Chương 95: Vận dụng.
MộtMawileĐángYêu
19/12/2021
Buổi học kết thúc Accel đã lấy về được thành quả mình mong muốn. Hắn tuy rằng làm viên năng lượng chưa đủ khả năng đề cao thực lực Pokemon, cơ
mà điều đáng bận tâm nhất là khoản thức ăn đã xong.
Cuối giờ Ron có dạy thêm một công thức chăm sóc, chuyên dùng giúp Pokemon làm đẹp. Được ưa chuộng bởi những người ưa thích thi giải Pokemon Contest, Accel dạo bước trở về nhà thi đấu. Hiện tại hắn rất nôn nóng quay lại phòng nằm nghỉ ngơi. Mỗi tội, Trapinch cứ đòi phải đánh vài trận tiếp nên hắn đành chiều theo nó.
Khoảng thời gian sáu bảy giờ tối cực kỳ nhiều huấn luyện gia, Trapinch hai mắt sáng rực sắp không thể kiềm chế nổi! Riêng Accel uể oải vội đi mời từng người đấu thử, Trapinch kết quả khá khẩm hơn hồi sáng, nó thắng ba trận và thua hai. Điều ấy là cái bằng chứng rõ ràng nhất rằng nó đã tiến bộ. Accel thở dài nói: “May thật, chẳng tốn công vô ích.”
Trapinch nếu đem so sánh tốc độ phát triển của các Pokemon khác thì nó đang dẫn đầu, vừa vỏn vẹn hôm qua, Accel âm thầm tính toán hình dung toàn bộ thực lực ba con Pokemon. Shiny Mareanie chắc chắn giữ vị trí mạnh nhất lấy nó làm mốc, Shiny Mareanie cỡ mười, Mawile tám hoặc bảy, Trapinch hôm qua là năm còn bây giờ tăng lên sáu.
Đương nhiên nhắm chừng như thế không thể nào chính xác hoàn toàn, có điều Trapinch tiến bộ Accel cũng chúc mừng nó! Hắn đột ngột hơi lo lắng Mawile, lần đầu tiên cách xa, hồi ở đảo Red Rock là Accel bỏ đi bởi không muốn nó gặp nguy hiểm, xét cái trường hợp hiện tại là nó tự yêu cầu được ngủ lại chỗ Whitney, đợi nó học xong Hyper Beam mới về.
Nói không nhớ thì khẳng định trăm phần trăm là xạo, mỗi giây mỗi phút đều cạnh nhau giờ hiển nhiên Accel cảm giác thiếu thiếu, niềm vui nhận chẳng trọn vẹn, không biết việc nó lĩnh ngộ Hyper Beam đến đâu? Accel muốn ghé sang khu vực kia lén xem Mawile nhưng ngẫm chút gạt bỏ.
Lỡ khiến nó mất tập trung nữa thì phiền phức lắm, chịu, hắn tự dặn dò bản thân cố gắng cải thiện cách chế biến viên năng lượng, một quà bất ngờ dành cho nó. Ngồi thêm lát lâu, Trapinch đã phục hồi sức lực tiếp tục hối Accel tìm người khiêu chiến! Hắn khổ cực, Shiny Mareanie lóe sáng chui khỏi Pokeball, giờ đến phiên nó đòi đánh.
Accel đưa tay lên trán, xác nhận rằng đây là thật, không phải nằm mơ. Hắn tựa người mất hồn bước mỗi bước mệt mỏi, chậm chạp, Trapinch mất kiên nhẫn nên đẩy chân Accel. Nội tâm hắn mắng thầm, cứng đầu, nó dám cả gan ép buộc ngược luôn, rốt cuộc ai mới là chủ nhân?
Để hai con Pokemon cùng đánh thử một trận hai chọi hai, bọn chúng dù hợp tác khá tốt nhưng vẫn thiếu liên kết ở thời khắc mấu chốt. Thất bại, đó là trận hai đấu hai đầu tiên, chúng thể hiện được thế là cực kỳ giỏi. Ít nhất không tung chiêu thức cản trở lẫn nhau hoặc xích mích giữa trận.
Khen ngợi hai con Pokemon, Accel bỗng vô thức nghĩ tới Mawile nữa, hắn vò tóc, bực bội thốt: “Nào... Đừng, dừng ngay đi...” — QUẢNG CÁO —
Trapinch chung Shiny Mareanie nghiêng đầu nhìn chằm chằm hắn một cách khó hiểu. Bọn họ chuẩn bị thu dọn vài thứ trở về, một ngày khổ sở sắp sửa đóng lại, Accel thì trong lòng hò reo vui sướng. Shiny Mareanie, nó vốn mạnh mẽ sẵn nên mấy trận đánh rất nhẹ nhàng! Ở trận thua khi nãy Accel đã thua mảng chiến thuật chứ chẳng phải mỗi độ phối hợp từ chúng.
Đối thủ là một huấn luyện gia cấp cao, dẫu vậy một mình Trapinch chịu hết nổi bất tỉnh, đánh giá chung cuộc kéo dài nắm chắc thua mới dừng, còn Shiny Mareanie khoảnh khắc ấy hơi hô hấp nhọc chút thôi. Hắn chỉ vừa dứt câu thông báo thì Trapinch vội chạm chân vào quả cầu, gấp rút trở lại Pokeball, ngưng việc chiến đấu là nó chẳng thèm ở ngoài.
Accel hỏi thăm Shiny Mareanie: “Ngươi muốn vô Pokeball chứ?”
Shiny Mareanie gật nhẹ, nó mau dùng xúc tu ấn nút giữa quả cầu xong bị ánh sáng đỏ rực thu hồi. Accel vươn vai toàn thân đều rã rời phát ra âm thanh xương khớp rắc rắc giống hệt người già, hắn cười gượng: “Ta giữ nguyên kiểu huấn luyện bây giờ khoảng hai tuần chắc mình sẽ nhập viện mất, thật hại sức khỏe lẫn tinh thần...”
Khu vực khác, Mawile như cũ là ráng siêng năng chăm chỉ tận dụng mỗi phút mỗi giây, Whitney nhoẻn miệng hài lòng. Mawile từ lúc tỉnh dậy là Whitney nói rõ chẳng cần phải chú tâm vào Hyper Beam nữa. Dù có các thắc mắc nhỏ nhưng Mawile nó chẳng lên tiếng chủ động hỏi nhiều.
Nó ngầm cảm nhận dòng năng lượng, thực hiện hai việc một lúc đến cả Whitney đều không đoán nổi. Bên ngoài vẫn đang chạy bộ, Mawile đeo dải ruy băng ở đầu, cột kiểu quyết tâm, nó cầm dụng cụ đặc biệt mà tại đảo Red Rock từng gặp qua. Life Orb, xài thứ ấy mục đích chính là cho thể lực tiêu hao nhanh hơn! Mawile liên tục đạt giới hạn, lặp đi lặp lại.
Cứ như thế đến khi nó thành công phá vỡ, mỗi lần làm được hoàn hảo thì thể lực chắc chắn tăng một khoản đồng nghĩa năng lượng cũng vậy. Tận hiện tại, trong vỏn vẹn một ngày Mawile đã phá vỡ tới ba lần, dựa trạng thái bây giờ Whitney nhắm chừng dư dả thi triển Hyper Beam.
Nhưng vì đảm bảo nên nàng định để nó cán mốc thứ năm mới kêu thi triển thử Hyper Beam. Dẫu nó có thể sử dụng lẫn đánh chuẩn xác ngay mục tiêu thì không ngừng đâu, sẽ cần chuyển sang đẩy mạnh tốc độ tụ tập năng lượng, ở giữa trận đấu nó không đủ thời gian, đối thủ sẽ phá hoặc tìm mọi biện pháp quấy rầy. Bắt buộc Mawile giảm xuống tích tụ năng lượng dưới mười giây và chẳng ảnh hưởng sức mạnh chiêu thức.
Cứ tiếp diễn chừng hai tiếng sau, Whitney coi đồng hồ điện thoại, vốn tưởng còn sớm ai ngờ đã quá chín giờ. Nàng vẫy tay hô lớn: “Này, bây giờ đạt mức đó thôi, ngày mai hãy phát huy, nghỉ được rồi Mawile!” — QUẢNG CÁO —
Mawile có vẻ đã cực kỳ tập trung, tới cái mức nó chẳng hề lườm nàng một lần, cắm đầu chạy vòng tròn, lưng gánh đống tạ. Mawile ngỡ bản thân sắp cảm nhận hết dòng năng lượng nhưng vẫn vậy. Bỗng biến mất, Mawile thoáng chán nản kế đấy nhanh chóng bình tĩnh trở lại một bước đầu tiên, chậm rãi hình dung dòng năng lượng tỏa sáng.
Whitney đành chịu, Mawile quả thật không lọt tai lời nàng theo nghĩa đen, cuối cùng Whitney dùng biện pháp khác giải quyết, nàng thả con Clefable ra nói: “Ngươi từ tốn một chút nhé...”
Clefable vui vẻ gật đầu, nó lắc lư ngón tay xong khiến Mawile cả người chợt lơ lửng, Whitney nhận tí sốc. Mawile ở không trung chạy! Đầu nó quan tâm mỗi chuyện luyện tập, tất cả đều quên sạch. Whitney gấp rút, nàng lệnh Clefable: “Xài Sing đi, nó kiểu này mãi liền tự hại chính mình.”
Clefable tuân theo, nó cấp tốc nhắm mắt, tay giữ năng lượng hệ siêu năng khống chế Mawile tại đó. Clefable mở miệng hát, âm thanh thân thuộc với nhẹ nhàng, Mawile từ từ chìm đắm vào giấc mộng. Gật mấy cái kèm thả lỏng người, toàn thân Mawile mất dần quyền điều khiển.
Clefable dùng năng lượng hệ siêu năng bao bọc quanh Mawile, chậm chạp hướng nó về phía Whitney. Nàng đỡ nó, nhìn bộ dạng đáng yêu gây người ta khó cưỡng lại, Whitney khen ngợi Clefable: “Giỏi lắm, chúng ta quay về nghỉ ngơi thôi.”
Mawile đã có một ngày chăm chỉ, nó nằm ngủ thoải mái trong vòng tay nàng. Một đêm trôi qua rất tẻ nhạt, Accel lăn lộn trái phải, hắn nhớ lúc như thế Mawile thường đạp lung tung khiến hắn bật dậy. Trằn trọc hồi lâu, Accel phải tận gần sáng mới chợp mắt được một giấc ngắn.
Thật mệt mỏi, Accel tiếp tục khiêu chiến vài huấn luyện gia. Luyện tập gặp trở ngại, Trapinch tự nhiên cảm giác nó chẳng thể mạnh hơn. Nó ráng giải thích dễ hiểu cho Accel, đánh sáng giờ tầm năm sáu trận rồi nhưng nó ít ỏi khác biệt không cảm nhận nổi, hoàn toàn lạ lẫm.
Accel xoa cằm, ngẫm sâu xa phân tích: “Có lẽ ngươi tới thời điểm chậm lại chăng. Loài Pokemon tiềm năng bao nhiêu đều sẽ tồn tại vài lúc như thế, ngươi đừng đặt nặng vấn đề, ta đã từng nhắc đúng chứ? Là vụ mãi hấp tấp kết quả không tốt lên đâu, vững trạng thái hiện tại đi.”
Trapinch không cam tâm, suy xét lời Accel chẳng sai, bây giờ nó cũng không làm được gì khác. Chịu, Trapinch nó rốt cuộc đồng ý ngừng ít thời gian, tạm không khiêu chiến bất kỳ ai nữa. Hắn chuyển sang rèn luyện Shiny Mareanie! Mặc dù nó sở hữu chiêu thức lẫn thực lực gọi mức khủng thì vẫn cần tranh thủ tiến bộ, tránh việc thụt lùi. — QUẢNG CÁO —
Shiny Mareanie biết rằng Mawile đang lĩnh ngộ chiêu thức mới nên chắc chắn chẳng được chịu thua, lười biếng Mawile liền mau chóng đuổi kịp mất! Shiny Mareanie đi ra sân đấu, đối thủ đa dạng giúp nó nhận nhiều kinh nghiệm, có vài trận hệ bị khắc chế cứng nhưng cuối trận Shiny Mareanie thành công đảo ngược, giành lấy chiến thắng.
Accel làm viên năng lượng đem theo đợi tới trưa đưa bọn chúng ăn, hắn có thử nghiệm đổi công thức sẽ khác mức gì, Shiny Mareanie và Trapinch nhai thử. Tổng cộng năm hộp, hai hộp là phần của riêng bọn chúng, ba hộp đặt ở giữa là loại Accel cố gắng hợp song hệ nước cùng độc để Shiny Mareanie nếm, kế đó là tăng cường sức mạnh hệ đất.
Hộp cuối là song hệ thép, tiên Accel muốn nghe Mawile góp ý. Cơ mà bây giờ phải đóng lại, nó đặc biệt cứng đến tầm Trapinch còn khó cắn nát hoàn toàn huống chi Shiny Mareanie. Loại đánh giá cách cũ, Accel đặt bốn mẩu giấy trước mặt. Shiny Mareanie ban đầu ngẫm tí, đây khá ngon nhưng khi nuốt xuống thì đắng chát, hơi muốn nhả dù nó hệ độc.
Vài giây sau nó bỗng cảm giác cơ thể mình có các dòng năng lượng đột ngột dâng cao, tinh thần phấn khích đứng dậy thích thú kêu Accel. Hắn đương nhiên lập tức hớn hở, vui mừng không kém Shiny Mareanie nói: “Ngươi ngẫm kĩ xem, thuộc tính hệ nước hay hệ độc tăng lên?”
Shiny Mareanie chậm rãi kiểm tra bản thân, nó giơ vài xúc tu, chỉ vào kim độc. Nó chợt phát giác thứ đắng chát vừa rồi chắc là lý do, vội vã bày đủ động tác nhằm giúp đỡ Accel đoán trúng. Ánh mắt hắn nghĩ sâu, hiểu, chỉ là cố tình hỏi lại Shiny Mareanie cho đảm bảo: “Là hệ độc kèm tí đắng... Không... Vị giữa chừng biến thành dở tệ, đúng chưa?”
Nó lẹ chụp hai xúc tu tạo hình tròn đáp án chính xác, Accel lầm bầm: “Song hệ nhưng mỗi hệ độc có tác dụng. Đã thu hoạch tốt có điều vì nguyên nhân gì vị của nó trở nên dở tệ nhỉ? Bởi thiếu cân bằng ư?”
Khựng một chút, Accel lắc đầu, thiếu sót nhiều quá, tối đằng nào hắn cũng chẳng ngủ ngon, để thức khuya nghiên cứu thêm vậy. Accel ngó thấy Trapinch nhai vài viên vội hô: “Được, giờ hai ngươi bỏ phiếu đi.”
Cuối giờ Ron có dạy thêm một công thức chăm sóc, chuyên dùng giúp Pokemon làm đẹp. Được ưa chuộng bởi những người ưa thích thi giải Pokemon Contest, Accel dạo bước trở về nhà thi đấu. Hiện tại hắn rất nôn nóng quay lại phòng nằm nghỉ ngơi. Mỗi tội, Trapinch cứ đòi phải đánh vài trận tiếp nên hắn đành chiều theo nó.
Khoảng thời gian sáu bảy giờ tối cực kỳ nhiều huấn luyện gia, Trapinch hai mắt sáng rực sắp không thể kiềm chế nổi! Riêng Accel uể oải vội đi mời từng người đấu thử, Trapinch kết quả khá khẩm hơn hồi sáng, nó thắng ba trận và thua hai. Điều ấy là cái bằng chứng rõ ràng nhất rằng nó đã tiến bộ. Accel thở dài nói: “May thật, chẳng tốn công vô ích.”
Trapinch nếu đem so sánh tốc độ phát triển của các Pokemon khác thì nó đang dẫn đầu, vừa vỏn vẹn hôm qua, Accel âm thầm tính toán hình dung toàn bộ thực lực ba con Pokemon. Shiny Mareanie chắc chắn giữ vị trí mạnh nhất lấy nó làm mốc, Shiny Mareanie cỡ mười, Mawile tám hoặc bảy, Trapinch hôm qua là năm còn bây giờ tăng lên sáu.
Đương nhiên nhắm chừng như thế không thể nào chính xác hoàn toàn, có điều Trapinch tiến bộ Accel cũng chúc mừng nó! Hắn đột ngột hơi lo lắng Mawile, lần đầu tiên cách xa, hồi ở đảo Red Rock là Accel bỏ đi bởi không muốn nó gặp nguy hiểm, xét cái trường hợp hiện tại là nó tự yêu cầu được ngủ lại chỗ Whitney, đợi nó học xong Hyper Beam mới về.
Nói không nhớ thì khẳng định trăm phần trăm là xạo, mỗi giây mỗi phút đều cạnh nhau giờ hiển nhiên Accel cảm giác thiếu thiếu, niềm vui nhận chẳng trọn vẹn, không biết việc nó lĩnh ngộ Hyper Beam đến đâu? Accel muốn ghé sang khu vực kia lén xem Mawile nhưng ngẫm chút gạt bỏ.
Lỡ khiến nó mất tập trung nữa thì phiền phức lắm, chịu, hắn tự dặn dò bản thân cố gắng cải thiện cách chế biến viên năng lượng, một quà bất ngờ dành cho nó. Ngồi thêm lát lâu, Trapinch đã phục hồi sức lực tiếp tục hối Accel tìm người khiêu chiến! Hắn khổ cực, Shiny Mareanie lóe sáng chui khỏi Pokeball, giờ đến phiên nó đòi đánh.
Accel đưa tay lên trán, xác nhận rằng đây là thật, không phải nằm mơ. Hắn tựa người mất hồn bước mỗi bước mệt mỏi, chậm chạp, Trapinch mất kiên nhẫn nên đẩy chân Accel. Nội tâm hắn mắng thầm, cứng đầu, nó dám cả gan ép buộc ngược luôn, rốt cuộc ai mới là chủ nhân?
Để hai con Pokemon cùng đánh thử một trận hai chọi hai, bọn chúng dù hợp tác khá tốt nhưng vẫn thiếu liên kết ở thời khắc mấu chốt. Thất bại, đó là trận hai đấu hai đầu tiên, chúng thể hiện được thế là cực kỳ giỏi. Ít nhất không tung chiêu thức cản trở lẫn nhau hoặc xích mích giữa trận.
Khen ngợi hai con Pokemon, Accel bỗng vô thức nghĩ tới Mawile nữa, hắn vò tóc, bực bội thốt: “Nào... Đừng, dừng ngay đi...” — QUẢNG CÁO —
Trapinch chung Shiny Mareanie nghiêng đầu nhìn chằm chằm hắn một cách khó hiểu. Bọn họ chuẩn bị thu dọn vài thứ trở về, một ngày khổ sở sắp sửa đóng lại, Accel thì trong lòng hò reo vui sướng. Shiny Mareanie, nó vốn mạnh mẽ sẵn nên mấy trận đánh rất nhẹ nhàng! Ở trận thua khi nãy Accel đã thua mảng chiến thuật chứ chẳng phải mỗi độ phối hợp từ chúng.
Đối thủ là một huấn luyện gia cấp cao, dẫu vậy một mình Trapinch chịu hết nổi bất tỉnh, đánh giá chung cuộc kéo dài nắm chắc thua mới dừng, còn Shiny Mareanie khoảnh khắc ấy hơi hô hấp nhọc chút thôi. Hắn chỉ vừa dứt câu thông báo thì Trapinch vội chạm chân vào quả cầu, gấp rút trở lại Pokeball, ngưng việc chiến đấu là nó chẳng thèm ở ngoài.
Accel hỏi thăm Shiny Mareanie: “Ngươi muốn vô Pokeball chứ?”
Shiny Mareanie gật nhẹ, nó mau dùng xúc tu ấn nút giữa quả cầu xong bị ánh sáng đỏ rực thu hồi. Accel vươn vai toàn thân đều rã rời phát ra âm thanh xương khớp rắc rắc giống hệt người già, hắn cười gượng: “Ta giữ nguyên kiểu huấn luyện bây giờ khoảng hai tuần chắc mình sẽ nhập viện mất, thật hại sức khỏe lẫn tinh thần...”
Khu vực khác, Mawile như cũ là ráng siêng năng chăm chỉ tận dụng mỗi phút mỗi giây, Whitney nhoẻn miệng hài lòng. Mawile từ lúc tỉnh dậy là Whitney nói rõ chẳng cần phải chú tâm vào Hyper Beam nữa. Dù có các thắc mắc nhỏ nhưng Mawile nó chẳng lên tiếng chủ động hỏi nhiều.
Nó ngầm cảm nhận dòng năng lượng, thực hiện hai việc một lúc đến cả Whitney đều không đoán nổi. Bên ngoài vẫn đang chạy bộ, Mawile đeo dải ruy băng ở đầu, cột kiểu quyết tâm, nó cầm dụng cụ đặc biệt mà tại đảo Red Rock từng gặp qua. Life Orb, xài thứ ấy mục đích chính là cho thể lực tiêu hao nhanh hơn! Mawile liên tục đạt giới hạn, lặp đi lặp lại.
Cứ như thế đến khi nó thành công phá vỡ, mỗi lần làm được hoàn hảo thì thể lực chắc chắn tăng một khoản đồng nghĩa năng lượng cũng vậy. Tận hiện tại, trong vỏn vẹn một ngày Mawile đã phá vỡ tới ba lần, dựa trạng thái bây giờ Whitney nhắm chừng dư dả thi triển Hyper Beam.
Nhưng vì đảm bảo nên nàng định để nó cán mốc thứ năm mới kêu thi triển thử Hyper Beam. Dẫu nó có thể sử dụng lẫn đánh chuẩn xác ngay mục tiêu thì không ngừng đâu, sẽ cần chuyển sang đẩy mạnh tốc độ tụ tập năng lượng, ở giữa trận đấu nó không đủ thời gian, đối thủ sẽ phá hoặc tìm mọi biện pháp quấy rầy. Bắt buộc Mawile giảm xuống tích tụ năng lượng dưới mười giây và chẳng ảnh hưởng sức mạnh chiêu thức.
Cứ tiếp diễn chừng hai tiếng sau, Whitney coi đồng hồ điện thoại, vốn tưởng còn sớm ai ngờ đã quá chín giờ. Nàng vẫy tay hô lớn: “Này, bây giờ đạt mức đó thôi, ngày mai hãy phát huy, nghỉ được rồi Mawile!” — QUẢNG CÁO —
Mawile có vẻ đã cực kỳ tập trung, tới cái mức nó chẳng hề lườm nàng một lần, cắm đầu chạy vòng tròn, lưng gánh đống tạ. Mawile ngỡ bản thân sắp cảm nhận hết dòng năng lượng nhưng vẫn vậy. Bỗng biến mất, Mawile thoáng chán nản kế đấy nhanh chóng bình tĩnh trở lại một bước đầu tiên, chậm rãi hình dung dòng năng lượng tỏa sáng.
Whitney đành chịu, Mawile quả thật không lọt tai lời nàng theo nghĩa đen, cuối cùng Whitney dùng biện pháp khác giải quyết, nàng thả con Clefable ra nói: “Ngươi từ tốn một chút nhé...”
Clefable vui vẻ gật đầu, nó lắc lư ngón tay xong khiến Mawile cả người chợt lơ lửng, Whitney nhận tí sốc. Mawile ở không trung chạy! Đầu nó quan tâm mỗi chuyện luyện tập, tất cả đều quên sạch. Whitney gấp rút, nàng lệnh Clefable: “Xài Sing đi, nó kiểu này mãi liền tự hại chính mình.”
Clefable tuân theo, nó cấp tốc nhắm mắt, tay giữ năng lượng hệ siêu năng khống chế Mawile tại đó. Clefable mở miệng hát, âm thanh thân thuộc với nhẹ nhàng, Mawile từ từ chìm đắm vào giấc mộng. Gật mấy cái kèm thả lỏng người, toàn thân Mawile mất dần quyền điều khiển.
Clefable dùng năng lượng hệ siêu năng bao bọc quanh Mawile, chậm chạp hướng nó về phía Whitney. Nàng đỡ nó, nhìn bộ dạng đáng yêu gây người ta khó cưỡng lại, Whitney khen ngợi Clefable: “Giỏi lắm, chúng ta quay về nghỉ ngơi thôi.”
Mawile đã có một ngày chăm chỉ, nó nằm ngủ thoải mái trong vòng tay nàng. Một đêm trôi qua rất tẻ nhạt, Accel lăn lộn trái phải, hắn nhớ lúc như thế Mawile thường đạp lung tung khiến hắn bật dậy. Trằn trọc hồi lâu, Accel phải tận gần sáng mới chợp mắt được một giấc ngắn.
Thật mệt mỏi, Accel tiếp tục khiêu chiến vài huấn luyện gia. Luyện tập gặp trở ngại, Trapinch tự nhiên cảm giác nó chẳng thể mạnh hơn. Nó ráng giải thích dễ hiểu cho Accel, đánh sáng giờ tầm năm sáu trận rồi nhưng nó ít ỏi khác biệt không cảm nhận nổi, hoàn toàn lạ lẫm.
Accel xoa cằm, ngẫm sâu xa phân tích: “Có lẽ ngươi tới thời điểm chậm lại chăng. Loài Pokemon tiềm năng bao nhiêu đều sẽ tồn tại vài lúc như thế, ngươi đừng đặt nặng vấn đề, ta đã từng nhắc đúng chứ? Là vụ mãi hấp tấp kết quả không tốt lên đâu, vững trạng thái hiện tại đi.”
Trapinch không cam tâm, suy xét lời Accel chẳng sai, bây giờ nó cũng không làm được gì khác. Chịu, Trapinch nó rốt cuộc đồng ý ngừng ít thời gian, tạm không khiêu chiến bất kỳ ai nữa. Hắn chuyển sang rèn luyện Shiny Mareanie! Mặc dù nó sở hữu chiêu thức lẫn thực lực gọi mức khủng thì vẫn cần tranh thủ tiến bộ, tránh việc thụt lùi. — QUẢNG CÁO —
Shiny Mareanie biết rằng Mawile đang lĩnh ngộ chiêu thức mới nên chắc chắn chẳng được chịu thua, lười biếng Mawile liền mau chóng đuổi kịp mất! Shiny Mareanie đi ra sân đấu, đối thủ đa dạng giúp nó nhận nhiều kinh nghiệm, có vài trận hệ bị khắc chế cứng nhưng cuối trận Shiny Mareanie thành công đảo ngược, giành lấy chiến thắng.
Accel làm viên năng lượng đem theo đợi tới trưa đưa bọn chúng ăn, hắn có thử nghiệm đổi công thức sẽ khác mức gì, Shiny Mareanie và Trapinch nhai thử. Tổng cộng năm hộp, hai hộp là phần của riêng bọn chúng, ba hộp đặt ở giữa là loại Accel cố gắng hợp song hệ nước cùng độc để Shiny Mareanie nếm, kế đó là tăng cường sức mạnh hệ đất.
Hộp cuối là song hệ thép, tiên Accel muốn nghe Mawile góp ý. Cơ mà bây giờ phải đóng lại, nó đặc biệt cứng đến tầm Trapinch còn khó cắn nát hoàn toàn huống chi Shiny Mareanie. Loại đánh giá cách cũ, Accel đặt bốn mẩu giấy trước mặt. Shiny Mareanie ban đầu ngẫm tí, đây khá ngon nhưng khi nuốt xuống thì đắng chát, hơi muốn nhả dù nó hệ độc.
Vài giây sau nó bỗng cảm giác cơ thể mình có các dòng năng lượng đột ngột dâng cao, tinh thần phấn khích đứng dậy thích thú kêu Accel. Hắn đương nhiên lập tức hớn hở, vui mừng không kém Shiny Mareanie nói: “Ngươi ngẫm kĩ xem, thuộc tính hệ nước hay hệ độc tăng lên?”
Shiny Mareanie chậm rãi kiểm tra bản thân, nó giơ vài xúc tu, chỉ vào kim độc. Nó chợt phát giác thứ đắng chát vừa rồi chắc là lý do, vội vã bày đủ động tác nhằm giúp đỡ Accel đoán trúng. Ánh mắt hắn nghĩ sâu, hiểu, chỉ là cố tình hỏi lại Shiny Mareanie cho đảm bảo: “Là hệ độc kèm tí đắng... Không... Vị giữa chừng biến thành dở tệ, đúng chưa?”
Nó lẹ chụp hai xúc tu tạo hình tròn đáp án chính xác, Accel lầm bầm: “Song hệ nhưng mỗi hệ độc có tác dụng. Đã thu hoạch tốt có điều vì nguyên nhân gì vị của nó trở nên dở tệ nhỉ? Bởi thiếu cân bằng ư?”
Khựng một chút, Accel lắc đầu, thiếu sót nhiều quá, tối đằng nào hắn cũng chẳng ngủ ngon, để thức khuya nghiên cứu thêm vậy. Accel ngó thấy Trapinch nhai vài viên vội hô: “Được, giờ hai ngươi bỏ phiếu đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.