biết Shiny Mareanie có thể tùy tiện thi triển Liquidation cắt đôi Shadow Ball. Vì lúc khiêu chiến huấn luyện gia tại Goldenrod, nó thay Trapinch ra sân đã chạm trán qua đối thủ là Haunter! Khoảnh khắc kia gây Accel há hốc mồm khó tin tưởng, đưa nó xử lý là tối ưu nhất.
Accel ừm một tiếng xong quay người rời đi, thẻ huấn luyện gia xác nhận mới được phép thuê Pokemon. Khi thoát khỏi khu rừng thành công, cầu Pokeball thiết kế đặc biệt để Pokemon dễ dàng tự do ra vào. Abra sẽ lấy quả cầu Pokeball của chính nó rồi sử dụng Teleport trở lại đây.
Hắn hơi không chú ý lỡ đụng trúng người phía sau, nam thân thể có lớn ngoài mức chút, hắn so với Accel cao một đầu. Khuôn mặt phúng phính, giống hệt đứa con nít ngoại cỡ, Accel vội vàng nói: “Xin lỗi, ta bất cẩn.”
Người nam đó phủ nhận: “Không... Là ta hấp tấp xông tới... Tạo phiền phức, ngươi cũng là huấn luyện gia du hành ngang đây sao?”
— QUẢNG CÁO —
Hắn mặc áo sọc ca rô trắng xanh, quần Jean màu nâu nhạt. Accel thầm đánh giá rồi trả lời: “Ừ, ta thuê Pokemon hệ siêu năng giúp đỡ. Bận lát, duyên thì gặp lại...”
Dứt câu không đợi người kia phản ứng Accel liền chạy thật nhanh, còn Mawile lon ton dễ thương đằng sau thu hút kha khá ánh mắt khác giới. Vài huấn luyện gia nữ chủ động cầm điện thoại chụp một bức ảnh. Hồi lâu, Accel chẳng dự định dạo quanh thị trấn Len, thực tế thì nơi này có thứ gì để dừng chân thưởng thức đâu? Chắc mỗi Pokemon siêu năng.
Accel đối các loài Pokemon hệ siêu năng cũng không hứng thú lắm. Mỗi mấy con phù hợp, đếm tổng cộng chưa tới năm, Accel giảm bước, từ từ đến khi rời thị trấn Len. Tiến vào rừng, Mawile đã được tha thứ nên cấp tốc leo lên vai hắn ngồi, quan sát khu rừng hơi âm u nó chợt nhíu mày.
Trời sáng, nắng gắt mới ít phút trước giờ đây thành như này, Pokemon hệ ma trong khu rừng này dọa người thật lộ liễu. Accel quăng Pokeball, sinh vật toàn thân màu vàng, đôi mắt khép tựa đang nhắm, đuôi dài và hai bên vai ngỡ miếng đệm nâu chui ra.
Abra lơ lửng giữa không trung, tư thế ngồi gục đầu tương tự ngủ gật. Accel tử tế nói: “Nhờ ngươi phá giải ảo ảnh cùng làm đám ma ở rừng lập tức lộ diện nhé. Chuyện tiếp theo ta sẽ tự xử lý...”
Abra kêu một tiếng tuân lệnh, cả người nó chợt bao phủ bởi hào quang màu lam. Abra kích hoạt siêu năng lực tản xung quanh!
Đột nhiên ở hư vô xuất hiện đầy Pokemon hệ ma đang cười cợt. Toàn bộ đều là Gastly Haunter chứ không hề thấy Gengar, Accel cười gian ném một quả cầu.
Pokeball thả ánh sáng đỏ rực, Shiny Mareanie đứng vững vàng. Nó liếc đám Pokemon hệ ma đằng trước, trong lòng vốn tồn tại chút ghét, bởi ở đảo Red Rock đã khó chịu bọn chúng. Shiny Mareanie nhìn sang hắn, chờ nghe mệnh lệnh.
Không rõ nguyên nhân gì, lũ Gastly, Haunter cảm giác lạnh lẽo. Accel lườm bọn chúng hô lớn: “Con nào ngán đường hãy tặng ngay một thủy đao coi là bài kiểm tra thành quả đi Mareanie!”
Điểm yếu duy nhất khiến hắn mãi chẳng cải thiện được là mù đường, việc lựa chọn phương hướng chính xác đối Accel tựa cực hình. Ít lâu, ngồi đằng trước y tá Joy đột ngột khó hiểu hỏi hắn: “Ngươi... Không, khoan, lần đầu tới thị trấn Len mà ngươi chưa nghe đồn gì sao?”
Accel nội tâm đang dữ dội gặp đả kích bỗng thoáng lấy chút tinh thần, hắn bày vẻ thắc mắc làm y tá Joy che miệng cười nhẹ, nàng từ tốn nói: “Đây là thị trấn Len, nơi chuyên nuôi dưỡng những Pokemon thuộc hệ siêu năng lực...”
Dừng chốc lát, y tá Joy bắt đầu tiến vào chi tiết: “Thị trấn này được bao phủ bởi một khu rừng chứa rất nhiều Pokemon hệ ma. Để đảm bảo an toàn nên người dân từ xưa đã thu phục Pokemon hệ siêu năng lực, dần dần cuối cùng trở thành không thể thiếu. Mọi người chung sống với các Pokemon hệ siêu năng lực hòa thuận nữa...”
Y tá Joy giơ lên ngón tay nhỏ, nàng cười hiền hòa: “Tại đây cũng có cho thuê Pokemon hệ siêu năng lực giúp huấn luyện gia vượt qua khu rừng, ta nghĩ ngươi cần đến thử một lần...”
Y tá Joy vừa dứt câu đã trông thấy Accel hai mắt lấp lóe phấn khởi, thật sự đây chính là buồn ngủ gặp chiếu manh. Thuê Pokemon hệ siêu năng, đó là thứ duy nhất hắn muốn, quan trọng đối thời gian cấp bách nữa. Ít nôn nóng trong lòng Accel, hắn bây giờ định lập tức chạy đi thuê.
Dù thế sẵn tiện y tá Joy biết nhiều điều nên Accel ngồi yên mặt dày hỏi thêm mấy câu, hắn biết vị trí nơi cho thuê Pokemon hệ tâm linh. Từ từ giải đáp toàn bộ câu hỏi từ Accel, y tá Joy rốt cuộc bận bịu do có người bước vô nhờ trị thương giúp Pokemon. Accel cám ơn một tiếng kế đấy hắn ung dung rời đi, tính toán một chút thì túi tiền đang dư sức thuê.
Ngẫm hồi lâu, cứ cảm giác thiếu thiếu gì, Accel chợt đập tay ngỡ ngàng chạy về trung tâm Pokemon. Xém tí quên mất Trapinch, đưa nó về mới thoải mải đầu óc nổi, lỡ hẹn nó tối đa ba ngày nhưng không đón hơi kỳ. Hắn hối hả tiến đến khu vực đặt máy tính, y tá Joy bên kia vừa xong tay. Trao trả Pokeball chứa Pokemon khỏe mạnh về chủ, y tá Joy ngó sơ tí.
Nàng vội vàng đi tới ngăn cản, khom người đặt tay lên vai Accel: “Thứ lỗi... Hệ thống máy tính hiện tại đang bảo trì, không thể sử dụng, gồm máy vận chuyển Pokeball đều tạm ngưng hoạt động.”
Accel thoáng tưởng rằng bản thân mình nghe nhầm, nhìn kĩ càng mặt nàng nghiêm túc nên hắn tuy hỗn loạn cũng cố dằn xuống, thầm than thở: “Thôi xong, Trapinch chắc chắn sẽ chửi mắng mình lắm đây...”
Nhà nghiên cứu của giáo sư Oak, Trapinch ngoan ngoãn bày bộ dạng lười biếng nằm trên ghế nệm, còn giáo Oak phụ trách lau chùi cơ thể Trapinch bằng khăn ấm. Mấy ngày qua ông không ngừng ghi chú, bởi Accel sắp sửa lấy lại Trapinch vì vậy giáo sư Oak cần tận dụng tất cả.
— QUẢNG CÁO —
Trapinch sung sướng giống được hầu hạ, đấm bóp xoa lưng, nó quên rằng hiện tại đang bị con người nghiên cứu, hai mắt lim dim xém nữa ngáy khò khò. Giáo sư Oak phục vụ thật chu đáo, nó mở to miệng tức thì có Berry ném vào. Giáo sư Oak thậm chí lo lắng nó chưa hài lòng.
Trở lại chỗ Accel ở trung tâm Pokemon thị trấn Len, hắn bối rối nói: “Đà này... Khi nào máy vận chuyển Pokeball tiếp tục sử dụng?”
Y tá Joy ngẫm hồi lâu, nàng không dám khẳng định: “Có lẽ ba bốn ngày kể từ bây giờ tại sáng sớm ta mới gọi thông báo liên minh mà thôi, đợi bọn họ cử người tới sửa chữa tương đối tốn thời gian.”
Accel cấp tốc triệt để bỏ luôn hy vọng đem Trapinch về, hiện tại khoảng ấy thời gian đủ đến thành phố tiếp theo, hắn thuê Pokemon rồi đi ngay, tranh thủ thì hai ngày sẽ đặt chân vào thành phố. Tuy hắn thất vọng, chỉ là đây đâu phải lỗi y tá Joy, trách rằng Accel gặp xui xẻo. Mawile ở vai tò mò, đợi Accel giải thích là nó hiểu tạm chẳng thể thấy Trapinch.
Mawile kéo lấy cổ áo Accel, chỉ tay hướng ngoài kia đồng nghĩa hối thúc hắn nhanh chóng lên đường. Accel xoa xoa đầu Mawile: “Ngươi cứ bình tĩnh, ta biết mệt mỏi chứ? Nhé? Tạm nghỉ ngơi chút đi...”
Biểu hiện kiểu đó khiến Mawile không vui, khi nãy hắn đã ngồi cả tiếng vẫn chưa đủ ư? Đây là Accel đang lười biếng, dẫu hắn cứ mãi trách rằng Mawile học thói hư tật xấu, đều từ đây ra. Mawile bắt đầu ăn vạ kéo tai kéo má Accel làm hắn bắt buộc đành mặt khổ sở chán nản chấp nhận.
Cửa hàng nằm ở vùng trung tâm thị trấn, ngôi nhà khá lớn, tầm cỡ mấy tòa cao ốc khổng lồ tại Goldenrod. Thật đặc biệt, khác xa đống nhà còn lại! Accel cùng Mawile bước vô, bởi Mawile nắm kéo nên hai má đã đỏ hơi xưng lên dẫn tới Accel bực bội cho nó đi bộ luôn.
Nhìn xung quanh thiết kế nội thất hệt một công ty, nhân viên đang tư vấn khách hàng muốn thuê Pokemon hệ siêu năng lực. Accel đến một quầy trống, nữ nhân viên nở nụ cười chào đón: “Xin chào, ngài có cần thuê Pokemon hệ siêu năng lực không ạ? Đây là bảng giá, tùy loài...”
Nàng cầm một tấm bảng tựa thực đơn nhà hàng đưa Accel. Phía trên chứa thông tin Pokemon cực kỳ chi tiết, từ khả năng đặc biệt và ngay cạnh là ảnh chụp loài Pokemon đó. Kadabra, Alakazam, Drowzee loại thường thấy khắp nơi, Accel thoáng kinh ngạc một chút: “Natu, Xatu.”
Giống Pokemon song hệ bay và siêu năng lực nổi tiếng của vùng Johto, nhiều người đồn đại nó có thể nhìn quá khứ lẫn tương lai. Rất hiếm do bọn chúng khó thu phục, lẩn tránh con người tương đối tốt. Hiếu kỳ lát Accel liền xem xét toàn bộ Pokemon họ cho thuê, hiển nhiên mấy dạng Pokemon hệ siêu năng khủng như Ralts, Beldum chẳng xuất hiện ở đó.
Ralts, Beldum thuộc sức chiến đấu mạnh mẽ, bọn họ dù sở hữu cũng không dám tin tưởng đưa người lạ mặt thuê, huống chi đuổi ma thôi, cần quái gì xài đến nhóm Pokemon bậc đỉnh cao vậy chứ? Accel đứng tại chỗ suy ngẫm, giá cả đều hợp lý hoặc khá rẻ, chủ yếu trợ giúp bọn người đi du hành hơn, hắn thuận miệng hỏi: “ Nơi này của liên minh?” — QUẢNG CÁO —
Nhân viên nữ từ tốn gật nhẹ đáp: “Vâng, liên minh Pokemon xây dựng chỗ này để hỗ trợ các huấn luyện gia lẫn khách du lịch. Ngài có thể tin, mời ngài đưa lựa chọn...”
Accel liếc sơ qua và đặt một tấm thẻ lên bàn, đẩy vào trong chỗ nàng cách mặt kính: “Abra là được, nhờ ngươi... Ta đang gấp gáp.”
Nữ nhân viên nhận lấy tấm thẻ kế đó ngón tay khéo léo đánh mấy dòng chữ trên máy tính, khỏi nói công nghệ thế giới này đúng là vượt trội trái đất cả đoạn xa! Tới bàn phím còn chẳng thấy nổi, giữa không trung xuất hiện ánh sáng nhấp nháy, nàng với tay là dòng chữ sẽ di chuyển theo.
Chừng chẳng đầy năm phút đã hoàn thành, đột ngột mặt bàn lõm một hình chữ nhật rồi dâng lên một quả cầu Pokeball. Nữ nhân viên trả thẻ, nàng hướng dẫn: “Đó chính là quả cầu Pokeball chứa Abra ngài cần lẫn ta báo trước Abra không có khả năng tấn công. Nếu đụng độ Pokemon, gặp vấn đề gì nơi này sẽ không chịu trách nhiệm.”
Accel đương nhiên biết, hắn cố tình chọn Abra bởi giá rẻ nhất, hiện tại hắn dư tiền nhưng tăng tốc lấy huy chương nên chẳng dự định làm vài nhiệm vụ ở nhà thi đấu Pokemon một thời gian ngắn. Tiết kiệm là trên hết, thêm nữa hắn chả hề lo lắng đánh nhau.
Pokemon hệ ma rắc rối khoản huyễn hóa, nó tàng hình xong cứ liên tục xài ảo ảnh vào con người hoặc thừa cơ hội sơ hở đánh lén. Giải cái tàng hình khiến bọn chúng hiện thân là Abra đã tròn nhiệm vụ, việc tiếp giao Shiny Mareanie. Accel hồi trước không tận mắt chứng kiến nó xông đến hang ổ Pokemon hệ ma náo loạn, hủy diệt từng con một.
Nhưng hắn vẫn biết Shiny Mareanie có thể tùy tiện thi triển Liquidation cắt đôi Shadow Ball. Vì lúc khiêu chiến huấn luyện gia tại Goldenrod, nó thay Trapinch ra sân đã chạm trán qua đối thủ là Haunter! Khoảnh khắc kia gây Accel há hốc mồm khó tin tưởng, đưa nó xử lý là tối ưu nhất.
Accel ừm một tiếng xong quay người rời đi, thẻ huấn luyện gia xác nhận mới được phép thuê Pokemon. Khi thoát khỏi khu rừng thành công, cầu Pokeball thiết kế đặc biệt để Pokemon dễ dàng tự do ra vào. Abra sẽ lấy quả cầu Pokeball của chính nó rồi sử dụng Teleport trở lại đây.
Hắn hơi không chú ý lỡ đụng trúng người phía sau, nam thân thể có lớn ngoài mức chút, hắn so với Accel cao một đầu. Khuôn mặt phúng phính, giống hệt đứa con nít ngoại cỡ, Accel vội vàng nói: “Xin lỗi, ta bất cẩn.”
Người nam đó phủ nhận: “Không... Là ta hấp tấp xông tới... Tạo phiền phức, ngươi cũng là huấn luyện gia du hành ngang đây sao?”
— QUẢNG CÁO —
Hắn mặc áo sọc ca rô trắng xanh, quần Jean màu nâu nhạt. Accel thầm đánh giá rồi trả lời: “Ừ, ta thuê Pokemon hệ siêu năng giúp đỡ. Bận lát, duyên thì gặp lại...”
Dứt câu không đợi người kia phản ứng Accel liền chạy thật nhanh, còn Mawile lon ton dễ thương đằng sau thu hút kha khá ánh mắt khác giới. Vài huấn luyện gia nữ chủ động cầm điện thoại chụp một bức ảnh. Hồi lâu, Accel chẳng dự định dạo quanh thị trấn Len, thực tế thì nơi này có thứ gì để dừng chân thưởng thức đâu? Chắc mỗi Pokemon siêu năng.
Accel đối các loài Pokemon hệ siêu năng cũng không hứng thú lắm. Mỗi mấy con phù hợp, đếm tổng cộng chưa tới năm, Accel giảm bước, từ từ đến khi rời thị trấn Len. Tiến vào rừng, Mawile đã được tha thứ nên cấp tốc leo lên vai hắn ngồi, quan sát khu rừng hơi âm u nó chợt nhíu mày.
Trời sáng, nắng gắt mới ít phút trước giờ đây thành như này, Pokemon hệ ma trong khu rừng này dọa người thật lộ liễu. Accel quăng Pokeball, sinh vật toàn thân màu vàng, đôi mắt khép tựa đang nhắm, đuôi dài và hai bên vai ngỡ miếng đệm nâu chui ra.
Abra lơ lửng giữa không trung, tư thế ngồi gục đầu tương tự ngủ gật. Accel tử tế nói: “Nhờ ngươi phá giải ảo ảnh cùng làm đám ma ở rừng lập tức lộ diện nhé. Chuyện tiếp theo ta sẽ tự xử lý...”
Abra kêu một tiếng tuân lệnh, cả người nó chợt bao phủ bởi hào quang màu lam. Abra kích hoạt siêu năng lực tản xung quanh!
Đột nhiên ở hư vô xuất hiện đầy Pokemon hệ ma đang cười cợt. Toàn bộ đều là Gastly Haunter chứ không hề thấy Gengar, Accel cười gian ném một quả cầu.
Pokeball thả ánh sáng đỏ rực, Shiny Mareanie đứng vững vàng. Nó liếc đám Pokemon hệ ma đằng trước, trong lòng vốn tồn tại chút ghét, bởi ở đảo Red Rock đã khó chịu bọn chúng. Shiny Mareanie nhìn sang hắn, chờ nghe mệnh lệnh.
Không rõ nguyên nhân gì, lũ Gastly, Haunter cảm giác lạnh lẽo. Accel lườm bọn chúng hô lớn: “Con nào ngán đường hãy tặng ngay một thủy đao coi là bài kiểm tra thành quả đi Mareanie!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.