Chương 519: Ancil khiêu chiến
Nữ Kim Cương Bất Hủ
12/04/2020
Hành động bất ngờ của Treecko làm cho những người ở đây giật mình, kể cả con Wurmple lúc trước cũng vậy, và cả Treecko cũng vậy.
Nhưng con pokemon này đều có một cảm giác thân thiết đối với cậu, Ancil thì bị Treecko từ chối mà cảm thấy hụt hẫng.
“Con Treecko này.. có vẻ thích ngươi a, Kaitou?” Birch tiến sĩ ngạc nhiên nói.
Ông rõ ràng con Treecko này vốn có tính cách gì, từ viện nghiên cứu của thành phố mang về, mặc dù đã được đào tạo thời gian dài, con Treecko này vẫn luôn ương ngạnh khó thuần.
Nhưng đáng để quan tâm chính là tiềm lực của con thằn lằn cỏ, Treecko bộc lộ ra tốc độ, sức mạnh, khả năng phản ứng đều vượt trội so với các Treecko cùng lứa.
Dù rằng con Treecko này có tiềm lực thật cao, nhưng không phải bất cứ huấn luyện gia nào cũng đạt được sự chấp thuận của nó.
Trước đấy con Treecko này đã từng trải qua một đời chủ nhân, có điều lữ hành không được bao lâu, vì Treecko không nghe theo mệnh lệnh dẫn đến thua cuộc nhiều trận thi đấu, điều này làm cho huấn luyện gia của nó tức tối.
Cuối cùng kết quả còn không phải là bỏ rơi Treecko ở lại, nhưng dù cho bị bỏ rơi, Treecko vẫn rất thản nhiên tiếp tục cuộc sống đơn độc của nó.
Tại mấy tháng đào tạo tiếp tục sau, Birch tiến sĩ mới nhận lại con Treecko này bỏ vào bộ ba pokemon khởi đầu một lần nữa, nếu thật sự không thể ngoan ngoãn đi lữ hành, vậy thì tụi ông chỉ còn cách phóng sinh nó trở lại rừng rậm.
“A.. có lẽ vậy..” Kaitou hơi bất ngờ nhìn sang con Treecko bên cạnh, nghe được nó kêu lên vài tiếng.
Người khác có lẽ nghe không hiểu, nhưng Kaitou lại biết được nó nói cái gì.
“Mạnh mẽ, ngươi rất mạnh, vậy nên để ta đi lữ hành cùng ngươi” Treecko nhạy cảm phát hiện được Kaitou bất thường.
Trong khi đó, Mudkip và Torchic lại vẫn ngây thơ hồn nhiên lấy lòng Ancil, điều này làm cho Kaitou phải cẩn thận quan sát lại Treecko một chút.
Bế lấy con thằn lằn cỏ đưa ra phía trước, dùng hệ thống đánh giá xem tiềm lực của con Treecko này có gì đặc biệt.
“Pokemon: Treecko
Thuộc tính: Grass
Đặc tính: Unburden
Đẳng cấp: 17
Kỹ năng: Pound, Leer, Absorb, Quick Attack, Mega Drain, Pursuit, Agility, Slam, Energy Ball, Double Team.
Tiềm lực: Đỏ ( Trắng, Xanh lục, Xanh lam, Tím, Đỏ)”
‘Vậy mà lại là tiềm lực cao nhất…’ Kaitou quan sát hết thông tin của Treecko, các kỹ năng thiết thực để chiến đấu, con thằn lằn cỏ này đều đã học được hết.
Có vẻ chính vì tiềm lực cao cho nên Treecko mới cảm nhận được sự khác thường của Kaitou đi?
“Ehh… Treecko, cho ta nhìn một lát được không?” Lúc này Ancil dời sự chú ý khỏi Torchic và Mudkip mà nhìn sang Treecko.
Con thằn lằn cỏ này vừa rồi hoàn toàn không thèm để ý tới cậu, tính cách rất là cá tính, Ancil muốn nhìn thật kỹ cái pokemon này.
Nhưng Treecko hoàn toàn chối từ Ancil, đối phương vừa đưa tay tới, Treecko liền vung đuôi đánh ra.
Thái độ trái ngược trăm tám mươi độ khi đối xử với Kaitou, điều này làm trái tim nhỏ bé của Ancil tổn thương.
“Haha… được rồi, Ancil, nếu nhóc muốn một cái Treecko, ta có thể để nhóc tiếp xúc một con Treecko khác, có vẻ con Treecko này… không quá thân thiện đi?” Birch ngại ngùng điều chỉnh lại bầu không khí xấu hổ này.
Con Treecko này đâu phải là không thân thiện, nó quá thân thiện với Kaitou đấy chứ, chỉ là không hiểu sao giữa thật nhiều người, Treecko lại chỉ quan tâm đến anh bạn này.
Từ chỗ của Sycamore tiến sĩ, Birch có nghe một vài thông tin từ Kaitou, là một huấn luyện gia thiên tài, năm đầu tiên lữ hành đã đạt được cúp quán quân giải đấu đại hội liên minh.
Năm nay đã mười bốn tuổi, thực lực của Kaitou hẳn đã tăng trưởng lên rất nhiều, có lẽ là vì Treecko thích cường giả ư?
“Tại sao? Treecko thật sự không thích ta ư?” Ancil bối rối hỏi, cậu cũng không phải nhất quyết phải cần Treecko, chỉ là đơn giản không hiểu vì sao con thằn lằn cỏ không thích mình mà thôi.
“Hưm…” Kaitou không biết nên nói gì, chỉ có thể cười khổ nghe Treecko bên cạnh mình đang kêu vài tiếng khinh thường.
Treecko có vẻ rất cao lãnh chối từ Ancil, nói rằng đối phương còn quá non nớt, tỏ vẻ mình cần phải ngày càng trưởng thành tiến lên.
Không muốn đi cùng một huấn luyện gia như Ancil, nhưng người mới khởi hành, nào có ai mạnh mẽ ngay từ ban đầu.
Hèn gì lâu như vậy, Treecko cũng không có tìm thấy một huấn luyện gia hợp ý nó…
“Cũng không phải Treecko không thích nhóc, có lẽ là Treecko càng thích Kaitou hơn một chút thôi” Birch tiến sĩ giảng hòa.
“Đây này, Torchic và Mudkip cũng rất thích nhóc a” Ông đổi chủ đề sang Mudkip và Torchic.
Nghe tiến sĩ Birch nói vậy, Ancil mới cảm thấy được an ủi phần nào, cậu mau chóng khôi phục tinh thần.
Đem sự tập trung dồn về phía con gà lửa, Torchic hoạt bát chạy tới nhào vào lòng của Ancil, có vẻ cực kỳ yêu thích Ancil.
Điều này làm cho Ancil cảm thấy trái tim được chữa lành, rất nhanh quyết định chọn lấy Torchic.
Có điều trước khi nhận lấy pokeball và pokedex của mình, Ancil vậy mà đối với Kaitou nói
“Ta muốn khiêu chiến với ngươi, Treecko!”
Con thằn lằn cỏ cũng rất phối hợp nhảy xuống ở trước người Kaitou tỏ vẻ khiêu khích, như thể nó đã mặc định người ở phía sau là chủ nhân của nó rồi
Điều này làm cho Kaitou không biết phải nói sao…
Bởi vì đội hình của cậu đã thành hình, tạm thời cậu không có dự định bồi dưỡng thêm pokemon mới.
Nhưng có vẻ con Treecko này thật sự rất muốn được đồng hành với cậu, Kaitou khó xử nhìn sang Birch tiến sĩ.
“Ý kiến không tệ đâu, chúng ta cùng thi đấu pokemon để khích lệ tinh thần cố gắng lẫn nhau a!” Birch tiến sĩ thế mà thuận theo ý kiến của đứa nhỏ.
Ancil chuẩn bị bắt đầu trận đấu pokemon đầu tiên của mình, đối phương thật sự hưng phấn đến điên rồi.
Được Birch tiến sĩ dẫn tới một sân đất trống ngoài viện nghiên cứu, để cho Ancil đi trước, Birch tiến sĩ chậm rãi cước bộ đối với Kaitou giải thích chuyện của Treecko.
“Chuyện là như vậy… Treecko, nếu ngươi không phiền, để nó đi lữ hành cùng ngươi một đoạn thời gian cũng tốt a”
Kaitou nghe xong, gật gật đầu, chuyện này đối với cậu cũng không vấn đề gì.
Nhưng mà phải thi đấu pokemon với một đứa nhóc mới bắt đầu lữ hành, cảm giác của Kaitou lúc này thật sự … rất khó tả.
“Đúng rồi, thi đấu… lát nữa đừng có quá nương tay, Ancil… tương đối nhạy cảm về vấn đề này” Birch tiến sĩ lúc gần ra bãi đất trống mới nói.
Đang định thả nước cho Ancil một chút, cậu sợ sẽ tàn phá tâm linh yếu ớt của thằng bé, nhưng nghe Birch nói vậy cậu liền cẩn thận gật đầu.
Dù sao cậu cũng không dùng pokemon của mình, để Treecko, một pokemon mới lạ thi đấu, nó chưa chắc gì đã nghe lời cậu hoàn toàn.
Với thuộc tính Treecko bên cậu bị khắc chế, hẳn là Ancil còn có không gian phát huy tương đối rộng, Kaitou liền dứt khoát tý nữa đánh nghiêm túc vậy.
Nhưng con pokemon này đều có một cảm giác thân thiết đối với cậu, Ancil thì bị Treecko từ chối mà cảm thấy hụt hẫng.
“Con Treecko này.. có vẻ thích ngươi a, Kaitou?” Birch tiến sĩ ngạc nhiên nói.
Ông rõ ràng con Treecko này vốn có tính cách gì, từ viện nghiên cứu của thành phố mang về, mặc dù đã được đào tạo thời gian dài, con Treecko này vẫn luôn ương ngạnh khó thuần.
Nhưng đáng để quan tâm chính là tiềm lực của con thằn lằn cỏ, Treecko bộc lộ ra tốc độ, sức mạnh, khả năng phản ứng đều vượt trội so với các Treecko cùng lứa.
Dù rằng con Treecko này có tiềm lực thật cao, nhưng không phải bất cứ huấn luyện gia nào cũng đạt được sự chấp thuận của nó.
Trước đấy con Treecko này đã từng trải qua một đời chủ nhân, có điều lữ hành không được bao lâu, vì Treecko không nghe theo mệnh lệnh dẫn đến thua cuộc nhiều trận thi đấu, điều này làm cho huấn luyện gia của nó tức tối.
Cuối cùng kết quả còn không phải là bỏ rơi Treecko ở lại, nhưng dù cho bị bỏ rơi, Treecko vẫn rất thản nhiên tiếp tục cuộc sống đơn độc của nó.
Tại mấy tháng đào tạo tiếp tục sau, Birch tiến sĩ mới nhận lại con Treecko này bỏ vào bộ ba pokemon khởi đầu một lần nữa, nếu thật sự không thể ngoan ngoãn đi lữ hành, vậy thì tụi ông chỉ còn cách phóng sinh nó trở lại rừng rậm.
“A.. có lẽ vậy..” Kaitou hơi bất ngờ nhìn sang con Treecko bên cạnh, nghe được nó kêu lên vài tiếng.
Người khác có lẽ nghe không hiểu, nhưng Kaitou lại biết được nó nói cái gì.
“Mạnh mẽ, ngươi rất mạnh, vậy nên để ta đi lữ hành cùng ngươi” Treecko nhạy cảm phát hiện được Kaitou bất thường.
Trong khi đó, Mudkip và Torchic lại vẫn ngây thơ hồn nhiên lấy lòng Ancil, điều này làm cho Kaitou phải cẩn thận quan sát lại Treecko một chút.
Bế lấy con thằn lằn cỏ đưa ra phía trước, dùng hệ thống đánh giá xem tiềm lực của con Treecko này có gì đặc biệt.
“Pokemon: Treecko
Thuộc tính: Grass
Đặc tính: Unburden
Đẳng cấp: 17
Kỹ năng: Pound, Leer, Absorb, Quick Attack, Mega Drain, Pursuit, Agility, Slam, Energy Ball, Double Team.
Tiềm lực: Đỏ ( Trắng, Xanh lục, Xanh lam, Tím, Đỏ)”
‘Vậy mà lại là tiềm lực cao nhất…’ Kaitou quan sát hết thông tin của Treecko, các kỹ năng thiết thực để chiến đấu, con thằn lằn cỏ này đều đã học được hết.
Có vẻ chính vì tiềm lực cao cho nên Treecko mới cảm nhận được sự khác thường của Kaitou đi?
“Ehh… Treecko, cho ta nhìn một lát được không?” Lúc này Ancil dời sự chú ý khỏi Torchic và Mudkip mà nhìn sang Treecko.
Con thằn lằn cỏ này vừa rồi hoàn toàn không thèm để ý tới cậu, tính cách rất là cá tính, Ancil muốn nhìn thật kỹ cái pokemon này.
Nhưng Treecko hoàn toàn chối từ Ancil, đối phương vừa đưa tay tới, Treecko liền vung đuôi đánh ra.
Thái độ trái ngược trăm tám mươi độ khi đối xử với Kaitou, điều này làm trái tim nhỏ bé của Ancil tổn thương.
“Haha… được rồi, Ancil, nếu nhóc muốn một cái Treecko, ta có thể để nhóc tiếp xúc một con Treecko khác, có vẻ con Treecko này… không quá thân thiện đi?” Birch ngại ngùng điều chỉnh lại bầu không khí xấu hổ này.
Con Treecko này đâu phải là không thân thiện, nó quá thân thiện với Kaitou đấy chứ, chỉ là không hiểu sao giữa thật nhiều người, Treecko lại chỉ quan tâm đến anh bạn này.
Từ chỗ của Sycamore tiến sĩ, Birch có nghe một vài thông tin từ Kaitou, là một huấn luyện gia thiên tài, năm đầu tiên lữ hành đã đạt được cúp quán quân giải đấu đại hội liên minh.
Năm nay đã mười bốn tuổi, thực lực của Kaitou hẳn đã tăng trưởng lên rất nhiều, có lẽ là vì Treecko thích cường giả ư?
“Tại sao? Treecko thật sự không thích ta ư?” Ancil bối rối hỏi, cậu cũng không phải nhất quyết phải cần Treecko, chỉ là đơn giản không hiểu vì sao con thằn lằn cỏ không thích mình mà thôi.
“Hưm…” Kaitou không biết nên nói gì, chỉ có thể cười khổ nghe Treecko bên cạnh mình đang kêu vài tiếng khinh thường.
Treecko có vẻ rất cao lãnh chối từ Ancil, nói rằng đối phương còn quá non nớt, tỏ vẻ mình cần phải ngày càng trưởng thành tiến lên.
Không muốn đi cùng một huấn luyện gia như Ancil, nhưng người mới khởi hành, nào có ai mạnh mẽ ngay từ ban đầu.
Hèn gì lâu như vậy, Treecko cũng không có tìm thấy một huấn luyện gia hợp ý nó…
“Cũng không phải Treecko không thích nhóc, có lẽ là Treecko càng thích Kaitou hơn một chút thôi” Birch tiến sĩ giảng hòa.
“Đây này, Torchic và Mudkip cũng rất thích nhóc a” Ông đổi chủ đề sang Mudkip và Torchic.
Nghe tiến sĩ Birch nói vậy, Ancil mới cảm thấy được an ủi phần nào, cậu mau chóng khôi phục tinh thần.
Đem sự tập trung dồn về phía con gà lửa, Torchic hoạt bát chạy tới nhào vào lòng của Ancil, có vẻ cực kỳ yêu thích Ancil.
Điều này làm cho Ancil cảm thấy trái tim được chữa lành, rất nhanh quyết định chọn lấy Torchic.
Có điều trước khi nhận lấy pokeball và pokedex của mình, Ancil vậy mà đối với Kaitou nói
“Ta muốn khiêu chiến với ngươi, Treecko!”
Con thằn lằn cỏ cũng rất phối hợp nhảy xuống ở trước người Kaitou tỏ vẻ khiêu khích, như thể nó đã mặc định người ở phía sau là chủ nhân của nó rồi
Điều này làm cho Kaitou không biết phải nói sao…
Bởi vì đội hình của cậu đã thành hình, tạm thời cậu không có dự định bồi dưỡng thêm pokemon mới.
Nhưng có vẻ con Treecko này thật sự rất muốn được đồng hành với cậu, Kaitou khó xử nhìn sang Birch tiến sĩ.
“Ý kiến không tệ đâu, chúng ta cùng thi đấu pokemon để khích lệ tinh thần cố gắng lẫn nhau a!” Birch tiến sĩ thế mà thuận theo ý kiến của đứa nhỏ.
Ancil chuẩn bị bắt đầu trận đấu pokemon đầu tiên của mình, đối phương thật sự hưng phấn đến điên rồi.
Được Birch tiến sĩ dẫn tới một sân đất trống ngoài viện nghiên cứu, để cho Ancil đi trước, Birch tiến sĩ chậm rãi cước bộ đối với Kaitou giải thích chuyện của Treecko.
“Chuyện là như vậy… Treecko, nếu ngươi không phiền, để nó đi lữ hành cùng ngươi một đoạn thời gian cũng tốt a”
Kaitou nghe xong, gật gật đầu, chuyện này đối với cậu cũng không vấn đề gì.
Nhưng mà phải thi đấu pokemon với một đứa nhóc mới bắt đầu lữ hành, cảm giác của Kaitou lúc này thật sự … rất khó tả.
“Đúng rồi, thi đấu… lát nữa đừng có quá nương tay, Ancil… tương đối nhạy cảm về vấn đề này” Birch tiến sĩ lúc gần ra bãi đất trống mới nói.
Đang định thả nước cho Ancil một chút, cậu sợ sẽ tàn phá tâm linh yếu ớt của thằng bé, nhưng nghe Birch nói vậy cậu liền cẩn thận gật đầu.
Dù sao cậu cũng không dùng pokemon của mình, để Treecko, một pokemon mới lạ thi đấu, nó chưa chắc gì đã nghe lời cậu hoàn toàn.
Với thuộc tính Treecko bên cậu bị khắc chế, hẳn là Ancil còn có không gian phát huy tương đối rộng, Kaitou liền dứt khoát tý nữa đánh nghiêm túc vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.